Đan Thần

Chương 462: Vụng trộm vui cười





Đại Tế Tự là người phát ngôn của Thần, thực lực tự nhiên không cần phải nói, giờ phút này mặc dù chỉ là dưới sự phẫn nộ thể hiện một chút, nhưng lực lượng cường đại này, trực tiếp trùng kích không ít Luyện đan sư hôn mê, những người còn lại sợ tới mức cảm giác linh hồn run rẩy, sợ hãi. Tồn tại Thiên Anh, trải qua Thiên Cương lôi kiếp, dưới sự giận dữ, vẫn còn như Lôi Đình Chi Nộ, Thiên Anh chi nộ, thiên uy không thể phạm, lập tức làm cho người ta có một cảm giác đối mặt thiên địa chi uy.

- Ngươi con mẹ nó rống cái gì rống, đến chỗ ta bày uy phong của Đại Tế Tự ngươi sao, con mẹ nó, nếu bực bội với ta, ta trực tiếp mang người đi.

Đạm Đài Linh Tuệ quỳ ở nơi đó rất tức giận, trực tiếp rống trở về với phía Đại Tế Tự.

Đạm Đài Linh Tuệ cũng không phải tồn tại Địa Anh bình thường, càng không phải giống như tín đồ của Thần miếu Bà La Đa, bối phận của hắn là lão tổ tông của Đạm Thai gia tộc, quan trọng nhất là, hắn là Đan đạo đại sư cấp năm, là linh hồn của luyện đan khu Thần miếu Bà La Đa. Bởi vì sự hiện hữu của hắn, nên mới lôi kéo đến rất nhiều Luyện đan sư không phải là tín đồ của Thần miếu Bà La Đa, những người này ở luyện đan khu đã chiếm một nửa, một khi hắn rời đi, luyện đan khu của Thần miếu Bà La Đa sẽ không còn người chủ trì.

Thế nhưng mà Đại Tế Tự dù sao cũng là Đại Tế Tự, người phát ngôn của Thần ở Thần miếu Bà La Đa, bình thường cao cao tại thượng, hắn so với Hoàng đế quốc gia thế tục còn uy quyền hơn mấy lần. Mặc dù Bà La Đa Châu bây giờ có một Tư Mã gia tộc, nhưng dù sao hắn vẫn là một tồn tại cực kỳ uy vọng, hắn chưa từng có khó chịu qua như thế.

Nổi giận sắp phát điên, nhưng hắn cũng biết tính cách vị lão tổ tông này, hơn một nghìn năm trước Đạm Thai gia tộc chuẩn bị bồi dưỡng hắn làm Đại Tế Tự, hắn thậm chí ngay cả Đại Tế Tự cũng không thèm làm, còn trở mặt cùng gia tộc bỏ ra đi. Về sau lúc trở lại đã là Đan đạo đại sư cấp năm, gia tộc cũng phá lệ triệu hồi hắn về, bây giờ mình làm hắn nổi giận, hắn thật sự dám mang người rời đi.

Nhưng nếu như không nói cái gì đó, uy tín của mình, uy nghiêm của mình ở đâu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Viêm lão đệ, ngươi xem. . .

Vũ Thân Vương xem xét tình huống này có chút không đúng, nhưng loại thời điểm này người khác thật đúng là không có biện pháp giúp được cái gì, cởi chuông phải do người buộc chuông, đáng tiếc vị Viêm Long này thật sự là không hiểu được đạo lí đối nhân xử thế, vậy mà đứng nhìn Đại Tế Tự cùng Đạm Đài Linh Tuệ phát sinh xung đột, còn không có phản ứng gì, Vũ Thân Vương chỉ có thể mở miệng nhìn về phía Trình Cung xin giúp đỡ.

- Ân, ah!

Trình Cung giả bộ như mới hiểu được nói:

- Các ngươi đừng cãi, vừa rồi ngươi nói cái gì vậy? Linh Tuệ đại sư, ngài bảo ta làm gì là được rồi.

