Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 477-3: Một nước cờ tốt 3




Một chiêu này tới quá đột ngột, cũng làm cho người khác không thể tưởng được. 

Thời điểm tất cả mọi người đều cho rằng Lăng Lan sẽ trúng chiêu thì động cơ phía bên phải cơ giáp của Lăng Lan đột nhiên phát ra tiếng kêu kịch liệt, đây là kết quả thao tác siêu phụ tải. 

Động cơ bên phải sườn cơ giáp thật lớn hạ động lực kéo thân mình bên kia đột nhiên nghiêng người một cái thật lớn. Lăng Lan lóe đúng lúc tránh được một chiêu kia. 

Bất quá, vì mất cân bằng nên tay trái nguyên bản nắm súng đột nhiên mất khống chế buông ra, súng lục bên trái tay đột nhiên rơi xuống dưới. 

Lăng Lan phản ứng thực đúng lúc, cô lập tức làm ra động tác bổ cứu, tay trái đi theo xuống đem súng lục bắt lại. Nhưng lúc này, hấp tấp bắt được súng lại bị trảo phản, họng súng bị chỉa lên. 

“Đây là sai lầm!” 

Mọi người tiếc hận, đúng lúc này, có lẽ là vị trí nắm không ổn nhưng một chùm tia sáng đột nhiên bắn ra, trùng hợp mà đánh trúng cổ tay trái đang nắm gai nhọn của Diệp Phi Dương. 

Đồng dạng, công kích tới quá quỷ dị quá đột nhiên, Diệp Phi Dương căn bản không hề chuẩn bị, cái này làm cho công kích của Diệp Phi Dương giống như tự động đưa tới cửa để bị đánh trúng. 

“Phanh!” Một tiếng, chỗ bàn tay cơ giáp của Diệp Phi Dương phát ra một âm thanh bạo phát, một súng này của Lăng Lan là trường bắn, mà khớp xương bàn tay là loại địa phương có năng lượng phòng hộ yếu nhất, một súng liền phá hủy làm cho tay trái không còn có sức cầm, gai nhọn tức khắc rơi xuống dưới. 

“Không phải sai lầm!” Nguyên bản người tưởng sai lầm thấy một màn như vậy lập tức sửa đổi ý tưởng ban đầu. 

Mà đứng đầu sư sĩ lại không chịu ảnh hưởng xạ kích thành công, mày bắt đầu nhíu chặt lên. 

Bọn họ phỏng đoán một phát súng này là cố ý vì đây là một sai lầm quá trùng hợp, nhưng đại đa số người đều trải qua phỏng đoán đều cho rằng là sơ suất, bởi vì nếu cố ý, vậy tỏ vẻ Lăng Lan sớm biết rằng đối phương muốn công kích như vậy cho nên mới có thể bình tĩnh mà làm ra một loạt thao tác này, nhưng cho dù là bọn họ, trước đó cũng không hề biết Diệp Phi Dương là song thủ trì khí thao tác giả. 

Bởi vì song thủ trì khí thao tác giả là độc môn tuyệt kỹ đỉnh cấp Diệp gia, liền tính Cơ giáp sư sĩ đứng đầu trong quân đội nếu có song thủ trì khí thì không phải đệ tử Diệp gia cũng chính là người gia nhập Diệp gia. 

Diệp Phi Dương không hề nghi ngờ chính là đệ tử Diệp gia. Chỉ là bọn hắn ngay từ đầu không có phát hiện mà thôi. 

Song thủ trì khí cũng không phải hai tay đồng thời sử dụng vũ khí lạnh thì đã kêu là song thủ trì khí, cùng nó tương xứng đôi còn có một bộ kỹ năng cách đấu cơ giáp song khí, làm cho vũ khí lạnh trong tay đánh ra 1+1>2, thậm chí càng nhiều lần uy lực, đây cũng là lý do song thủ trì khí trở thành độc môn tuyệt kỹ của Diệp gia mà không phải bất luận kẻ nào đều có thể tự do thao tác thông thường. 

