Đan Thần

Chương 1316-17: Danh ngạch




Vạn Ngạo sẽ nói, kỳ thực từ mấy vạn năm trước Tứ phương lâu đã có người âm thầm phát triển chuyện làm ăn, tình báo đến bên Hải tộc, thậm chí Tứ phương lâu còn âm thầm khống chế một ít thế lực nhỏ bé của Hải tộc.

Tứ phương lâu giống như tiền tài thế tục, đâu đâu cũng có, không gì không làm được.

- Long Thiên Tử, liên minh yêu tộc, Kim Bá Vương, còn có chúng ta, hiện tại bước đầu xem là bốn cổ lực lượng, kỳ quái, tại sao Liệp yêu mạo hiểm liên minh không có động tĩnh nhỉ?

Trình Cung nhìn về phía Vạn Ngạo lần thứ hai.

- Không rõ ràng, loại chuyện này theo lý thuyết bọn họ không thể nào không tham dự, nhưng lại không có tin tức.

Lần này Vạn Ngạo cũng lắc đầu không biết.

Đông Phương Suất mở miệng phân tích nói: 

- Ta đang suy nghĩ, Kim Bá Vương kia rất khó gặm, là một khối xương cứng. Bên Yêu tộc kia thì lấy yêu tộc làm chủ, Liệp yêu mạo hiểm liên minh bọn họ chính là đối nghịch với yêu tộc, khẳng định không thể liên thủ cùng yêu tộc, bên chúng ta cũng sẽ không phản ứng tới bọn họ, coi như là Liệp yêu mạo hiểm liên minh độc lập hành sự, chỉ sợ cũng không có thành tựu gì. Dù sao không có lệnh bài cái gì cũng không làm được, bây giờ xem lệnh bài ở trong tay ai là được.

- Gia hoả Thiên Ngữ kia rất âm hiểm, về sau mọi người cố gắng lưu ý hắn một chút, nhạc phụ nói không sai. Trước tiên chúng ta không thèm quan tâm bọn họ, nhìn thẳng lệnh bài là được. Hiện tại chúng ta có ba tấm lệnh bài, nếu như tất cả dựa theo quy củ trước đó, chúng ta có thể tiến vào mười lăm người, mọi người có ý kiến gì không?

Trình Cung chậm rãi nhìn về phía mọi người, dù sao này cũng không phải là hội nghị bên trong nhà mình.

- Đan sư liên minh đối với cái này không quá để ý, thế nhưng ta muốn đi vào cùng ngươi. Bất quá tất cả nghe ngươi.

Nhạc Uyển Uyển cực kỳ cổ động nói, lấy thân phận minh chủ Đan sư liên minh của nàng nói ra loại lời nói này, thiên hạ to lớn cũng chỉ có một người Trình Cung mà thôi.

- Ta cùng Thiết Thiên Chuy đều nghe sư thúc, sư thúc sắp xếp là được.

Bất tri bất giác, Vạn Ngạo đã rất tự nhiên mở miệng cung kính nói ra sư thúc, mà cái chuyển biến này ngay cả hắn cũng không có cảm giác được.

Dưới cái nhìn của hắn, sư thúc chính là sư thúc, mình là chưởng không giả của Tứ phương lâu. Nhưng Trình Cung là sư thúc của mình, mình cần gì quản những người khác nghĩ như thế nào, xem như thế nào.

Ngẫm lại thái độ của Thanh Trúc Đạo Tôn đối với Trình Cung, mà Thanh Trúc Đạo Tôn bây giờ có thể nói là chỗ dựa to lớn nhất sau lưng Tứ phương lâu và Luyện khí sư liên minh. Loại thời điểm này tự nhiên tất cả phải nghe Trình Cung.

Nhạc Uyển Uyển, Vạn Ngạo nói rất ngắn, rất nhanh, Lý Pháp chỉ nhìn chung quanh, người của Bắc Câu Lô Châu Thiên Cung thần điện, Lô Quân lão gia tử căn bản không cần lên tiếng, hoàn toàn là chuyện gì cũng giao cho Trình Cung, bên Đông Phương Suất tự nhiên không cần phải nói, có một con rể tốt như thế, hắn ở phía sau nhặt chỗ tốt là được.

- Đại thiếu ngươi sắp xếp là được.

Thần Long Tiên Cung rất mê người, nhưng đối với Lý gia mà nói, Trình Cung tùy ý chỉ điểm mấy lần, so với tìm kiếm bao nhiêu di tích còn trọng yếu hơn, từ lâu bên trong Lý gia đã làm ra quyết định. Nhất định phải theo sát bước chân Trình Cung.

