- Không nên khinh địch như vậy, vừa rồi nếu như ta dùng sát chiêu, có lẽ ngươi đã chết rồi.
Lúc này thanh âm của Sở Vân Vũ ở sau lưng hắn âm lạnh truyền đến, lúc này kiếm khí trên người hắn càng tăng lên, lời nói tầm đó như là đâm tới vô số lợi kiếm, để cho người nhịn không được muốn da đầu run lên.
- Trước đa tạ ngươi hạ thủ lưu tình, bất quá cho dù ngươi dùng sát chiêu, ta xem cũng chưa chắc có thể giết được ta.
Nhưng Tần Phàm lại chậm rãi xoay người lại, cùng đối phương lần nữa bốn mắt nhìn nhau, bình tĩnh nói ra. Hắn nói lời này là lời nói thật, nếu hắn phát hiện khí lực của mình thừa nhận thật sự đã đến cực hạn, hắn nhất định sẽ lập tức kích hoạt Kỳ Lân ma thân, hơn nữa Thanh Long Chi Tâm ở trong thể nội của hắn liên tục không ngừng phát ra sinh cơ, không có thực lực tuyệt đối muốn miểu sát hắn cơ hồ là không thể nào.
Mà đối thủ như Sở Vân Vũ, đúng là đã kích phát chiến ý của hắn, Sở Vân Vũ liếc nhìn Tần Phàm, cái nhìn này nhìn thật lâu, tựa hồ là đang suy nghĩ tính chân thực những lời này của đối phương, mà cuối cùng hắn là lạnh lùng nói ra:
- Vậy kiếm tiếp theo, ta sẽ không lưu tình rồi.
- Nếu như lại lưu tình, khả năng nguy hiểm chính là ngươi.
Tần Phàm mỉm cười nói.
- Tốt, chúng ta cũng không cần tranh luận, chỉ có sử dụng thực lực đi chứng minh.
Sở Vân Vũ một bộ áo lam, lúc này không gió mà bay, tựa hồ mỗi một tấc da thịt toàn thân đều toát lên kiếm khí sắc bén vô cùng, dưới chân đạp mạnh hư không, một vòng rung động ở dưới chân của hắn tản ra, bóng người lập tức lao tới, tốc độ nhanh đến cực hạn!
Thậm chí đây cơ hồ là tốc độ nhanh nhất mà Tần Phàm bái kiến rồi, chỉ thấy một đạo lưu quang xẹt qua phía chân trời, thời điểm hắn còn không kịp phản ứng, một loại kiếm ý như muốn xé nát linh hồn đã tới gần trước mặt!
Trong nội tâm Tần Phàm hơi kinh hãi, không dám lại lãnh đạm, nắm đấm nắm chặt, toàn thân lập tức bao trùm lên một tầng lân giáp màu xanh lá cây, kình khí năng lượng trên người cũng trong khoảng khắc như là núi lửa bạo phát ra!
Không chút do dự, sau đó lập tức là một quyền oanh ra, kiếm đã đến chỗ ba thước trước mặt hắn, một quyền này của hắn, trực tiếp chống đỡ mũi kiếm vô cùng sắc bén kia!
Kiếm, là vô song chưa từng có từ trước đến nay, quyền cũng là bá đạo bễ nghễ bát hoang.
Tê tê tê tê tê tê…
Từng đợt khí lưu bén nhọn hướng về tứ phương lan tràn mà ra, tựa hồ không khí bốn phía đều bị kiếm ý trên người Sở Vân Vũ dẫn dắt, kích thích, bạo động, thanh âm khí bạo không ngớt không dứt, chung quanh đều là trận trận gió lạnh sắc bén, sau đó lại hóa thành kiếm khí khôn cùng không ngừng đâm hướng Tần Phàm.
Loại kiếm khí này so với vừa rồi lộ ra càng thêm sắc bén cuồng bạo, giống như là băng vũ ở bên trong trời đông giá rét, điên cuồng thổi cạo, lạnh rét thấu xương!
Hàn quang lập loè, vào lúc đó Tần Phàm cảm giác được như là có vô số người cầm kiếm không ngừng trảm kích ở trên người của mình, nếu không phải hiện tại trên người của hắn đã bao trùm Kỳ Lân ma thân, chỉ sợ gần kề chỉ là kiếm khí này đã trực tiếp làm cho hắn huyết nhục mơ hồ.
Nhưng cho dù như thế, lúc này trên người của hắn cũng xuất hiện vô số vết kiếm nhàn nhạt, may mắn Kỳ Lân ma thân phòng ngự tăng nhiều, nếu không hắn phải biến thành một huyết nhân rồi.
Kiếm khí hơn người, quyền thế cũng là trùng thiên.
