Đan Vũ Càn Khôn

Chương 900: Bị tập kích trên đường về




- Chú linh!

Tụ linh xong, đan khí mãnh liệt tràn vào trong đan thể, không hề có chút khó khăn! Ngay khi viên Cửu Huyễn Phục Tuyền Đan xuất hiện thì Hồng Hải đã hoàn toàn ngây người.

Đan dược cao cấp như vậy vẫn chỉ cần một lần luyện chế đã thành công!

Hồng Hải còn chưa biết xác suất thành công của Tần Phàm cơ hồ đạt tới trăm phần trăm, nếu không có lẽ hắn đã khiếp sợ tới chết cứng.

- Thành công!

Tần Phàm thở ra một hơi, lui ra khỏi trạng thái luyện đan, lần này luyện chế thành công hắn xem như thả lỏng được một hơi.

- Viên Cửu Huyễn Phục Tuyền Đan này không dùng để uống, mà là dung nhập vào trên da thịt tại mệnh tuyền, mỗi chín ngày làm một lần, mỗi lần đều phải dùng mộc hệ nguyên khí tẩm bổ, sau bốn mươi chín ngày là có thể chữa trị được mệnh tuyền!

Tần Phàm nói với Hồng Hải.

Quá trình trị liệu hắn sẽ không tham dự, chuyện này nên giao cho người thân của Kim Dương võ thánh, một phần vì hắn đã rất nhớ nhà, muốn sớm quay về Đại Kiền quốc, trên đường thuận tiện ghé thăm đại hội luyện đan kia!

Con đường rộng lớn kéo dài từ Thiên Ly Thành xuyên thẳng tận phía chân trời.

Tòa đại thành phồn hoa lúc nào cũng có khách thương ra vào, mậu dịch lui tới không dứt, cho nên luôn cần thi công con đường thật rộng rãi.

Con đường này được đặt tên là Ly Thiên đại đạo, nghe nói trị an rất tốt, từ Thiên Ly Thành kéo dài tới đại thành kế tiếp là Nguyệt Bắc Thành đều rất ít có cường đạo ẩn hiện, mà bởi vì an toàn đạt được cam đoan, làm lưu lượng khách nhân lui tới nhiều như nước chảy.

Lúc này nắng sớm sơ hiện, cửa thành đầu người toàn động, trong lưu lượng khách đông đúc cuồn cuộn xuất hiện một thanh sắc thân ảnh trẻ tuổi chậm rãi đi tới bên trong, quần áo thật bình thường nhưng phong tư bất phàm.

Người này chính là Tần Phàm.

Sau hôm luyện chế thành công Cửu Huyễn Phục Tuyền Đan, hắn cáo biệt Kim Dương võ thánh rời khỏi Thiên Ly Thành. Chẳng qua không muốn làm ra chuyện quá mức nổi bật, hắn không dùng phương thức phi hành mà thu liễm chân khí hòa lẫn vào dòng người đi lại.

Hiện tại sau khi đột phá tới cảnh giới võ thánh, hắn đã thu liễm khí tức của chính mình, nếu không chủ động kích phát người bình thường cũng rất khó phát hiện hắn là võ thánh cường giả.

Về phương pháp sử dụng Cửu Huyễn Phục Tuyền Đan, Tần Phàm đã nói với Hồng Hải, Hồng Hải là luyện đan sư, hơn nữa còn là một lục cấp võ thánh, để cho hắn chiếu cố Kim Dương võ thánh Tần Phàm cũng được yên tâm.

Đối với Đại Ly Hồng gia đặc biệt là Kim Dương võ thánh, Tần Phàm thập phần cảm kích, cho nên trước khi rời đi hắn đã chỉ điểm thuật luyện đan cho Hồng Hải, xem như báo đáp ân huệ của Hồng gia dành cho mình.

Đương nhiên trong đan đạo vẫn phải nhờ vào thiên phú, cho dù Tần Phàm đem kỹ thuật luyện đan của mình truyền thụ, chưa chắc có thể cam đoan đối phương học được kỹ thuật của hắn.

