Đan Thần

Chương 442: Kiệt xuất cái rắm





Trong lòng Vạn Vô Nhất rung động, nhưng tiếp nhận mười khối linh thạch này, địa phương có nguyên khí thiên địa sung túc, có thể sinh ra linh thạch, linh thạch trải qua một ít gia công đặc thù, có thể biến thành truyền tin linh thạch hay hoặc là hình ảnh linh thạch vân... vân bất đồng công dụng. Giờ phút này Trình Cung chính là dùng thần niệm ghi chép lại phương pháp luyện đan ở bên trong, trí nhớ linh thạch này có thể bảo tồn trăm năm, nếu như lại dùng một ít linh thạch trải qua ghi chép cấp độ càng sâu, tên là truyền thừa linh thạch, bởi vì cái kia đã có thể bảo tồn hơn một ngàn năm thậm chí gian dài càng thời, có được hiệu quả truyền thừa.

Phương pháp luyện đan đến loại cấp bậc này, đã không phải là sử dụng bút, giấy ghi nhớ là được. Bên trong dính đến dược vật, điều phối rất nhiều là dùng ngôn ngữ khó có thể miêu tả, thậm chí cho dù miêu tả, giấy hao phí chỉ sợ cũng vượt qua tưởng tượng. phương pháp luyện đan Thiên cấp siêu phẩm, nếu như sử dụng giấy ghi chép, không có mấy trăm vạn chữ căn bản không có biện pháp ghi chép hoàn toàn, hơn nữa trong lúc này còn sẽ có rất nhiều chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời, nhưng dụng thần niệm khắc lục ở trong trí nhớ linh thạch thì lại bất đồng, đến lúc đó người sử dụng có thể trực tiếp lấy đồ vật trong trí nhớ linh thạch, giống như trực tiếp dùng thần niệm truyền lại tin tức.

- Mười phương pháp luyện đan Thiên cấp siêu phẩm này ta ở một chút địa phương bỏ thêm một ít hạn chế, nhưng ngươi có thể tùy tiện tìm Đan đạo đại sư đủ cấp bậc nghiệm chứng, dùng thực lực Tứ Phương Lâu các ngươi, cái này không làm khó được các ngươi a.

Trình Cung như trước rất hung hăng càn quấy nói.

- Chờ một lát.

Vạn Vô Nhất nói xong, đưa tay giao mười khối trí nhớ linh thạch cho Thái Chí Sơn, đồng thời âm thầm dùng thần niệm nói:

- Lập tức khởi động Truyền Tống Trận loại nhỏ, đem cái này truyền lại tổng bộ cho nghành đan dược lập tức nghiệm chứng.

Khởi động Truyền Tống Trận loại nhỏ, Thái Chí Sơn nghe xong tay không khỏi khẽ run lên, Truyền Tống Trận loại nhỏ chỉ có ở lúc khẩn cấp mới có thể dùng, hắn ở chỗ này nhiều năm như vậy cũng chỉ dùng qua hai lần, mỗi lần dùng ít nhất phải tiêu hao mười khối Thuần Nguyên Đan, một viên Thuần Nguyên Đan liền tương đương với Nhân Anh kỳ đỉnh phong phun ra nuốt vào nguyên khí một ngày, nói cách khác muốn Nhân Anh kỳ tầng thứ nhất tu luyện, không nghỉ không ngủ hơn ba tháng gần trăm ngày mới có thể ngưng tụ ra một viên Thuần Nguyên Đan. Trong lòng khiếp sợ, nhưng Thái Chí Sơn cũng không dám nói nhảm nhiều, cầm mười khối trí nhớ linh thạch đi ra ngoài.

- Đợi một chút. . .

Thái Chí Sơn vừa đi chưa được mấy bước, Vạn Vô Nhất đột nhiên nghĩ đến cái gì, mở miệng nói:

- Thuận tiện cho người đem những tư liệu mà vừa rồi Viêm công tử nói tới.

- Vâng.