Một kích này của Lăng Lan làm cho đoàn trọng tài vô cùng bận rộn, đương nhiên là hiệu quả công kích không có sai, nên trừ nhiều ít điểm liền trừ nhiều ít điểm. Nhưng bọn họ cần biết rõ ràng, một kích này của Lăng Lan rốt cuộc có phải sai lầm hay không, bởi vì điều này liên quan tổng hợp bình phán của bọn họ với tuyển thủ.

Đoàn trọng tài tổng hợp bình phán của đoàn trọng tài cuối cùng sẽ viết trong hồ sơ của Lăng Lan phát này có trúng hay không? Nó sẽ được lấy làm bằng chứng phụ để tương lai tiến vào quân đội thăng cấp, điều này không chấp nhận bọn họ qua loa. 

Một kích huỷ tay trái của đối phương làm đối thủ mất đi năng lực cầm vũ khí ở tay trái, tương đương yếu bớt một nửa chiến lực của Diệp Phi Dương. 

Vô luận Lăng Lan là may hay là cố ý vì điều này thì tình huống trên đài đối với Lăng Lan không thể nghi ngờ là cực kỳ có lợi. 

Trong lúc vô ý bị đối thủ huỷ hoại tay trái, Diệp Phi Dương ảo não dị thường, hắn đối với chính mình thập phần tự tin, cũng không tin một kích này là Lăng Lan thiết kế, hắn tin tưởng là vấn đề vận khí, chỉ phải buồn bực chính mình vận khí thật sự quá không xong. 

Bất quá, thiếu tay trái, Diệp Phi Dương cũng không nhụt chí, tuy rằng đôi tay cầm vũ khí làm hắn càng thêm nắm chắc thắng trong thi đấu, nhưng chỉ có một vũ khí, hắn cũng tin tưởng có thể đem đối thủ trước mắt đè đánh dành lấy chiến thắng. 

Đối chiến liên tiếp làm Diệp Phi Dương càng đánh càng có tin tưởng, hai người lại triền đấu sáu bảy chiêu, Lăng Lan dần dần rơi vào hạ phong, bị đối thủ đè nặng đánh. 

Một màn này cũng chứng minh Lăng Lan cận chiến đích xác không mạnh, người quan chiến đối với điều này không hề ngoài ý muốn, nếu Lăng Lan viễn trình cận chiến thật sự siêu cấp hoàn hảo, bọn họ mới có thể cảm thấy khiếp sợ cùng ngoài ý muốn, có thể lại là một Lăng Tiêu hay không? Cho nên, Lăng Lan hiện tại biểu hiện làm cho bọn họ cảm giác đây mới là bình thường. 

Nhìn Lan lão đại giống như vượt qua mười chiêu, Tề Long thua hướng lên trời chưa từ bỏ ý định hỏi: “Tạ Nghi, hiện tại bao nhiêu chiêu?” 

“Dù sao khẳng định vượt qua mười chiêu.” Tạ Nghi đang xem sắc mặt không kiên nhẫn, căn bản không nghĩ tới việc trả lời. 

“Đã hai mươi chiêu, nếu không có gì ngoài ý muốn, Lan lão đại hẳn là trong vòng mười chiêu giải quyết đối thủ.” Hàn Kế Quân hảo tâm giải thích nói. 

“Cậu liền như vậy xác định lão đại nhất định ở trong vòng ba mươi chiêu đánh bại đối thủ?” Tề Long hậm hực mà trả lời, cậu thua cuộc, Lạc Lãng cũng thua cuộc, nếu vượt qua ba mươi chiêu, Hàn Kế Quân và Lý Lan Phong bọn họ cũng thua cuộc, rất có thể cuối cùng thắng chính là Lý Thì Du và Thường Tân Nguyên. 

“Nhất định sẽ, lão đại trên phương diện cận chiến nhẫn nại không cao, luôn luôn không phải thực tốt, giống như Lạc Lãng nói, lão đại nhẫn nại hai mươi chiêu đã thực không tồi, con số này ba mươi chiêu là tớ tham khảo lão đại đối với trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất ấn tượng mà nghĩ đến, Lạc Triều cùng Hàn Tục Nhã được các học trưởng chiếu cố, như thế nào cũng muốn cho chút mặt mũi. Bất quá, lại nhiều hơn mười chiêu là cực hạn của lão đại, tuy rằng lão đại trước mắt ngụy trang thoạt nhìn thực hoàn mỹ.” 

