Đan Thần

Chương 1238-1239




Một đám người nói đủ mọi thứ, nhưng trong bất trị bất giác, đã có một ít người bắt đầu chống đỡ Trình Cung, chí ít trong suy đoán phân tích của bọn họ, có thể làm được bước này, hẳn là Trình Cung sẽ không thể không có một chút chuẩn bị, hẳn là sẽ không phải không có một điểm năng lực phản kháng.

Đinh … Đinh …

Đột nhiên, có tiến kim thiết vang lên, vong vòng toàn bộ Nam Hoang đại địa, âm thanh này khiến tất cả người tu chân đều bị chấn động, nhưng hết lần này tới lần khác người thế tục lại không chịu nổi, tu vi dưới nhân anh kỳ căn bản không thể nghe được.

- Chuyện gì xảy ra, ai điên vậy?

- Đánh thiết sao? Âm thanh gì vậy?

- Hư! Kháo, không có kiến tức thì ít nói đi, mẹ nó, đây rõ ràng là chiêu số luyện khí sư liên minh thích dùng nhất.

Mọi người đồng thời nhìn về phía không trung, chỉ thấy giữa phương hướng Song Long thành cùng đại quân yêu tộc có một người đứng thẳng trong không trung, tuy rằng hắn chỉ cao ba thước, theo lý trên nghìn trượng cao hẳn là nhỏ bé không đáng kể, nhưng lúc này mọi người chỉ cần dựa vào mắt thường là có thể thấy hắn, giống như hắn ngay tại trước mắt chính mình.

Đây đã siêu việt phạm vị bình thường của thần thông, để không ít người níu lưỡi, thân thể cao to, nửa người trên, màu da như đồng, tuổi tác thoạt nhìn không lớn, nhưng vẻ mặt lại từng trải, hai tay cầm hai thanh thiết trùy thật lớn đang hài lòng nhìn phía dưới, bộ dáng cộc lốc cười khúc khích.

- Thiết Thiên Chuy!
Nhưng người nhận thức hắn lại không cho rằng hắn rất ngốc, người thừa kế đệ nhất của Luyện Khí Sư liên minh, ai dám nói hắn ngốc, sau này sẽ không cần luyện chế pháp bảo rồi.

Thiết Thiên Chuy đột nhiên xuất hiện, ngay cả Côn Bằng thái tử trong không gian mật cảnh cũng mở hai mắt, hiếu kỳ nhìn qua.

- Thằng ngốc đã trở về, cầm hai cây búa hỏng đập loạn khắp nơi, hắn muốn làm gì?
Lúc này Thiên Ngữ đang ở trong một phòng lớn tại đấu giá hội Song Long thành.

- Thù đại ca đã cứu ta!
Nhạc Uyển Uyển vẫn không ra sao, chỉ quan tâm đan dược trong đấu giá hội đột nhiên mở miệng.

Bá! Nhiệt độ trong phòng thoáng cái giảm xuống, trong lòng Hách Thiên Long cùng Đường Hạo Nhiên lại vô cùng hài lòng, ánh mắt nhìn về phía Thiên Ngữ cũng cực kỳ cổ quái, bởi vì bọn họ nén cười rất khổ.

Thiên Ngữ bị chọc tới sắc mặt không tốt, vội vàng giải thích nói:
- Ta rất quen Thiết huynh, đều là Trung Châu lục kiệt, chúng ta có thói quen nói đùa với nhau vậy.

Ánh mắt Nhạc Uyển Uyển như trước vẫn nhìn đan dược trong đấu giá hội, chưa từng nhìn bầu trời, câu nói vừa rồi, thật giống như nhỡ miệng nói ra.