Thái Chí Sơn hơi sững sờ, trong lòng tự nhủ Tuần sát sứ đây là thế nào, chẳng lẽ hắn nhìn tiểu tử này thuận mắt, vừa rồi tiểu tử này kiêu ngạo như vậy hắn không có phát tác, bây giờ còn không đợi hắn trở khách quý đỉnh cấp chữ Thiên liền đem tư liệu cho hắn. Mặc kệ trong lòng của hắn nghĩ như thế nào, Tuần sát sứ nói hắn cũng không dám không nghe.

- Cùng người thông minh làm việc chính là rất thoải mái, sửa họ tên có chút không tốt, dù sao họ là tổ tông truyền thừa. Bất quá ta xem về sau tên của ngươi thực cần phải sửa một chút, đã kêu Vạn Vô Nhất, gọi Vạn Vô Nhất thật là một loại vũ nhục đối với ngươi.

Trình Cung lần nữa đem chủ đề kéo đến trên danh tự của Vạn Vô Nhất, nhưng lại rất có hứng thú nghiên cứu thảo luận. Hắn thấy cách làm của Vạn Vô Nhất này mới thật sự là cao, Trình Cung tin tưởng, nếu như mình cho trí nhớ linh thạch có vấn đề, Trình Cung tin tưởng mặc dù mình nhìn những tư liệu kia, cũng không có biện pháp đi ra khỏi Tứ Phương Lâu.

Mà một khi mình cho là thật sự, một loạt cử động kia của Vạn Vô Nhất làm cho người ta rất có hảo cảm. Lực lượng của Vạn Vô Nhất này ngay cả Trình Cung cũng không cảm giác được sâu cạn, mặc dù không có biện pháp so sánh với Tiểu Phong Tử, Hách Liên Lam Phượng, nhưng chắc hẳn cũng có thể là tồn tại trải qua Địa Hỏa ma kiếp Địa Anh.

Hơn nữa thân chức vị cao, là thành viên trọng yếu của Tứ Phương Lâu, lại có gia tộc bối cảnh còn có thể xử sự như thế. Nếu như hắn chỉ là làm người xử sự mua bán thì cũng thế mà thôi, nhưng ánh mắt Thái Chí Sơn nhìn hắn kia, lại đầy đủ nói rõ sự lợi hại của hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Viêm công tử nói đùa, tên là cha mẹ ban tặng, chỉ là một loại kỳ vọng của bọn họ mà thôi, huống chi Vạn Vô Nhất cũng thật không có ưu tú như vậy. Ngược lại là Viêm công tử, thật không hỗ là nhân trung chi Long, xem cách ăn mặc của Viêm công tử không giống như là người trong Nam Chiêm Bộ Châu, không biết từ chỗ nào mà đến?

Trong lòng Vạn Vô Nhất cười khổ, trong lòng tự nhủ tiểu tử này khoa trương mình không dứt, bắt lấy tên của mình còn không thả.

Nhưng không thể không nói, mặc dù nửa vui đùa mà nói, nhưng trong lòng Vạn Vô Nhất vẫn rất thanh tỉnh. Người vốn thích nghe tâng bốc, lời hữu ích mỗi người thích nghe, ai cũng vậy mà thôi.

Trước khi Trình Cung đến Tứ Phương Lâu, đã thay đổi một bộ quần áo đặc sắc của Trung Châu, người không để tâm sẽ không phát hiện. Bởi vì hắn chỉ là phương diện chi tiết, tỉ mĩ cố ý một chút, như Thái Chí Sơn căn bản không có phát hiện những chuyện này.

- Cửu Châu du đãng, bốn biển là nhà, nơi đó so ra vượt qua tiền có thể Thông Thần của Tứ Phương Lâu các ngươi ah, thế nhưng mà lợi hại của Tứ Phương Lâu ta đang suy nghĩ, ngày nào đó lăn lộn ngoài đời không nổi đi Tứ Phương Lâu các ngươi thử một chút, đến lúc đó Vạn tuần sát sứ cần phải nhiều chiếu cố ah.

Hắn thăm dò hắn, Trình Cung tiếp tục chuyện phiếm, nhưng mà trong mỗi một câu nói của hắn cũng đều có một ít đồ vật.

Trình Cung ở kiếp trước đối với tình huống của Tứ Phương Lâu vẫn có chút hiểu rõ, bởi vậy hắn rất dễ dàng đoán ra thân phận của Vạn Vô Nhất.