Hàn Kế Quân thực tự tin, bởi vì Lý Lan Phong cùng cậu có cái nhìn giống nhau, điều này làm cho cậu có tự tin rất lớn. 

Trên đài, nhìn đối thủ bị chính mình ngăn chặn, Diệp Phi Dương trong tay thế công càng mãnh, hắn muốn thừa thắng xông lên, tuyệt đối không thể cho đối thủ thời gian hòa hoãn. 

Ngay sau đó, Diệp Phi Dương lại liên tục công kích ba chiêu, Lăng Lan hiện tại chỉ có thể đau khổ chống đỡ, mà kiếm quang trong tay cô, bởi vì bị đoản đao hung ác va chạm, năng lượng tiêu hao cực nhanh, bắt đầu loáng thoáng chớp động, đây là biểu hiện năng lượng không đủ. 

Diệp Phi Dương thấy thế, trong mắt vui sướng chợt lóe mà qua, đối thủ không có kiếm quang, làm sao có thể là đối thủ của hắn. 

Hắn lại lần nữa kéo động cơ, bay nhanh về phía đối thủ hung ác đánh tới. 

“Choang!” Kiếm quang cùng đoản đao lại lần nữa va chạm, một kích này làm cho một tia năng lượng cuối cùng của kiếm quang hao hết, thân kiếm của kiếm quang đột nhiên biến mất, chỉ còn lại có một cái chuôi kiếm trụi lủi. 

Mà đoản đao bởi vì không có kiếm quang ngăn trở thuận thế hướng vào đầu cơ giáp Lăng Lan chém tới. 

“Ai nha, Lăng Lan phải thua!” Khán giả kinh hô, Lăng Lan không có kiếm quang, bọn họ nghĩ không ra biện pháp nào có thể xoay chuyển Càn Khôn. 

“Choang!” Đang khi mọi người vì Lăng Lan tuyệt vọng, Lăng Lan lại đúng lúc bỏ qua chuôi kiếm trong tay, đột nhiên bắt được đoản đao đối thủ. 

Cứ như vậy, hai chiếc cơ giáp đột nhiên giằng co lên. Nhưng giằng co chỉ ở trong nháy mắt, Lăng Lan đem súng lục nắm ở tay bên kia đột nhiên quăng lên, tay trái Lăng Lan nhanh chóng cầm lấy súng lục, lúc này Lăng Lan không sai lầm, chuẩn xác mà đem súng lục nắm ở trong tay, xuống một khắc, không chờ người phản ứng lại, một đạo chùm tia sáng cường đại trực tiếp bắn trúng chỗ vai Diệp Phi Dương. 

Kiếm quang năng lượng đã không có, nhưng mọi người quên mất trong tay Lăng Lan còn súng ánh sáng hành trình ngắn, cô bắt được cổ tay phải của Diệp Phi Dương, làm đối phương có muốn tránh cũng không được. 

Đây là một đạo chùm tia sáng dài đến ba giây, trực tiếp phá hư phòng hộ yếu ớt trên khớp xương vai phải của Diệp Phi Dương, toàn bộ cánh tay phải đều rung lên tê liệt. 

Lần này, hai cánh tay cơ giáp của Diệp Phi Dương không sai biệt lắm đều bị phế đi, thấy một màn như vậy, chủ trọng tài do dự muốn ngưng hẳn thi đấu hay không, bởi vì hiện tại, thiên thời địa lợi nhân hoà tất cả đều của Lăng Lan, họ cũng nghĩ không ra Diệp Phi Dương còn có khả năng thay đổi. 

Mọi người cho rằng Lăng Lan tiếp tục dùng súng ánh sáng hành trình ngắn công kích đối thủ, chỉ cần hai lần công kích hữu hiệu là có thể khiến cho điểm của Diệp Phi Dương trực tiếp trừ đến không. Tin tưởng sau hai phát súng lên đai lưng, trận thi đấu này người thắng liền thuộc Lăng Lan. 