- Ha ha… Chú ý, Trình Cung cùng Côn Bằng thái tử khai chiến, hiện tại ta ở chỗ này đánh cuộc, bất luận kẻ nào muốn đánh cuộc đều có thể đến chỗ ta đây, nhỏ là một viên tinh huyết nguyên đan, lớn là Đạo Khí thượng phẩm, chỉ cần ai dám đánh cuộc ta đều dám thu. Hiện tại bắt đầu, đặt Côn Bằng thái tử thắng, một bồi một, đặt Trình Cung thắng, một bồi mười, đến đây đi, cầm hết tất cả thứ tốt đến đây đặt cược đi.
Thiến Thiên Chuy đang đứng ở không trung, hắn rất hài lòng đối với hiệu quả mình chế tạo ra, lúc này cười ha ha lớn tiếng nói.

Ách…

Tất cả mọi người ngây ngẩn cả, người này đang làm cái gì, sao lại giống như nói giỡn đây?

- Kháo, đoạt mối làm ăn của lão tử…
Bàn Tử rất không vui nhìn Thiết Thiên Chuy.

Không có âm thanh, không ai nói thêm cái gì, nhưng là không có ai đi ra đặt thứ gì. Bí mật truyền âm nói chuyện với nhau, người có thể tới nơi này xem trận chiến, không có người nào là người bình thường tại Nam Chiêm Bộ Châu, cho dù tán tu cũng đều là người nổi tiếng, ngay từ đầu cho dù có người không biết Thiết Thiên Chuy là ai, nhưng bên cạnh chung quy sẽ có người nói cho biết. Biết hắn là ai cũng không nói thêm cái gì, nhưng cảm giác hắn không có tính chân thật.

Đinh… Đinh…
- Làm gì? Đến đây, đến a!
Thiết Thiên Chuy rất là không vui, lần thứ hai đập thiết chuy trong tay chính mình.

- Hừ, làm vậy có người đến mới là lạ..
Đúng lúc này, một người xuất hiện bên cạnh Thiết Thiên Chuy, hai người đứng thẳng song song tại không trung, sau lưng người này đeo trường kiếm, khí thế áp người, ngạo nghễ đứng sừng sững trong không trung.

Nói Thiết Thiên Chuy xong, ánh mắt người này nhìn Côn Bằng thái tử, trong mắt chớp động tinh mạng, một cổ kiếm ý cường đại nháy mắt đánh vào không gian mật cảnh của Yêu Tộc.

- Hừ, Vạn Ngạo, hiện tại bản thái tử không có tâm tình đùa giỡn với ngươi, cút sang một bên đi!
Côn Bằng thái tử mạnh mẽ mở hai mắt, trong mắt bắn ra tinh quang, trực tiếp xuyên thủng cổ kiếm ý cường đại này của Vạn Ngạo, sau đó lại nhắm mắt không nói.

Vạn Ngạo hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn về phía dưới.

- Tứ Phương Lâu, Vạn Ngạo, tứ phương thông thiên địa, tài có thể ngự quỷ thần, người của Tứ Phương Lâu đảm bảo, hiện tại các ngươi có thể đánh cuộc rồi.

Vạn Ngạo nói, khoát tay, trong bầu trời có một đồng tiền thật lớn bay lên, đồng điền này là một bộ phận của chí bảo trấn lâu Tứ Phương Lâu, cũng là một loại tiêu chí đại biểu cho Lâu Chủ, hiện nay vừa bay ra bầu trời Nam Hoang, hoàn toàn bị một mảnh kim quang bao phủ, sau đó kim quang thu hồi, đồng tiền của Tứ Phương lâu kia liền phiêu phù ở bầu trời.

- Người của Tứ Phương Lâu đảm bảo, Tứ Phương Lâu dĩ nhiên bắt đầu tham gia giao dịch rồi, thật tốt quá.

- Ha ha, nhanh đặt cược đi, lần này chính là cơ hội tốt để phát tài.

- Ở chỗ ta có Đạo Khí hạ phẩm…

Vừa rồi Thiết Thiên Chuy nói, tất cả mọi người cho rằng hắn nói giỡn, tuy rằng không ai dám đắc tội hắn nói cái gì, nhưng không ai chăm chú nghiêm túc coi lời hắn nói. Nhưng lúc này Vạn Ngạo vừa mở miệng, vô số người đều ùa lên.