Vừa nghe Trình Cung nói thẳng ra thân phận của hắn, ánh mắt của Vạn Vô Nhất lộ ra một chút kinh ngạc, bởi vì sau khi đi vào, hắn cũng không có biểu lộ qua thân phận. Thậm chí ở bên trong Tứ Phương Lâu của Thành Thiên Vũ, người biết rõ thân phận của hắn cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, làm sao Viêm Long này biết thân phận của mình?

- Thân phận như Viêm công tử, đại môn của Tứ Phương Lâu chúng ta vĩnh viễn rộng mở cho ngươi, về sau nếu trở về Trung Châu, đừng quên tới tổng điếm của chúng ta, đây là một tấm lệnh bài tư nhân của ta, đến Trung Châu vào bất cứ trụ sở Tứ Phương Lâu nào, đưa ra tấm lệnh bài này đều có thể tìm tới ta.

Vạn Vô Nhất thăm dò mấy lần, phát hiện Viêm Long này căn bản là dầu muối không tiến, cuối cùng nhất chỉ có thể buông tha cho, còn giao cho Trình Cung một khối lệnh bài.

- Không có vấn đề.

Trình Cung sảng khoái nhận lấy, nhưng trong lòng thì đang cười, thằng này thật đúng là giảo quyệt, lấy lui làm tiến, nhìn như đã không hề hiếu kỳ thăm dò, cuối cùng vẫn là muốn xác định một chút mình có phải là người Trung Châu hay không.

Nhưng vào lúc này, đã có người cầm bốn khối linh thạch đi đến, phía trên bốn khối linh thạch này đều có tên.

- Trình Cung, Vũ Thân Vương, Chu Dật Phàm, Lý Dật Phong.

Trình Cung cũng không chút khách khí, trước hết cầm lấy khối của mình, thần niệm lập tức nhìn tin tức ẩn chứa trong linh thạch này. Không nhìn còn khá, xem xét xong, Trình Cung cũng bị hoảng sợ, cũng may hắn là người của hai thế giới, tâm tình cùng công phu trấn định còn không có vấn đề, nếu đổi lại người bình thường, giờ phút này sợ rằng là mồ hôi lạnh chảy ròng, thậm chí sẽ biểu hiện ra cái gì, cái kia cũng sẽ bị Vạn Vô Nhất nhận ra.

Bởi vì nơi này ghi lại quá kỹ càng, từ chuyện Trình Cung còn bé chuyện đến sau khi Trình Cung sống lại, cơ hồ không có bỏ sót gì. Ngay cả chuyện lúc đầu mình nhìn như làm được rất bí ẩn, nơi này đều có ghi lại, thậm chí ngay cả mình đoạt được động phủ của Huyết Y Lão Tổ, nơi này cũng đều viết, nguyên lai bọn hắn đã sớm biết Huyết Y Lão Tổ núp ở nơi đó.

Chính mình lẻn vào hoàng cung, cướp đoạt Ngưng Anh Đan, bên trên này thậm chí có ghi lại kỹ càng, nói như vậy lúc ấy trong hoàng cung khẳng định có người của bọn hắn.

Làm cho Trình Cung giật mình nhất chính là, trong này có phân tích, thậm chí còn viết ra, hoài nghi mình bị người khống chế? Cũng hoài nghi có người mượn thể trọng sinh? Nếu không không có biện pháp giải thích một loạt hành động, đã đến phía sau, ngược lại là nhiều ra một ít hoài nghi, nhưng lại cố ý đánh dấu bên trên, hoài nghi mình kỳ thật cùng Chu Dật Phàm, Vũ Thân Vương đồng dạng, đã thành người phát ngôn của một phương thế lực.

Mịa, trong này một mực nhớ đến mình tiến vào Man Thần Giáo, ngay cả bọn Đoan Mộc Nhất Phong bị đuổi ra khỏi Man Thần Giáo cũng có ghi lại.