Vừa nghe được Trình Cung nói chuyện cùng mình, Đạm Đài Linh Tuệ quật cường, cường hoành đến ngay cả người cầm quyền cao nhất của Thần miếu Bà La Đa, người phát ngôn của Thần cũng không để ý, Đạm Thai gia muốn đưa lên làm đại gia chủ, Đại Tế Tự cũng không để ý, lập tức cung kính gật đầu, một bộ tùy thời chờ phân công.

Vũ Thân Vương nhìn thấy thậm chí muốn cười, mà Đại Tế Tự thì dở khóc dở cười, cho dù trưởng bối khác của Đạm Thai gia tộc ở trước mặt hắn cũng cung kính, bởi vì hắn đại biểu cho Thần, đại biểu cho Thần miếu. Cũng chỉ có vị lão tổ tông này mới có thể làm càn ở trước mặt hắn như thế, nhưng hắn lại không làm gì được.

- Ah, Đạm Đài Linh Tuệ đúng không, các ngươi đều đứng lên trước đi, ta cũng không có thể thu ngươi làm đồ đệ, chỉ là ta cùng Vũ Thân Vương trước khi đi Nam Chiêm Bộ Châu cần trợ thủ luyện chế đan dược số lượng lớn, nếu như ngươi không ngại mà nói. . .

- Không ngại, không ngại.

Đạm Đài Linh Tuệ thoáng một phát liền nhảy dựng lên, vô cùng kiện tráng, vô cùng hưng phấn kích động, liên tục gật đầu:

- Có thể đi theo đại sư như vậy là mơ ước lớn nhất cả đời của ta, ngài nói đi, cần ta làm cái gì.

Đại Tế Tự thực có một loại xúc động muốn rời khỏi, gánh không nổi con mẹ nó người này ah!

Lão tổ tông a, để cho ta một chút mặt mũi được không. Đạm Thai gia tộc chúng ta là người phát ngôn của Thần, ở Bà La Đa Châu, chúng ta là Thần Tộc chân chính cao cao tại thượng, cho dù đến Trung châu đại lục, cũng có thân phận cùng địa vị, tựu như chư hầu một phương đến Đế đô, đồng dạng cũng được coi trọng.

Nhưng vị lão tổ tông kia của mình, aii! !

Trong lòng Vũ Thân Vương thì tràn đầy vui mừng, Viêm Long càng ngưu bức hắn càng cao hứng, nhặt được bảo, nhặt được bảo rồi!

- Các ngươi trước tản đi, Viêm Long, Đan Đỉnh của ngươi ta đã giúp ngươi chữa trị tốt rồi, chẳng những chữa trị tốt, còn tốn hao rất nhiều khí lực giúp nó tăng lên tới cảnh giới Linh khí hạ phẩm.

Đại Tế Tự thật sự có chút chịu không vị lão tổ tông này của mình, phất tay cho người phía dưới tản ra, hắn thì nói sang chuyện khác.

Những người khác cũng không dám ngưu bức như Đạm Đài Linh Tuệ, dám đỡ đòn cùng Đại Tế Tự, có Đạm Đài Linh Tuệ đi đầu, bọn hắn tự nhiên không sợ, lúc này thấy Đạm Đài Linh Tuệ đã đứng lên, bọn hắn đều nhanh chóng đứng dậy.

Sau khi đứng dậy, đều đi tới trước thi lễ về phía Trình Cung, lúc này mới nhao nhao rời khỏi.

Về phần những Đan đạo đại sư có thân phận địa vị tương đối cao kia, càng là trực tiếp đến đây tỏ vẻ, bọn hắn tùy thời có thể trợ thủ, coi như là giúp đỡ chân chạy, hoặc là làm trợ thủ cho Đạm Đài Linh Tuệ cũng không có vấn đề gì.

- Lăn, lăn, lăn, đều xéo đi, thời điểm phải dùng tới ai ta sẽ gọi các ngươi, đều xéo đi.

Đạm Đài Linh Tuệ sợ những người kia được Trình Cung vừa ý, thay thế vị trí trợ thủ này của hắn, liên tục đuổi đi hết.

- Đến lúc đó sẽ dùng không ít người hỗ trợ, lúc ấy ta sẽ nói cùng Đạm Đài Linh Tuệ.

