Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1094: Một đường Bán Thần chi cảnh




- Lão quái ta tự nhiên không có thực lực giúp ngươi diệt trừ Yêu Thần đảo rồi, ta bất quá chỉ có thể giúp ngươi tăng lên một ít thực lực mà thôi.

Cổ Mặc nhàn nhạt nói, sau đó bỗng nhiên lộ ra một tay, trong miệng truyền âm:

- Ngồi xếp bằng xuống, bình thần tĩnh khí!

Trong sơn động.

Ở dưới Nguyên Giới của Cổ Mặc phong tỏa, căn bản không có gió nào có thể tiến vào, nhưng lúc này trong sơn động lại bỗng nhiên có tiếng gió xoay quanh.

Nghe được thanh âm của Cổ Mặc, Tần Phàm trước là nao nao, nhưng sau đó không dám có chần chờ, lập tức theo như người phía trước yêu cầu ngồi xếp bằng dưới đất, hơn nữa ngũ tâm hướng lên trời, nín thở tĩnh khí, tiến vào bên trong trạng thái tu luyện.

Bởi vì đối thủ thực sự quá cường đại, mặc dù hắn không muốn vì sự tình đối kháng Yêu Thần đảo kéo Cổ Mặc xuống nước, nhưng hắn cũng biết mình nhỏ yếu, hắn vốn là nóng lòng đi tăng thực lực của mình lên, hiện tại có Cổ Mặc giúp đỡ, hắn tự nhiên sẽ không sĩ diện cãi láo cự tuyệt.

- Tốt, ngươi cái con heo đần này giúp bề bộn thủ ở một bên, thời điểm ta giúp lão đại ngươi tăng thực lực lên, ngươi ngàn vạn lần không được qua đây quấy rầy, nếu không lão quái ta không tha cho ngươi.

Trông thấy Tần Phàm đã chuẩn bị kỹ càng, Cổ Mặc quay đầu nhìn Tiểu Chiến ở một bên nói ra.

Ở thời điểm hắn giúp Tần Phàm tăng thực lực lên, quyết không thể bị quấy rầy, nếu không đối với hắn và Tần Phàm đều sẽ có thương tổn không ít. Tuy hiện tại hắn đã dùng lực lượng Nguyên Giới phong tỏa cái sơn động này, nhưng vẫn là dùng phòng ngừa vạn nhất, để cho Tiểu Chiến với tư cách cảnh giới.

- Ô… lão đầu ngươi đừng gọi ta là heo đần, ta là heo thông minh, heo thiên tài!

Mà Tiểu Chiến nghe được Cổ Mặc xưng hô thì lộ ra ủy khuất và không cam lòng kêu la nói, bất quá cuối cùng nhất vẫn là ngoan ngoãn đứng ở cửa ra vào sơn động, nghiêm túc làm một con heo thủ vệ.

- Hắc hắc, ngươi không hảo hảo trông coi cửa động, một hồi xảy ra điều gì sai lầm, ta nghĩ ngươi là heo đần hay là heo thiên tài gì đều phải biến thành heo chết cả.

Trông thấy bộ dạng của Tiểu Chiến có chút nhân tính hóa, trên mặt của Cổ Mặc cũng không khỏi có vài phần vui vẻ. Trên thực tế, đối với đầu Hồng Mục Chiến Trư biến dị kia lại có thể phát triển đến trình độ này, hắn cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn, đối với con heo kia hắn cũng là rất có hảo cảm.

Sau đó hắn lại kiểm tra tính bí mật trong sơn động này một chút, xác định ở trong phương viên mười dặm xing quanh sơn động này không có cường giả khác, sau đó mới xoay người lại, nhìn xem Tần Phàm dần dần ở vào Thiên Nhân chi cảnh.

- Tiểu tử, có thể tăng lên bao nhiêu phải xem chính ngươi rồi.

Sau một khắc, hắn thật một hơi sâu hít nói ra, lập tức đưa một tay ra, treo ở phía trên Thiên Linh Cái của Tần Phàm.

Thủ ấn của Cổ Mặc đang không ngừng biến đổi lấy, thiên địa linh khí nồng đậm không ngừng chuyển đổi. Thời gian dần qua ở trên đỉnh đầu của Tần Phàm xuất hiện một khí tuyền cỡ nhỏ phức tạp, thiên địa linh khí, các loại nguyên khí, Ngũ Hành Nguyên Năng, thậm chí còn có Tiểu Thế Giới chi lực cùng Nguyên Giới chi lực của Cổ Mặc hắn.

Cái luồng khí xoáy phức tạp này, đang không ngừng gào thét lên, làm cho trong cả sơn động không ngừng chấn nổ. Không gian tựa hồ cũng nhận lấy ảnh hưởng có chút chấn động lên, không ngừng có lực lượng cường đại sinh sôi ở trong đó.

