Đan Vũ Càn Khôn

Chương 499: Khảo nghiệm (2)




- Đây chẳng lẽ là khảo nghiệm đối với ta?

Tần Phàm cắn chặc hàm răng, trong lòng suy đoán nói. Hắn biết rõ, đây là thời điểm hướng mấy vị Thánh Tôn kia chứng minh mình có lực lượng cùng giá trị, nếu như mình biểu hiện không tốt, nhẹ thì giá trị bị giảm xuống, nặng thì hoàn toàn bị vứt bỏ cũng có khả năng.

Hắn đồng dạng biết rõ, tuy chỉ cần đi về phía trước ba bước, nhưng ba bước này tất sẽ thập phần khó đi!

Quả nhiên, thời điểm Tần Phàm muốn bước ra bước đầu tiên, chân của hắn nhấc lên, lại đột nhiên như nặng tựa ngàn câng, không ngừng run rẩy, lại như thế nào cũng không thể phóng tới phía trước.

Bất quá may mắn hắn tu luyện Huyền Trọng quyền, trường kỳ ở trong hoàn cảnh Trọng Lực Hoàn, dưới sự nỗ lực vẫn là khắc phục cảm giác khó chịu này, bước đầu tiên, đã để cho hắn gian nan bước ra.

Nhưng chỉ là hoàn thành bước đầu tiên này, vậy mà hắn phải bỏ ra cơ hồ gần nửa phút thời gian.

- Bước thứ hai.

Trong lòng Tần Phàm hơi trầm ngâm, hít sâu một hơi mà lần nữa nhấc chân của mình, lúc này hắn cảm nhận được uy áp càng mạnh hơn nữa, như núi như biển, mãnh liệt mà hướng về trước mặt của hắn đè xuống.

Ở thời khắc này, hắn thậm chí ngay cả chân cũng cầm lên không nổi, đợi rất không dễ dàng cuối cùng nhấc được chân lên, lại phát hiện phía trước phảng phất như có tường vô hình lấp kín, thẳng tắp chặn đường đi của hắn, để cho một bước này của hắn như thế nào cũng không thể vượt qua.

- Lúc này mới bước thứ hai.

Trong lòng Tần Phàm nổi lên một cảm giác vô lực, hắn đã nghĩ tới ba bước này sẽ thập phần khó đi, nhưng lại không nghĩ rằng sẽ khó đến trình độ này! Hắn thậm chí ngay cả bước thứ hai cũng không có cách nào vượt qua.

Hắn đối mặt chính là khí thế áp bách thực chất, khí thế còn cao hơn Võ Thánh!

Nếu thay đổi là một Võ Thánh, ở dưới dạng khí thế áp bách này, cũng không thể không cúi đầu!

Trên thực tế, Tần Phàm ở thời điểm này còn có thể bảo trì tư thế đứng thẳng cũng đã xem như là rất giỏi rồi, mà ở trước mặt hắn đã có ba vị Thánh Tôn vào lúc này thậm chí có chút gật đầu.

- Ngay cả khí thế áp bách cũng chịu không được! Ta lấy cái gì trở thành cường giả đỉnh phong!

Nhưng mà Tần Phàm lại không cam lòng, lần nữa cắn răng một cái, ma chủng toàn thân vào lúc này vậy mà sinh ra một loại cộng hưởng huyền diệu, để cho Tần Phàm đột nhiên gia tăng lên một loại lực lượng thần kỳ!

Ủng hộ lấy Tần Phàm bước ra bước thứ hai đi ra ngoài!

Bước thứ hai rồi!

Vào lúc này Tần Phàm hít sâu một hơi, trong nháy mắt này bắt đầu, hắn ở trước mặt tám tồn tại siêu việt Võ Thánh, vậy mà ẩn ẩn sinh ra một tia khí thế thuộc về mình! Chợt, hắn bước ra bước chân lần nữa!

Bước thứ ba…

Thời điểm Tần Phàm bước ra một bước này, giống như Thiên Địa đột nhiên sụp đổ xuống, hắn cảm giác được trước mắt tối sầm, ngũ giác vào lúc này vậy mà đều quỷ dị mất đi! Không màu im ắng vô vị, thật giống như cả người hắn đột nhiên biến mất khỏi thế giới này!

Uy áp của chư vị Thánh Tôn cường đại như vậy!

Cũng không biết đã qua bao lâu, Tần Phàm rốt cục khôi phục tri giác, thật giống như chết rồi phục sinh, một lần nữa về tới cái thế giới này.

Mà bước thứ ba của hắn, thành công bước ra rồi.

PHỐC!

Rốt cục, Tần Phàm cũng nhịn không được nữa, quỳ một gối xuống trên mặt đất.

Quá mạnh mẽ, tám vị Thánh Tôn này đối với hắn hiện tại thật sự mà nói là quá mạnh mẽ! Tần Phàm thậm chí có một loại cảm giác, nếu như mình lại tiến về phía trước một bước, có lẽ sẽ bị khí thế kia xé mình thành mảnh nhỏ.

