Đan Thần

Chương 413: Đại Thiếu ban thưởng





Nhưng phút tiếp theo đám người này lại há hốc mồm ra, trên mặt từ phẫn nộ biến thành hoan hỉ, những vết rạn nứt rách toạt trên cơ thể lúc nãy, mắt thường cũng có thể trông thấy chúng đang lành lặn trở lại. Biểu hiện trên mặt của bọn họ, từ sự phẫn nộ chuyển sang kinh ngạc, tiếp đó lại trở nên vui mừng, kích động. Tiếp theo đó, đám người này đều có chút không dám tin.

- Sức mạnh của ta, không ngờ ta có thể đạt được Siêu Phàm Kỳ tầng năm đỉnh phong rồi, vài ngày trước cái ta vừa đột phá….

- Ha ha, ta đột phá rồi, ta đột phá thành Siêu Phàm Kỳ rồi…..

- Lành rồi, chỗ tổn thương trước kia của ta đã lành lặn hẳn rồi….

…………………………………………� � �………………………………………� �

Đám người này kinh ngạc vô cùng, sâu trong màn sương khói, phát ra tiếng kêu vui mừng khôn xiết. Cùng với tiếng kêu la mừng rỡ, đám người này bước vào trong Đan Thành, không ít người trực tiếp bay lên, lúc này mọi người mới phát hiện, trong quá trình này, không ngờ có rất nhiều người đột phá được chỗ thắc nút cổ chai. Số lượng Siêu Phàm Kỳ thoáng chốc đã tăng lên gấp đôi rồi.

- Đám sương mù đó chẳng lẽ là….

Man Ngưu Vương Lý Hằng cùng Bạch Nguyên Khải đều kinh ngạc, bọn họ vốn biết Trình Cung có lượng lớn nguyên dịch, nhưng cho dù chỉ dùng nguyên dịch cũng không thể nào có hiệu quả thần kỳ thế này được.

- Có gì đâu, ta chỉ dùng vài viên Chuyển Sinh Đan cùng một số nguyên dịch thôi, số lượng bọn chúng vào tuy nhiều, nhưng cũng không quá mạnh, phỏng chừng toàn bộ cộng lại có bảy tám viên Chuyển Sinh Viên dung hòa cùng nguyên dịch cho từng người một đột phá đến Lục Địa Thần Tiên cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cả rồi. Có thưởng có phạt mà.

Trình Cung ung dung nói.

Man Ngưu Vương cùng Bạch Khải Nguyên bên cạnh thiếu điều ngất xỉu tại chỗ, Chuyển Sinh Đan đó nha, một viên thôi cũng đủ để vô số người liều sống liều chết, nguyên dịch càng là thứ vô cùng quý báu, kết quả lại bị Trình Cung sử dụng một cách phải nói là không một tẹo kiêng kị nào.

Trong lòng Trình Cung cũng hiểu rất rõ, cho dù trải qua dày vò như vậy, bao gồm cả bản thân hắn đột phá, để lại lượng lớn nguyên dịch cho mọi người tu luyện, Huyết Y Lão Tổ điên cuồng dựa vào nguyên dịch tu luyện, trước đó còn phân chia ra cho mọi người khá nhiều, nay lại dung hòa vào Chuyển Sinh đan trực tiếp giúp đỡ bảy tám chục ngàn người một phen, với phương thức cực kỳ tán gia bại sản này của Trình Cung, tổng lượng nguyên dịch trong ngoại đỉnh không gian cũng tiêu hao không quá ba phần.

Dù sao đây cũng là nguyên dịch được tích lũy mấy trăm năm, thậm chí dài hơn thế nữa của mảnh đất Nam Hoang Bách Chiến, chẳng lẽ dễ dàng tiêu hao hết toàn bộ như vậy được. Trình Cung xưa nay là thế, đồ vật chỉ có xài mới có giá trị, sức mạnh và thế lực được nâng cao rồi, mới có khả năng tạo ra thứ tốt hơn nữa, vì thế xưa nay hắn chẳng tiếc những thứ ngon lành. Còn về việc dung hòa Chuyển Sinh Đan vào đó, là để tiện cho một số người có năng lực yếu hấp thụ, cũng giúp cho một số kẻ điều chỉnh trạng thái cơ thể, thanh lý tàn thương, đề cao sinh mệnh lực, cả hai thứ này kết hợp với nhau sẽ khiến một số người đột phá nhanh chóng.

