- Nguyên một đám tựa như tranh công lao, xem ra những người này nhất định là đã bị Càn Kinh Tần gia sai khiến rồi. Không thể tưởng được ta mới trở lại Thanh Thạch trấn không lâu, bọn hắn đã biết tin tức, bất quá có lẽ là bọn hắn sớm biết tin tức ta tiến nhập Yêu Thú hoang nguyên, cho nên một mực ở Thanh Thạch trấn chờ ta trở về.
Trong tâm Tần Phàm càng không ngừng xoay chuyển ý niệm, hắn biết rõ toàn bộ Nam Phong Tần gia đối với Càn Kinh Tần gia, cực kỳ có uy hiếp đúng là mình rồi, cho nên Càn Kinh Tần gia này nhất định là nghĩ cách diệt trừ mình.
- Đã như vầy, ngươi tới một tên ta giết một tên, đến hai cái ta liền giết một đôi!
Lập tức sắc mặt Tần Phàm lạnh lẽo, trong nội tâm hung ác nói, thân hình vội xông mà ra, chạy đi hai bước, toàn bộ thân hình cao cao nhảy lên.
Oanh!
Tốc độ của Tần Phàm bay nhanh, qua trong giây lát liền chém tới chỗ Triệu Cường một đao, Triệu Cường này bất quá là một gã Tam cấp Tiên Thiên Võ sư, ở trước mặt Tần Phàm đâu có cơ hội né tránh!
Chỉ là một cái đối mặt, hắn liền bị Tần Phàm chém cả người lẫn ngựa thành hai khúc, làm kẻ chết thay cho Chu Hồng Liệt.
- Sau khi chết quả nhiên là ngổn ngang lộn xộn.
Tần Phàm nhàn nhạt nhìn thoáng qua dưới mặt đất, sau đó trong miệng trêu tức lạnh lùng nói.
Một màn này phát sinh trong nháy mắt, đợi thanh âm của Tần Phàm truyền đến, liên quân của ba mạo hiểm đoàn kia lập tức đều thay đổi sắc mặt.
Sau đó trường đao của Tần Phàm chỉ vào phía trước, nhìn chúng nhân sau lưng nói:
- Ta mệnh lệnh ọi người chỉ có một… Sát! Giết chết tất cả người xâm phạm!
Sát khí lạnh như băng lập tức xé rách bầu trời đêm!
- Sát!
- Sát!
- Sát!
Gió muộn lạnh buốt thổi qua, sát khí lan tràn trên phiến đại địa.
Chứng kiến đoàn trưởng của mình một đao chém đoàn trưởng Sư Tâm mạo hiểm đoàn Triệu Cường thành hai nửa, mọi người bên Ẩn Thế mạo hiểm đoàn này sĩ khí đại chấn.
Vốn mới vừa rồi bị Chu Hồng Liệt cùng Triệu Cường ngôn ngữ khiêu khích, bọn hắn còn cảm giác được có chút biệt khuất, nhưng lúc này cả đám đều nhiệt huyết sôi trào lên, nghe được Tần Phàm ra lệnh, liền nhanh chóng lao lên.
Cốc Hà và Quan thị huynh đệ đã thương lượng tốt rồi, Quan thị huynh đệ liên thủ đối chiến Chu Hồng Liệt, mà Cốc Hà thì chống lại đoàn trưởng Hắc Báo mạo hiểm đoàn trẻ tuổi kia.
Nghe thấy sau lưng đã vang lên tiếng xung phong liều chết, vào lúc này khóe miệng Tần Phàm giương lên, trường đao trong tay bỗng nhiên cao cao giơ lên, lúc này khí kình toàn thân đánh vào thân đao, đao thế dẫn dắt, đao ý Bá Đạo cũng bắt đầu phát ra toàn trường!
- Bá Vương đao!
Một tiếng quát khẽ, Hỏa Vân đao trong tay Tần Phàm đột nhiên chém xuống.
Oanh!