- Mời Thánh Tôn chỉ thị.

Tần Phàm cúi thấp lấy đầu của mình, trong miệng chậm rãi nói, chỉ là nói ra năm chữ này, phảng phất giống như bỏ ra tất cả khí lực còn lại của hắn, để cho cả người hắn như lâm vào hư thoát.

Nếu không dưới tình cảnh này, hắn cường ngạnh chèo chống lấy thân thể của mình, chỉ sợ cả người sẽ co quắp té trên mặt đất rồi.

Bất quá, ba bước này, hắn cuối cùng là hoàn thành.

Thấy vậy, tám vị Thánh Tôn, kể cả Ly hay bắt bẻ nhất ở bên trong, cũng không khỏi được khẽ gật đầu, bọn hắn đều không thể không thừa nhận, Tần Phàm so với những người trước đây mà bọn hắn cùng một chỗ tiếp kiến qua kia tốt hơn rất nhiều.

- Tần Phàm, ta biết rõ ngươi cùng Càn Kinh Tần gia có ân oán, ta cũng vì ngươi định ra năm năm ước hẹn, bất quá lúc này đây nếu như trong lòng ngươi không có nắm chắt, Chân Vũ Thánh Điện cùng Thánh Địa Thần Điện cũng sẽ không cung cấp thêm cho ngươi một điểm trợ giúp.

- Nếu như năm năm sau ngươi có thể thắng được, như vậy ngươi mới có tư cách vì Chân Vũ Thần cống hiến lực lượng của ngươi, cho ngươi vinh quang vạn phần, thậm chí còn có cơ hội triều kiến Chân Vũ Thần. Nhưng nếu thất bại, ngươi cùng Nam Phong Tần gia của ngươi đều sẽ biến mất khỏi thiên địa.

Sau đó, thanh âm của Thánh Tôn Ly lần nữa truyền đến nói ra.

- Triều kiến Chân Vũ Thần? Chẳng lẽ Chân Vũ Thần thật sự tồn tại sao?

Trong nội tâm Tần Phàm không khỏi kinh nghi không thôi, nhưng trên mặt lại không dám có nửa phần tỏ vẻ. Bởi vì hắn biết rõ nếu khiến mấy vị Thánh Tôn biết rõ mình hoài nghi Chân Vũ Thần tồn tại, nói không chừng sẽ lập tức diệt mình.

Bất quá thời điểm nghe nói như thế, trong lòng Tần Phàm cũng không khỏi trầm xuống. Chân Vũ Thánh Điện sẽ không can thiệp thù hận của hắn cùng với Càn Kinh Tần gia, như vậy hắn không thể không đem hết toàn lực đánh cược một lần!

Nếu như thắng sẽ được vinh quang vạn trượng, thất bại thì vạn kiếp bất phục!

Đây là cực kỳ áp lực.

- Tần Phàm, chúng ta đều nhìn ra được ngươi có một cường giả chi tâm, bản Thánh Tôn có thể nói cho ngươi biết, đỉnh phong chi lộ rất xa rất xa, Càn Kinh Tần gia này chỉ là một ngăn trở nho nhỏ trên võ đạo chi lộ của ngươi mà thôi, nếu như như vậy cũng không thể bước qua, ngươi mới xem như thật sự cô phụ Chân Vũ Thần hậu ái.

Thanh âm uy nghiêm của Thánh Tôn Ly truyền đến.

- Tần Phàm minh bạch.

Cũng là lúc này, hắn cảm giác uy áp truyền đến trước mặt kia có chút giảm bớt một ít, Tần Phàm biết rõ lúc này đây khảo nghiệm có lẽ tính toán là qua rồi, hắn vội vàng kính cẩn nói.

- Ngươi lui ra đi.

Quả nhiên, tiếp theo thanh âm của Càn truyền đến.

Tiếp theo trong nháy mắt! Tần Phàm liền phát hiện thân thể của mình đã xuất hiện ở bên ngoài Nhã Các.

- Hô…

Thối lui ra khỏi Nhã Các này, cảm thấy uy áp kinh khủng kia đã thối lui toàn bộ, cả người Tần Phàm mới buông lỏng xuống, lập tức không khỏi thở phào nhẹ nhỏm.

Lúc này hắn cảm thấy phía sau lưng một mảnh lạnh buốt, cũng biết vừa rồi mình bị áp lực lớn đến bao nhiêu. Thậm chí thần kinh toàn thân cũng kéo căng, hắn hoài nghi nếu như mình không ra, một lúc nữa có lẽ sẽ ngất đi.

Mấy vị Thánh chủ kia, cho hắn cảm giác thật sự là quá cường đại, tuy hắn có được thực lực không thua Võ Tôn sơ cấp, nhưng đối mặt bọn họ, vẫn là hoàn toàn không có một tia chống đỡ chi lực.

Thậm chí không động đậy nổi một ý niệm phản kháng.