Bởi vì cần chiếu cố Kim Dương võ thánh cùng tìm hiểu kỹ thuật luyện đan của Tần Phàm, cho nên lần này Hồng Hải không đi tham gia luyện đan đại hội, chỉ viết một lá thư tiến cử Tần Phàm tham dự.

- Rốt cục có thể về nhà!

Tần Phàm quay đầu nhìn thoáng qua tòa đại thành nguy nga sau lưng, lại nhìn con đường lớn trước mặt kéo dài tận chân trời, trong lòng tự nhủ, sau đó lại đi thẳng tới một cỗ xe ngựa đang chờ bên ngoài cổng thành.

Xe ngựa này là do tộc trưởng Hồng gia chuẩn bị, bởi vì Tần Phàm đột phá võ thánh cảnh giới không lâu, cho nên Kim Dương võ thánh đề nghị trên đường hắn nên tận lực thả lỏng tâm tình của mình, không ngừng chỉ lo chạy đi, nên lĩnh ngộ cùng ổn định lại cảnh giới của mình một chút.

- Tần công tử, cần khởi hành sao?

Thấy Tần Phàm đi tới, thiếu niên điều khiển xe liền hỏi thăm. Thiếu niên ước chừng mười bảy mười tám tuổi, là một tiên thiên võ sư, có vẻ tinh thần sáng lạn, tựa hồ còn có chút hưng phấn.

- Phải, được rồi, dọc đường vất vả ngươi.

Tần Phàm mỉm cười gật đầu nói.

- Không vất vả, có thể điều khiển xe cho kỳ tích chi tử là vinh hạnh của Hồng Vũ, không sợ Tần công tử chê cười, công việc này là do ta cãi nhau thật lâu với mấy huynh đệ trong tộc mới lấy được.

Thiếu niên có chút kích động nói.

- Ha ha, vậy chúng ta đi thôi!

Tần Phàm khẽ cười, cũng không nhiều lời, vỗ vỗ bả vai Hồng Vũ sau đó trực tiếp đi lên xe ngựa.

- Được, công tử có thể yên tâm, cha ta vốn là mã phu của Hồng gia, Hồng Vũ này ít nhất điều khiển long huyết mã xa không tệ, cam đoan dọc theo đường đi thật vững vàng, để công tử cảm thấy thoải mái.

Thấy Tần Phàm đã lên xe, Hồng Vũ ngồi vào phía trước, vừa điều khiển vừa hưng phấn nói, dáng tươi cười sáng lạn, đúng là một người vô cùng vui tươi.

Tần Phàm cũng chỉ cười cười, nhưng thật có hảo cảm với thiếu niên vui vẻ này, nếu trên đường có cơ hội hắn cũng không ngại chỉ điểm thiếu niên này một chút.

Ngồi trên xe ngựa, hắn phát hiện trong xe có chút rộng rãi, còn có lót nệm mềm, đặt chút điểm tâm hoa quả nước uống linh tinh, ngồi bên trong cảm giác ôn hòa, thật sự thoải mái.

Xe ngựa bắt đầu chậm rãi khởi động, ngồi bên trong quả nhiên cảm thấy thập phần an ổn, hoàn toàn không có cảm giác xóc nảy, thậm chí chén nước cũng không lay động quá lớn, trên đường Tần Phàm có thể tĩnh tọa lĩnh ngộ cùng ổn định cảnh giới cũng không thành vấn đề.

Bầu trời vạn dặm không mây, gió nhẹ thổi qua.

Xe ngựa đi trên đường lớn, cảnh nội Đại Ly quốc phong cảnh đúng là tuyệt đẹp. Bởi vì xe ngựa có cờ hiệu của Hồng gia, dọc theo đường đi không ai dám ngăn trở, cho dù có xe ngựa đến đối diện cũng sẽ né tránh xa xa.

Địa vị của Hồng gia đúng là khác hẳn.

