Đan Thần

Chương 170: Trạng nguyên ta quyết định





- Cái này không phải sự tình ngày một ngày hai, nhưng ngươi phải nắm chặt. Rất đơn giản, từ hôm nay trở đi, bên kia ngươi cũng thiết lập một cái tổng bộ, trực tiếp tập trung quản lý. Đồng thời các ngươi cũng trở thành phân bộ của ngành tình báo Sắc Quỷ, đến lúc đó mỗi tháng cung cấp cho các ngươi một triệu lượng hoàng kim làm phí tổn, đồng thời sẽ bắt đầu cung cấp đan dược cùng dược liệu cho các ngươi, ngươi hãy lựa chọn một nhóm thủ hạ đáng tin đưa vào. Đến lúc đó người của chúng ta có thể được đan dược cùng dược liệu, hơn nữa các phương diện điều kiện đều là tốt nhất, không lo không có người tới đầu nhập vào.

Trình Cung làm sự tình gì từ trước đến nay đều là, hoặc là không làm, muốn làm phải làm được tốt nhất.

Một triệu lượng hoàng kim, một tháng có một triệu lượng hoàng kim, trời ạ, mình không nghe lầm chứ. Lại có thêm đại lượng cung cấp đan dược cùng dược liệu, nên biết người không có căn cơ, như mình trước kia chẳng hạn, nhìn thấy dược tề cấp tám cũng coi như trân bảo, có thể nghĩ trình độ khuyết thiếu của đan dược, dược tề. Nếu quả thật có thể nói như vậy, người thật đúng là không thành vấn đề.

- Tốt, đại thiếu, chỉ cần cho ta một năm, ta cam đoan sẽ tạo ra một Liệp Yêu đội làm cho đại thiếu thoả mãn.

Ba Phong từ không dám tin vừa rồi, rất nhanh biến thành sĩ khí mười phần. Sau đó lại trò chuyện một ít chi tiết, tỉ mĩ, đợi sau khi Ba Phong tin tưởng tràn đầy rời đi, Trình Cung cố ý dặn dò hắn gấp rút tìm kiếm Xích Viêm yêu đan. Xích Viêm yêu đan không phải đặc biệt quý trọng, nhưng mà phi thường hi hữu, người bình thường luyện đan hoặc là làm cái khác cũng sẽ không lựa chọn Xích Viêm yêu đan, bởi vì có rất nhiều vật khác có thể thay thế, nhưng Trình Cung hoàn toàn biết rõ Xích Viêm yêu đan này có một hiệu quả mà các loại yêu thú khác không thể thay thế, cũng chỉ có hiệu quả như vậy mới có thể giúp Túy Miêu.

Sắc Quỷ cùng Bàn Tử cũng không có ly khai cùng Ba Phong, bọn hắn còn có sự tình muốn thương nghị cùng Trình Cung.

- Ngoại trừ vài ngày trước chúng ta tiêu diệt Huyết Y Lão Tổ, lão gia tử tự mình động thủ tiêu diệt mấy thế lực đánh chủ ý tới đại thiếu, Huyết Chiến bên kia cũng quét đi một ít, hiện tại rốt cục đè phong thưởng của Cuồng Phong Mã Bang đi. Hơn nữa kỳ thi cuối năm rất nhanh sẽ bắt đầu, trong Vân Ca Thành cũng bắt đầu giới nghiêm lên. Bất quá gần đây phát hiện người của Vân Đan Tông rất sinh động, lần này hình như là bọn hắn tổ chức đại điển năm trăm năm lập phái, đến lúc đó không chỉ là Lam Vân Đế Quốc, tất cả thế lực lớn của Nam Chiêm Bộ Châu đều tới tham gia. Hơn nữa sau khi đấu giá hội kết thúc, bọn hắn âm thầm thu thập tình báo của đại thiếu cùng Trình gia. Còn có một việc gấp khác, sự tình của Đỗ Khiêm đã bị phát hiện, gần đây Đỗ gia gia chủ Đỗ Đạo Khôn liên tiếp bị Hoàng đế truyền tiến cung, mà Đỗ gia cùng hoàng cung cũng xuất động rất nhiều nhân viên, hiển nhiên bọn hắn đã xác định Đỗ Khiêm mất tích.

