Năm tháng như thoi đưa, thời gian dường như trôi qua quá nhanh, tung tích lúc ẩn lúc hiện, khó tìm khó kiếm, trong nháy mắt đã là thời gian nửa năm!
Bắc Thần ngồi thẳng trong tu luyện thất của động phủ, vận chuyển linh lực, tinh thần dồi dào! Hắn trợn tròn mắt, giống như có linh quang thật sự chớp động trong đó.
Đứng dậy, thư giãn gan cốt một chút, nhảy qua nhảy lại tại chỗ, Bắc Thần bất ngờ phát hiện vóc dáng của mình trưởng thành lên rất nhiều.
Vẫy vẫy bình ngọc rỗng tuếch trên tay, Bắc Thần cười khổ một tiếng:
- Thời gian nửa năm a, Mịch Tinh Nguyên Đan, Tinh Huyết Nguyên Đan, ngay cả năm viên Bổ Mạch Linh Đan cũng đã tiêu hao hết rồi. Tu vi mới tăng cường lên Hóa Huyết đỉnh phong, chỉ ngồi không tu luyện quả thật là uổng phí công phu, lãng phí tài nguyên!
Thời gian nửa năm, từ Hóa Huyết tầng chín sơ kì, tu luyện đến Hóa Huyết đỉnh phong, cơ hồ là đổ toàn bộ linh lực cơ thể vào rồi. Trữ hàng trong đan điền khí hải, nếu là truyền ra bên ngoài, sợ là cũng bị xem là yêu nghiệt. Đáng tiếc đối với Tiểu Bắc Bá, vẫn còn không xem là đủ!
Tu vi tiến cấp lên Hóa Huyết đỉnh phong, luyện hóa tăng cường linh lực trong cơ thể. Sau khi chăm sóc đạo thể, lực lượng thân thể của Bắc Thần cũng gia tăng trên diện rộng, rốt cục tu luyện xong một Đao Diệt Thể, chiêu thứ hai của Vấn Đao Thất Trảm.
Trong thần thức, Bắc Thần lại chuyển tâm tư đến đan điền, lên phía trên viên ngọc thạch bảy màu kia.
- Bảo bối này yên lặng đã nửa năm, cũng là lúc nên vận dụng nó rồi. Thú Sơn Thú Sơn a, cũng là lúc nên đi ra ngoài hoạt động gân cốt, bằng không xương cốt cũng sẽ rỉ sắt mất!
Thời gian nửa năm, Bắc Thần vẫn ở trong động phủ sơn cốc, tăng cường tu vi tự thân, chủ trì Tụ Hỏa Trận, ngưng luyện Hỏa Địa Phế, dùng cho luyện đan.
Phi Phủ cách mỗi tháng sẽ đến kiểm tra chỉ dạy tu vi cho Bắc Thần một lần. Mỗi lần đều sẽ ngây ngốc một ngày, cẩn thận chỉ điểm một ít vấn đề tu luyện của Bắc Thần. Đối với tiến bộ nhanh chóng của Bắc Thần, thời điểm bắt đầu còn có điểm lo lắng, ra tay giúp đỡ vài lần. Phát hiện căn cơ hắn căn bản không ảnh hưởng gì, cũng không phải yếu ớt như lâu đài xây trên cát nên cũng không truy xét nữa. Ngược lại cảm thấy rất hứng thú với phương pháp tăng tiến tu vi rất nhanh của hắn.
Bắc Thần là một luyện đan sư bí mật, tự nhận là đã giữ bí mật tốt lắm, sắp tới cũng không tính toán công bố ra ngoài. Tự nhiên là cắn chặt răng không lộ ra mảy may, cũng may Phi Phủ cũng không ép hỏi quá nhiều.
Thời gian nửa năm này, Nam Huyền Tông nắm chặt chẽ Mật Châu trên tay, châu phủ dưới quyền cũng từ tám châu ban đầu trở thành chín châu.
Đạo Chân Tông trở lại phản công không ít lần, mỗi lần đều rước lấy thất bại. Hơn nữa trả giá cũng không nhỏ, cũng đành ôm nỗi hận, ăn quả đắng này, ngược lại bắt đầu bố phòng ở Cẩm Châu bên cạnh Mật Châu.