Tốc độ xe cực nhanh, rất nhanh đã rời khỏi Thiên Ly Thành khá xa, vùng này người ở đã dần thưa thớt, cảnh sắc hai bên đường tựa hồ cũng làm lòng người cảm thấy khoan khoái.

Tần Phàm ngồi trong xe ngắm cảnh sắc hai bên, trong tay không ngừng thay đổi ấn quyết, hiện tại hắn đang tu luyện cùng cảm ngộ thiên địa nguyên khí.

Hiện tại trong người hắn bởi vì có bốn viên ma chủng, lúc ở thời gian cảnh giới võ tôn đã nắm giữ bốn loại nguyên khí, tuy rằng không phải chân chính nắm giữ nhưng xem như đã có tiếp xúc, sau khi đột phá cảnh giới võ thánh còn có thể tu luyện thêm một loại nguyên khí, vì thế tốc độ tu luyện cũng trở nên cực nhanh.

Trong vòng vài ngày sau khi đột phá Tần Phàm dần dần đem cả bốn loại nguyên khí đều đề thăng, đây mới thật là nắm giữ, cho dù không dùng khí thế ma tôn trấn áp nguyên khí chung quanh hắn cũng có thể trực tiếp thi triển cả bốn hệ cùng một lúc!

Nhưng chỉ riêng kim hệ nguyên khí bởi vì hắn còn chưa luyện hóa được ma chủng Bạch Hổ đại biểu kim hệ, cho nên khi tu luyện cùng tìm hiểu cảm thấy có chút gian nan, luôn cố gắng nhưng vẫn không có gì thu hoạch.

Đương nhiên hiện tại tâm tính của Tần Phàm đã có chút vững vàng, biết mình đột phá tới cảnh giới võ thánh nắm giữ bốn loại nguyên khí đối với những người khác đã xem như vô cùng nghịch thiên. Vì vậy tạm thời còn chưa nắm giữa được kim hệ nguyên khí cũng không hiểu được quy tắc tiểu thế giới, nhưng hắn vẫn không hề cảm thấy nản chí.

Chỉ là hắn vẫn không ngừng thử nghiệm.

- Tần Thiên Hoành chỉ vừa đột phá tới cảnh giới võ thánh đã có thể nắm giữ được Kiếm Chi Quy Tắc tiểu thế giới, nhưng hắn chỉ mới nắm được thủy hệ cùng kim hệ mà thôi, hắn làm sao có thể làm được?

Nhìn thấy tạm thời còn chưa tu luyện ra kim hệ nguyên khí, lúc này Tần Phàm nhớ tới một phương pháp tăng thực lực khác, đó là có được quy tắc tiểu thế giới của chính mình.

Quy tắc tiểu thế giới mặc dù không cường đại như ngũ hành quy tắc thế giới, nhưng vẫn hết sức lợi hại, nếu không phải Tần Phàm nắm giữ được tứ nguyên hợp nhất, cộng thêm Vạn Ngưu Trùng Chàng đã đột phá, thật khó thể đánh bại được Tần Thiên Hoành.

- Kiếm Chi Quy Tắc tiểu thế giới của Tần Thiên Hoành là một tiểu thế giới chưa hoàn thiện, hay là ta cũng hình thành thử một tiểu thế giới chưa hoàn thiện thế nào? Chẳng hạn như ngưng tụ trên nắm tay, để kình khí man ngưu mang theo lực lượng của quy tắc tiểu thế giới, như vậy uy lực công kích nhất định có thể tăng lên không ít!

Tần Phàm xoa tay, dần dần lâm vào thật sâu tự hỏi.

Xe ngựa tiếp tục đi về phía trước, cảnh sắc không ngừng lướt qua, nhưng lúc này Tần Phàm đã không còn thời gian đi quan sát, mà đang tập trung tinh thần tiến hành tự hỏi về quy tắc tiểu thế giới.

Xe ngựa đã đi qua trăm dặm, bầu trời bên ngoài dần dần tối xuống, hoàng hôn đã đến. Text được lấy tại Truyện FULL

- Ông!

