Đan Thần

Chương 1240-41: Đàm luận




- Bây giờ Tiểu sư muội của ngươi đã được ta chân truyền, trong trẻ tuổi một đời không người nào có thể địch nổi, ta đang muốn cho nàng đi đánh giết truyền nhân Chính Khí Tông kia, để thế nhân biết lợi hại của Thiên Ma tông ta, ta sẽ để nàng tìm cơ hội giết chết Trình Cung kia.

Lúc này, bên trên pho tượng Đại Ma Thần kia, đột nhiên truyền đến một đạo thần niệm.

- Cảm tạ sư tôn, cảm tạ sư tôn...

Vũ Thân Vương vừa nghe, cảm động đến rơi nước mắt, nhưng sau đó lại lo lắng nói: 

- Sau lưng Trình Cung kia có Thiên Cung thần điện, ngoại công Lô Quân Hạo của hắn trước đó cũng đã là Thuần Dương, có bọn họ...

- Những người bây giờ còn có thể sống nhảy nhót ở Cửu Châu đại địa, không ngừng trưởng thành, sắp trở thành chủ nhân chưởng khống Cửu Châu đại địa chân này, sau lưng người nào không có chỗ dựa, không có thế lực, nhưng mỗi một đời đều có người vẫn lạc, lần này ta sẽ tiêu hao một ít lực lượng che lấp Thiên Cơ, làm cho người ta khó có thể biết bọn họ nơi nào, xảy ra chuyện gì, đến thời điểm Tiểu sư muội ngươi có thể giải quyết tất cả bọn họ, phát dương thần uy của Thiên Ma ta.

Lúc này Vũ Thân Vương mới cảm giác yên tâm, lần thứ hai khấu tạ, hắn đã không có ngạo khí như trước đó. Bây giờ hắn chỉ muốn giết Trình Cung, bằng không hắn cảm giác như là một ngọn núi lớn đặt trên đỉnh đầu, còn có vô số sỉ nhục quá khứ, không có thể rửa nhục báo thù. Lại phải đối mặt với áp lực khổng lồ kia của Trình Cung, hắn sắp sụp đổ, cho nên mới phải van cầu vị này. Đối với vị này hắn cũng rất kiêng kỵ, mặc dù nói là đồ đệ của hắn, nhưng Vũ Thân Vương rất rõ ràng mục đích thực sự hắn thu mình, chính là vì giúp hắn thu thập một vài thứ, những năm này Vũ Thân Vương âm thầm vì hắn tàn sát không dưới nghìn vạn người.

Đây cũng là vì ở hải ngoại. Nếu như ở Cửu Châu đại địa e sợ đã sớm không che giấu nổi.

...

Thời gian từng chút từng chút trôi qua, mắt thấy chỉ còn lại nửa canh giờ, ngày hôm nay sẽ lập tức qua đi, Song Long thành và toàn bộ bầu trời Nam Hoang đều trở nên cực kỳ an tĩnh, mọi người đều nghĩ trong nửa canh giờ này sẽ có biến cố gì.

Vô số người quan sát, người đánh bạc đều tha thiết mong chờ, đương nhiên, cũng có một ít người không hy vọng Trình Cung đánh nhau với Côn Bằng Thái tử. Cho rằng trận đánh này là lắm chuyện, căn bản không cần thiết. Cho nên bọn hắn áp trận đánh này không đánh được, những người này đang cầu khẩn. Mong nửa canh giờ này nhanh qua, mau nhanh qua.

Nguyên bản không có bao nhiêu người xem trọng Trình Cung, tuy cũng cho là hắn sẽ không có chuyện gì, dù sao sau lưng của hắn có ba thế lực lớn Thiên Cung thần điện, Vũ Châu Lý gia, Đông Phương gia tộc ủng hộ, bản thân cũng có chút thế lực. Nhưng dù sao cũng không có biện pháp so với liên minh yêu tộc, nhưng chuyện phát triển đến mức độ này, không ngờ Trình Cung thật sự dám, cũng thật sự có thể làm cho liên minh yêu tộc gặp phải đả kích trầm trọng.

