Đan Thần

Chương 414: Kẻ khóc người cười





- Còn phải cảm tạ Phần Hương lão nhân và Thanh Âm phu nhân đã tương trợ, nếu không Dật Phàm hẳn phải dùng thời gian vài tháng mới có thể hấp thu Thượng Cổ Kim Đan do tôn sư ban cho,viên đan dược thiên cấp thượng phẩm này quả nhiên không phải tầm thường, nay ta chỉ vừa hấp thu hết, còn chưa tu luyện đã đạt đến cảnh giới Nhân Anh Kỳ tầng năm rồi.

Chu Dật Phàm vô cùng nhã nhặn đứng lên, cũng chắp tay thi lễ với hai vị lão nhân.

Lần này Thất Âm Cầm Cung phái bốn người Lục Địa Thần Tiên đến tương trợ, hai lão nhân "tóc hạt đồng nhan" này tuy không phải người mạnh nhất, nhưng dù sao cũng được coi là tâm phúc của gã. Bởi vì Phần Hương lão nhân và Thanh Âm phu nhân, vốn dĩ là đồng nam cùng đồng nữ bên cạnh sư tôn của Chu Dật Phàm, đi theo tôn sư của Chu Dật Phàm ba trăm năm, tên là Phần Hương và Thanh Âm, theo đà sức mạnh của bọn họ ngày một lớn mạnh theo năm tháng, ngoại trừ sư tôn Chu Dật Phàm, những người khác gọi họ là Phần Hương lão nhân và Thanh Âm phu nhân.

- Hừ, cho dù thực lực được nâng cấp, chỉ sợ cũng không có tác dụng quá lớn. Lúc đó ta đã bảo động thủ giết chết tên Trình Cung kia, nhưng giờ thì hay quá rồi, tin mới nhất truyền đến nói rằng tên Trình Cung kia đã giết chết Đại Trưởng Lão Phùng Lăng của Phong Vân Kiếm Tông, trình độ người này ít nhất cũng đạt tới Lục Địa Thần Tiên tầng năm chứ chẳng chơi, còn nghe nói hắn chỉ dùng một câu nói liền khiến cho Man Thần Giao rút lui, nay Thanh Xà Vương của Nam Hoang lại dẫn quân đến xin gia nhập. Thế lực của Trình Cung ngày một lớn mạnh, ta thấy lần này e rằng Thái tôn đã chọn sai người rồi. Lý Dật Phong của Lý Gia, còn có gã Vũ Thân Vương chiếm cứ Lam Vân Đế Quốc chính thống Lão Ma ở Bà La Đa Châu kia ủng hộ, cộng thêm tên Trình Cung thần bí cường đại, có nhân vật nào là gã có thể đối phó được đâu, nếu Thái Tôn chịu giao tất cả cho ta, có lẽ đã không phiền phức nhường này rồi, cái gì Lý Dật Phong, Vũ Thân Vương, Trình Cung, đều bị diệt sạch sành xanh rồi.

Lúc này, đột nhiên có người lên tiếng, tiếp đó một người ăn mặc như văn nho xuất hiện, trong tay phe phẫy quạt giấy, sau lưng dẫn theo một cô gái mặc áo đen, trực tiếp dùng sức mạnh cường hành xông qua trận thế vòng ngoài, mười mấy vị Bán Bộ Thần Tiên tồn tại bên ngoài không khỏi giật mình, hiển nhiên họ đã bị người này cường hành đột phá đả thương rồi.

- Xằng bậy, Tần Vô Ngân, quyết định của Thái Tôn đâu đến lượt ngươi bàn cãi. Chu Dật Phàm là đồ đệ của Thái Tôn, cho dù ngươi là con trai của cung chủ, lần này cũng chỉ có thể phối hợp với thiếu chủ hành sự thôi.

Phần Hương Lão Nhân thấy người này đến, trực tiếp giận dữ quát lớn một tiếng, tuy rằng tên Tần Vô Ngân này là con trai của Thất Âm Cầm Cung Cung chủ, nhưng Cung chủ sẽ thay đổi thường xuyên, uy nghiêm của Thái tôn đâu cho phép lộn xộn.

- Lời của Thái Tôn đương nhiên ta không dám không nghe, ta chẳng qua ngứa mắt tên tiểu tử phế thải này, lãng phí hết công lao cách không truyền công của Thái tôn và cả viên Thượng Cổ Kim Đan kia nữa, mới trở thành Nhân Anh Kỳ tầng năm được, lần trước bổn công tử không ở đây, nghe nói ngươi còn bị Trình Cung dọa đến không dám động thủ, mất công ta cho ngươi mượn Hắc Diễm nữa, phế vật.