Một thanh âm thật nhỏ vang lên bên trong xe, sau đó liền thấy được quyền phải của Tần Phàm hiện lên một vầng quầng sáng hơi mỏng.

- Phốc!

Nhưng chỉ qua không bao lâu, quầng sáng kia rất nhanh bị nghiền nát.

- Không sai, đã có chút rõ ràng!

Ngay lập tức trên mặt Tần Phàm lộ ra ý cười, quy tắc tiểu thế giới ngưng kết không dễ dàng, hắn không nghĩ mình có thể làm một lần liền thành công, có thể có được thu hoạch nhanh như vậy đã xem như vượt ngoài ý liệu của hắn.

Bên trong cũng có nguyên nhân hắn từng cảm thụ vài lần Kiếm Chi Quy Tắc tiểu thế giới của Tần Thiên Hoành, nếu không cũng không thể có được lĩnh ngộ nhanh như vậy.

Nhớ tới kỳ tích chi kiếm áo lam trường kiếm, lúc này Tần Phàm không khỏi có chút ảm đạm, hắn phỏng chừng si tình kiếm kia đã chết, từ nay về sau trong nhân gian đã không còn được nhìn thấy tuyệt đại phong tư của hắn.

- Di?

Mà vừa lúc này Tần Phàm bỗng nhiên cảm giác được xe ngựa chợt lay động, ngay chén nước cũng vãi ra ngoài, phải biết rằng xe luôn di chuyển vô cùng vững vàng.

- Tiểu Vũ, có chuyện gì vậy?

Hắn lên tiếng hỏi thiếu niên đánh xe, trên đường này hắn thường trò chuyện với Hồng Vũ, rất có hảo cảm, cũng thường chỉ điểm cho hắn ít võ đạo, điều này làm thiếu niên luôn vô cùng hưng phấn.

- Công tử, chẳng biết tại sao trong vùng này đột nhiên nổi lên gió to, trước kia ta cũng từng đi qua con đường này, chưa từng thấy như vậy.

Thanh âm Hồng Vũ có chút hốt hoảng truyền đến, dù sao hắn chỉ là một thiếu niên, đột nhiên gặp phải tình huống như vậy có chút khẩn trương cũng là bình thường.

- Đừng hoảng hốt, ngươi dừng xe để ta xem một chút là chuyện gì xảy ra!

Tần Phàm nhướng mày, trấn định nói, lúc này hắn đều cảm thấy được trên bầu trời lẫn dưới đất đều nổi lên gió xoáy thật lớn, trong đó còn ẩn chứa khí tức nguy hiểm.

- A, công tử cẩn thận…

Ngay lúc xe ngựa vừa định dừng lại, đột nhiên truyền ra thanh âm hí vang cùng tiếng kêu thảm thiết của Hồng Vũ, sau đó cả toa xe cũng bị một cỗ gió lớn xé rách mở ra.

- Tiểu Vũ!

Tần Phàm thầm nghĩ không hay, vội vàng một quyền oanh phó vách ngăn phía trước, một tay kéo mạnh thân thể Hồng Vũ ra phía sau, sau đó hắn thả người bay ra ngoài.

Vừa bay ra ngoài, hắn nhìn thấy mấy con long huyết mã đã ngã trên vũng máu, toa xe cũng dập nát thành bốn năm mảnh, mà Hồng Vũ nằm trong tay hắn lại rơi vào trạng thái như hấp hối.

- Không ngờ còn có người dám động tới xe ngựa của Đại Ly Hồng gia?

Trong lòng Tần Phàm không khỏi trầm xuống, hắn biết kẻ tập kích không phải cường đạo bình thường, nhất định là có chuẩn bị mà tới, hơn nữa rất có thể nhắm vào hắn.

Tiếp theo sau hắn như có cảm ứng ngẩng phắt đầu nhìn lên bầu trời, nhất thời chứng kiến gió giục mây vần, có một thân ảnh bao quanh một long quyển phong cực lớn đang nhìn xuống bên dưới!