- Nếu như vậy thì ta sẽ tính một chút, Lý gia chủ, nhạc phụ, cữu gia gia, ba nhà các vị mỗi nhà hai người, này đã chiếm sáu danh ngạch, bên Tứ phương lâu cũng hai danh ngạch, là tám cái. Còn lại chính là ta, Uyển Uyển, Thiết Thiên Chuy, Tiểu Phong Tử, Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh, còn có Lão Giản một cái danh ngạch nữa. Tổng cộng là mười lăm cái, nếu như mọi người không có ý kiến, cứ như vậy định ra.

Nếu tất cả mọi người không có ý kiến, Trình Cung trực tiếp quyết định chuyện này.

Tất cả mọi người dồn dập gật đầu, đối với Trình Cung sắp xếp không có bất kỳ dị nghị gì.

- Chờ một chút, ta có chuyện muốn nói.

Thời điểm Trình Cung định nói cứ như vậy mà làm, đột nhiên Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh mở miệng, bất tri bất giác các nàng đã khôi phục lại âm thanh bình thường, hai thanh âm hầu như cùng là một người phát ra, lanh lảnh êm tai, mọi người không khỏi nhìn về các nàng.

- Các nàng muốn thêm một danh ngạch sao? Cũng được, cữu gia gia, nếu không bên Thiên Cung thần điện liền...

Trình Cung cho là các nàng muốn thêm người, trực tiếp nhìn về phía Lô Quân.

- Cái này không thành vấn đề, một cái danh ngạch không có cũng chẳng sao, có ngươi là được, ha ha...

Lô Quân cũng không để ý cười nói.

- Không. . . Không phải!

Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh vừa khôi phục âm thanh vốn có, lúc này nói chuyện cũng trở nên không giống nhau, vội vàng nói:

- Không phải ta muốn thêm danh ngạch, ta là muốn nói, nếu như di tích bình thường chúng ta đi vào vẫn được, lần này là Thần Long Tiên Cung, có thể đi hầu như đều là cảnh giới Thuần Dương, hoặc là tồn tại trình độ Thiên Yêu Hoàng, chúng ta đi vào quá lãng phí, chúng ta không nên tiến vào sẽ tốt hơn.

Âm Trường Khiếu đã chết, Phong Vân Kiếm Tông bị diệt, bây giờ Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh đã không có lo lắng, hơn nữa bây giờ các nàng cũng đã hòa nhập vào hệ thống Đan Thần phủ của Nam Chiêm Bộ Châu, đừng nói là Âm Trường Khiếu đã chết, Phong Vân Kiếm Tông bị diệt, coi như bọn họ vẫn còn cũng không dám trở lại chọc giận các nàng.

- Cái gì lãng phí hay không lãng phí, lúc trước chúng ta cũng đã nói rồi, cùng nhau tiến vào di tích này, quản hắn bây giờ là Thần Long Tiên Cung hay cái quái gì đó, bên trong nói không chừng còn có nguy hiểm, cái đồ chơi này không phải xem thực lực, ngược lại là cơ duyên, vận may của mọi người, hiện tại tranh đoạt lệnh bài chỉ là thực lực, đi vào thì lại không nhất định. Các nàng không biết có chút di tích, vô số người liều mạng chém giết, cuối cùng đều chết ở bên trong, nhưng có một tiểu nhân vật đi vào lại có thể đạt được cơ duyên cùng truyền thừa, từ đó khai sáng Đạo môn truyền thừa mấy vạn năm, đứng hàng một trong thập đại Đạo môn.

Trình Cung trực tiếp bị các nàng chọc cho cười lên.

Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh còn muốn nói gì đó, nhưng Trình Cung đã khoát tay áo, trực tiếp không đi thảo luận chuyện này nữa.

- Chuyện này cứ định như vậy, ngoại trừ những người này ra, mọi người lập tức rút khỏi Hỗn Độn thành, không chỉ là phải rút khỏi Hỗn Độn thành, người thuộc về chúng ta, hoặc là lực lượng của chúng ta đều phải rút khỏi phụ cận Tam giác hỗn loạn, có thể mang đi thì mang đi toàn bộ, sát khí nơi này càng ngày càng nặng, sợ rằng đến thời điểm Thần Long Tiên Cung mở ra, sẽ xảy ra đại sự.

Đám người Trình Cung chỉ nói vài câu liền phân chia xong chuyện này, nhưng những nơi khác lại bất đồng, tuy bên liên minh yêu tộc chiếm được năm khối lệnh bài, có thể tiến vào hai mười lăm người, nhưng giờ khắc này đang vì danh ngạch tiến vào mà tranh chấp không ngừng.

- Tại sao Nguyên Thủy Ma Tông các ngươi muốn chiếm năm danh ngạch, Hách Liên Cửu Tiêu, ngươi cho rằng ngươi có nhiều công lao hơn so với người khác sao?

Đường Trường Tồn nhìn Hách Liên Cửu Tiêu, trước hết phát biểu.