Tần Vô Ngân trực tiếp nhìn sang Chu Dật Phàm, thái độ cao cao tại thượng, chẳng xem gã ra gì.

Trong mắt gã, gã không ngờ Thái tôn lại chọn tên phế thải này, điều này làm y vô cùng khó hiểu, thế mà không để một thiếu cung chủ Thất Âm Cầm Cung như mình phối hợp với lão, mỗi lần nghĩ tới là Tần Vô Ngân cảm thấy vô cùng căm phẫn.

Phần Hương lão nhân và Thanh Âm phu nhân vừa nghe đã thấy tức tối rồi, đây là đang hoài nghi Thái Tôn, nhưng lúc này chu Dật Phàm đã sải bước đến trước mặt bọn họ, nhìn thẳng vào Tần Vô Ngân, giơ tay lên nho nhã ngăn cản lời nói của hai vị Phần Hương lão nhân và Thanh Âm phu nhân.

- Ta là người được Thái Tôn chỉ định phụ trách Nam Diêm Bộ Châu, ngươi có nói thêm gì đi nữa cũng không thay đổi được sự thật này, vừa nãy ngươi cũng nói, Trình Cung giết chết Phùng Lăng và Bành Dũng, cho dù có thể giết chết hắn, khó đảm bảo thế lực sau lưng hắn không động thủ, càng khó đảm bảo hắn không đấu cho lưỡng bại câu thương. Ngay thời điểm này mà gây thương vong không đáng, ngươi cho rằng như thế cần thiết không? Tuy rằng còn chưa biết Trình Cung đã dùng cách gì, khiến cho đám người Man Thần Giáo rút lui, nhưng sự việc hiển nhiên đâu dễ dàng kết thúc nhanh như vậy, nay Đoan Mộc Nhất Phong đã sớm quay trở về Nam Cương Thần Giáo, với sức mạnh của gã hiện giờ khẳng định sẽ có được sự trọng dụng, thậm chí sẽ có được một số lực lượng vun đắp cho, trên bề mặt thì dựa dẫm vào Vũ Thân Vương, chắc chắn gã sẽ có được quyền lực to lớn. Đệ đệ của gã bị Trình Cung hại chết, gã khẳng định sẽ không tiếc tất cả mà đối phó với Trình Cung, còn có cả Phong Vân Kiếm Tông, cho dù là Nguyên Thủy Ma Tông muốn áp chết bọn họ cũng ra tay năm lần bảy lượt, lần tổn thất này, chỉ khiến bọn họ phẫn nộ thêm. Thậm chí cũng có khả năng lão Âm Trường Túc đang luyện chế pháp bảo ngoài vực tinh không, cũng sẽ chạy về đích thân ra tay cũng nên.

Lời nói của Tần Vô Ngân khiến người ta vô cùng căm phẫn, nhưng Chu Dật Phàm lại vô cùng bình thản nhìn vào mặt gã, tiếp tục nói:

- Ngoài ra, Hoàng đế nhiều lần bị sỉ nhục, bị Trình Cung trêu đùa, ông ta đã chịu đựng đến mức cực điểm rồi, rất có thể sẽ làm ra những hành động điên cuồng không thể lường trước được. Mà triều bách niên yêu thú sắp đến rồi. Nàng Tần Vân Nhi kia ta đã sớm biết có điều không ổn, chỉ có điều không biết nàng ta bị ai khống chế, nay xem ra hẳn là đã bị Trình Gia khống chế rồi, Trình Gia đã sớm có sự chuẩn bị. Nhưng Bách niên yêu thú triều, Hoàng đế phẫn nộ, sự báo thù của Phong Vân Kiếm Tông, không phải dễ dàng hứng chịu được đâu. Ta cũng rất muốn giết Trình Cung, bởi vì hắn là một tồn tại vô cùng nguy hiểm, nhưng tổng hợp những điều ta vừa nói, nếu giờ chúng ta đi giết hắn, thế chẳng phải đã làm lợi cho kẻ khác à, hơn nữa thời gian đã lâu như vậy rồi, ngay cả thế lực sau lưng hắn là ai cũng điều tra không ra, sao có thể đi thu thập hắn được, chẳng may thế lực sau lưng hắn báo thù thì sao? Rõ ràng có thể làm ngư ông đắc lợi, hà tất phải bị người ta coi là con khỉ trêu đùa, thích ra oai đi tiên phong chưa chắc là chuyện tốt, hiện giờ Trình Cung đang bộc lộ tài năng, nhưng sau này sẽ gặp vô số kiếp nạn, không cần chúng ta động thủ thì hắn cũng chết chắc thôi, thiếu cung chủ, ngươi thấy ta nói có đúng không?