- Ừm… Ghê tởm…
Thiết Thiên Chuy không vui kêu lên, nhưng lúc này Vạn Ngạo đã rời đi, cũng may loại chuyện này không cần Thiết Thiên Chuy phụ trách, rất nhanh từ phía dưới đồng tiền, có không ít người của Tứ Phương Lâu đi ra từ không gian mật cảnh, bắt đầu tiếp đãi người đặt cược, mà Thiến Thiên Chuy cùng Vạn Ngạo thì đã tiến vào trong không gian mật cảnh.

Bà La Đa Thần Miếu, chiến hỏa thiêu đốt, lúc đầu Tư Mã gia tộc bị Trình Cung bức hiếp, nhưng đánh tới cuối cùng cũng liều mạng.

Bởi vì lúc này Bà La Đa Thần Miếu đang ở thời gian yếu nhất, để ngăn cản Trình Cung, vô số người của Bà La Đa Thần Miếu vọt tới, kết quả đều bị Lô Quân Hạo đánh chết, hơn nữa Đại Tế Ti lại mang một nhóm tinh nhuệ đi rồi, hiện này Địa Mạch Hỏa Long đã từ đất ngầm bốc lên mặt đất, sau nhiều phen đả kích, Bà La Đa Thần Miếu đã ở thời kỳ suy yếu nhất.

Lúc này, chỉ thấy giữa không trung có hai con hỏa long cuồn cuộn, thân thể to lớn đốt hồng chân không, Trình Cung thì không ngừng lấy trận pháp giúp đỡ một con trong đó, dần dần một con khác đã mất đi lực lượng phản kháng, cũng bị Trình Cung nhiếp vào trong tiểu hư đỉnh.

- Không gian ba động, đã đến lúc trở về.
Lô Quân Hạo đột nhiên nhíu mày, sau đó khoát tay, một đạo lực lượng ầm ầm bộc pháp, oanh kích vào trong hư không, khiến hư không rung động không ngừng.

Mấy vạn dặm hư không quanh Bà La Đa Thần Miếu hỗn loạn không gì sánh được, căn bản không có biện pháp mở ra cánh cửa không gian, càng thêm không có biện pháp xé rách không gian. Nguyên bản muốn ở chỗ này mở cánh cửa không gian sau đó biến mất, lại mở ra ở mấy vạn dặm bên ngoài.

Đại Tế Ti mang theo đại quân Bà La Đa Thần Miếu giết trở về, không có biện pháp xé rách không gian, chỉ đành vội vàng bay qua.

Cũng may khoảng cách mấy vạn dặm đối với bọn họ mà nói, không tính quá mức xa xôi.

- Tốt, sắp thành công rồi, ngươi cũng đừng từ chối nữa, tiến vào cho bản đại thiếu.
Trình Cung dẫn một đạo chân hỏa đánh nhập vào khí linh trong tiểu hư đỉnh, trong nháy mắt lực lượng khí linh tăng vọt, mà nguyên bản đại trận Đẩu Chuyển Tinh Di hắn sử dụng lúc này cũng bạo phát ra uy lực lớn nhất, thần niệm cũng đồng thời bạo phát.

Nhiều lực góp thêm, nguyên bản Địa Mạch Hỏa Long của Bà La Đa Thần Miếu còn đang cố gắng giãy dụa, trực tiếp bị nhiếp vào trong tiểu hư đỉnh, không thể giãy dụa dù chỉ một chút.

- Trấn!
Khi trong tiểu hư đỉnh có một cảm giác sắp bị nổ tung, hấp thu lượng khí long mạch khổng lồ, còn có địa hỏa long cũng bị Trình Cung hoàn toàn nhiếp cầm vào trong đó, nghĩ lập tức luyện hóa là không có khả năng, Trình Cung chỉ có thể tạm thời trấn áp.

