Trên mặt Bạch Mông Thành Yến gia Yến Dương luôn mang theo một loại vui vẻ ôn nhu, sau khi thu được tin tức này hắn liền hướng tộc nhân phân phó nói ra.
Mà phản ứng lớn nhất tự nhiên vẫn là Bạch Mông Thành Minh gia Minh Hiển, thời điểm hắn nhận được tin tức vừa lúc là ở bên cạnh một sườn núi nhỏ, đợi nghe được tin tức Tần Phàm đã ở bên trong Truyền Thừa Bí Cảnh này, trên mặt hắn lập tức tuôn ra một loại oán hận, sau đó một chưởng hung hăng đánh sườn núi bên cạnh thành nát bấy.
- Tốt, không thể tưởng được tiểu tử này cũng tới đây. Lúc này đây, hi vọng lão quỷ sư phụ kia của ngươi tới cứu ngươi a!
Sắc mặt của hắn sẳng giọng nói, lúc trước hắn ở trước mặt rất nhiều tộc nhân bị Tần Phàm trêu đùa hí lộng một phen, lại bởi vậy mà bị Cổ Mặc đánh gãy một cánh tay, tuy cuối cùng lợi dụng Linh Dược trân quý khôi phục, nhưng cũng phải trả một cái giá lớn, thậm chí thực lực giảm xuống một ít.
Có thể nói, hiện tại oán hận ở trong lòng hắn đối với Tần Phàm, một chút cũng không thể kém hơn Hạ Thiên.
- Truyền lệnh xuống, để cho người gia tộc chúng ta toàn lực đi sưu tầm hạ lạc của Tần Phàm, hơn nữa chúng ta cũng treo giải thưởng mười vạn Thần Tinh, vô luận như thế nào cũng không thể để cho tiểu tạp chủng kia an toàn ly khai nơi đây.
Sau đó Minh Hiển liền nhìn thủ hạ tuyên bố nói ra. Kỳ thật trong lòng của hắn cũng có một chút kiêng kị Cổ Mặc, dù sao thực lực kia cho dù là ở trong gia tộc của hắn cũng không có mấy người có thể vượt qua.
Cho nên ở chỗ này giết chết Tần Phàm, là cơ hội tốt nhất rồi.
Tin tức phát tán ra, rất nhanh truyền khắp bên trong Truyền Thừa Bí Cảnh, hơn nữa còn đưa tới chấn động cực lớn. Ngũ đại gia tộc ở trong Bạch Mông Thành cùng Hoàng Hôn Thành thế lực thật lớn, người dám đắc tội bọn hắn không nhiều lắm, huống chi cái này vẫn chỉ là một gã Cửu cấp Võ Thánh ngay cả Bán Thần chi cảnh cũng chưa tới?
Tóm lại, lần này Tần Phàm xem như nổi danh ở bên trong Truyền Thừa Bí Cảnh rồi, chỉ là không ít người ở thời điểm nhắc tới cái tên này đều là trong con ngươi hiện ra vẻ tham lam, Hạ gia cùng Minh gia tổng cộng ban thưởng tới hai mươi vạn Thần Tinh, giá trên trời như vậy đủ để cho không ít người điên cuồng.
Nói sau trên người Tần Phàm mang theo Bạch Hổ châu, đồng dạng cũng làm cho không ít người ý động không thôi.
Nhưng mà, ngay thời điểm Hạ gia cùng Minh gia truyền ra treo giải thưởng, Tần Phàm cùng Tiểu Chiến đã dần dần xâm nhập bên trong Truyền Thừa Bí Cảnh. Dựa vào dự cảm cực kỳ xuất sắc, Tần Phàm ẩn ẩn cảm giác được ở phía trước có Đại Cơ Duyên của mình.
Cho nên tuy biết rõ càng xâm nhập sâu trong Bí Cảnh, nguy hiểm trong đó càng nhiều, nhưng hắn vẫn quyết định liều mạng một phen.
Dự cảm bất an trong lòng hắn cũng càng càng mãnh liệt, hắn phải mau chóng tăng lên tới Bán Thần chi cảnh, mới có thể ứng phó nguy hiểm sắp đến kia.
Ở dọc theo con đường này, bọn hắn cũng gặp vài đầu Đan thú, trong đó ba đầu thực lực là nhị kiếp Bán Thần, hai đầu thực lực tam kiếp Bán Thần, còn có một đầu thực lực tứ kiếp Bán Thần.
Đã qua hơn một ngày, bằng lực cảm ứng nhạy cảm của Tần Phàm cũng chỉ mới tìm được vài đầu Đan thú này, những người khác càng không cần phải nói, cũng biết Đan thú này ở đây hoàn toàn chính xác là thập phần thưa thớt cùng trân quý.