Rất nhiều người đều cảm giác có phải Trình Cung điên rồi hay không, mà những thế lực phía sau hắn kia sao cũng điên theo hắn, không ngờ chuẩn bị đại chiến. Hiện tại trận đại chiến này đã bao phủ hết thảy địa phương trừ Trung Châu ra.

Bên kia hắn đã có động tác lớn như vậy, bên này tự nhiên người khác sẽ đang suy nghĩ, hắn sẽ không dễ dàng buông tay Nam Chiêm Bộ Châu.

Lúc này buổi đấu giá cũng đã kết thúc, bất quá người bên Thiết Thiên Chuy, Vạn Ngạo vẫn còn bận rộn.

Mà ở trong không gian mật cảnh của Đường Hạo Nhiên, bốn người Đường Hạo Nhiên, Nhạc Uyển Uyển, Thiên Ngữ, Hách Liên Thiên Long cũng lần thứ hai ngồi trở về.

- Căn bản là không ai áp Trình Cung kia có thể thắng, uy phong của Côn Bằng Thái tử đúng là không kém. Hách Liên Thiên Long, không phải ngươi rất muốn khiêu chiến chúng ta sao, vậy trước hết ngươi đi khiêu chiến Côn Bằng Thái tử đi.

Thiên Ngữ lạnh giọng nói.

- Hừ!

Hách Liên Thiên Long hừ lạnh một tiếng, nguýt Thiên Ngữ một mắt.

Đường Hạo Nhiên thản nhiên uống trà nói: 

- Trình Cung kia có Thiên Cung thần điện ủng hộ, lại cưới nhi nữ của gia chủ Đông Phương gia tộc Đông Phương Suất, cộng với Vũ Châu Lý gia ủng hộ, nguyên bản có thể đại triển quyền cước, coi như chống lại Côn Bằng Thái tử cũng rất bình thường. Đáng tiếc hắn quá thích danh tiếng, quá kiêu ngạo, không chịu nổi cô quạnh, gấp gáp ra tay như vậy, kết quả bị Côn Bằng Thái tử và yêu tộc nhìn chăm chú, hiện tại dù hắn loay hoay thế nào cũng là chuyện vô bổ. Trận giao đấu này hắn đến thua, không đến cũng thua.

Mặc dù không có cá cược gì, tùy ý bình luận, nhưng Đường Hạo Nhiên vẫn rất chú ý Nhạc Uyển Uyển, lại phát hiện Nhạc Uyển Uyển căn bản không chú ý bọn họ, cầm một viên Đạo đan trung phẩm và mấy viên Đạo đan hạ phẩm vừa mới mua ở buổi đấu giá xem xét, điều này khiến lòng hắn rất không thú vị.

Ngay cả hai người Thiên Ngữ và Hách Liên Thiên Long cũng cảm giác rất vô vị, lẫn nhau đều không tiếp tục lên tiếng.

Khoảng cách ngày hôm nay chỉ còn lại thời khắc cuối cùng, đè nén, đè nén đến khiến người ta có chút không thở nổi.

- XXX, đến cùng đến hay không đến a! Lão Tử là áp hắn bị miểu sát.

- Ngươi gấp, ta còn gấp hơn ngươi, ta cược một triệu Thuần Nguyên đan.

- Ha ha, không đến là tốt nhất, ta cược tám trăm nghìn Thuần Nguyên đan trận ước đấu này không thể tiến hành.

- Còn có một phút nữa, ai nói không tiến hành được. Nhất định có thể tiến hành, ta áp Trình Cung kia có thể kiên trì một phút sau mới bị giết.

- Quyết chiến đỉnh cao chân chính nào có kiên trì lâu như vậy, ta liền áp Trình Cung sẽ bị đánh giết, nếu như không tỷ thí được cũng không có tổn thất gì, chỉ cần vừa so đấu ta coi như có hai trăm vạn Thuần Nguyên đan.

- Thuần Nguyên đan tính là gì, ta cược một Đạo khí hạ phẩm.

...