- Bộp!

Tần Vô Ngân đột nhiên thu quạt lại, trong ánh mắt đầy vẻ không vui nhìn nhìn Chu Dật Phàm. Lúc đầu đề cập đến thế lực ủng hộ sau lưng Trình Cung, nhưng lại thần bí khó lòng điều tra, Tần Vô Ngân lúc bấy giờ còn châm trích Chu Dật Phàm là ếch ngồi đáy giếng, chỉ nhìn thấy bầu trời to bằng cái chén, không biết thế giới rộng lớn bên ngoài. Thế là trong vài câu nói, việc điều tra thế lực sau lưng của Trình Cung lại rơi lên người Tần Vô Ngân, Tần Vô Ngân ỷ bản thân đi qua nhiều bộ châu khác nhau, lại có hệ thống tình báo của Thất Âm Cầm Cung giúp đỡ, căn bản không xem việc đó ra gì.

Nhưng gã điều tra lâu như vậy rồi, vẫn chưa phát hiện ra được thế lực sau lưng Trình Cung rốt cục là ai, điều này khiến gã điên tiết lên.

Ngặt nổi Chu Dật Phàm im lìm không lên tiếng, lấy việc này kích thích gã, mà những lời nói châm trích gã, Chu Dật Phàm đều dùng giọng điệu bình thản nói một cách rõ ràng, khiến gã khó mà phản bác được.

- Hứ, ngươi cẩn thận với ta đó, đừng cho rằng có Thái Tôn bảo hộ ngươi thì ta chẳng làm gì được ngươi, ngươi hãy đợi mà xem, Hắc Diễm, đi.

Tần Vô Ngân bị tức đến ngực thở phập phồng, giơ tay lên chỉ Chu Dật Phàm, tên khốn mà gã chẳng xem ra gì, thế mà bản thân gã lại phải nghe lời y. sớm muộn gì cũng có một ngày, gã sẽ cho y biết y chỉ là một tên phàm tục, bản thân mới là thiếu cung chủ Thất Âm Cầm Cung cao cao tại thượng. Theo lời gã nói, cô gái áo đen sau lưng gã hóa thành một con thú đen khổng lồ, hoàn toàn bị lửa diễm màu đen bao bọc, nháy mắt dẫn theo Tần Vô Ngân biến mất trong không trung.

Sau khi Tần Vô Ngân rời khỏi,trên gương mặt im lặng, nho nhã, điềm tĩnh của Chu Dật Phàm lại có thêm một chút miên mang, ngẩng đầu nhìn về phía Nam Hoang Bách chiến chi địa. Không sợ hắn cường đại, không sợ thế lực của hắn, nhưng mà, tại sao bất cứ lúc nào hắn cũng ngoài tầm kiểm soát thế?

…………………………………………� � �……… …………………….. Nguồn: http://truyenfull.vn

Tin Trình Cung giết chết Đại trưởng lão Phùng Lăng của Phong Vân Kiếm Tông, trải qua đủ loại biến thể truyền đến các nước khác Lam Vân Đế Quốc và Nam Diêm Bộ Châu, trong thoáng chốc ai ai cũng biết tin Trình Đại Thiếu ngay cả Lục Địa Thần Tiên cũng giết chết được, mà người đầu quân cho Đại Thiếu cũng sẽ có lợi ích lớn lao, thế là không ít người nảy sinh ý định muốn đến Đan Thành.

Tuy rằng hiện giờ Đoan Mộc Nhất Phong đã phong tỏa Song Long Thành, nhưng sàu sao vẫn chưa khởi động phòng vệ, không ít người Siêu Phàm Kỳ, Thoát Tục Kỳ lần lượt chạy đến Đan Thành.

Mà ngay khi tin này truyền đến Đế Đô, nghe nói trong hoàng cung, tiếng gầm rú gào thét vang lên mấy canh giờ liền mới chấm dứt, còn Hoàng đế cả ba ngày liền cũng không chịu thượng triều nữa.

Về phần Chấn Quốc Công Phủ, lại bắn pháo hoa ba ngày liên tiếp để chúc mừng, từ sau khi Trình Cung sử dụng pháo hoa để chúc mừng, Trình Lão Gia Tử cũng thích sử dụng cách này để chúc mừng luôn, lão cảm thấy cách này vừa nội hàm lại có thể giải khuây.

