Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 106




Chương 106

Người đại diện nhíu mày đi tới ngữ khí không tốt nói: “Giao ra đây” “Cái gì?”

Người đại diện nói: “Đừng giả bộ, đưa bút ghi âm giao ra đây, ngươi không cần phải thừa nhận, người như vậy lại đụng tới Tuyền Khê của chúng ta, chắc chắc là những con chó tay săn ảnh truyền thông chết tiết.”

Lâm Tử Minh nở nụ cười thích thú, “Tôi có tội khi đụng tới cậu ta? Rõ ràng là cậu ta vứt rác lung tung, với phẩm chất của cậu ta, không có gì lạ khi có thêm một vụ bê bối nữa.”

Tuyền Khê nắm chặt tay, tức giận mắng: “Láo xược! Ai cho mày cái lá gan, lại dám mắng tao? Tao xem mày là muốn tìm cái chết !”

Lời của hắn vừa nói xong, hai vệ sĩ phía sau hắn bước tới vây quanh Làm Tử Minh, người đại diện nói một cách bị thương: “Được thôi, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, tao mặc kệ mày là tay săn ảnh, tao hiện tại cảnh cáo mày một lần cuối cùng, đem bút ghi âm giao ra đây, nếu không, tạo với mày không khách khí”

Lâm Tử Minh quá lười nói chuyện vô nghĩa với bọn họ, nói thẳng, “Đồ thần kinh, trên người tôi không có bút ghi âm, lại càng không phải là tay săn ảnh. Các người đến Tử Quỳnh bàn kí kết hợp tác, không cần phải lên, hiện tại tôi từ chối các người, Tử Quỳnh chúng tôi vĩnh viễn sẽ không cùng nghệ sĩ có tố chất thấp kém hợp tác, các ngươi cút đi.”

Người đại diện nghe được Lâm Tử Minh nói, sửng sốt một chút, sau đó cẩn thận dò xét Lâm Tử Minh, trong lòng nói thầm , chẳng lẽ người thanh niên trước mặt này, là lãng đạo cấp cao của Tử Quỳnh? Không có lý do gì, cô tại nghệ sĩ này cũng lăn lộn cũng đã lâu, cùng Tử Quỳnh cũng có vài lần hợp tác, chưa từng có nghe qua Tử Quỳnh có cấp cao trẻ tuổi như vậy.

Tâm lý hết sức thận trọng, người đại diện hỏi: “Ngươi là ai? Có quyền gì thay Tử Quỳnh quyết định?”

Lâm Tử Minh nhìn đồng hồ, hiện tại đã gần ba giờ chiều, hắn còn có một đống công việc đang chờ hắn xử lý, có phần không kiên nhẫn, nói thẳng, “Vì tôi là chủ tịch mới của Tử Quỳnh. Hiện tại, các người đều cút cho tôi.

Không khí lập tức yên tĩnh, bọn họ đều kinh ngạc nhìn Lâm Tử Minh, ngay sau đó, bọn họ đều cười ha hả, giống như nghe được một truyện cười “Ha ha ha ha…… “Tao có nghe sai không? Người này, hắn nói là chủ tịch mới của Tử Quỳnh? Thật sự làm tạo cười chết ” “Thật là tên khờ năm nào cũng có, năm nay đặc biệt nhiều! Ta từng gặp rất nhiều người không biết xấu hổ, nhưng người không biết xấu hổ quá mức như người ta mới gặp lần đầu, tự đổ một bãi nước tiểu lên chính mình, bộ dáng nghèo kiết xác này của ngươi, cư nhiên nói chính mình là chủ tịch của Tử Quỳnh?” “Dù sao đều là khoác lác, có gì đâu mà không dám khoác lác, ta còn có thể nói ta là người giàu nhất thế giới mà!”

Nếu hắn là chủ tịch Tử Quỳnh, tao liền đem rác trên mặt đất ăn hết, thật sự là cười chết tạo mà.”

Bọn họ đều cười ha hả, nhìn Lâm Tử Minh với sự mỉa mai vô tận, hoàn toàn nhìn như một kẻ ngốc.

Đối với hiểu lầm này, Lâm Tử Minh đã từng trải qua, hẳn không có tức giận, ngược lại bất đắt dĩ suy nghĩ, chính mình có phải hay không khiêm tốn quá mức sau này, trước khi đến công ty, trực tiếp mặc âu phục.

Thấy Lâm Tử Minh bình tĩnh không nói lời nào, đều nghĩ là hắn sợ, cười càng thêm lớn tiếng.

Lúc này, khi điện thoại di động của người đại diện reo lên, cô nhìn thấy người gọi đến, lập tức thu hồi cười nhạo, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, đồng thời ra dấu hiệu im lặng với đám người Tuyền Khê “Xuyt, hạ giọng nói: “Là Vương tổng điện, tất cả mọi người im lặng.”

Cô trả lời điện thoại một cách cẩn thận, để lộ biểu cảm nịnh nọt, ngữ khí cung kính nói: “Alo, Vương tổng Đúng đúng, tôi và Tuyền Khê đã tới rồi, ngay tại dưới lầu. . . Cái gì, ngài muốn đích thân đón tiếp chúng tôi? Cái này không cần thiết đâu, chúng tôi không có đức hạnh. . . A a a, được rồi, chúng tôi đợi ở đây. . .

Sau khi người đại diện cúp điện máy, khuôn mặt đầy phấn khích, nói với Tuyền Khê một cách vui vẻ: “Thật tốt quá, Vương tổng tự mình xuống dưới tiếp đón chúng ta, thật thành ý! Xem ra chúng ta có cơ hội chuyển mình, có thể cùng Tử Quỳnh ký hợp đồng thành công!”

Tuyền Khê nghe nói như thế liền kích động, dùng sức vẫy tay thật mạnh, đột nhiên hắn nghĩ tới cái gì đó, nói với Lâm Tử Minh một cách đùa cợt: “Mày vừa rồi nói cái gì cơ? Mày là chủ tịch mới của Tử Quỳnh, còn đuổi chúng tạo ra khỏi Tử Quỳnh? Hiện tại Vương tổng của Tử Quỳnh sắp đến, đợi một chút mày giả vờ như thế nào. Nói cho Mày biết, hành động này của Mày, đã phạm pháp, vì vậy chờ ngồi tù đi! Không biết sống chết, một tay săn ảnh nhỏ bé chó chết, cũng dám chống lại Tuyền Khê tao ư?”