Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 218




Chương 218

“Ầm!I”

Một cái đập bàn, Sở Hoa mạnh dạn đứng lên, chỉ vào Sở Phi mà mắng: “Sở Phi, cô quả nhiên là oán hận với gia tộc, mới làm như vậy!

Thật sự là mang tâm địa xâu xa! Mấy năm nay nêu gia tộc không đề bạt cô, cô có thể có ngày hôm nay Sao, ngươi có thê thành công mỹ mãn đến như vậy sao? Quá khen cho cô, chỉ bởi vì gia tộc tạm thời đem cô ra khỏi ban giám đốc, cô liền oán hận gia tộc, cô tình thầy chết mà không cứu, báo thù Sở gia! : Được thôi, hiện tại người ta hoàng văn hoa không đầu tư, Sở gia phả sản, cô hài lòng chưa! Sở Phi, cô thật chẳng là cái thá gì cải”

Sau những lời đấy, trong phòng hội nghị vang lên những tiêng nói phân nộ với cô, tắt cả mọi người đều đứng lên, bắt đầu chỉ vào cô và mắng chửi, hoàn toàn áp đảo giọng nói yêu ớt của cô, thậm chí còn có người tính tình bạo lực, lại đây cô.

Trong lúc nhất thời, Sở Phi như một chiêc thuyền. nhỏ giữa biển bao la , đối mặt với sóng thân, cô có thể bị chết đuối lúc nào cũng không hay vậy? Chị chưa từng làm điều gì khiến chị có lỗi với em hết.” Sở Phi phát ra từ linh hồn cô ấy hỏi.

Nhưng đối phương cắn răng nói: “Sở Phi! Cô vẫn còn mặt mũi đề hỏi tôi à?

Cả nhà Sở Gia đã bị cô phá hủy! Cô đang phá hoại Sở Gia, cũng đang phá hoại tương lai của tôi, là kẻ thù của tôi!”

Cô ta cắn chặt răng, lắc người hai lần, gần như đứng không vững.

Những người khác cũng có biểu hiện y như vậy.

Cô ấy cúi đầu xuống, cố ngậm miệng lại, không đề mình tạo ra tiêng độn nào hết, nhưng nước mắt không kiêm soát được tự đông rơi xuông từng giọt.

“Đủ rồi!”

Lúc này, Sở Quốc Đông, người lạnh lùng đứng bên cạnh theo dõi rất lâu, cuồi cùng đã lên tiếng.

Hắn vẫn là người có uy nhiêm nhất ở Sở Gia, hắn mở: miệng, ngay lập.

tức làm cho tắt cả mọi người đều im lặng, không có tấn công Sở Phi nữa, chỉ dùng ánh mắt ác độc nhìn cô.

Sở Quốc Đông nói: “Quỳ xuống.”

Cơ. thể Sở Phi lại run rẫy trở lại, ngắng đầu lên nhìn Sở Quốc Đông, không phục nói: “ Ông nội, cháu không quỳ, Cháu không làm gì sai cải”

Sở Quốc Đông: đập tay lên bàn, cái khuôn mặt lạnh lẽo của hắn, trở nên tức giận nói với một giọng lớn: “ Quá tự phụ! Sở Phi đến mức này rồi mà vân không thừa nhận tội lỗi mình gây ra, nghĩ răng tao không trị được mày đúng không? Tao. nhắc lại, quỳ xuông!”

Giọng của Sở Quộc Đông rất lớn, là người luyện tập võ công, nhưng sức lực thê chất đang giảm dần, tinh thần của hắn. vẫn tốt hơn hầu hết mọi người, âm thanh vang rộng và mạnh trực tiếp bay thẳng ra bên ngoài.

Khiến những nhân viên bên ngoài đều bắt đầu bàn tán.

Sở Phi càng đau khổ hơn, nhưng cô vân không Hi thua, bởi vì cô nghĩ là mình không làm gì sai, không phải cô thấy chết mà không cứu! Cô chỉ làm những việc cô cho là đúng vậy thôi “Cháu không làm gì sai cả, cháu không quỳ!” Sở Phi vẫn rất bướng bỉnh.

Tuy nhiên, gương mặt của Sở Quốc Đông lại càng khó coi hơn, hắn ta hét lên, ” Sao có thê như thế được? Mày phản tao đúng không, ngay cả lời tao nói mày cũng không nghe, phải không? Đên đi, giữ chặt nó cho tao, nó còn không chịu quỳ, đánh gãy chân nó cho tao!”

Ngay lập tức, hai người đàn ông trưởng thành ước qua đè lên vai của Sở Phi để buộc cô quỳ xuống đề nhận tội.