Trình Cung rất tùy ý nói, sau đó mới nhìn về phía Đại Tế Tự.

Đại Tế Tự khoát tay, Tiểu Hư Đỉnh của Trình Cung đã xuất hiện ở trước mắt, chỉ là giờ phút này lại tràn ngập linh khí, đã trở thành Đan Đỉnh Linh khí hạ phẩm đỉnh phong.

- Ân, quả nhiên chữa trị tốt rồi, còn tăng lên tới Linh khí hạ phẩm, Đại Tế Tự nhất định tiêu hao không ít đồ vật a, ngươi trước tiên có thể ghi chép lại, hoặc là. . .

Trình Cung tiện tay cầm lấy Tiểu Hư Đỉnh tra xét, đối với Đại Tế Tự, hắn vẫn là rất cẩn thận. Mặc dù hắn tin tưởng, đã trải qua một loạt chuyện trước kia, hắn đã lấy được tín nhiệm của bọn hắn, nhưng cấp bậc như Đại Tế Tự, cho dù tín nhiệm ngươi cũng rất có thể giữ lại một tay, bởi vậy Trình Cung sử dụng thần niệm kiểm tra một chút.

Đây chỉ là bước đầu tiên, dù sao Đại Tế Tự là tồn tại Thiên Anh, so với mình bây giờ thì mạnh mẽ hơn quá nhiều, sau đó Trình Cung còn ý định sử dụng Chí Dương Chân Hỏa của nội đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh dung luyện một phen, đến lúc đó cho dù Đại Tế Tự làm tay chân gì cũng vô ích.

- Chỉ là chữa trị Đan Đỉnh, không cần khách khí như vậy, về sau mọi người là người một nhà.

Đại Tế Tự khẽ gật đầu, thân phận hắn tôn quý, nên cần phải có khí độ cùng phong phạm, nên khiêm tốn nói qua.

- Đây là cái gì a, cấu tạo tốt như vậy, bên trong còn ẩn chứa một loại hỏa diễm chí cương trong thiên địa, được hỏa diễm chí cương rèn luyện, chẳng lẽ ngươi hết đồ rồi sao, rõ ràng có thể nâng cao đến Linh khí trung phẩm. Đại sư, ngươi trước giao cái này cho ta, yên tâm, ta còn có quyền sử dụng ba lượt không gian gia tốc thời gian, thời gian một ngày bên ngoài, bên trong có thể đi qua một tháng, rất nhanh ta có thể luyện chế cái này thành Linh khí trung phẩm. Thân phận Đại sư như vậy, sao có thể sử dụng Linh khí hạ phẩm như vậy.

Bản thân Đạm Đài Linh Tuệ chính là Đan đạo đại sư cấp năm, ánh mắt của hắn linh mẫn như thế nào, hiểu rõ đối với Đan Đỉnh cũng viễn siêu Đại Tế Tự cùng Vũ Thân Vương, liếc mắt là biết mặc dù cấp bậc Tiểu Hư Đỉnh không cao, nhưng mà không giống bình thường.

Đương nhiên, cũng trực tiếp nhìn ra Đại Tế Tự có chỗ tư tàng, cũng chưa hoàn toàn hết sức. Đạm Đài Linh Tuệ thật đúng là luyện đan luyện đến si mê, trực tiếp rống lên một tiếng về phía Đại Tế Tự, giống như là hắn đã bị vũ nhục, sau đó thi lễ cùng Trình Cung, cũng không đợi Trình Cung nói có đồng ý hay không, trực tiếp túm lấy Tiểu Hư Đỉnh, nháy mắt sau đó đã trực tiếp bay về phía chỗ sâu trong Thần miếu.

A, ah! !

Trình Cung ngẩn người, Đại Tế Tự càng nổi gân xanh, bực bội trong lòng không biết trút đi đâu, Vũ Thân Vương cũng là xem ngây người.

Mặc dù Đạm Đài Linh Tuệ rời đi, nhưng tiếng hô của hắn nói với Đại Tế Tự vẫn còn ở bên tai, điều này làm cho không khí thoáng cái trở nên có chút lúng túng.