Mà một quyền này của Tần Phàm không phải thi triển vũ kỹ, mà là đem các loại Ma chủng kỹ như Thanh Long trùng thiên, Kỳ Lân gào thét… dung nhập vào một quyền, làm cho một quyền này không chỉ là công kích bình thường, nếu không hắn căn bản khó có thể cùng Sở Vân Vũ này đối kích.
Tăng thêm tuy kiếm của đối phương sắc bén, nhưng phẩm chất của kiếm lại không bằng Chung cực Bán Thần khí Đoạt Thần Quyền Sáo của Tần Phàm, hơn nữa khí lực lực lượng của Tần Phàm thập phần cường đại, cho nên cuối cùng nhất một kiếm này cũng không có thể đâm thủng nắm đấm của Tần Phàm.
- Vũ kỹ không tệ, nhưng vẫn là không đủ.
Thấy vậy, Sở Vân Vũ cũng không nhìn Tần Phàm, tay cầm chặt trường kiếm lộ ra thập phần trấn định, thậm chí là không chút sứt mẻ, trong miệng thì là nhàn nhạt nói.
Dứt lời, Nguyên Giới chi lực trong cơ thể vào lúc này mạnh mẽ thôi động, lập tức kiếm khí bỗng nhiên phóng đại lần nữa, giống như là có một đầu kiếm hà từ trên chín tầng trời trút xuống, sau đó quán thâu đến bên trong thanh thiết kiếm nhìn như bình thản không có gì lạ của hắn, sau đó theo mũi kiếm đáng sợ kia, kiếm nguyên bạo tuôn mà ra.
Oanh!
Chỗ quyền kiếm giao kích kia, lập tức có một loại hào quang vô cùng sáng chói phát ra, lập tức một tiếng chấn bạo cực lớn ở trong đó vang lên, Tần Phàm thoáng chốc hai mắt ngưng tụ. Dưới chân đạp mạnh, cả người hướng về phía sau cao tốc rút lui mà đi.
Trọn vẹn rút lui hơn trăm mét, hắn mới đứng vững thân thể, lại ngưng trọng xem hướng tiền phương.
Vừa rồi ở trong một cái chớp mắt kia, Tần Phàm thật giống như cảm giác được thanh kiếm này bỗng nhiên biến thành một kích toản, một cổ lực lượng vô cùng xảo trá từ mũi kiếm truyền đến, cơ hồ chặn đánh Chung cực Bán Thần khí Đoạt Thần Quyền Sáo của hắn, xông vào đến trong thân thể của mình.
Loại lực lượng này thập phần khủng bố, làm cho hắn căn bản không dám lại đối nghịch xuống dưới, vội vàng cấp tốc rút lui, xa xa tránh đi kiếm khí khủng bố bộc phát này, phòng ngừa bị kiếm khí kia trực tiếp đâm thủng thân thể.
Thậm chí lúc này ổn định thân thể, hắn vẫn cảm thấy trong cơ thể có một loại khí huyết quay cuồng, chỗ yết hầu ẩn ẩn có máu tươi muốn tràn ra.
Sở Vân Vũ này quá mạnh mẽ, so với Hoàng Động còn mạnh hơn không ít.
Phải biết rằng lúc trước thời điểm Tần Phàm cùng Hoàng Động cận thân chiến đấu, là có thể bằng vào Kỳ Lân ma thân liền ẩn ẩn áp chế đấy đối phương. Nhưng hiện tại cho dù là sử dụng Kỳ Lân ma thân, trong cận chiến hắn còn không phải đối thủ của Sở Vân Vũ này, thậm chí bị đối phương một kiếm bức lui.
Loại thực lực này có thể nói đáng sợ, thậm chí nói tới gần Lục kiếp Bán Thần cũng không đủ.
Mà kiếm của Sở Vân Vũ, càng là kiếm lợi hại nhất mà Tần Phàm từng thấy qua. Nhớ tới trước đây thời điểm ở Vũ Thiên đại lục bái kiến Kỳ Tích Chi Kiếm, hắn vốn cho rằng đó đã là kiếm khí hết sức lợi hại rồi, nhưng hiện tại so sánh với Sở Vân Vũ trước mắt này, trình độ như vậy căn bản là không đáng giá nhắc tới.
Hoặc là chỉ có Mộ Thanh Thanh mới có thể so sánh a, kiếm thế của Mộ Thanh Thanh đồng dạng cũng rất nhanh, lực công kích rất mạnh, nhưng kiếm khí của Sở Vân Vũ lộ ra càng thêm thuần túy, để cho người cảm giác được trên thế giới này phảng phất giống như chỉ có kiếm.
Sở Vân Vũ dùng kiếm của hắn giải thích cái gì gọi là kiếm nhân.
...
Bên ngoài Sát Lục Bí Cảnh.
Phía trên kiến trúc cao lớn bên quảng trường trung ương.