Sắc Quỷ chưởng quản tình báo, rất nhanh đem chuyện đã xảy ra gần đây nói cho Trình Cung.

- Cuồng Phong Mã Bang cho là bọn hắn chạy đến châu khác dừng chân, có thể không cần để ý tới thái độ của Trình gia ta sao, sớm muộn gì bản đại thiếu sẽ làm cho bọn hắn hối hận, trong thời gian ngắn trước không cần để ý tới bọn hắn. Về phần Vân Đan Tông, gần đây Sắc Quỷ ngươi lưu ý bọn hắn thoáng một phát, xem bọn hắn muốn làm cái gì. Lần này Tô Liệt kia ở trên đấu giá hội bị ta làm nhục, dùng tính cách hắn chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, nhưng bình thường mà nói, hắn cũng không dám đơn giản làm địch của Trình gia chúng ta, trừ khi Hoàng đế bên kia liên thủ cùng hắn, điểm ấy không thể không phòng. Về phần Đỗ Khiêm, không có bằng chứng không cần đi để ý tới, ngươi lưu ý hướng đi bọn hắn là được. Đúng rồi. . .

Trình Cung nói mấy câu, rất nhanh xử lý xong các sự tình, đột nhiên lại nghĩ đến một việc nói:

- Thất hoàng tử bên kia lưu ý cho ta thoáng một phát, xem hắn đang làm cái gì ở Nam Hải, Hoàng đế càng giấu diếm, trong này càng có vấn đề.

- Ta đã cho người lưu ý, nhưng Thất hoàng tử đang ở trên biển, tạm thời còn không có quá nhiều tin tức, ta sẽ mau chóng nghĩ biện pháp làm cho người của ta thẩm thấu đến chung quanh hắn.

Sắc Quỷ gật đầu đáp ứng.

- Đại thiếu, kỳ thi cuối năm lần này đã rầm rĩ trong các phòng cá cược, vốn trạng nguyên, bảng nhãn, thám hoa đều tập trung ở trên người tứ đại tài tử cùng mấy người khác, nhưng hiện tại bởi vì tin tức ngươi muốn tham gia, các phòng cá cược đều rất hỗn loạn. Ta lần này rất hứng thú, có phải chúng ta nên chơi đậm một vố hay không?

Đợi Trình Cung cùng Sắc Quỷ nói xong, Mập mạp lập tức xoa xoa tay hưng phấn nói. Lần trước trải qua giải thi đấu tứ đại tài tử, lợi nhuận thu về cực lớn, kỳ thi cuối năm lần này, tự nhiên Mập mạp sẽ không bỏ qua.

- Trạng nguyên ta quyết định được, về phần bảng nhãn, thám hoa là ai chúng ta không đi quản, phải bằng bản lãnh của bọn hắn, nhưng chắc chắn sẽ không phải là ba người bên trong tứ đại tài tử kia. Về phần tiểu tử Mãnh Hổ kia, từ sau giải thi đấu tứ đại tài tử giống như là ngựa hoang thoát cương, đã hoàn toàn không bị ước thúc, đoán chừng kỳ thi cuối năm hắn chắc chắn sẽ không tham gia, còn lại ngươi xem rồi chơi là được rồi.

Trừ một ít sự tình lớn, cần Trình Cung biết rõ hoặc là quyết sách, những chuyện nhỏ căn bản không cần Trình Cung đi quản, năng lực làm việc của Mập mạp cùng Sắc Quỷ, Trình Cung vẫn là rất yên tâm.

Trình Cung nói rõ cho Bàn Tử, thấy bọn họ không có sự tình khác thì đứng dậy chạy tới Linh Lung Các. Bàn Tử thì có chút kỳ quái khó hiểu, nhìn nhìn Trình Cung, lại nhìn Sắc Quỷ một chút.

