Đẳng Cấp Người Thừa Kế

Chương 22: 22: Bữa Tiệc Đẳng Cấp





Trương Hổ cứ nghĩ nến Lâm Vũ biết mình sắp bị đuổi học thì sẽ sợ hãi cầu xin hắn, nhưng nhìn anh vẫn dửng dưng như không khiến hắn cảm thấy rất khó hiểu.

Lâm Vũ lắc đầu: "Cậu không biết nắm lấy cơ hội mà tôi đã cho, cậu vốn có thể xin lỗi nhưng lại cứ thích đâm đầu vào chỗ chết".

Nghe Lâm Vũ nói thế Trương Hổ chả hiểu mô tê gì sất.

"Thằng ranh, là mày không biết nắm lấy cơ hội tao cho mày mới đúng.

Mẹ nó, mày cứ chờ bản thân bị tống cổ khỏi trường đi".

Trương Hổ đe dọa rồi xoay người rời đi.

"Ok, tôi chờ.", vẻ mặt Lâm Vũ tươi cười tự tin.

Bạn học trong lớp nhìn cảnh này, tất cả mọi người đều nhỏ giọng bàn tán.

"Ở trường Trương Hổ có chủ nhiệm Lý chống lưng cho, có khi lần này Lâm Vũ bị đuổi học thật đấy".

"Có khi cái gì, bị đuổi là cái chắc".


"Lâm Vũ dám chống lại Trương Hổ là chuyện đáng khen, nhưng cậu ấy nghèo kiết xác thế thì thua là chắc".

...!
Trong lòng mọi người đều hiểu rõ, e là Lâm Vũ sẽ bị đuổi học thôi.

Cậu mập chả lo lắng gì cả, bởi vì tối qua cậu ấy đã biết được gia cảnh thật sự của Lâm Vũ.

Lúc này, lớp trưởng Vương Tuệ đột nhiên đứng dậy đi đến trước mặt Lâm Vũ.

"Lâm Vũ, cậu đến văn phòng với tôi, tôi giúp cậu làm chứng, là Trương Hổ gây chuyện trước, thầy sẽ không đuổi học cậu đâu.", vẻ mặt Vương Tuệ nghiêm túc.

Vương Tuệ đột nhiên bước đến khiến Lâm Vũ vừa mừng vừa lo.

Trương Hổ thấy thế thì quát lên với Vương Tuệ.

"Lớp trưởng, cậu bị ngu à, cậu định làm gì? Cậu tưởng thầy sẽ nghe cậu nói chắc? Cậu có người chống lưng không? Đúng là ngu ngốc.

Cho dù cậu có đi xin thầy giáo thì hôm nay nó cũng sẽ bị đuổi học thôi".

"Lớp trưởng à, xã hội này phải có chỗ dựa, cậu có chỗ dựa không?", mấy tên đàn em của Trương Hổ phụ họa.

"Tôi không tin.", Vương Tuệ giậm chân một cái, vẻ mặt không cam lòng.

Mấy hôm trước Lâm Vũ từng giúp cô ở quán bar, cô vẫn luôn nhớ kỹ.

Tất nhiên cô không nỡ nhìn Lâm Vũ bị đuổi học.

"Vương Tuệ, cảm ơn cậu đã giúp nhưng tôi có cách rồi, Trương Hổ chả là cái gì sất, yên tâm đi, tôi sẽ không bị đuổi học đâu.", Lâm Vũ ngẩng đầu nhìn Vương Tuệ.

"Nhưng..."
Khuôn mặt xinh xắn của Vương Tuệ vẫn hơi lo lắng, cô biết nhà Trương Hổ giàu có, thế lực lớn, Lâm Vũ khó mà đối phó được.

"Không có nhưng nhị gì cả, mà cậu cũng không giúp được tôi, đi cũng vô ích, không có tác dụng đâu.", Lâm Vũ lắc đầu.

Vương Tuệ ồ một tiếng, chán nản bước đi.

Ở bên kia.


"Anh Hổ, nghe nói này mai chi nhánh Thanh Dương của tập đoàn Hoa Đỉnh tổ chức tiệc đấy, anh có đến không?, đàn em hỏi Trương Hổ.

"Có chứ, nhà tao và tập đoàn Hoa Đỉnh là đối tác quan trọng, đương nhiên tao phải đến rồi.", Trương Hổ hống hách nói.

"Ôi, thích thật đấy! Đây là tiệc của tập đoàn Hoa Đỉnh đấy".

"Khi nào thì chúng ta mới có thể may mắn bước chân vào nơi đẳng cấp như thế đây".

Đám đàn em cực kỳ ghen tị.

Không riêng gì đám đàn em của Trương Hổ ghen tị mà các bạn học trong lớp cũng thế.

Tập đoàn Hoa Đỉnh là tập đoàn nổi tiếng ở ba tỉnh Tây Nam, rất có tiếng nói, có thể tham gia tiệc rượu của tập đoàn Hoa Đỉnh là vinh dự to lớn.

Trương Hổ thấy mọi người nhìn mình hâm mộ, thỏa mãn lòng hư vinh của hắn.

...!
"Tên phế vật nào đó chỉ sợ cả đời này cũng không tham gia nổi tiệc rượu đẳng cấp thế này đâu.", Trương Hổ cười khẩy.

Lúc Trương Hổ nói thế thì nhìn Lâm Vũ, hắn đang cà khịa Lâm Vũ.

"Trương Hổ, đừng có mạnh mồm quá, có khi ngày mai chúng ta lại gặp nhau trong bữa tiệc đấy.", Lâm Vũ cười nói.

"Mày á? Ha ha, cái loại khố rách áo ôm như mày cả đời chả bước vào nổi nơi như vậy.


Mày vẫn nên nghĩ về chuyện mình sắp bị đuổi học thì hơn.", Trương Hổ cười thích chí.

Cậu mập vỗ Lâm Vũ, hỏi nhỏ: "Lâm Vũ, ngày mai cậu có đến bữa tiệc này không?"
Cậu mập biết thân phận của Lâm Vũ rồi.

"Bữa tiệc này là tôi tổ chức đấy.", Lâm Vũ cười nói.

"Gì cơ?", cậu mập kinh ngạc.

Sau đó cậu ấy lập tức cười hớn hở: "Thế, ngày mai cậu và Trương Hổ kiểu gì chả gặp nhau, đúng không?"
"Nếu cậu ta đến thì chắc chắn sẽ gặp nhau rồi.", Lâm Vũ cười gật đầu.

"Hay lắm! Hì hì, quá hay! Tôi thật muốn nhìn xem ngày mai lúc nhìn thấy cậu, cậu ta sẽ làm thế nào?", cậu mập kích động nói.

"Muốn xem à? Thế mai cậu cũng đến đi, đến lúc đó tôi đón cậu vào.", Lâm Vũ cười nói.

"Ok, ok!", cậu mập gật đầu như gà mổ thóc.

Mập muốn đi vì cậu ấy muốn xem đến lúc đó Trương Hổ sẽ làm thế nào, ngoài ra thì bữa tiệc đẳng cấp như thế có ai không muốn tham gia đâu chứ?.