Tất cả đều nằm trong dự tính của Trình Cung, người kém cỏi nhất cũng nâng cấp được một hai tầng, một số người đang ở giai đoạn thắt nút cổ chai, trải qua ảo cảnh và sức ép từ thần niệm của Trình Cung rồi, lại có được lượng nguyên dịch và Chuyển Sinh Đan thúc đẩy cơ thể hấp thụ sức mạnh, trực tiếp đột phá thành công.

- Sao lại như thế này được?

Tần Vân Nhi từ đầu chí cuối lạnh lùng như băng, lúc này cũng lộ vẻ kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn Trình Cung, sao hắn làm được như vậy?? Điều này cũng quá thần kỳ rồi, vừa rồi cảm nhận thấy trong đám sương mù có điều cổ quái, bên trong ẩn chứa một luồng sinh mệnh lực và nguyên khí to lớn, chỉ có thần niệm của Trình Cung khống chế ảnh hưởng, nàng cũng không tài nào dò thám được thật hư bên trong, lúc này trông thấy kết quả này, nàng thật sự kinh ngạc đến ngỡ ngàng.

Đừng nói là đến cảnh giới Lục Địa Thần Tiên, cho dù đạt đến trình độ Thoát Tục Kỳ đỉnh phong hay là Bán Bộ Thần Tiên, muốn giúp người khác nâng cao sức mạnh cũng là chuyện hết sức đơn giản. Nhưng cưỡng ép giúp người nâng cao sức mạnh, chẳng khác nào bứng rễ giúp tăng trưởng, lợi bất cập hại, nếu trong tình huống có ý tốt dường như cũng chẳng ai làm như vậy.

Đương nhiên, còn có một cách giúp người khác nâng cao sức mạnh, Tần Vân Nhi thân làm thống lĩnh mấy chục ngàn Liệp Yêu Giả, tung hoành Nam Hoang, nàng ta cũng thường làm như thế. Thủ hạ lập công, tưởng thưởng thủ hạ đan dược hoặc công pháp, dùng sức mạnh bản thân giúp kẻ đó thúc hóa đan dược hoặc thiên tài địa bảo, chúc sức mạnh kẻ đó mau chóng thăng tiến, chuyện này cũng khá bình thường.

Chỉ có điều loại phương pháp này tiêu hao quá lớn, mà lúc này thứ Trình Cung sử dụng khẳng định là một trong những loại phương pháp này. Tần Vân Nhi thậm chí còn mơ hồ cảm nhận được một luồng sinh khí, Chuyển Sinh Đan, chẳng lẽ hắn không tiếc dùng Chuyển Sinh Đan dung hòa vào trong sương mù ư, hơn nữa nào phải chỉ một viên, hành động sa hoa như vậy, chắc chỉ có người bại gia thế kia mới làm ra được thôi.

Hắn điên rồi, không suy nghĩ kỹ à, nếu bảy tám chục ngàn người của mình ai ai cũng vậy, hắn sẽ tiêu hao khậm lắm đấy? Tiêu hao kiểu này, đủ để bổ trợ cho một người từ Thoát Tục Kỳ đỉnh phong đột phá thành Lục Địa Thần Tiên.

Đây không chỉ là bại gia tử, còn là một kẻ điên, khùng, đúng là chạm mạch thần kinh !!

Tần Vân Nhi cũng bị thủ bút của bại gia Trình Cung dọa giật mình, chưa từng thấy loại bại gia tử kiểu này.

Mà lúc này trông thấy tình trạng của những người đó, tâm trạng của bảy tám chục ngàn người bên ngoài thành còn kích động hơn gấp mười lần, gấp trăm lần so với Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi. Tần Vân Nhi trong lòng thì kinh ngạc chấn động, nhưng ngoài mặt vẫn bình thản như không, còn bọn họ thì khác, đám người Liệp Yêu Giả quanh năm chém giết trên mảnh đất Nam Hoang, tuy rằng đầu quân cho Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi, nhưng dù sao họ cũng không hoàn toàn quy phục Thanh Xà Quân, bọn họ thuộc về một loại phụ thuộc, lúc này trông thấy sự biến hóa đó, bọn họ liền bùng phát hoàn toàn.