Bên này hắn vừa mới ngưng tụ trận pháp, trấn áp lực lượng trong tiểu hư đỉnh, bên kia Đại Tế Ti đã mang theo đại quân trở về.

Những người này là tinh nhuệ chân chính của Bà La Đa Thần Điện, một bộ phận trực tiếp giết vào đối phó Tư Mã gia tộc, mặt khác, có một vạn tinh nhuệ trực tiếp cấu thành đại trận, vây lại khu vực đám người trình cung đang đứng.

Dưới sự khống chế của mấy vị thái thượng trưởng lão cường đại, uy lực bạo phát trong nháy mắt của trận pháp này cho dù Thuần Dương Thái Tôn bình thường cũng không dám bỏ qua, đây là nội tình cường đại của thế lực lớn, tuy rằng trên trình độ nhất định Cửu Châu đại địa không cho phép Thuần Dương Thái Tôn ra tay, không được tham gia chiến đấu chém giết trong quy mô lớn, nhưng bọn hắn lấy trận pháp, số lượng cũng có thể tạm thời bộc pháp ra uy lực cùng cấp.

- Các ngươi chậm rãi chơi đùa, bản đại thiếu không có thời gian chơi với các ngươi.
Trình Cung nói, sau đó nói với ngoại công đã xong mọi việc, sau một khắc Lô Quân Hạo đã mang theo Trình Cung rời khỏi thần miếu Bà La Đa Thần Châu.

Bọn họ cho rằng trong hư không có loạn lưu, gió lốc, sẽ không có biện pháp xé rách vượt qua, nhưng đâu biết rằng đó chính là do Lô Quân Hạo tạo thành, tự nhiên không thể ngăn được hắn.

- Người đâu, ở đây không có ai?

- Người chạy rồi!

Đã không có Trình Cung chủ trì khống chế, lực lượng Lô Quân Hạo đưa vào, đại trận quay quanh Trình Cung cùng Lô Quân Hạo lập tức tiêu tán, người của Bà La Đa Thần Miếu xông lên thấy trống rỗng.

- Tư… Mã… Hằng… Thiên… Lấy đi Địa Mạch Hỏa Long của ta, ta tất diệt Tư Mã gia của ngươi…
Đại Tế Ti nhìn bao nhiêu trận pháp trong bí cảnh gần như đã bị hủy diệt triệt để, thậm chí khí tức hỏa long trong lòng đất cũng biến mất, trái tim Đại Tế Ti như đang rỉ máu.

Dưới tình huống phẫn hận, hai mắt đều bốc lửa, lực lượng toàn thân như muốn nổ tung.

Thấy Đại Tế Ti điên cuồng vọt tới, lúc này Tư Mã Hằng Thiên khóc không ra nước mắt. Hắn cũng thấy địa phương Trình Cung biến mất, lúc này hẵn nghĩ giải thích cũng không từng có cơ hội rồi.

Hơn nữa giải thích làm sao? Nói là Trình Cung uy hiếp hắn phải tới?

Liên tiếp phát sinh nhiều chuyện như vậy, hơn nữa ở trong thời gian này, cho dù ai đều biết khẳng định Trình Cung này điều khiển, ai có thể sẽ tin tưởng hắn bị bức đi, hơn nữa tới tình trạng này giải thích cũng không còn bất luận ý nghĩa gì.

- Rút lui…
Oanh…
Đám người Trình Cung biến mất, Tư Mã Hằng Thiên vội vàng thông báo mọi người mau chóng lui lại, hai người va chạm cực mạnh khiến núi rừng chu vi xung quanh trăm dặm đều bị vỡ vụn.

- Muốn chạy? Nằm mơ!
Đại Tế Ti sắp điên rồi, đây là lần bị thương nặng thứ hai của Bà La Đa Thần Miếu trong mười mấy năm qua, lần trước là bị đại quân Thiên Cung Thần Điện quét ngang, làm hại bọn họ bị tổn thất cả Thuần Dương Thái Tôn, nhưng lần đó không có biện pháp. Sau đó lại biết Thiên Cung Thần Điện trấn thủ Tinh Không Tuyệt Vực, một trong ba đại tuyệt vực, lịch sử tồn tại hơn mười vạn năm, bọn họ cũng chỉ có thể cố nhịn mối hận đó.