Bụi đất tung bay, một đạo đao khí hỏa diễm thành hình ở giữa không trung, hừng hực thiêu đốt lên, chiếu sáng hơn phân nửa bầu trời đêm.
Đao khí Bá Đạo kinh nhân chưa từng có từ trước đến nay, lưỡi đao xé rách không khí, phô thiên cái chém tới liên quân đối phương, bởi vì Triệu Cường chết đã có chút mất trật tự.
- Khí kình hóa thực, Linh Vũ sư chi cảnh!
Tần Phàm bổ ra một đao kia, không chỉ là một phương của liên quân Liệt Hỏa mạo hiểm đoàn khiếp sợ không thôi, thậm chí đoàn viên của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn cũng không khỏi thay đổi sắc mặt!
Trẻ tuổi như vậy dĩ nhiên đã thành tựu Linh Vũ sư!
Vừa rồi Quan thị huynh đệ thi đấu cùng Tần Phàm, chỉ cảm thấy Tần Phàm mạnh hơn bọn hắn rất nhiều, nhưng hắn thật không ngờ vậy mà mạnh nhiều như vậy! Kém hơn một cảnh giới!
Linh Vũ sư ah!
Vậy cho dù là ở Chân Vũ thế gia cao cấp mà nói, cái kia thậm chí đã có thể trở thành trưởng lão rồi!
Không dám tin, không thể tưởng tượng nổi!
Nhân vật thiên tài thiên tư trác tuyệt như thế, chính là đoàn trưởng của bọn họ! Lúc này, tất cả thành viên của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn đều cảm giác mình được tăng thêm một cổ lực lượng, nguyên một đám chấn phấn, sĩ khí đạt đến điểm cao nhất!
Mà người bên Chu Hồng Liệt trông thấy cự đao kia rơi xuống, vội vàng hạ lệnh lui lại, mà lão giả âm trầm vẫn dấu kín kia, lúc này cũng không khỏi nhảy ra, chắn ở phía trước.
- Hừ!
Lão giả âm trầm này hừ lạnh một tiếng, sau đó song chưởng vận khí kình cường hoành đánh tới cự đao hỏa diễm, ý đồ hóa giải công kích uy lực cực lớn này.
Oanh!
Lão giả này phát ra kình khí cường hoành cùng hỏa diễm cự đao của Tần Phàm đụng lại với nhau, phát ra tiếng vang thật lớn, lập tức cự đao này bị một cổ kình khí kia đánh tan, nhưng dư kình vẫn bộc phát đi ra, hơn mười mạo hiểm giả bên cạnh lão giả này trực tiếp nổ tung, đều bị thương không nhẹ.
Mà lão giả âm trầm kia bị đao khí Bá Đạo ẩn chứa trong hỏa diễm cự đao trùng kích, cũng không khỏi cảm giác được lồng ngực như bị đập trúng thoáng một phát, rất khó chịu, vào lúc này hắn rốt cuộc biết thiếu niên áo xanh trước mắt này khó giải quyết đến cỡ nào rồi.
- Tiểu tử này giao cho lão phu đối phó, các ngươi đi giết sạch hết thảy những người khác!
Lão giả âm trầm kia âm độc nhìn Tần Phàm, sau đó lạnh lùng hướng bọn người Chu Hồng Liệt phân phó nói:
- Các ngươi có thể yên tâm, việc này xong rồi, đáp ứng ạo hiểm đoàn mấy người các ngươi Kim nguyên cùng luyện dược sẽ không thiếu.
- Cái kia đa tạ Tần lão rồi.
Thủ lĩnh mấy mạo hiểm đoàn kia cũng không khỏi vui vẻ, vội vàng phân phó xuống dưới.
- Tần lão?
Tuy lúc này ở trong tràng tiếng giết rung trời, hơn nữa thanh âm này rất nhỏ, nhưng Tần Phàm trải qua Ma chủng cải tạo, thính lực vô cùng tốt, nên vẫn có thể nghe rõ, lập tức hắn không khỏi sắc mặt lạnh lẽo:
- Quả nhiên là Càn Kinh Tần gia! Như vậy xem ra bọn hắn đã bắt đầu toàn diện triển khai thủ đoạn đối với Nam Phong Tần gia chúng ta rồi!