Sắc mặt của Cổ Mặc cực kỳ ngưng trọng, thao túng cái luồng khí xoáy này, cuối cùng luồng khí xoáy kia hóa thành một hình dạng đồ án Càn Khôn Bát Quái, từng sợi khí trụ có hào quang kỳ dị không ngừng xuyên thấu tiến vào trong thân thể Tần Phàm.

Lúc này Tần Phàm đóng chặt hai mắt lại, tuy hắn nhìn không tới luồng khí xoáy xoay tròn trên đỉnh đầu, nhưng có thể cảm ứng được linh khí trong sơn động này đang thay đổi. Cho đến khi hào quang khí trụ kỳ dị kia nhảy vào trong cơ thể của hắn. Hắn ban đầu là cảm giác được mỗi một tế bào của thân thể mình bắt đầu có chút bành trướng, đặc biệt là kinh mạch trong cơ thể đang không ngừng lột xác cùng cường đại.

Một mảnh khí trụ dài hẹp, sau đó lại hóa thành là một mảnh linh khí lưu dài hẹp, hóa thành Linh Long, hóa thành Nguyên Hổ, cuối cùng như là trăm sông đổ về một biển, thời gian dần qua chảy về phía đan điền của hắn, cuối cùng nhất làm cho nguyên khí trong cơ thể hắn không ngừng kéo lên cao.

Vốn nguyên khí phi tốc tăng lên như vậy, hắn đã rất lâu rồi không có cảm thụ qua, mà nương theo mà đến còn có trận trận thống khổ, đó là kinh mạch nguyên lai kia bị ngạnh sanh giãn ra, tự nhiên là tác động đến thần kinh toàn thân hắn.

Bất quá thống khổ như vậy, Tần Phàm từ mới bắt đầu tu luyện, đặc biệt là sau khi luyện hóa Ma chủng, liền cảm thụ qua rất nhiều lần, tự nhiên là có thể đơn giản chịu được. Chỉ là đem toàn bộ ý chí đều dụng tâm không ngừng củng cố nguyên khí bản tức của mình, làm cho cảnh giới của mình không ngừng kéo lên.

Két…

Thời gian chậm rãi đi qua, cũng không biết đi qua bao lâu.

Trong nội tâm Tần Phàm khẽ động, hắn bỗng nhiên cảm giác được mình đụng phải một cái bình chướng, giống như là một khí cầu vốn đang không ngừng từ trên mặt đất bay lên cao. Bỗng nhiên đập lấy trần nhà, rốt cục đình chỉ tiếp tục bay lên.

Hô…

Cũng vào lúc này, Cổ Mặc chậm rãi thở ra một hơi, triệt hồi bàn tay treo ở trên đỉnh đầu Tần Phàm. Sau đó liền trông thấy thanh âm gào thét của luồng khí xoáy phức tạp kia bắt đầu nhỏ đi, thẳng đến thời gian dần qua biến mất ở trong sơn động.

Ở thời điểm biến mất, kết cấu linh khí trong cả sơn động phảng phất giống như đều bị va chạm mãnh liệt, hung hăng chấn động thoáng một phát.

- Tốt rồi, lão quái ta cũng chỉ có thể giúp ngươi đến nơi đây mà thôi.

Phất ống tay áo một cái, Cổ Mặc đem tro bụi bốn phía bị luồng khí xoáy dẫn dắt đều phật rơi xuống đất, trong miệng vào lúc này bình thản nói, nhìn ra được, lúc này hắn lộ ra có chút suy yếu.

Cưỡng ép tăng lên tu vi như vậy cũng không dễ dàng.

Cũng may mắn đây là ở bên trong Tân Thế Giới, kết cấu linh khí so với Vũ Thiên đại lục cao cấp hơn rất nhiều, nếu là ở Vũ Thiên đại lục, cho dù là Cổ Mặc hắn có được thực lực bây giờ, chỉ sợ cũng không dễ dàng làm được như vậy.

- Cảm ơn rồi, lão đầu. xem tại TruyenFull.vn

Lúc này Tần Phàm cảm thấy hết thảy cảm giác kia đều kết thúc, sau khi linh khí bản tức triệt để ổn định lại, hắn cũng chậm rãi mở mắt. Nắm chặt nắm đấm, hắn có thể rõ ràng cảm giác được thực lực của mình tăng lên.

- Tăng lên như thế nào?

Cổ Mặc tự nhiên sẽ không so đo xưng hô của Tần Phàm, đối với một tiếng cảm tạ kia cũng không có khách khí, chỉ là mỉm cười mở lời hỏi. Tuy giúp Tần Phàm tăng thực lực lên chính là hắn, nhưng tăng lên bao nhiêu, còn phải là Tần Phàm mới có thể cảm thụ được tinh tường.

- Ta nghĩ hẳn là Cửu cấp Võ Thánh đỉnh phong, ta cảm giác được ta chạm vào bình cảnh rồi, là rõ ràng cảm nhận được một đạo rãnh trời kia tồn tại.

Tần Phàm tinh tế cảm thụ một phen, sau đó mở lời trả lời nói ra.