Dưới sự chủ trì của Phi Phủ ở tràng quặng sắt, khôi phục khai thác, cuồn cuộn không ngừng vận chuyển khoáng thạch đến Nam Huyền Tông. Mạch khoáng linh thạch có Lục Bá tự mình trấn thủ, không gì phá nổi, cũng thành lập tràng quặng mỏ, bắt đầu khai thác linh thạch.
Một mạch khoáng linh thạch loại nhỏ, sản lượng linh thạch hàng năm thập phần khả quan, Nam Huyền Tông đã ban xuống chỉ lệnh, cần phải tử thủ.
Có Ngưng Đan hậu kỳ như Lục Bá trấn thủ, đệ tử Nam Huyền Tông đóng quân phụ cận cũng không cần phải lo lắng nhiều, khí thế như hồng.
Nửa năm này, Bắc Thần ra tay ba lần, trợ giúp thôn xóm bên ngoài sơn cốc kia đánh lui ba lượt yêu thú tập kích.
Sau khi con số linh thương vong trong vòng nửa năm này đã truyền ra ngoài, bất ngờ có hai thôn nhỏ chuyển đến, thỉnh cầu che chở. Thôn xóm nhỏ nguyên bản yên tĩnh bỗng trở nên náo nhiệt lên, dân cư thường thú gia tăng thành hơn trăm hộ gia đình.
Khiến cho Bắc Thần giật mình chính là bất ngờ còn có ba gã tán tu Hóa Huyết kì sơ kì, mang theo người nhà lại đây, ngụ lại bên trong thôn này.
Trong đó có một gã tán tu tên Trương Bình, thái độ làm người tương đối tỉnh táo, Bắc Thần ban cho hắn một lọ Thuần Huyết Nguyên Đan, để hắn trụ ở bên ngoài sơn cốc, trợ giúp để ý hai mẫu linh điền.
- Tụ Hỏa Trận này vận hành đã nửa năm rồi, rốt cục ngưng tụ đủ Họa Địa Phế, coi như có thể mở lò luyện đan rồi.
Sau khi kiểm tra một lượt gia sản của mình, Bắc Thần ra khỏi động phủ. Trương Bình đang bận rộn bên trong linh điền, giúp đỡ trông chừng linh thảo. Bắc Thần nhìn thấy linh thảo này nọ trưởng thành tốt hơn, nghĩ đến Trương Bình đã dùng mánh lới, cũng không nhàn hạ mà ra tay làm việc.
Trương Bằng từ xa xa nhìn thấy Bắc Thần ra động phủ, liền buông công việc trên tay, tiến lên chào hỏi:
- Bái kiến thượng tiên!
Bắc Thần gật gật đầu:
- Không tồi, tu vi tăng cường đã đến Hóa Huyết tầng ba đỉnh phong. Nói vậy không lâu có thể tiến cấp lên Hóa Huyết trung kỳ. Mấy ngày nay bên trong thôn có phát sinh ra sự tình gì không?
- Hồi bẩm thượng tiên, bên trong thôn không có phát sinh sự việc lớn gì, hộ gia đình lại gia tăng thêm hai hộ, đều là từ thôn khác chuyển đến. Vài ngày trước còn có hai yêu thú Hóa Huyết sơ kỳ mò đến đây, bị ba người chúng ta đuổi đi.
- Thượng tiên, linh thảo bên trong linh điền phát triển vẫn bình thường. bất quá linh thảo mọc trong linh bùn kia khả quan hơn, qua vài ngày nữa là có thể thành thục thu thập.
Bắc Thần tùy tay ném qua một lọ Thuần Huyết Nguyên Đan cho Trương Bình:
- Ngươi làm việc cũng không tồi, linh thảo sinh trưởng công phu bình thường làm không đến. Nơi này linh lực rất loãng, linh thảo sinh trưởng chính là dựa vào linh lực ẩn chứa bên trong linh nguyên địa mà thôi. Ngay cả linh mạch nhỏ bé đều không có, linh thảo trên linh bùn, chính ngươi ngắt xuống rồi bảo quản tốt, phải còn càng tươi mới càng tốt.
Trương Bình kích động tiếp nhận Thuần Huyết Nguyên Đan, thái độ càng thêm cung kính với Bắc Thần:
- Thượng tiên là phải đi ra ngoài ạ?