Đan Vũ Càn Khôn

Chương 704: Thiên Trận Giáp (2)




- Đến tột cùng là ai thắng? Là Trì Viễn hay Tần Phàm? Hay là lưỡng bại câu thương?

Đám người vây xem vào lúc này đều ngừng lại hô hấp nhìn vào giữa sân, đều không hẹn mà cùng lựa chọn trầm mặc.

Một ít người đang suy đoán xem chiến quả, nhưng một ít người đã bắt đầu nắm chặt nắm tay, tựa hồ là tham niệm đang ngo ngoe phù động, nếu tiếp qua chốc lát mà hai người này không có đứng lên, phỏng chừng sẽ có một ít người chạy xuống phía dưới.

Những người này đều biết, trên người Tần Phàm cùng Trì Viễn có trọng bảo! Lúc này hai người chém giết, ở trình độ rất lớn chính là vì trọng bảo này! Khiến cho tất cả mọi người không khỏi động tâm!

Ba…

Mà ngay lúc có người định lao xuống sơn thể, giữa sân rốt cục có một tiếng dị vang truyền đến, sau đó nhìn thấy một đạo nhân ảnh chậm rãi đứng lên, đồng thời trên mặt dần dần lộ ra tiếu ý đắc ý mà dữ tợn.

- Là Trì Viễn!

Một ít nngười trên sơn thể không khỏi dừng bước, đè tham niệm trong lòng xuống. Nửa bước Võ Thánh, cho dù là nửa bước Võ Thánh bị thương, chỉ cần không phải trọng thương trí mạng, kia liền không phải Võ Tôn thông thường có thể đối phó.

- Ha ha, Tần Phàm, ngươi dám đấu cùng ta! Ngươi biết trên người ta mặc là cái gì sao? Đó là Thiên Trận Giáp! Mặt trên có một nghìn cái trận pháp phòng ngự, dù là lực công kích của ngươi cùng ta tương đương như nhau, nhưng ngươi có thể công phá phòng ngự của ta sao?

- Không sợ nói cho ngươi biết, nhưng đáng tiếc ngươi đã không nghe được, Thiên Trận Giáp này của ta, thậm chí có thể miễn cưỡng thừa nhận được một kích của Võ Thánh sơ cấp! Ngươi có thể kiến thức đến Thiên Trận Giáp này, dù chết đi, này cũng coi như là vinh hạnh của ngươi!

Sau một khắc, tiếng cười làm càn của Trì Viễn nói, thanh âm này cũng là tuyên cáo hắn thắng lợi, cũng là muốn cảnh cáo những người tâm hoài quỷ thai kia.

Hắn hiện tại là phòng ngự vô địch! Dù là hắn bị thương, nhưng cũng không phải tùy tiện người nào đều có thể đối phó được!

Quả nhiên, ngay khi Trì Viễn vừa phát ra thanh âm này, đám người ở trên sơn thể xa xa, tâm hoài quỹ thai, dự định kiếm tiện nghi, vào lúc này đều không khỏi âm thầm nuốt một miệng nước bọt, đối với Thiên Trận Giáp này thèm nhỏ dãi không ngớt, đồng thời cũng kiêng kỵ không ngớt!

Hiện tại tuy rằng Trì Viễn bị thương, nhưng có kiện Thiên Trận Giáp kia, trừ khi cũng là nửa bước Võ Thánh, hoặc là mình có lực công kích tiếp cận Võ Thánh mới có thể tạo thành thương tổn lớn hơn nữa với hắn.

- Trì Viễn này dĩ nhiên là thu được một kiện bảo bối như thế! Xem ra Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lúc này đây, cơ hội hắn đoạt giải quán quân sẽ lớn hơn rất nhiều!

- Đáng tiếc Tần Phàm này, tuổi còn trẻ đã có thể so sánh với nửa bước Võ Thánh, bản hẳn là tiền đồ vô lượng, thậm chí ngày sau siêu việt Vân Phi Dương, trở thành đệ nhất thiên tài đại lục...

- Kỳ tích cứ như vậy chung kết sao?

nhìn thấy cảnh này, lúc này đám người vây xem trong lòng phức tạp, có đố kỵ không cam tâm, có đồng tình thở dài, có thương hại, có nhìn có chút hả hê, các loại nhãn thần nhìn về phía giữa sân.

Mà Trì Viễn thấy đã kinh sợ mọi người, trên mặt hắn giương lên thần sắc đắc ý, liền bắt đầu chậm rãi hướng về "thi thể" Tần Phàm đi đến, dự định bắt đầu thu hoạch chiến lợi phẩm của mình.

- Ngươi có phải đắc ý quá sớm hay không?

Bất quá vào lúc này, trên "Thi thể" Tần Phàm, một thanh âm phiêu phiêu truyền tới.