Rốt cục, đè nén khiến người ta cảm thấy rất khó chịu, ở phương hướng Song Long thành có mấy tán tu mạnh mẽ mở miệng nói chuyện. Những tán tu này đều đến từ những địa phương bất đồng trên Cửu Châu đại địa, có một ít thâm niên chưởng khống thế lực cũng không nhỏ, nói không chừng có cơ hội cũng sẽ trở thành tồn tại quật khởi như Tư Mã gia tộc, chia cắt Cửu Châu đại địa.

Oanh...

Đột nhiên một tiếng nổ vang, thiên địa chung quanh cũng vì đó chấn động.

- Dựa vào, các ngươi biết cái gì, nhân vật chính mãi mãi là đi lên cuối cùng.

Chân thân Bàn Tử đứng ở giữa không trung, giờ khắc này giữa không trung cũng có một Đạo khí hạ phẩm, là Lô Quân Hạo đưa cho bọn hắn, giờ khắc này đám người Trình Tiếu Thiên đều ở bên trên.

Bàn Tử nghe được có người không chút kiêng kỵ đàm luận đại thiếu, hơn nữa đều nói như đánh rắm, Bàn Tử trực tiếp giậm chân một cái cho đám ngu ngốc kia một ngón giữa.

- Bàn Tử ngươi nhã nhặn một chút có được hay không, các tẩu tử còn ở bên cạnh, ngươi đáng đi cãi nhau với một đám tiện nhân kia sao. Bọn họ không có chuyện gì ở đó bị coi thường, tùy tiện bình luận vớ vẩn, ngươi cũng theo bọn họ bị coi thường sao, người đánh nhau cầm gậy trong tay, chó nhìn thấy sẽ ở đó tha thiết mong chờ người ném đi, chúng ta không phải là không mời mà tới, không nên đi để ý đến bọn hắn, nhã nhặn một chút, bây giờ ta là nhân vật thượng lưu, đại nhân vật phải có lòng dạ cùng khí độ của đại nhân vật.

Sắc Quỷ ở một bên khuyên Bàn Tử.

Hai người đối thoại, mượn trận pháp Lý Dật Phong bố trí trước đó, lần thứ hai truyền khắp toàn bộ bầu trời Nam Hoang, nhất thời làm toàn bộ Nam Hoang yên tĩnh lại.

Lần này Sắc Quỷ là mắng tất cả mọi người!

- Hi...

Nhạc Uyển Uyển đang chuyên tâm nhìn đan dược đột nhiên không nhịn được cười ra tiếng.

- ...

Đám người Thiên Ngữ, Đường Hạo Nhiên nhất thời cảm giác xấu hổ vô cùng, so với lần trước còn lúng túng hơn.

Nhạc Uyển Uyển nở nụ cười, không phải nàng đang chuyên tâm nghiên cứu đan dược sao? Vừa nãy bọn họ cố ý nói chuyện với nàng nàng cũng không nghe thấy, bây giờ sao đột nhiên nàng nở nụ cười.

Lời này của Sắc Quỷ là chửi đám người Đường Hạo Nhiên, Thiên Ngữ vào cùng, trong lòng Đường Hạo Nhiên rất khó chịu, nhưng cũng không thể đứng ra thừa nhận, sau đó đi tìm Sắc Quỷ gây phiền phức, chỉ là hừ lạnh một tiếng ở trong lòng, nhớ kỹ chuyện này.

Nguyên bản bọn họ là ở trong không gian mật cảnh, không giống những tán tu kia ở bên ngoài không chút kiêng kỵ nói chuyện, không ai nghe được cũng không nhiều lúng túng, nhưng hết lần này tới lần khác vào lúc này Nhạc Uyển Uyển đột nhiên nở nụ cười, cười đến mức làm bọn họ lúng túng a!

Như bọn họ trốn ở trong không gian mật cảnh đàm luận, người khác sẽ không đứng ra mắng mình, mà những tán tu kia coi như cường đại cũng không dám đắc tội với Bàn Tử, Sắc Quỷ. Đừng xem bọn họ ở đó bình luận như thế nào như thế nào, nhưng Trình gia hiện tại không phải người bình thường có thể đắc tội nổi.