- Vốn là phá hủy sinh ý Xuân Hòa Đường chúng ta, sau đó muốn giết chết ta! Muốn ngăn cản chúng ta thăng cấp làm Chân Vũ thế gia thượng phẩm sao? Ta sẽ không để cho các ngươi như nguyện!
- Nam Phong Tần gia không chỉ muốn thành công thăng cấp làm Chân Vũ thế gia thượng phẩm, còn muốn làm nhất phẩm Chân Vũ thế gia mạnh nhất Đại Càn quốc! Cũng khôi phục thân phận bổn gia chính thức của Nam Phong Tần gia!
Trong nội tâm Tần Phàm cũng bị cách làm của Càn Kinh Tần gia này làm tức giận, vốn trong lòng của hắn còn không có tâm cùng Càn Kinh Tần gia quyết chiến tới cùng, nhưng hiện tại hắn đã triệt để phẫn nộ rồi.
Tuy Tần Phàm hắn không phải loại người cùng hung cực ác, nhưng đồng dạng không phải thiện nam tín nữ gì! Người không phạm ta ta không phạm người, người nếu phạm ta, ta trả thù gấp bội!
Không chết không ngớt!
Tần Phàm cầm Hỏa Vân đao thật chặt trong tay, nhìn hằm hằm lấy phía trước.
Mà thời điểm này, toàn trường tựa hồ cũng bị lửa giận của Tần Phàm đốt lên .
Rất nhanh, người hai bên đã bắt đầu giao phong lại với nhau, lập tức trong tràng hét hò rung trời, sự kiện đổ máu thường có phát sinh, một cái đối mặt, song phương cũng đã chết tổn thương không ít.
Nhưng Tần Phàm nhìn xem lúc này người phương mình lộ ra công thủ hài hòa, phối hợp ăn ý, cũng có chút yên tâm, ít nhất tạm thời sẽ không lo lắng Ẩn Thế mạo hiểm đoàn tan tác.
Hắn từng từ chỗ Cổ Mặc lấy được một bộ công pháp liên thủ giao cho Trần Kỳ, để cho hắn mở rộng trong Ẩn Thế mạo hiểm đoàn, mà phương pháp này thích hợp nhất là nhiều người phối hợp tác chiến, nếu như tu luyện được tốt, năm Võ sư đã có thể đối phó một Tam cấp Tiên Thiên Võ sư trở xuống rồi.
Cho nên tuy Tiên Thiên Võ sư trong Ẩn Thế mạo hiểm đoàn ít, nhưng Tần Phàm cũng không có quá lo lắng vấn đề chiến lực đối phương, dù sao bên trong những mạo hiểm giả này, có thể đạt tới Tiên Thiên Võ sư vốn rất ít, Tam cấp Tiên Thiên trở lên thì càng ít.
Chỉ cần mình chém giết Linh Vũ sư này, như vậy lúc đó đại chiến, phần thắng sẽ cực cao.
Đương nhiên, kỳ thật Tần Phàm một mực đều đang lưu ý một gã Linh Vũ sư khác của đối phương, người này vẫn dấu kín, Tần Phàm lo lắng Tiên Thiên Võ sư bên mình sẽ bị hắn giết chết.
Lúc này Tần Phàm cùng lão giả âm trầm kia cách xa nhau ước chừng 10m, lúc này Tần Phàm có thể chứng kiến sát ý nồng đậm trên mặt đối phương, bất quá hắn không sợ chút nào, chỉ lạnh lùng nói:
- Lần này Càn Kinh Tần gia các ngươi cũng coi như hao hết khổ tâm rồi, vậy mà không xa ngàn dặm, không từ khổ cực, thư tôn hàng quý đi cấu kết với một ít mạo hiểm đoàn không nhập lưu đến chặn giết ta, chẳng lẽ các ngươi thực cho rằng người khác nhìn không ra sao?