- Tên Trần Lão Nhị khốn kiếp, trước đây sức mạnh của gã cũng tương đương với ta, gần đây mới tăng thêm tí tẹo, chó má, không ngờ giờ đã vọt lên thành Siêu Phàm Kỳ rồi, còn có thiên lý ư?

- Quá kinh, giờ cuối cùng ta cũng tin những truyền thuyết kia, Trình Đại Thiếu quả thật quá đỉnh.

- Cái này còn khoa trương hơn cả truyền thuyết ấy chứ, tuyệt vời quá đi, Thanh Xà Vương sao còn không mau ra lệnh cho chúng ta đi đi.

- Hành động này quá khủng bố, căn bản không phải của con người làm, cho dù là Lục Địa Thần Tiên cũng bó tay thôi.

……………………………………… …………………………..

Bảy tám chục ngàn người lại lần nữa phấn chấn, kích động hẳn lên. Đối với những kẻ vừa bỏ mạng ban nãy, bọn họ chỉ thấy khinh bỉ mà thôi, chỉ có một số người khác thì cười một cách khá miễn cưỡng, bộ dạng lo âu, ngoài ra phần lớn đều vô cùng kích động. Nếu đem so với những lợi ích có được từ việc chém giết yêu thú ở Nam Hoang, thì cái này còn tốt hơn gấp trăm lần, gấp vạn lần, còn tốt hơn so với việc giết chết yêu thú nữa kìa. Giờ chết có vài người thì ăn nhầm gì. Hơn nữa những kẻ này, hoàn toàn đáng chết mà, dám có chủ ý xấu với Thanh Xà Vương, có người còn là gian tế nữa, bọn họ không chết thì ai chết.

Bọn họ chết rồi càng tốt, chừa lại lợi ích cho mọi người.

Số người này giờ đã hiểu rõ dụng ý của Trình Cung, sau cuộc khảo nghiệm, thì sẽ ban thưởng lợi ích, món lợi ích này còn quý giá hơn kim ngân châu báu gấp triệu ngàn lần, không phải thứ có tiền là mua được đâu.

- Một đám đần không chút tầm mắt, cái này thì đã là gì chứ.

- Đúng đó, bọn họ dù sao cũng mới đến đầu quân, không biết đi theo Đại Thiếu thì có khối lợi ích ấy.

- Chúng ta đều là tinh tú bảo hộ cho Đại Thiếu.

- Chuyện nhỏ như con kiến mà cũng chấn động kinh ngạc, buồn cười.

…………………………. ………………………… ……………..

Trái ngược với tâm trạng kích động, mừng rỡ, ngạc nhiên của đám người ngoài thành, lúc này đám người Hung Thần Kỳ Binh tự xưng là tinh tú thủ hộ cho Đại Thiếu, cùng một số binh lính đến đây trước đó, tất thẩy đều tỏ ra xem thường thái độ của những kẻ ngoài thành, nghĩ họ chuyện nhỏ mà cũng đi náo động ồn ào.

Giờ đối với bọn họ mà nói, Lục Địa Thần Tiên thì sao mà đem so sánh với Đại Thiếu của bọn họ được, bất cứ chuyện gì Đại Thiếu làm đều chính xác và nên làm cả.

Tần Vân Nhi ngơ ngẩn một lúc, lại chú ý đến người bên dưới, nàng phát hiện có rất nhiều người đã chờ không kịp nữa, chỉ có điều uy nghiêm trước đó của nàng vẫn còn, nếu không bọn người này e rằng đã sớm nôn nóng nhảy xổng qua đó rồi.

Hầu như tất cả các tướng lĩnh đều đang nhìn nàng, những Liệp Yêu Giả bên dưới cũng ra sức hối thúc tướng lĩnh của mình, mau chóng hỏi ý Thanh Xà Vương, khi nào chúng ta được đi vậy?

Thanh Xà Vương ngẫm nghĩ một hồi, sau đó lại chỉ một đội ngàn người bước vào, đội quân ngàn người lần này không chút ngừng ngại tiến vào, tình trạng giống hệt như lần trước. Chỉ có điều lần này số người chết ít hơn lần trước, đám người này cũng mau chóng tiến vào Đan Thành. Sau đợt người này, tình hình ngoài thành càng náo động hơn, bảy tám chục ngàn đại quân ngoài thành đã triệt để chìm vào cơn điên cuồng.

