Sau khi gặp Phi Thanh, Bắc Thần lập tức dính chặt về phía nàng, một bước cũng không rời đi.
Phi Thanh cũng thích Bắc Thần vô cùng nhanh chóng, một tiểu tử phấn nộn đáng yêu như vậy, khó trách thanh cao nhưng lạnh lùng như Tần Bạch cũng sẽ xem như bảo bối mà che chở khỏi mọi khó khăn.
Lưu Phủ hận đến nghiến răng nghiến lợi, răng đều thiếu chút nữa cắn xuất huyết. Đệ tử chính mình cẩn thận bảo hộ mười mấy năm nay, hiện tại đang hưởng thụ đãi ngộ chính mình tha thiết ước mơ.
Bắc Thần đương nhiên sẽ không luôn luôn dính bên người Phi Thanh một cách sỗ sàng. Bọn họ dù sao đều là tu chân giả, hắn chính là thừa cơ lãnh giáo Phi Thanh một ít chế phù thuật.
Phi Thanh chính là chế phù đại sư hàng thật giá thật, hơn nữa là đệ tử được tông sư chế phù Định Vãng trong tông môn bồi dưỡng. Bắc Thần chính là khó được có cơ hội có thể thỉnh giáo nàng. Phi Thanh không riêng gì chế phù thuật rất cao, lý giải đối với phù cũng là mới mẻ độc đáo. Điều này cho thấy chế phù thuật của nàng vẫn còn đang tinh tiến, còn có không gian phát triển rất lớn.
Phi Thanh tu chân không đủ trăm năm, chế phù thuật đồng thời tuyệt cao, tu vi cũng không có hạ xuống, được nàng cố gắng rèn luyện cho đến Cố Nguyên tầng chín.
Bắc Thần trước kia cũng nghe nói qua, Chế Phù Các của Nam Huyền Tông là một đoản bản, không chỉ không có tông sư chế phù tọa trấn, liền ngay cả chế phù đại sư cũng không có vài người.
Nguyên nhân chủ yếu này vẫn là chế phù thuật của Nam Huyền Tông truyền thừa không đủ hoàn thiện, không có ai có thể làm cho chế phù sư tấn chức lên tông sư.
Nhưng là Phi Thanh là một tồn tại đặc thù. Nàng không chỉ có thiên phú chế phù tuyệt hảo, hơn nữa tư chất tu chân cũng thập phần thượng thừa.
Ở Tu Chân Giới, tu chân bách nghệ hưng thịnh, có lợi cũng có hại. Dù sao, một đường tu chân, chính là nghịch thiên mà đi, cố quá nhiều khó trách thất bại. Rất nhiều người trên con đường tu chân bách thượng, đệ tử kĩ nghệ cao một bậc, trên tu vi tự thân khó tránh khỏi rèn luyện ít ỏi, làm cho rất nhiều chế phù sư hoặc là luyện đan sư cao cấp do căn cơ nông cạn, tu vi loạn đến rối tinh rối mù.
Liền tỷ như, một vị luyện đan tông sư duy nhất của Nam Huyền Tông, các chủ Đan Các, Phi Sơn lão tổ. Hắn một tay luyện đan thuật, xuất thần nhập hóa, hưởng thụ lời ca ngợi của cả nam vực Tu Chân Giới. Nhưng căn cơ tu vi cũng thập phần bình thường, ở bên trong tinh cảnh giới, thực lực cơ hồ chỉ là tồn tại lót đáy.
Kỳ thật này cũng là bệnh chung lưỡng nan của Tu Chân Giới!
Phi Bạch cũng từng nhắc tới qua với Bắc Thần, từ sau khi thiên phú chế phù của Phi Thanh được tông môn phát hiện, cao tầng tông môn còn có ý tăng cường tu vi của Phi Thanh.
Tâm tư cao tầng của Nam Huyền Tông cũng rất cần được cân nhắc, bọn họ đơn giản chỉ là muốn làm cho Phi Thanh trước tấn chức Đạo Tiên Cảnh Giới, sau này lại nghiên cứu sâu vào cảnh giới chế phù tông sư.
Nghe đến đây, Bắc Thần bất giác lại lo lắng cho Chỉ Điệp. Bên ngoài Cực Đạo Cung, Bắc Thần ngoài ý muốn biết được Chỉ Điệp thế nhưng tinh nghiên thâm hậu một đường đối với trận pháp.
Phải biết rằng, nội tình trận pháp của Nam Huyền Tông chính là còn nông cạn hơn cả nội tình chế phù. Một tông sư trận pháp duy nhất chính là Diệu Sơn chân nhân, nghe nói sau khi hắn tiến cấp lên cảnh giới Đạo Tinh Cảnh, vì chủ trì tông môn bảo hộ đại trận, không thể không rút ra tinh lực tinh nghiên trận pháp thuật.
Khoảng cách khởi hành còn có một đoạn thời gian, Phi Thanh cũng vui vẻ chỉ điểm cho Bắc Thần chế phù thuật. Thông qua một phen trao đổi, Bắc Thần trên con đường chế phù biểu hiện ra được thiên phú, làm cho Phi Thanh là chế phù thiên tài vạn năm mới xuất hiện ở Nam Huyền Tông cũng lắp bắp kinh hãi!
Sau khi biết được Bắc Thần đã muốn thành công luyện chế ra một đạo nguyên phù trung phẩm, Liệt Địa Phù, Phi Thanh không nói hai lời, xuất ra ba viên ngọc giản đưa cho Bắc Thần.