Giờ này khắc này trong thiên địa nổi lên cơn gió lốc thật lớn, gió giục mây vần, cát bay đá chạy.

Cơn gió gào thét thổi rát mặt, làm người cảm thấy rát bỏng.

Hai bên vách núi lúc này vang lên từng trận âm sâm, hồ lớn xa xa sóng gió bốc cao, có thể thấy được trong phạm vi vài dặm đều bị gió lớn ảnh hưởng.

Chứng kiến thân ảnh người kia, sắc mặt Tần Phàm âm trầm, hắn không cần nghĩ cũng biết cơn gió quỷ dị kia là do người nọ phát ra, hơn nữa vừa rồi công kích xe ngựa của Đại Ly Hồng gia nhất định cũng là hắn.

Đem một viên đan dược chữa thương nhét vào trong miệng Hồng Vũ, đặt hắn qua một bên, thương thế của Hồng Vũ rất nặng, nếu ở bình thường còn có thể dốc sức cứu chữa hắn một phen, nhưng hiện tại cường địch trước mặt, chỉ có thể để cho hắn tự chống đỡ một lát.

- Người tới là ai, chẳng lẽ không biết đây là xe ngựa của Đại Ly Hồng gia, ngươi cũng dám hủy hoại!

Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn lên người trên không trầm giọng quát hỏi.

- Tần Phàm, ngươi không cần giả vờ. Không sai, ta biết Kim Dương võ thánh thật xem trọng ngươi, nhưng nếu ta dám ra tay đối với xe ngựa của Đại Ly Hồng gia, vậy chắc chắn sẽ không làm cho bất luận kẻ nào biết chuyện này!

- Ta luôn luôn đi theo các ngươi đến nơi đây, đã cách Thiên Ly Thành trăm dặm, cho dù Kim Dương võ thánh có lợi hại cũng không thể cảm ứng được chuyện đang xảy ra tại nơi này. Mà hai bên đại lộ ta đã hoàn toàn phong tỏa, sẽ không có người đi qua!

Thanh âm của Tần Phàm vừa dứt, một thanh âm âm lãnh xen lẫn trong gió lớn trên bầu trời truyền đến, một cỗ khí thế cường đại lập tức áp bách xuống.

- Quả nhiên là vì tại hạ mà đến, nhưng tại hạ hình như không nhận thức các hạ, không biết ở nơi nào đắc tội với ngươi?

Lúc này Tần Phàm nghe được ý tứ của đối phương quả nhiên là đến tìm chính mình, sắc mặt lạnh lùng, khí thế bàng bạc trên người bộc phát, thẳng hướng thiên không, đem khí thế võ thánh áp bách của người kia hoàn toàn tán đi.

Chiêu thức ấy cũng đã đưa thực lực cường giả võ thánh của hắn biểu lộ hoàn toàn không bỏ sót.

- Quả nhiên, ngươi thật sự đã đạt tới võ thánh cảnh giới! Tốt, mới hai mươi đã đạt tới võ thánh cảnh giới! Quả nhiên thiên phú tung hoành! Nhưng ngươi cũng biết nếu con ta còn sống, hiện tại có thể cũng đã là võ thánh cảnh giới!

Nhìn Tần Phàm bộc lộ thực lực, sắc mặt người trên bầu trời có vẻ dữ tợn, lời nói đầy thù hận, thanh âm rít vang như cạo xương thổi xuống, làm người ta có cảm giác dựng đứng tóc gáy.

- Đứa con?

Lúc này sắc mặt Tần Phàm hơi đổi, hắn chợt nhớ tới một người, chính là Bạch Vũ mà hắn đã giết chết trong đại hội anh hùng săn thú lần trước, người kia thuộc Phong gia, chính là gia tộc am hiểu phong hệ nguyên khí!

Người tu luyện phong hệ nguyên khí cực nhỏ, Tần Phàm phỏng chừng người trên bầu trời đến từ Đại Chấn quốc Phong gia, cha của Phong Bạch Vũ.