Lão giả âm trầm kia thật là người Càn Kinh Tần gia, nghe Tần Phàm một ngụm nói toạc thân phận của mình, trong lòng của hắn không khỏi cả kinh, nhưng dù sao hắn cũng là kinh nghiệm lão đạo, biết rõ nhiều người khẩu tạp, không thể tùy tiện thừa nhận, nếu không để cho Chân Vũ Thánh điện biết rõ việc này là Càn Kinh Tần gia làm, sẽ có không ít phiền toái.
- Ta không biết tiểu tử ngươi đang nói cái gì, bất quá lão phu chỉ biết là hôm nay ngươi cùng Ẩn Thế mạo hiểm đoàn, nhất định sẽ không còn tồn tại, ngươi vẫn là sớm một chút ngoan ngoãn nạp mạng đi! Miễn cho chịu nhiều khổ một chút!
Cho nên hắn vẫn là sắc mặt không thay đổi nói.
- A, cái này chính là cái gọi là tác phong đại thế gia của các ngươi sao? Thật sự là chết cũng cần thể diện, ta đây coi như xé da mặt, nhìn ngươi còn có cái gì không dám!
Tần Phàm cười lạnh một tiếng, biết rõ lão giả này sẽ không dễ dàng thừa nhận thân phận của mình, dứt khoát không hề dong dài, Hỏa Vân đao trong tay giơ lên, nhảy lên trước hai bước, một đao trực tiếp chém tới đối phương.
- Khẩu khí thật lớn, lão phu ngược lại muốn nhìn ngươi có bao nhiêu bổn sự! truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Lão giả âm trầm kia cũng lạnh lung nói ra, trong tay hắn xuất hiện một cây trường côn lục sắc, thoạt nhìn phía trên lưu quang xoay chuyển, ngược lại không giống như là bình thường.
Xuất ra vũ khí, lão giả này cũng lập tức nghênh đón về phía Tần Phàm, khí thế hung hãn. Tuy vừa rồi được chứng kiến một đao Bá Đạo kia của Tần Phàm, mặc dù trong nội tâm có chút kiêng kị, nhưng cũng sẽ không sợ Tần Phàm.
Dù sao hắn cũng sống gần trăm tuổi, chống lại một thiếu niên chưa tới hai mươi, vô luận kinh nghiệm hay vũ kỹ hắn đều tự cho là mình rất cao, không có khả năng ngay cả chút tự tin ấy cũng không có!
BOANG...!
Hỏa Vân đao của Tần Phàm ầm ầm rơi xuống, nặng nề nện lên phía trên trường côn của lão giả, kình lực lập tức bạo tiết ra, ở dưới công kích mạnh mẽ như vậy, tay của lão giả âm trầm kia lập tức tê rần, trường côn cũng thiếu chút nữa rời tay mà bay. Lúc này hắn mới thay đổi sắc mặt, thật không ngờ kình lực của Tần Phàm này đáng sợ như thế.
Bành!
Lão giả âm trầm thấy mình so đấu lực lượng không chiếm được tiện nghi chút nào, lập tức rút trường côn lại. Thân hình lướt ngang hai bước, lần này nắm giữ chủ động, giơ trường côn lên, xu thế như Thái Sơn đập tới Tần Phàm!
Kỳ thật vừa rồi đánh giáp lá cà kia, Tần Phàm cũng cảm thấy không dễ chịu, hắn biết rõ trường côn trong tay lão giả này không phải bình thường, không chỉ vô cùng cứng rắn, hơn nữa trên mặt còn truyền đến một cổ dẻo dai quỷ dị, cái phản lực kia cũng là tương đối lợi hại.
Mà trông thấy lần này lão giả chủ động công kích, Tần Phàm cũng không dám khinh thường, trường đao quét ngang, gắt gao chống đỡ trường côn này công kích, lúc này hai người đều đang giúp nhau phân cao thấp.
