- Tần Phàm ca ca không cần khách khí, kỳ thật lần này Tiểu Tình đến đây chủ yếu là muốn giúp Tần Phàm ca ca.
Phương Tiểu Tình nhìn Tần Phàm nói:
- Một thời gian ngắn trước, muội có xem thiên tượng chứng kiến quần ma phệ long. Muội dự đoán Tần Phàm ca ca sẽ gặp nguy hiểm....Mà mối nguy hiểm này rất có thể sẽ xảy ra vào đêm nay.
- Đêm nay?
Nghe vậy, Tần Phàm cả kinh. Hắn biết rõ Phương Tiểu Tình cùng Thú Thần có liên hệ cảm ứng đặc thù. Lời nàng nói không phải chuyện đùa mà có độ chính xác nhất định.
- Tần Quan đêm nay sẽ động thủ?
Tần Phàm nắm chặt hai nắm tay, đêm nay chính là đêm động phòng của hắn, một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng. Nhưng bây giờ lại không được an ổn, trong lòng Tần Phàm oán hận lão thất phu kia.
- Tiểu Tình cũng không biết, chỉ dự đoán được đêm nay Tần Phàm ca ca sẽ gặp nguy hiểm lớn. Tần Phàm ca ca nhất định phải coi chừng.
Phương Tiểu Tình lắc đầu nói.
Tần Phàm âm trầm gật đầu, sau đó mắt nhìn Phương Tiểu Tình mà hai gã thần thú Võ Thánh rời đi.
- Đêm nay Nam Phong thành tụ tập nhiều cường giả Võ Thánh như vậy, Tần Quan cùng Mộc gia, Ô gia thực có can đảm động thủ sao?
Tần Phàm nhìn lên bầu trời miệng thì thào.
Mà hắn phát hiện lúc này ở Tần gia Nam Phong ngoại trừ đèn cầy trong nhà thắp ra thì đêm nay nay trời không trăng sao. Chỉ có một mảnh đen kịt, hỗn độn, thâm thúy, thần bí. Không biết có nguy hiểm gì không.
Kế tiếp, Tần Phàm vẫn cẩn thận phân phó tộc nhân phụ trách phòng vệ cẩn thận, tăng cường cảnh giác. Cho dù phải thức trắng đêm thì cũng không thể phớt lờ. Hắn lại còn để Cừu Bạch Hải đi tra xét khắp Nam Phong thành một lần, đề phòng ngừa người của Tần gia Càm Kinh trà trộn vào đánh lén.
Làm xong những việc này, thì Tần Li đã bước vào phòng tân nương cũng được tiếng rưỡi rồi. Trong lòng Tần Phàm có chút áy náy đi vào phòng. Đêm nay, hắn biết mình đã làm Tần Li tủi thân.
Trong phòng tân nương, Tần Li đang đội vải đỏ lặng yên ngồi trên giường đợi Tần Phàm. Nàng đối với việc Tần Phàm chậm trễ vào phòng cũng có thể lý giải. Mà khi nghe bước chân chậm rãi, trầm ổn bước vào trong phòng, nàng không khỏi có chút ngượng ngừng, mặt thoáng ửng hồng.
Tuy bình thường nàng cùng Tần Phàm cũng đã hết sức quen thuộc, nhưng hôm nay hai người đã thành thân cho nên tâm tư của nàng có chút khẩn trương.
- Tỷ tỷ!
Tần Phàm ở bên ngoài hít sâu một hơi, để cho tâm tình bình tĩnh trở lại mới chậm rãi đi vào trong phòng đến bên giường ngồi xuống. Hắn cầm tay Tần Li, ôn nhi nói:
- Ngốc tử, hiện tại còn gọi ta là tỷ tỷ sao?
Tần Li tức giận quay đầu, mắng Tần Phàm một trận.
- Nương tử.
Tần Phàm vui vẻ nhưng không quá mức. Đơn giản vì hắn thật sự không có cách nào thả lòng được tâm tình. Nhìn Tần Li vẫn còn đang đội vải đỏ, hắn khẩn khoản xin lỗi.
- Nương tử, thực xin lỗi, lại để cho nàng đợi lâu như vậy.
Sau đó hắn vươn tay kéo tấm vải đỏ xuống, để lộ ra gương mặt tuyệt sắc của Tần Li. Mà lúc này Tần Li trang điểm nhẹ nhàng, bình thường nàng đã đẹp nhưng hôm nay nàng lại giống như tiên nữ giáng trần vậy.
- Thật đẹp. Nương tử, nàng là người đẹp nhất trong thiên hạ.
Tần Phàm thật tâm nói, hắn nhẹ nhàng vuốt má Tần Li. Nhớ tới khi còn bé, nguyện vọng lớn nhất của hắn là được kết hôn với Tần Li, hôm nay mộng tưởng đã thành sự thật. Tần Phàm có chút hoảng hốt cùng vui mừng.