Lần trước mọi người tránh né, tị nạn, cuối cùng nhờ Linh Sơn đứng ra xây dựng lại Bà La Đa Thần Miếu, cũng chính bởi vì lần trước tổn thất quá lớn, đại thương nguyên khí, mới để Tư Mã gia tộc thừa cơ trỗi dậy.

Nhưng lần này bị tập kích, ngay cả Địa Mạch Hỏa Long đều bị lấy đi đối phương chỉ có Tư Mã gia tộc, lần này sao có thể nhịn 

Đại Tế Ti ném tất cả lửa giận lên người Tư Mã gia tộc.

Trong bầu trời, Vũ Thân Vương cũng quay trở về nhìn biển lửa vạn dặm và Bà La Đa Thần Miếu gần như bị hủy diệt, thật lâu hắn cũng không nói nên lời!

Trong lòng của hắn, càng ngày lúc cảm thấy bất an.

Đến tột cùng làm sao Tư Mã gia tộc lại dám liều mạng với Bà La Đa Thần Miếu, vì sao có thể khiến Bà La Đa Thần Miếu bị thương đến loại tình trạng này. Nguyên bản là một quái vật lớn, dưới loại đả kích này, khiến hắn đột nhiên có cảm giác không đáng tin cậy.

Mà phía sau chuyện này còn có cái bóng của vị đại thiếu hoàn khố kia, nếu như tất cả đều là hắn điều khiển…

Vũ Thân Vương càng nghĩ càng cảm giác kinh khủng, hắn cũng không tham gia chiến đấu, Đại Tế Ti dẫn đại quân gấp gáp trở về, tập hợp chỉ huy thỏa đáng, hiện nay Bà La Đa Thần Miếu đã khống chế thế cục, căn bản không cần hắn ra tay. Nhưng Vũ Thân Vương lại suy nghĩ rất nhiều, sắc mặt không ngừng biến hóa, rốt cuộc Vũ Thân Vương cất bước xé rách hư không, sau một khắc đã xuất hiện trên Thiên Vũ Đảo.

Nhìn kiến trúc to nhất trong trung tâm Thiên Vũ đảo, cảm nhận được cỗ ma khí vô cùng vô tận bên trong, Vũ Thân Vương không nhịn được hít một hơi thật sâu, bình tĩnh hơi thở của mình, sau đó trực tiếp tiến vào bên trong.

Trong đại điện to lớn, chỉ có một pho tượng cao tới ngàn mét, toàn thân tràn ngập ma khí, tựa hồ tất cả xung quanh vì ma khí này mà tồn tại.

- Sư tôn, xin giúp đệ tử, Trình Cung kia thực sự ép ta đến không thở nổi, lần này cuộc chiến giữa hắn và Côn Bằng Thái tử kia, ta luôn cảm giác không tốt. Hắn có thể đi tới một bước ngày hôm nay, hiện tại đã hết sức rõ ràng, là có một tồn tại cường đại ủng hộ, lần này thắng bại hắn đều không có việc gì, nhưng đồ nhi tuyệt đối không thể cho phép hắn sống trên thế giới này, kính xin sư tôn giúp ta.

Vũ Thân Vương nói xong, sau đó quỳ xuống, nặng nề dập đầu lên nền đại điện bị ma khí lượn lờ bao quanh kia, trên trán của hắn cũng đã chảy ra máu.

- Năm đó một tia phân thần của ta gặp ngươi, ngươi ta có duyên thầy trò, nhưng đáng tiếc ngươi tâm luyến hồng trần, cuối cùng khó nhập đại đạo, không thể kế thừa Thiên Ma Tông của ta.