Những tài liệu này Trình Cung xem xong mà sau lưng bốc lên lương phong, tiền có thể Thông Thần a, Tứ Phương Lâu này thật đúng là khủng bố, xem ra hiện tại bọn hắn đối với Nam Chiêm Bộ Châu còn không chú ý, thế nào những tài liệu này mình cũng có thể thấy, rất khó nói bọn hắn không có một phần tình báo khác.

Mịa nó, sau khi trở về phải hảo hảo nói chuyện cùng Sắc Quỷ và Bàn Tử, để cho bọn họ xem xem tình báo người ta này làm, vô thanh vô tức, vô khổng bất nhập. Bây giờ mình có Đan Thần Phủ, còn có sòng bạc của Bàn Tử cũng đều trải rộng Nam Chiêm Bộ Châu, về sau phải hảo hảo kết hợp lại cùng Sắc Quỷ. Đã có thể độc lập, lại có thể giúp đỡ cho nhau.

Cũng may, trong này không có nói quá tỉ mĩ về thủ hạ của mình, hiển nhiên là bởi vì gần đây thực lực dưới tay mình tăng vọt. Còn có chính là, dù cho là tình báo của bọn hắn, bên Man Thần Giáo kia hiển nhiên không có, này chính là át chủ bài lớn nhất bây giờ của mình. Đã có cái này, mình có thể làm rất nhiều chuyện.

Sau khi xem xong, Trình Cung lại cầm lấy Chu Dật Phàm mà xem, trong này ghi lại cũng rất kỹ càng, chẳng qua những tài liệu trước kia Trình Cung xem không sao cả, sau khi thấy bên cạnh một ít tài liệu. Phần Hương lão nhân, Thanh Âm phu nhân, còn có một Tần Vô Ngân cùng Hắc Diễm, lực lượng của Chu Dật Phàm cũng rất mạnh ah. Ah, nhi tử của cung chủ Thất Âm Cầm Cung, không hợp cùng Chu Dật Phàm, tin tức này ngược lại là rất có giá trị.

Xem hết Chu Dật Phàm, Trình Cung thuận tay lại cầm lấy tư liệu của Lý Dật Phong, quả nhiên như mình suy đoán, người của Lý gia, nhưng tư liệu khác đã có hạn, chỉ là cuối cùng viết một ít chuyện Nam Hoang, những thứ này Trình Cung cũng sớm biết như vậy, xem ra Lý gia này khống chế vẫn là phi thường tốt.

Cuối cùng Trình Cung cầm qua mục đích thực sự lần này, tin tức tình báo ghi chép về Vũ Thân Vương, bên trong lập tức triển khai. Mịa, thằng này quả nhiên đã sớm khống chế hải ngoại, vậy mà cùng Bà La Đa thần miếu quan hệ mật thiết, Bà La Đa thần miếu này thống trị toàn bộ Bà La Đa Châu. Sư tôn là người Thiên Ma Tông, quả nhiên cùng mình đoán không lầm. Ha ha, trong này hắn bị mình ba phen mấy bận đánh bại ghi vô cùng rõ ràng nha, ah, sau khi trở về hải ngoại biến mất một thời gian ngắn, vài ngày trước xuất hiện tại Bà La Đa Châu.

Phía sau lại ghi lại liền càng ngày càng ít, hiển nhiên tại Bà La Đa Châu, Tứ Phương Lâu cũng không thể như tại Nam Chiêm Bộ Châu, xem ra Bà La Đa thần miếu này đối với Tứ Phương Lâu vẫn có đề phòng.

- Bốn người này đều là người kiệt xuất nhất Nam Chiêm Bộ Châu, bây giờ Nam Chiêm Bộ Châu đại loạn tương khởi, xem bộ dạng Viêm công tử, phải chăng cũng muốn đi tham dự một phen.

Chứng kiến Trình Cung xem hết bốn khối ghi chép tình báo tin tức linh thạch, Vạn Vô Nhất cười nhìn xem Trình Cung.

- Kiệt xuất cái rắm, ta xem chỉ có như vậy, bất quá là bốn khôi lỗi mà thôi.

Trình Cung rất là khinh thường nói qua, trong lòng tự nhủ, mịa nó, bổn đại thiếu ngay cả mình cũng mắng, nhìn ngươi có thể đoán được cái gì.