- Nguyên Thủy Ma Tông ta tham dự tranh đoạt ba tấm lệnh bài, trực tiếp thu được một khối lệnh bài, có một khối là đạt được cùng yêu tộc, trong quá trình này tổn thất một tên Thái Tôn, cùng mười mấy tên Thiên Anh, ta chỉ muốn năm danh ngạch thì có gì to tát.

Hách Liên Cửu Tiêu cũng không nhường chút nào.

- Các ngươi nói như thế, chẳng phải chúng ta không có thứ gì, nếu mọi người là liên minh thì phải cùng nhau chia đều, nếu như không có lực lượng liên minh, thế lực đơn độc tranh đoạt lệnh bài, có thể giữ được lệnh bài hay không cũng là một vấn đề đó.

Đại Tế Ti lạnh lùng nói.

Tần Chích cũng ở một bên nói: 

- Nếu nói như vậy, Thất Âm Cầm Cung ta cũng nên chiếm năm cái danh ngạch.

- Các ngươi nói như vậy, yêu tộc ta nên chiếm mười danh ngạch trở lên, có hai khối lệnh bài là yêu tộc ta trực tiếp đạt được, cái khác cũng đều tham dự.

Lúc này, có Thái Tôn yêu tộc cũng khó chịu nói.

- Yêu tộc thật là uy phong a, nếu như không có mọi người trợ giúp, yêu tộc có thể đạt được nhiều như vậy sao?

- Nếu nói là liên minh, nên phân cùng nhau phân, công bằng?

- Không sai, chuyện này nhất định phải nói cho tốt... 

Cửu Vĩ Thái Tôn khẽ cau mày, ngồi ở phía trên nhìn những gia chủ này, từng cái từng cái Thái Tôn đều tranh đoạt lẫn nhau, giống như phàm nhân trên phố chợ. Không có biện pháp, sức hấp dẫn của Thần Long Tiên Cung quá lớn, năm đó Thần Long Tiên Cung là mười mấy vạn năm trước, thời điểm toàn thịnh nhất đã đánh Linh Sơn túi bụi, Cửu Châu sinh linh đồ thán, tập hợp tất cả lực lượng của Cửu Châu mới đánh bại được Thần Long Tiên Cung, di tích bọn họ sẽ có vật gì tốt, ai có thể nói trúng đây.

Tuy Cửu Vĩ Thái Tôn cũng muốn khống chế cục diện, nhưng hiện tại căn bản không có biện pháp khống chế, bởi vì tuy rằng nơi này yêu tộc thế lớn hơn một chút, nhưng sau khi trải qua chuyện Nam Chiêm Bộ Châu, uy thế của yêu tộc không lớn bằng lúc trước không nói, những người đang ngồi ở nơi này đều không kém. Nếu như yêu tộc ra mặt quá mức, chỉ có thể làm bọn hắn liên thủ lại đối phó yêu tộc trước tiên.

Nếu như vậy, còn không bằng để bọn hắn tranh chấp trước, trước tiên xem tình huống lại nói.

... 

Kim gia là gia tộc xếp hạng thứ nhất trong mười ba thế lực lớn của Tam giác hỗn loạn, bây giờ tuy toàn bộ Kim gia có một bộ phận tại rút đi, nhưng uy thế chỉnh thể vẫn kinh người như trước, dù sao có không ít tàn dư của mười ba thế lực lớn bị Kim gia bọn họ thu phục.

Giờ khắc này, lão tổ tông Kim gia Kim Bá Vương đã sớm đi ra chủ trì đại quân, lúc này dưới tình huống thiên địa biến động lớn, Thần Long Tiên Cung sắp xuất hiện, hắn không xuất hiện, hậu bối gia tộc đã hoàn toàn không có biện pháp khống chế.

Ở trong một không gian bí ẩn, Kim Bá Vương đang ngồi đối diện với một người mặc chiến giáp đen kịt, ngồi đồi diện người này, ngay cả Kim Bá Vương là Thuần Dương lâu năm cũng có một loại áp lực cực lớn, từ đó hắn có thể cảm nhận được một loại uy hiếp.

- Hiện tại lão nhân gia vẫn tốt chứ?

Kim Bá Vương cẩn thận nói, năm đó hắn cũng là lang bạt đến Linh Sơn mới đạt tới cảnh giới Thuần Dương, ở nơi đó hắn đã từng gặp qua một nhân vật cao cao tại thượng, ở trước mặt nhân vật kia hắn cảm giác mình nhỏ bé như vậy, mà bây giờ trên người này đang nắm giữ tín vật của vị đại nhân vật kia, Kim Bá Vương không dám chậm trễ chút nào.

Tuy người này bảo hắn ngồi xuống, nhưng thân thể to lớn của Kim Bá Vương cũng không có dính vào chỗ ngồi...

- Rất tốt, lần này ta muốn hai danh ngạch, không làm khó dễ ngươi chứ?