Chính là, động tác tiếp theo của Lăng Lan lại làm mọi người ngạc nhiên, bởi vì cô thế nhưng vứt bỏ súng lục trong tay, vung lên nắm tay cơ giáp liền hướng đối thủ ném tới……

Công kích gần người không có vũ khí? Không phải là đem thắng lợi nhường cho đối thủ sao? 

Người xem cũng không quên, tuy rằng cánh tay phải đối thủ mất đi tác dụng, nhưng cánh tay trái chỉ là đoạn bộ vị không nhạy, hai cái đùi càng là hoàn hảo không tổn hao gì, không có vũ khí công kích, Diệp Phi Dương vẫn là có cơ hội thay đổi. 

“A, là liên kích thuật!” Khi Lăng Lan một quyền đánh trúng đối thủ sau đó nhanh chóng vòng qua sườn hàm đá thêm một cú đầy uy lực, mọi người biết, cái này không phải công kích đơn thuần, mà là liên kích thuật – kỹ năng vương giả được cơ giáp cận chiến xưng thần. 

Mọi người vẻ mặt chờ mong, bởi vì hai lần đánh qua, điểm đối thủ hẳn là bị trừ rất nhiều, đã không có khả năng thay đổi. Mọi người chỉ nghĩ nhìn xem liên kích thuật của Lăng Lan có thể đạt tới mấy chiêu mà thôi, dựa theo năng lực của Đặc cấp sư sĩ, nhiều nhất chỉ có năm chiêu. “ba, bốn, năm!” 

Quả nhiên Lăng Lan thành công mà thi triển năm chiêu, đạt tới số chiêu liên kích thuật tối cao mà Đặc Cấp Sư Sĩ có thể thực hiện, đương nhiên đây cũng không phải là cực hạn, chỉ là Lăng Lan làm cho nó trở thành cực hạn. 

Tuy rằng trên thao tác cận chiến, Lăng Lan nhìn như yếu hơn so với đối thủ, một lần bị đè ép, nhưng cuối cùng năm chiêu liên kích thực sự có chút hung hãn, trực tiếp đem đối thủ tạp giáng trần ai, cũng không biết Diệp Phi Dương kia có thể bị năm chiêu liên kích của Lan lão đái đánh hôn mê hay không.

“Hai mươi chín chiêu!” 

Lý Lan Phong nhìn thấy cơ giáp của Diệp Phi Dương bị Lăng Lan từ không trung đánh vào bụi đất thì đã thấy rõ ràng kết cục đã xuất hiện, Thỏ con thắng, anh nở nụ cười. 

“Nguyên bản hai phát súng là có thể thu phục, lão đại vì sao còn làm điều thừa mà thi triển liên kích thuật?” Lạc Lãng không hiểu chút nào. 

“Bởi vì lão đại nghẹn thảm, cậu ấy cận chiến vô địch, lại muốn chịu đựng khiến cho mọi người cho rằng cận chiến không phải rất mạnh, không phát tiết một chút, lão đại nhất định sẽ buồn bực chết. Càng quan trọng là liên kích thuật là kỹ năng tra tấn người nhất, lão đại cũng sẽ không làm cho đối thủ nhẹ nhàng qua cửa.” 

Tề Long vui sướng khi người gặp họa mà cười nói. “Lão đại dùng năm chiêu liên kích chứng minh chính mình thao tác cận chiến là ưu tú, phía trước bị áp chỉ là đối thủ so với cậu càng mạnh. Lão đại lại xuất ra một nước cờ tốt.” 

Hàn Kế Quân lại nhìn ra Lăng Lan làm như vậy là có thâm ý, không khỏi mà thán phục nói. 

Lão đại thực rõ ràng, cái gì kêu lên hãy còn không kịp. Nhẫn nại quá mức cũng sẽ làm người hoài nghi, dùng năm chiêu liên kích chứng minh chính mình ưu tú, đồng thời cũng hiển lộ ra tuổi trẻ khí thịnh tâm tư muốn trả thù, này thực phù hợp là một cảm xúc cùng tinh thần phấn chấn mà một quân giáo sinh ưu tú nên có. Như vậy, lão đại ở trường quân đội Đệ Nhất Nam Sinh, nơi mà thiên tài đầy đất bò, mới có thể có vẻ tự nhiên không đột ngột.