Mà Tần Phàm nghiên cứu qua những đan dược bên trong Đan thú này, phát hiện đan dược trong cơ thể Đan thú thực lực nhị kiếp Bán Thần, đối với nhất kiếp Bán Thần hữu hiệu, có thể tăng cảnh giới nhất kiếp Bán Thần lên, đan dược trong cơ thể Đan thú thực lực tam kiếp cùng tứ kiếp Bán Thần thì là phân biệt đối với nhị kiếp Bán Thần cùng tam kiếp Bán Thần hữu hiệu, đồng dạng có thể tăng cảnh giới lên.
Cho nên Tần Phàm phân biệt đặt tên vài loại đan dược lấy ra từ Đan thú này là nhất kiếp đan, nhị kiếp đan cùng tam kiếp đan. Hơn nữa hắn còn đoán chừng, nếu như là ở cảnh giới nhất kiếp Bán Thần, có lẽ chỉ cần ba khỏa nhất kiếp đan là có thể tăng lên tới nhất kiếp Bán Thần đỉnh phong rồi, về phần muốn đột phá đến nhị kiếp Bán Thần, khả năng còn cần cơ duyên khác.
- Dược hiệu của đan dược trong những Đan thú này hoàn toàn chính xác là thập phần nghịch thiên, phải biết rằng muốn luyện chế ra đan dược cho Bán Thần cường giả tăng cảnh giới lên đã thập phần không dễ dàng, huống chi loại đan dược Đan thú này còn có thể một lần phục dụng ba khỏa, trách không được những người này muốn cướp đoạt a.
Tần Phàm lấy ra đan dược của đầu Đan thú thực lực nhị kiếp Bán Thần vừa mới giết chết kia, sau đó trong miệng nói ra.
Vốn đan dược dùng để đề thăng cảnh giới đều là thập phần bá đạo, dù là Tần Phàm cũng cần mượn nhờ Ma chủng mới có thể một lần phục dụng hai khỏa đan dược trở lên, chớ nói chi là những người khác. Cho nên tranh đoạt bên trong Truyền Thừa Bí Cảnh thập phần kịch liệt, dọc theo con đường này, hắn cũng trông thấy có không ít người vì một đầu Đan thú mà liều đến ngươi chết ta sống.
Trước kia Hạ Thân cũng không phải là muốn cướp đoạt đan dược Đan thú mà ném đi tánh mạng đó sao?
Trên thực tế, hiện tại Tần Phàm cũng đã biết chuyện Hạ Thân cùng Minh Hiển treo giải thưởng mình, nhưng hắn cho tới bây giờ cũng sẽ không ở một chỗ dừng lại quá lâu, chém giết Đan thú xong, lập tức viễn độn bay xa, muốn tìm được hắn thật sự là không dễ dàng.
Cũng có người hung hăng càn quấy nói muốn mượn đầu hắn dùng một lát, nhưng ngoại trừ mấy ngũ kiếp Bán Thần, những người khác cái nào có năng lực này? Cho nên hiện tại Tần Phàm vẫn bình yên vô sự, gần kề chỉ là ở thời điểm đối phó một gã tứ kiếp Bán Thần hơi có chút vết thương nhẹ, dùng năng lực khôi phục của hắn tự nhiên là rất nhanh đã không có việc gì rồi.
- Lão đại, ta cảm giác được phía trước có chút ít bất đồng, đoán chừng là nơi tốt. nguồn TruyenFull.vn
Theo dần dần xâm nhập truyền thừa chi địa, cảnh sắc chung quanh tựa hồ lộ ra có sinh khí hơn một tí, không có hoang vu như lúc trước rồi, thấy vậy Tiểu Chiến không khỏi hơi có chút hưng phấn nói ra.
- Đúng vậy, ta cũng cảm giác được phía trước với ta mà nói là một cơ duyên chi địa, bất quá vẫn phải cẩn thận một chút, ta đồng dạng cảm giác được chỗ đó có nguy hiểm không nhỏ.
Tần Phàm nhẹ gật đầu nói ra, trong lòng hắn cũng có chút nóng rực, bên trong tối tăm hắn cảm giác được sắp tìm được địa phương mình muốn tìm kia rồi.
Lại tiếp tục về phía trước, tốc độ của bọn hắn nhanh hơn một ít.
Lại tiến lên ước chừng nửa giờ, bốn phía vậy mà nhiều đi một ít lục ý, hơn nữa trong không khí nổi lơ lửng một loại khí tức để cho người sảng khoái, còn mơ hồ nghe được có thanh âm nước chảy. Hướng về xa xa xem xét, chứng kiến có hồ quang lấp lánh, gió mát trận trận.
Đó là một cái hồ lớn, thập phần rộng lớn, cơ hồ là nhìn không tới giới hạn cuối cùng, trong hồ yên ba bao la hùng vĩ, hà ảnh trùng trùng điệp điệp giống như là tiên cảnh. Không có người nghĩ đến ở bên trong Truyền Thừa Bí Cảnh có thể nói có chút hoang vu, còn sẽ có một cái hồ lớn để cho người sợ hãi thán phục như vậy.