Lúc này bản thân Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi cũng hiểu rất rõ, cho dù nàng nói không đầu quân cho Đan Thành nữa bỏ đi, e rằng số người theo nàng không tới ba phần. Dù sao số người chung thành với nàng nhất cũng không quá hai mươi ngàn người, những kẻ khác đều là thuộc loại phụ thuộc, tuy nhiên trải qua lần này, Tần Vân Nhi có một dự cảm, bọn họ vào được Đan Thành có được lợi ích, sẽ không còn tùy tiện thoải mái như trong Thành Xà Quân của mình.

Dù sao đã sớm nhận được mệnh lệnh, tiếp theo Tần Vân Nhi để đại quân không ngừng tiến vào, tuy số người tiến vào lần này có trên ngàn người, nhưng thời gian cũng phải tiêu hao nửa canh giờ (1 canh giờ bằng hai tiếng đồng hồ).

May thay cho dù Liệp Yêu Giả yếu nhất ba ngày ba đêm không ngủ cũng không thành vấn đề, ba ngày ba đêm cứ thế qua đi, trong quá trình này có một số người phát hiện khá nhiều gian tế sau khi bị ảo cảnh khống chế liền lộ nguyên hình, bèn muốn bỏ đi, không cần Trình Cung động thủ, bên phía Thanh Xà Vương ngay tức thì có người dí theo giết chết.

………………………………. …………………………….

Ngay lúc Trình Cung tiếp nhận Tần Vân Nhi và Thanh Xà Quân của nàng. Những tin tức như Đan Thành bị Man Thần Giáo vây đánh, tiếp đó rút lui một cách thần kỳ, Đại Trưởng Lão và Tam Trưởng Lão của Phong Vân Kiếm Thế khí thế bừng bừng mà đến, cả hai đều bị Trình Cung đích thân hạ thủ giết chết, Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi lạnh lùng nhất, tuổi trẻ nhất, hung hãn nhất, người đã nổi danh một thời mang quân đến cầu cạnh Trình Cung….những tin tức này đã lan truyền dần đi.

Tuy hiện giờ phía trong nội bộ của Đan Thành vô cùng trong sạch, nhưng những tin như Man Thần Giáo vây đánh, Đại trưởng lão và Tam trưởng lão Phong Vân Kiếm Phái bị giết, Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi đầu quân Trình Cung, đều không thể cản lại được.

Trên Thiên Tử Sơn- Tây Chu, tiếng cầm du dương, hương thơm ngào ngạt, mười sáu người gãy cầm xung quanh đều là Bán Bộ Thần Tiên tồn tại, dùng khí thế Cửu Cung Bát Quái để đàn tấu âm cầm, tập trung trận địa hấp thụ nguyên khí xung quanh của núi Thiên Sơn.

Mà trong trận thế này, có hai người lớn tuổi ngồi xếp chân dưới đất, dùng tiếng cầm dẫn động toàn cục trận. Hai người cao tuổi này gồm một nam một nữ, tuy rằng tuổi tác đã khá cao, nhưng trên gương mặt của họ vẫn ửng hồng, da dẻ không có nhiều nếp nhăn, tóc hạt đồng nhan.

Cầm âm của bọn họ đã phù hợp quy tắc thiên địa, có thể không ngừng ngưng tụ và truyền nạp nguyên khí, có một người ngồi giữa bọn họ chính là Chu Dật Phàm, lúc này xung quanh cơ thể Chu Dật Phàm đều có ánh sáng chớp nhoáng, sức mạnh trong cơ thể bành trướng lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Tất cả sức mạnh, toàn thuộc về ta, nhận.

Chu Dật Phàm gầm lên một tiếng, thoáng chốc bảy luồng ánh sáng trong cơ thể điên cuồng cuốn sạch, hấp thu toàn bộ sức mạnh vào cơ thể gã, sức mạnh của gã cuối cùng đã đột phá được cổ chai rồi.

Hai lão nhân cũng đồng thời thở phào một hơi, thấy Chu Dật Phàm mở mắt rồi cả hai mới đứng dậy.

- Chúc mừng chủ nhân cuối cùng đã hấp thụ triệt để Cổ Kim đan dược, chủ nhân tuổi trẻ ngời ngợi mà có thành tựu nhường này, sau này chắc chắn sẽ thống nhất Nam Diêm Bộ Châu, sự nghiệp hùng vĩ sáng chói.