- Đại thiếu nói mình có nắm chắc dành trạng nguyên, kia giống như kỳ tích heo lên cây, nhưng cái kỳ tích này là đại thiếu nói, kia khẳng định không có vấn đề, Nhưng hắn sao có thể cam đoan Trình Lam, Chu Dật Phàm, Âu Dương Ngọc Bảo lấy không được thứ tự chứ, dù sao này không giống như giải thi đấu tứ đại tài tử, kì quái. Nguồn truyện: Truyện FULL

Bàn Tử rất không minh bạch lầm bầm lầu bầu nói.

Sắc Quỷ nói:

- Ngươi ở đâu nhiều nghi vấn như vậy, vừa rồi đại thiếu còn ở đây, trực tiếp hỏi chẳng phải là được sao.

- Móa!

Bàn Tử trừng mắt:

- Nếu ta hỏi không phải sẽ đần như ngươi sao, dùng trí tuệ của ta, không bao lâu nữa ta có thể nghĩ thông suốt, cái này ta nhất định có thể nghĩ ra.

- Ta phi.

Sắc Quỷ nói xong, không để ý tới Bàn Tử, rất nhanh lấy ra Vân Cáp bắt đầu hạ mệnh lệnh.

Hơn mười ngày đảo mắt đi qua, ba ngày trước, thiên địa đều bị một mảnh tuyết trắng xoá rơi nhiều bao trùm, nhưng mà thời điểm diễn ra kỳ thi cuối năm, thời tiết đột nhiên trong, tuy chung quanh có thể thấy được tuyết trắng khắp nơi, nhưng thời tiết lại không rét lạnh như vậy.

Hôm nay là lễ lớn, ngàn năm một lần song tinh hội tụ sớm đã truyền ra, điều này càng làm danh tiếng của Lam Vân Đế Quốc như mặt trời lên cao, đây là trời giúp Lam Vân Đế Quốc. Đây là lễ lớn nhất của tất cả người đọc sách trong thiên hạ, một cuộc thi cuối cùng, sau đó ở trên đại điện do Hoàng đế định ra tam giáp.

Tuy học vấn là một phương diện, Trình Cung cũng nhiều lần sáng tạo kỳ tích, đã chứng minh tài hoa của hắn. Nhưng lần này như cũ là ngoại trừ Bàn Tử đặt cửa, chỉ có rất ít người cá Trình Cung sẽ thi đậu trạng nguyên, cho dù đánh bạc hắn trở thành bảng nhãn, thám hoa cũng cực nhỏ.

Bởi vì, quan hệ giữa Hoàng đế cùng Trình gia cũng cũng không phải bí mật gì, mà sớm có tin đồn Hoàng đế bí mật tiếp kiến Trình Lam, càng rất là coi đối với Chu Dật Phàm. Kim khoa trạng nguyên, người có khả năng chọn lựa nhất chính là một trong hai người bọn họ.

Lúc này ba người Trình Lam, Âu Dương Ngọc Bảo, Chu Dật Phàm sớm đã chờ ở nơi đó, ở phía sau bọn họ đều là cống sĩ tham gia kỳ thi cuối năm, đều đã trải qua vài chục năm gian khổ học tập trong nghèo khó, trải qua vô số cuộc thi mới có thể đi tới một bước ngày hôm nay. Mỗi người ngoại trừ học vấn, phương diện dưỡng khí, tu dưỡng cũng không giống bình thường, nín thở, tập trung tư tưởng suy nghĩ, mắt xem mũi, mũi nhìn tâm, ngẫu nhiên có quan hệ tốt còn có thể tùy ý trò chuyện hơn mấy câu.

Bởi vì tất cả cũng biết, người có thể đi đến một bước cuối cùng này, cũng đã là có thành tựu nhất định. Trừ khi người trong nhà không có quyền không có tiền mới không may về quê, sau khi trở về chỉ cần cố gắng cũng có thể sống sung túc ở địa phương, thậm chí vận khí tốt cũng có thể được đại gia tộc nào đó vừa ý, kén rể làm tế. Tóm lại, hiện tại bọn hắn đã có cơ hội một bước lên trời, một ít đệ tử gia tộc có quyền thế, thậm chí biết chức quan kế tiếp của mình, tâm tính tự nhiên cũng vô cùng nhẹ nhõm.