Tần Li không phải lần đầu tiên nghe được lời nói ngon ngọt như vậy. Khi danh khí nàng truyền ra ngoài, có rất nhiều lời đồn đại xưng nàng là đệ nhất mỹ nữ Đại Càn Quốc. Nhưng bây giờ nàng nghe Tần Phàm khen mình, nàng vẫn cảm thẩy đường mật, ngọt ngào vô cùng.
Nàng cùng Tần Phàm lớn lên từ nhỏ, có một loại tình cảm mà người khác không thể nào lý giải được. Quan trọng hơn là trong lòng nàng có một bí mật khắc cốt ghi tâm.
Lúc này Tần Phàm còn có rất nhiều việc phải làm, trong khoảng thời gian ngắn hắn có chút thất thần.
- Phu quân, còn đang suy nghĩ chuyện ban ngày sao?
Tần Li thấy Tần Phàm có tâm sự, không khỏi mở miệng hỏi. Mặc dù nàng không có ở hiện trường nhưng cũng biết hôm nay Tần Quan tới.
- Thực xin lỗi tỷ tỷ. Đêm nay khả năng chúng ta không được an ổn.
Tần Phàm nhìn Tần Li, trầm trọng gật đầu. Cảm giác bất an trong lòng hắn càng ngày càng nặng, lại thêm được Phương Tiểu Tình nhắc nhỏ, hắn không thể nào bình tĩnh lại được.
- Phu quân, chẳng lẽ đêm nay Tần Quan có thể xuất hiện sao?
Tần Li nghe vậy, lông mày khẽ nhíu. Tần Phàm vẫn hay có thói quen gọi nàng là tỷ tỷ, nhưng lúc này nàng cũng không để ý.
- Đúng vậy, ta không thể buông lỏng. Tỷ tỷ, đêm nay thật xin lỗi.
Tần Phàm nhẹ giọng tạ lỗi. Sau đó giang tay ôm Tần Li vào trong ngực.
- Phu quân. Chúng ta là vợ chồng, có chuyện gì chúng ta sẽ cùng đối mặt.
Tần Li nằm trong ngực Tần Phàm ôn nhu nói. xem tại TruyenFull.vn
- Vậy tối nay...
Tần Phàm nhìn nét mặt Tần Li, gãi gãi đầu, có chút xấu hổ nói.
Đêm nay là đêm động phòng, nhưng hắn cũng không dám chủ quan, bởi vì hắn nhất định phải bảo trì trạng thái tốt nhất để đi ứng phó với nguy cơ có khả năng phát sinh.
- Sau này hãy nói đi!
Tần Li thấy Tần Phàm hỏi vậy, đỏ bừng cả mặt. Dù sao nàng cũng là nữ tử, tự nhiên có chút e lệ. Hơn nữa nàng cũng biết tình thế hôm nay nghiêm trọng, đâu còn dám đa tưởng.
Kế tiếp, hai người chỉ nằm trên giường ôm nhau ngủ.
Nằm ôm một tuyệt sắc giai nhân, cảm thụ một tia ôn nhu trong lòng, Tần Phàm đã sớm dậy sóng. Hắn đang đấu tranh với phản ứng của chính mình, nhưng hắn vẫn không thể nào khắc chế được.
Loại cảm giác này thống khổ vạn phần. Trong lòng Tần Phàm lại càng oán hận Tần Quan. Nhưng Tần Phàm không có biểu hiện ra ngoài, hắn vừa phóng Linh Giác ra đề phòng vừa mỉm cười nói chuyện với Tần Li.
Lúc này, Tần Li cảm giác được hô hấp của Tần Phàm có chút nóng rực, từ phía sau truyền đến độ ấm làm cho tim nàng đập rộn lên, đặc biệt là lửa nóng ở phía dưới càng làm cho nàng giống như bị điện giật. Trong khoảng thời gian ngắn, dường như nàng đã mất đi hết khí lực.
Vào lúc đêm muộn này, sau khi trải qua náo động vào ban ngày thì không biết tại sao dân chúng Nam Phong thành đều cảm thấy bầu không khí yên tĩnh lạ thường.
Tần Phàm không hề buông lỏng cảnh giác.
Mà đêm dài lắm mộng, Tầm Phàm đột nhiên cảm giác được một hồi dao động huyền diệu từ Nam Phong thành truyefn đến. Sau đó là cảm giác bất an làm cho toàn thân hắn đổ mồ hơi.
- Quả nhiên đã đến rồi.
Tần Pham nhanh chóng rời giường, sắc mặt lạnh như băng.
Hắn chuẩn bị lâu như vậy là vì giờ khắc này!
- Oanh!
Dao động huyền diệu kia truyền đến không bao lâu thì có một tiếng nổ lớn vang lên.
- Cái gì!
Tần Phmaf trong thời gian ngắn không có thể đưa ra chỉ đạo gì, lúc này sắc mặt của hắn cũng phải biến đối.
Sáu đó hắn cảm ứng một phen thấy một khối cự thách giống như một ngọn núi xuất hiện trên bầu trời Nam Phong thành. Khối cự thạch này lại giống như thiên ngoại phi thiên bay về phía Tần gia Nam Phong làm cho cả Tần gia Nam Phong phải chấn động.