- Tần Phàm lại không chết!

Ở thời điểm này, trông thấy "Thi thể" Tần Phàm có thể động, vô luận là Trì Viễn hay là những người vây xem xa xa kia, cũng không khỏi biến sắc, ngược lại lộ ra thần sắc vô cùng kinh ngạc.

Vừa rồi hai người so đấu, bởi vì lực công kích không kém bao nhiêu, cho nên đã dẫn phát năng lượng bạo tạc nổ tung kịch liệt, ngay cả hai người Trì Viễn cùng Tần Phàm ở dưới loại cường độ bạo tạc nổ tung này, thân thể đều bay ngược khoảng cách gần trăm trượng mới trùng trùng điệp điệp té lăn trên đất!

Nếu là Võ Tôn bình thường, coi như là nửa bước Võ Thánh, ở dưới bạo tạc nổ tung mạnh như vậy, sợ rằng cũng chịu không được!

Trên người Trì Viễn có Thiên Trận Giáp, phía trên Thiên Trận Giáp này có hơn một ngàn trận pháp phòng ngự, ngay cả công kích của Võ Thánh sơ cấp cũng có thể miễn cưỡng thừa nhận!

Hắn có thể ở dưới loại bạo tạc nổ tung này trùng kích, kiên trì xuống đó là hợp tình lý; nhưng Tần Phàm dựa vào cái gì?

- Tần Phàm vậy mà cũng hoàn toàn không có việc gì!

Rất nhanh, theo tiếng thứ nhất kia truyền đến, thiếu niên áo xanh ở đối diện Trì Viễn rốt cục chậm rãi đứng dậy, sắc mặt như thường, tựa hồ lộ ra thập phần bình tĩnh.

Xem trên người tựa hồ cũng không có bị tổn thương gì! Thậm chí nói ngay cả trạng thái so với Trì Viễn còn muốn khá hơn một chút!

Mọi người vào lúc này cũng không khỏi mở to hai mắt nhìn, không thể tin được mình chứng kiến!

- Không có khả năng! Ngươi làm sao có thể hoàn toàn không có việc gì!

Vào lúc này Trì Viễn càng lộ ra vô cùng chấn động, hắn là người ở trong cuộc, rất rõ ràng bên trong hai người so đấu vừa rồi, uy lực đến tột cùng có bao nhiêu, ngay cả hắn có Thiên Trận Giáp phòng hộ, thể nội vẫn là nhịn không được có chút vết thương nhẹ.

Nhưng thiếu niên yêu nghiệt trước mắt này, ngoại trừ quần áo rách rưới đi một tí, dĩ nhiên là không có dấu vết bị thương!

- Có cái gì không có khả năng chứ? Chẳng lẽ ngươi cho rằng có Thiên Trận Giáp là rất giỏi sao?

Chứng kiến Trì Viễn lộ ra thần sắc như vậy, Tần Phàm chỉ có chút trêu tức, khóe miệng giương lên.

Hắn tự nhiên là không có dễ dàng chết như vậy, khí lực của hắn trải qua hai lần ma chủng Luyện Thể, sớm đã vô cùng cường hãn, có Huyền Vũ chi khí hộ thể, có thể nói như vậy, gần kề chỉ là Huyền Vũ chi khí này, phòng ngự so với Thiên Trận Giáp của đối phương cũng không thấp hơn bao nhiêu!

Tuy Tần Phàm không thừa nhận cũng không được, công kích của Trì Viễn này so với Phong Bạch Vũ còn mạnh hơn một tí, nhưng lúc này hắn ở trong chiến đấu phát huy thực lực, so với vài ngày trước cũng mạnh hơn không ít, lúc này ở bên trong Tinh Nguyệt giao đụng, lực công kích của hắn đã cùng đối phương không sàn sàn nhau rồi!

Bạo tạc nổ tung là phát sinh ở vị trí trung tâm giữa hai người, có thể nói lúc này đây bạo tạc nổ tung tạo thành trùng kích đối với hai người đều là không kém bao nhiêu!

Vừa rồi trong lúc nổ tung, tuy Huyền Vũ chi khí trên người Tần Phàm ở dưới trùng kích cường hoành trực tiếp bị phá tan, nhưng đồng thời cũng đánh tan đại bộ phận uy lực của bạo tạc nổ tung, dư lực còn lại không nhiều lắm, khí lực phòng ngự của hắn hoàn toàn có thể chịu đựng được!

Mà vừa rồi sở dĩ hắn không có lập tức đứng dậy, đó là bởi vì một mặt hắn đang tiếp tục điều trị thân thể, một phương diện khác là vì vừa rồi bỗng nhiên cảm ứng được Huyền Vũ ma chủng truyền đến đủ loại thần bí huyền ảo, cho nên cố ý nằm trên mặt đất tinh tế cảm ngộ.