- Viêm lão đệ không nên trách móc, tính cách của Đạm Đài đại sư là như vậy, Đan Đỉnh ở chỗ của ngài cũng có thể yên tâm, đúng rồi, đây là lệnh bài chữ Thiên của Tứ Phương Lâu, còn có bảy vạn Thuần Nguyên Đan đều ở trong không gian giới chỉ này. Không gian giới chỉ của Viêm lão đệ bị tên hỗn đản Tư Mã Húc Nhật kia hủy diệt, ta đây có một cái, mặc dù hơi nhỏ một chút, chẳng qua Viêm lão đệ có đồ dùng tạm, về sau đạt được tốt hơn chúng ta lại đổi.

Vũ Thân Vương xem xét, vội vàng mở miệng, lấy ra một cái không gian giới chỉ đưa cho Trình Cung.

- Ah, không có việc gì, ta cũng có thể hiểu được.

Trình Cung rất tùy ý nói, tiếp nhận không gian giới chỉ của Vũ Thân Vương, không gian giới chỉ này không có bất kỳ thần niệm lạc ấn, Trình Cung phát hiện bên trong có lệnh bài chữ thiên của Tứ Phương Lâu, còn có bảy vạn Thuần Nguyên Đan, nhưng khiến cho Trình Cung kinh ngạc là độ lớn của không gian giới chỉ này.

Ta ngất, chừng hơn ngàn mét, lúc sau mặc dù Trình Cung cũng nhận được rất nhiều không gian giới chỉ, nhưng đặc biệt lớn cũng không có mấy cái. Coi như là không gian giới chỉ của Lang Vương, cũng gần lớn hơn gấp hai so với không gian giới chỉ mà Trình Cung lấy từ chỗ Trịnh Tam Nguyên mà thôi. Trình Cung là vì có không gian ngoại đỉnh, hơn nữa trong không gian ngoại đỉnh, còn có một chút không gian chứa đựng khác, bởi vậy bây giờ hắn cơ bản không có sử dụng không gian giới chỉ, đều giao không gian giới chỉ cho bọn người Bàn Tử, Sắc Quỷ dùng.

Nhưng chứng kiến không gian giới chỉ lớn như vậy, Trình Cung cũng hơi hoảng sợ, xem ra Vũ Thân Vương này ở hải ngoại cũng kiếm không ít chỗ tốt ah. Hơn nữa bên trên không gian giới chỉ này có một chút trận pháp khó phát hiện, đây chính là đồ vật hắn lấy được từ trong di tích kia a, xem ra lần này trở về khẳng định phải đi qua cái di tích kia.

Không gian giới chỉ lớn hơn ngàn mét, độ quý trọng của nó so với một kiện Linh khí trung phẩm cũng không kém chút nào.

Mặt ngoài Vũ Thân Vương rất tùy ý, nhưng trong lòng là đang chờ Trình Cung đáp lại, đây cũng là vừa rồi hắn cân nhắc liên tục mới làm ra quyết định, hắn muốn quan hệ triệt để gần hơn cùng Viêm Long này.

- Thứ tốt, so với không gian giới chỉ cũ của ta còn lớn hơn, ngươi làm như vậy để cho ta có chút ngượng ngùng.

Trình Cung cố ý biểu hiện được đã thích, lại có chút ít sầu muộn có nên thu hay không, kỳ thật trong lòng của hắn sớm mẹ nó vui cười nở hoa rồi, ha ha, nếu như Vũ Thân Vương biết rõ hắn đưa cho mình không gian giới chỉ lớn như vậy, không biết hắn sẽ nghĩ như thế nào, ha ha, vui chết ta.

- Vừa rồi ta đã nói, chúng ta là người một nhà, cần gì khách khí như vậy, lão tổ tông nhà ta có chút nóng vội nên không biết, kỳ thật ta chỉ là sợ chậm trễ các ngươi luyện đan, bằng không mà nói, về sau chỉ cần mọi người cùng nhau hợp tác, coi như là Linh khí thượng phẩm cũng không thành vấn đề.

Lúc này, trải qua Vũ Thân Vương cố gắng hòa hoãn, Đại Tế Tự cũng vội mở miệng nói.