Trầm mặc, chỉ còn lại trầm mặc!

Thời điểm chỉ còn lại nửa nén hương, cũng là thời điểm trên bầu trời tối nhất, ngày hôm nay tuy rằng tinh không sáng sủa, nhưng phía dưới lại không có chút ánh sáng. Tuy chuyện này không có ảnh hưởng gì đối với người tu chân, nhưng dù sao cũng ảnh hưởng tới tâm tình, ai cũng đều khẩn trương, đè nén tới cực điểm.

- Ầm!

Nhưng vào lúc này, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang, trong nháy mắt hào quang vạn đạo, lóng lánh bầu trời, trong nháy mắt đất trời trở nên sáng ngời.

- Thái Dương...

- Sao, hiện từ lúc nào, Thái Dương từ đâu tới.

- Trời ạ, đó là Thuần Dương Thiên Sa, nhiều Thuần Dương Thiên Sa như vậy.

...

Rốt cục có người biết hàng, nhận ra đó là Thuần Dương Thiên Sa, khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn Thuần Dương Thiên Sa trên bầu trời giống như tiểu Thái Dương xuất hiện.

- Ta lấy những Thuần Dương Thiên Sa này áp mình thắng!

Bên trong Thuần Dương Thiên Sa giống như tiểu Thái Dương, có một người đột nhiên xuất hiện, giống như đứng bên trên Thái Dương, nhìn tất cả mọi người phía dưới, chính là Trình Cung vừa từ Bà La Đa Châu trở về.

Thế nhưng ở phía dưới, chỉ có Lô Quân Hạo là rõ ràng nhất, kỳ thực trước đó bọn họ đã trở lại, nhưng Trình Cung lại nói có một ít chuyện cần xác định nên đi mất, vừa nãy Lô Quân Hạo cũng tự nhủ, đến cùng tiểu tử này chạy đi đâu rồi. Giờ khắc này nhìn thấy Trình Cung đột nhiên xuất hiện, Trình lão gia tử đang ngồi cùng Lô Quân Hạo phía dưới, trong lòng vẫn nghĩ đến vấn đề này như trước.

- Thiếu gia thật đẹp trai a!

Tiểu Tuyết một lòng bế quan luyện đan, ngày hôm nay cũng theo Đông Phương Linh Lung đi ra, nhìn thấy Trình Cung xuất hiện, vui vẻ cắn môi, trong lòng thì rất hãnh diện.

- Oa, cô gia quá tuấn tú.

Đông Phương Thanh Mai thì không quan tâm những chuyện đó, hưng phấn hô.

Đông Phương Linh Lung vui vẻ nhìn Trình Cung ở thời khắc cuối cùng chạy tới, trong lòng cực kỳ kiêu ngạo cùng tự hào, bởi vì đây là nam nhân của mình, hắn làm tất cả đều là kiêu ngạo của mình.

- Gia hỏa này thật thích danh tiếng.

Hách Liên Hồng Liên cũng ở bên cạnh Đông Phương Linh Lung, nguyên bản mấy người vẫn đang nói chuyện Trình Cung, biết hắn sẽ tới, nhưng mắt thấy thời gian sắp đến, lòng cũng rất khẩn trương. Mà lúc này đột nhiên Trình Cung xuất hiện, lại xuất hiện náo động như vậy, Hách Liên Hồng Liên dùng chỉ âm thanh có bản thân nàng mới có thể nghe được nói, nhưng ngữ khí này sao nghe rất... Ám muội! 

- Khốc, quá khốc, quả nhiên không hổ là đứng đầu tứ đại hại chúng ta, đệ nhất đại thiếu Cửu Châu đại địa, ra trận đẹp trai ngây người.

Bàn Tử ở đó rướn cổ kêu gào.

- Ách...

Túy Miêu lộ ra men say cười mông lung.

- Chiêu này rất tốt, sau này chờ ta lợi hại, trực tiếp đạp viên tinh cầu dưới lòng bàn chân.