Người bên trong khải giáp lạnh lùng nói.

- Không làm khó dễ, không làm khó dễ, bên này kỳ thực ta có hai khối lệnh bài.

Đừng nói hai danh ngạch, coi như đối phương muốn một khối lệnh bài Kim Bá Vương cũng phải bỏ đi ra ngoài, không có biện pháp, cái này giống như liên minh yêu tộc, Hải Hoàng bộ tộc, một dạng không đắc tội được a.

- Tốt rồi, nơi này không có chuyện của ngươi nữa, chúng ta ở trong không gian mật cảnh này, đợi di tích mở ra sẽ cùng nhau tiến vào.

Người bên trong khải giáp khoát tay áo, sau đó không lên tiếng nữa.

Thân thể to lớn của Kim Bá Vương, thực tế chưởng khống Tam giác hỗn loạn mấy ngàn năm, một đời kiêu hùng, giờ khắc này chỉ có thể cười lấy lòng lui ra ngoài.

- Kèn kẹt ca!

Chờ Kim Bá Vương rời khỏi không gian bí cảnh, đột nhiên bộ áo giáp to lớn kia bay lên không, sau đó bộ áo giáp kia lại biến hóa lần nữa, đã biến thành một áo giáp lạnh lẽo, mà ở vị trí vừa ngồi, sắc mặt Vũ Thân Vương trắng bệch ngồi ở chỗ đó điều tức, tuy đã nuốt đan dược vào, nhưng giờ khắc này sắc mặt của hắn cũng rất khó coi.

- Thiên Ma Giáp không chỉ là Đạo khí tuyệt phẩm đơn giản như vậy, là năm đó thời điểm sư tôn ngộ đạo mặc qua, đã có một tia ma tính của mình, có thể tự mình trưởng thành, bây giờ ngươi không có biện pháp chưởng khống, tuy cầu sư tôn ban tặng Thiên Ma Giáp cho ngươi sử dụng, có thể bùng nổ ra lực lượng gấp mười thậm chí mấy chục lần lực lượng bản thân, nhưng thời gian dài sẽ chỉ làm ngươi...

Lúc này, Thiên Ma nữ ở trong bóng tối, bận áo da đen kịt bó sát người đã đi ra, nhìn sắc mặt Vũ Thân Vương trắng bệch khẽ lắc đầu nói.

- Ta không cần sử dụng bao lâu, vừa nãy ta chỉ là thử một chút.

Trong mắt Vũ Thân Vương loé ra một tia điên cuồng: 

- Tuy Bà La Đa Thần Miếu nói muốn bảo vệ ta, hơn nữa cũng truyền vị trí Đại Tế Ti cho ta, nhưng lần này Thần Long Tiên Cung xuất hiện, không thể không có chuyện của ta, hừ, mặc kệ thế nào ta cũng phải đi vào. Đây là cơ hội duy nhất bây giờ của ta, ta nhất định phải tự mình chưởng khống vận mệnh của mình, ta là người có đại khí vận, nhất định Thần Long Tiên Cung này sẽ là ta chiếm được. Không sai, lần trước bảo tàng Càn Khôn đan tông bị Trình Cung kia trộm đi, lần này nhất định là của ta, ta chính là muốn gắng sức lần cuối cùng. Ta muốn vượt qua Trình Cung kia, đến thời điểm đó ta sẽ nói cho toàn bộ Cửu Châu đại địa biết, ta muốn giết tới Nam Chiêm Bộ Châu, làm thịt hắn.

Nói đến đó, Vũ Thân Vương đã nghiến răng nghiến lợi, Trình Cung nói mười tháng sẽ đi Bà La Đa Thần Miếu giết hắn, áp lực tạo thành đối với hắn khó có thể tưởng tượng. Làm cho hắn cảm giác được sắp tan vỡ, sắp điên cuồng.

Cho nên hắn không tiếc tất cả, đều cầu sư tôn trợ giúp, hắn muốn đi vào bên trong Thần Long Tiên Cung, hắn muốn đánh bạc một lần cuối cùng.

Hắn tin chắc lấy số mệnh của mình, nhất định mình có thể xoay chuyển tất cả.

- Sư tôn đã nói qua, ta sẽ giết hắn, trước đó bởi vì một số nguyên nhân mới làm lỡ, cái này ngươi không cần lo lắng. Ngươi vẫn nên. . . Khống chế tốt chính mình đi.

Thiên Ma nữ nhìn dáng vẻ của Vũ Thân Vương, khẽ lắc đầu, sau đó người đã biến mất.

- Ta chỉ cần mượn Thiên Ma Giáp một thoáng. Chờ ta tiến vào Thần Long Tiên Cung đạt được thứ ta muốn, đến thời điểm đó ta muốn tự tay giết hắn, tự tay giết hắn.