Bởi vì lần này là trường côn của lão giả kia ở trên, cho nên hắn tưởng rằng mình sẽ chiếm một tí tiện nghi, cho nên trên mặt lộ ra nụ cười âm trầm, hung hăng dùng sức áp về phía Tần Phàm.
- A, vui vẻ vậy sao?
Tần Phàm cũng trêu tức cười lạnh một tiếng, lập tức cánh tay Kỳ Lân hiện ra trạng thái mạnh nhất, lực lượng đột nhiên tăng lên, trực tiếp đỡ lão giả kia lên, để cho cả người hắn đều lay động thoáng một phát.
Mà thời điểm lão giả này còn không có đứng vững, Tần Phàm bay lên, trực tiếp đạp ở trên ngực hắn.
Bành!
Đột nhiên bộc phát lực lượng bạo tạc nổ tung, trực tiếp đá lão giả kia bay hơn 10m, cuối cùng nện trên mặt đất, kéo ra một rãnh sâu mấy thước mới chậm rãi ngừng lại.
Một đao, một cước, ở trong hai chiêu, Linh Vũ sư được ba đoàn liên quân ký thác tin tưởng thật lớn, liền bị Tần Phàm đánh cho chật vật như vậy, trong tràng không khỏi hít một hơi lãnh khí.
Bởi như vậy, sĩ khí phương diện liên quân tự nhiên là bị đả kích lớn, mà chứng kiến đoàn trưởng của mình lợi hại như thế, bên Ẩn Thế mạo hiểm đoàn này lại là sĩ khí đại chấn.
Tần Phàm đánh bay lão giả âm trầm kia, cánh tay Kỳ Lân lặng yên không một tiếng động thu vào, tuy cánh tay Kỳ Lân của hắn ở thời điểm triều thánh đã hiển lộ qua, người biết không ít, nhưng hắn cũng không muốn đường hoàng, để cho nhiều người biết rõ thân phận của hắn như thế.
Nhìn lão giả kia chật vật từ trên mặt đất đứng lên lần nữa, sắc mặt âm độc nhìn mình, nhưng Tần Phàm lại hoàn toàn không để ý tới hắn, thời điểm này Hỏa Vân đao trong tay đột nhiên chỉ về sau, trong miệng lạnh giọng nói ra:
- Như thế nào? Càn Kinh Tần gia Thập Tam trưởng lão, bây giờ còn không chịu đi ra sao!
Vừa rồi Tần Phàm ra tay, ở địa phương cách mình hơn mười thước, trông thấy một lão giả mặc áo bào hồng đang ác độc nhìn mình.
Lão giả này không phải người khác, đúng là Thập Tam trưởng lão lúc trước đại biểu Càn Kinh Tần gia đi vào Nam Phong Thành, muốn Nam Phong Tần gia trở thành chi nhánh của Càn Kinh Tần gia!
Lúc này Thập Tam trưởng lão kia vốn bởi vì dịch dung đơn giản, hơn nữa xen lẫn trong hơn ngàn người hỗn chiến, Tần Phàm rất khó phát hiện hắn, nhưng bởi vì hắn trông thấy lão giả âm trầm kia đánh không lại Tần Phàm, nhịn không được muốn tới đánh lén, cho nên cuối cùng Tần Phàm vẫn là phát hiện hắn!
Lúc này cách nhiều ngày, Tần Phàm y nguyên nhớ rõ bộ dạng lão nhân lúc trước hất hàm sai khiến, liều lĩnh không ai bì nổi kia.
Lúc ấy bởi vì thực lực không đủ, Tần Phàm nhịn!
Nhưng hắn sẽ không quên lão nhân ghê tởm này ở phòng tiếp khách Tần gia dùng ngôn ngữ chanh chua, còn lấy thân phận cùng thực lực vũ nhục cha mình!
Thậm chí hôn lễ của hắn và Tần Li bị bức lùi lại, cũng cùng Thập Tam trưởng lão Càn Kinh Tần gia này có quan hệ nhất định!