Hơn nữa này chỉ là một cái sân khấu đi ngang qua, tìm kiếm một ít người có thể trợ giúp mình sau này, thậm chí thủ hạ. Bên trong những người yên lặng không nói kia, tương lai đa số đều tiến vào tất cả đại nha môn, có lẽ một ngày kia thăng chức rất nhanh cũng chưa biết chừng.

- Hôm nay Tứ đại tài tử chỉ còn lại có ba cái, nghe nói người mạnh nhất đã thành Trình Cung, hôm nay Trình Cung này còn chưa tới, không biết hắn đến sẽ gây ra cái náo nhiệt gì nữa.

- Khoa cử chính là liên quan đến đại sự quốc gia, tại đây không thể so với giải thi đấu tứ đại tài tử, hắn cho dù hung hăng càn quấy cũng không dám đến nơi này náo. Trình Cung này tới tham gia kỳ thi cuối năm lần này, bản thân ta là cho chính hắn tự tìm phiền phức.

- Tứ đại tài tử biến thành tam đại tài tử, ngược lại là vừa vặn lại để cho tam giáp không có cái gì lo lắng, lần trước tại giải thi đấu tứ đại tài tử ta thua thảm như vậy, hôm nay tên mập mạp kia chơi nữa, hôm trước ta trực tiếp đi đè ba mười vạn lượng hoàng kim, lần này phải gỡ vốn.

- Huynh đài quả nhiên giốngcùng ta, lần này Trình Cung kia như thế nào cũng không có một chút cơ hội, đừng nói văn chương hắn có thể so với tam đại tài tử hay không, cho dù thật sự hơn thì như thế nào. Cuối cùng còn không phải là bệ hạ định đoạt sao, lần này hắn chết chắc rồi.

. . .

Tuy tiếng nghị luận của những người này không lớn, nhưng không thể gạt được ba người Chu Dật Phàm, Trình Lam cùng Âu Dương Ngọc Bảo bọn họ, ánh mắt ba người giờ phút này đồng thời nhìn về phía nhau, sau đó đều cười cười.

Sau giải thi đấu Tứ đại tài tử cùng sự tình đấu giá ở Nhất Chùy Định Âm Đường, cho dù Trình Lam tự tin còn có át chủ bài, tâm tính bình tĩnh như Chu Dật Phàm cũng đã bị một ít ảnh hưởng, dù sao bọn hắn đã sớm quen cao cao tại thượng, quen người khác ngưỡng mộ. Nhưng mà liên tiếp hai lần bị Trình Cung nhục nhã, tâm cao khí ngạo như bọn hắn tự nhiên bị đả kích rất lớn.

Nhưng mà hôm nay là kỳ thi cuối năm, bọn hắn rốt cục cũng tìm được vinh quang về thuộc mình lần nữa. Tựa như chỗ đứng hiện tại của tất cả mọi người, không có người quy định nhưng mà rất có quy củ, ba người bọn họ đứng ở phía trước nhất, phía sau dần dần tầng tầng tới cuối, cái này là thân phận, địa vị, là nhận đồng, là vinh quang của bọn hắn.

Bất kể là có tâm tư gì, nhưng bọn người Chu Dật Phàm, Trình Lam cùng Âu Dương Ngọc Bảo đều rất khẳng định, kỳ thi cuối năm lần này mình sẽ trở thành tồn tại lóng lánh nhất. Cho dù Chu Dật Phàm đã không muốn tranh giành trạng nguyên cùng Trình Lam, Âu Dương Ngọc Bảo chỉ là muốn theo chân bọn họ bảo trì quan hệ, là làm chuẩn bị cho tranh đoạt gia chủ, Trình Lam thì xem trạng nguyên là vật trong ngực, đồng thời cũng muốn mượn cơ hội này trở thành tồn tại văn võ đều danh chấn đương thời, nhưng trong lòng bọn hắn đều có một loại cảm giác, hãnh diện, rốt cục có thể không cần bị Trình Cung quần là áo lượt phá gia chi tử kia ép buộc.

Ở chỗ này, hắn cái gì cũng không phải, nếu như hắn không đến cũng may, nếu như hắn đến sẽ thua rất thảm, rất thảm.