Sắc Quỷ vuốt cằm, bây giờ đã mọc ra một đám râu tua tủa, hiện giờ Ngọc Trúc đã mang thai lần thứ hai, Sắc Quỷ cố ý đưa Ngọc Trúc đến tổng bộ Đông Phương gia tộc mới yên tâm. Rất nhanh sẽ làm phụ thân, cộng với lần này tuy Sắc quỷ không có tham chiến, nhưng đối với hành động của Phù Văn Tông, kể cả thu mua người ở Tam giác hỗn loạn, còn có Thiên Cung thần điện bí mật bồi dưỡng nhóm người kia, Trình Cung đều giao cho Sắc Quỷ khống chế. 

Lần này tuy không thể triệt để tiêu diệt Phù Văn Tông, nhưng có Trình Cung toàn lực ủng hộ, Sắc Quỷ ra tay tàn nhẫn, Phù Văn Tông gặp phải tập kích kinh khủng nhất từ trước tới nay, tập kích này sẽ không đình chỉ. Chỉ có không ngừng biến hóa, dần dần Phù Văn Tông sẽ triệt để diệt vong.

Đương nhiên, điều này cần một quá trình rất dài, Sắc Quỷ cũng không nóng nảy, Phù Văn Tông làm tất cả đối với Tống gia bọn hắn, hắn muốn đòi lại gấp trăm lần, nghìn lần.

Nguyên bản nhìn thấy Trình ra trận Cung ở thời khắc cuối cùng, phong cách vẫn như vậy. Xuất hiện cực kỳ phô trương, rất nhiều người đều khinh thường, thậm chí có không ít người muốn nói gì, thế nhưng bị đám người Bàn Tử nói trộn lẫn, lập tức khiến cho mọi người không biết nói cái gì, tâm nói, cái này tình toán chuyện gì a.

- Được, nhận.

Thuần Dương Thiên Sa là vật gì vậy. Đây chính là bảo bối trong bảo bối, Thiết Thiên Chuy nhấc theo hai cái búa lớn trực tiếp đi ra từ không gian mật cảnh, đỡ lấy đồ vật Trình Cung áp.

- Hừ!

Vạn Ngạo cũng xuất hiện theo, đứng ở nơi đó, chỉ là hắn nhìn thấy Trình Cung không nhịn được khó chịu hừ một tiếng.

- Côn Bằng Thái tử, sao vậy, thấy ta đi ra liền sợ đến trốn mất sao, đến cùng ngươi còn dám so với ta hay không, không dám so thì nói một tiếng.

Trình Cung đứng ở bên trên Thuần Dương Thiên Sa, phong cách siêu cấp, phô trương nói một câu.

Hắn vừa nói ra khỏi miệng, suýt chút nữa làm cho không ít người rơi xuống từ giữa không trung.

Từng người từng ngươi đều bội phục Trình Cung, Trình đại thiếu này cũng quá ngưu bức đi, ngươi vừa tới nơi này, người ta đã sớm chờ cả buổi.

Đây cũng quá ngưu bức đi, nếu như đổi thành mình, không bị tức chết mới lạ.

Chưa từng thấy ai ngưu bức hơn Trình đại thiếu.

Oanh...

Trên bầu trời, trong vòng mấy chục ngàn dặm, mây đen ngưng tụ trong chớp mắt, không ngờ ngưng tụ thành một thân thể Côn Bằng to lớn, che kín bầu trời, mây đen bao phủ. Ngay cả hào quang Thuần Dương Thiên Sa của Trình Cung cũng bị mây đen đột nhiên ngưng tụ này che chắn hơn nửa.

Sau một khắc. Côn Bằng Thái tử đã cất bước xuất hiện phía trên mây đen, cầm Kim Bằng kiếm trong tay, chiến ý mười phần xuất hiện.

- Côn... Bằng...

- Côn... Bằng...

...

Đại quân Yêu tộc dùng âm thanh nguyên thủy phát ra tiếng Côn Bằng, bản thân thanh âm này đã chứa một loại uy lực vô thượng, bọn họ hô lên càng có một loại vang vọng đất trời, thăng lên đại cửu thiên, dưới xuống U Minh địa ngục.