Bên Phong Vân Kiếm Tông xảy ra chuyện lớn như vậy, cũng vô cùng chấn động, nhưng sức tấn công và đả kích của Nguyên Thủy Ma Tông đối với bọn họ càng lúc càng hung hãn càng độc ác hơn, khiến cho bọn họ tổn thất thảm hại, trước khi Âm Trường Túc quay về, Phong Vân Kiếm Tông cũng không dám có bất kỳ hành động gì.

Mặc dù những Thái Thượng Trưởng Lão khác đã đứng ra hết vài người, hoàn toàn đều là Nhân Anh Kỳ tầng sáu trở lên, vậy mà cũng chỉ duy trì được cục diện mà thôi.

Mà trong cuộc chiến với các thế lực thống lĩnh của Phong Vân Kiếm Tông, Thánh nữ Hách Liên Hồng Liên của Nguyên Thủy Ma Tông cũng không ngừng thăng cấp trong chiến đấu, mãi đến khi giết chết được một tên Lục Địa Thần Tiên Nhân Anh Kỳ tầng ba trong trận chiến, mọi người mới kinh hãi phát hiện ra, Thánh nữ Huyết ma nữ Hách Liên Hồng Liên không ngờ đều bước tới cảnh giới Lục Địa Thần Tiên. Hơn nữa trực tiếp nhảy qua Kỳ suy yếu, tư thế hùng mạnh xuất hiện trước tầm mắt mọi người, thanh vọng đó trong nháy mắt vượt qua những người trẻ tuổi nổi danh như Vũ Thân Vương, Chu Dật Phàm, Lý Dật Phong, chỉ riêng dưới trướng Trình Đại Thiếu.

Điều quan trọng là, tất cả mọi người đều biết một chuyện, Phong Vân Kiếm Tông và Nguyên Thủy Ma Tông năm xưa sau khi Âm Trường Túc và Hách Liên Lam Phong đấu nhau lưỡng bại câu thương, từng nói sẽ tiến hành một cuộc tỉ thí trong lớp trẻ, thời gian ước hẹn cũng không quá nửa năm. Trong số những thanh niên trẻ tuổi của Phong Vân Kiếm Tông, từ sau khi Âm Huy bị giết, vẫn chưa có ai là quá kiệt xuất cả, giờ tất cả mọi người đều không còn sợ hãi Phong Vân Kiếm Tông nữa.

Đây cũng là kết quả điều tiết thế lực mấy bên, dù sao cấp bậc chiến đấu của Âm Trường Túc và Hách Liên Lam Phong cũng quá ư khoa trương rồi, thậm chí ảnh hưởng đến khắp Nam Diêm Bộ Châu. Mà độ mạnh yếu, tiềm lực phát triển của một môn phái, vẫn phải xem lực lượng hậu bị của giới trẻ sau này, hy vọng đều ở tương lai, cho nên mới có hiệp nghị này, mà bên thất bại sẽ phải phong tỏa môn phái mười năm.

Giao hẹn này vốn dĩ đã bị người ta quên lãng, nhưng cứ theo đà quật khởi của Thánh nữ Hách Liên Hồng Liên Nguyên Thủy Ma Tông, mọi người lại bắt đầu nhắc đến chuyện này. Bởi vì môn phái có cấp bậc này, bọn họ mà đấu đá chỉ có khiến toàn bộ Nam Diêm Bộ Châu khốn đốn, đây cũng là cách ngăn chặn hai đại tông phái tiến hành chém giết lẫn nhau.

Tuy rằng hiện giờ Nguyên Thủy Ma Tông dưới sự dẫn dắt của Hách Liên Hồng Liên đã áp đảo Phong Vân Kiếm Tông, nhưng cả hai cách nhau không bao nhiêu, cho nên dưới sự thao tác của Hách Liên Hồng Liên, hiệp nghị vốn chỉ có một phạm vi nhỏ biết giờ đã biến thành toàn bộ mọi người đều biết. Mọi người đang chăm chú vào mảnh đất Nam Hoang Bách Chiến, cho dù là triều bách niên yêu thú sắp đến, cũng bắt đầu chú ý đến cuộc đọ sức lớp trẻ của Nguyên Thủy Ma Tông và Phong Vân Kiếm Tông, bên thất bại tất đóng cửa mười năm, đây cũng đủ ảnh hưởng đến thế lực toàn Nam Diêm Bộ Châu rồi.