Đan Đại Chí Tôn

Chương 952: Sao họ lại tới đây




- Trường Sinh đại điển của Kiều gia chuẩn bị sẵn sàng. Lần này bởi vì Kiều Vạn Niên cần tham gia thi đấu bài vị, cho nên do tộc trưởng tiền nhiệm Kiều Anh Tung chủ trì.

- Luyện Đan sư đã gom góp toàn bộ, có hi vọng lần nữa luyện ra Huyền m Đan.

Kiều Anh Tung vừa mới đưa tới tin tức, xin ngài yên tâm, hắn sẽ dùng hết khả năng cam đoan đan dược thuận lợi ra lò.

- Hôm nay cũng là ngày đầu tiên thi đấu bài vị, cụ thể quá trình là, buổi sáng hoàng thất sẽ dẫn đầu các tộc trưởng cùng tử tôn trực hệ lên đài tế tổ, sau đó hoan nghênh tân khách các phương. Buổi chiều, thi đấu bài vị chính thức bắt đầu.

- Ngày đầu tiên đến ngày thứ ba, do tử đệ Linh Nguyên cảnh bát trọng thiên lên đài biểu hiện. Ngày thứ tư đến ngày thứ năm, do tử đệ cửu trọng thiên luận bàn biểu hiện. Ngày thứ sáu đến ngày thứ tám, do tử đệ Linh Hồn cảnh nhất trọng thiên luận bàn. Buổi chiều ngày thứ tám, do tộc lão hoàng thất cùng tộc trưởng cửu tộc cùng nhau chỉnh lý, bài xuất một vòng bài vị mới.

- Nếu như không có ý kiến, do Nhân Hoàng tuyên bố bài vị cuối cùng. Nếu có khiêu chiến, thì cùng ngày trực tiếp giải quyết.

Giọng Kiều Vô Hối nói rất nhẹ, sợ kinh động đến mẫu thân đang ngủ say.

- Ngày thứ sáu ta sẽ đi.

Bây giờ trong mắt Khương Phàm chỉ có Kiều Hinh, trong lòng chỉ có áy náy cùng thương yêu.

Kiều Vô Hối rời khỏi thạch điện, nói với Kiều Linh Vận đang chờ đợi ở bên ngoài:

- Để cho phụ thân ngươi ứng phó Nhân Hoàng.

Kiều Linh Vận không dám nhiều lời, cung kính lui ra.



Mặt trời vừa lên, chim tước hót ríu rít.

Cổ Hoa hoàng thành nghênh đón một ngày náo nhiệt nhất.

Kiều gia mở ra hỏa trì phủ bụi dưới mặt đất, chính thức cử hành Trường Sinh đại điển.

Ngày xưa, Trường Sinh đại điển sẽ mang theo rất nhiều chú ý, trước cửa Kiều gia cũng sẽ rất náo nhiệt, tình huống năm nay lại đặc biệt, tất cả mọi người đều chạy tới diễn võ trường.

Lão tộc trưởng Kiều Anh Tung thoái ẩn tự mình tọa trấn chủ trì, tiểu hồ ly cũng bị đặt tới vị trí quan trọng.

Trường Sinh đại điển, chính thức bắt đầu.

Diễn võ trường bên kia náo nhiệt oanh động.

Khương Phàm vắng mặt, mặc dù khiến cho rất nhiều tử đệ gia tộc có ý kiến, nhưng đại điển tế tổ phải cử hành đúng hạn.

Nhân Hoàng dẫn đầu thành viên hoàng thất, cùng tộc trưởng và tử đệ trực hệ cửu đại tộc lên cao đài, tế tiên tổ.

Số lượng lớn đại biểu cường tộc đến từ trong, ngoài hoàng thành và ngàn vạn con dân hoàng thành cùng nhau chú ý.

- Các thế lực được mời năm nay đều tới sao, ta thấy đều ngồi đầy trên đài rồi.

- Vị trí đầu tiên bên trái Hoàng thất chính là Thiên Cung, tới thật nhiều người.

- Thiên Lân thánh địa đến rồi! Tôn chủ thánh địa Phương bắc!

- Thiên Lân thánh địa lại được an bài vị trí đầu tiên bên phải hoàng thất, địa vị cơ hồ là ngang hàng với Thiên Cung.

- Đó là đương nhiên, thân phận thánh địa đặc biệt, Cổ Hoa lại là thế lực trung lập, hai bên vẫn luôn có mối quan hệ rất tốt. An bài như thế là tôn trọng đối với thánh địa.

- Bát Bảo Lưu Ly tông vậy mà cũng tới, trước đó hình như chưa từng tới qua.

- Bát Bảo Lưu Ly tông có ân oán với Cổ Hoa hoàng thành, còn giống như ngược dòng tìm hiểu đến thời kỳ hoàng triều. Cho nên Bát Bảo Lưu Ly tông cứ việc phát triển hừng hực khí thế tại phương bắc, phân hội năm trăm tòa, nhưng từ đầu đến cuối không có luồn vào Cổ Hoa hoàng thành.

- Bát Bảo Lưu Ly tông những năm này một mực thử nghiệm hòa hoãn liên quan với Cổ Hoa, lần này có thể được mời đến, xem ra là có hiệu quả. Nói không chừng sau đó có thể nhìn thấy thương hội Bát Bảo Lưu Ly tông tại hoàng thành.

- Mau nhìn xem, đó là Trục Lộc thư viện sao?

- Thật đúng là Trục Lộc thư viện, bọn họ cũng được mời.

- Trục Lộc thư viện được gọi là thư viện mạnh nhất phương bắc, bồi dưỡng qua vô số cường giả, địa vị rất cao, ngay cả một ít hoàng tộc đều rất tôn trọng. Cổ Hoa chúng ta rất nhiều thiên tài, cũng đều đến Trục Lộc thư viện học tập.

Đại điển tế tổ vừa kết thúc, bầu không khí tại diễn võ trường liền nhanh chóng nóng lên.

Mọi người kích động chỉ vào khu tân khách trên đài cao, phân biệt thế lực được mời đến.

Các thế lực ngồi xuống cũng đều chào hỏi lẫn nhau.

Nhưng, đúng vào lúc này, khi nhìn về phía chỗ đài cao, bất chợt xuất hiện bạo động.

Số lượng lớn ánh mắt liên tiếp trông qua, bầu không khí đang oanh động nhanh chóng hạ nhiệt.

Diễn võ trường rộng rãi khổng lồ, móc rỗng cả tòa núi từ trên xuống dưới mà dựng thành.

Khán đài ròng rã ba mươi tầng, có thể dung nạp ba mươi vạn người cùng nhau xem chiến.

Hoàng thất và tân khách ngồi tại phía nơi cao nhất ở hướng đông, nơi đó đột xuất hiện một tầng, là tầng thứ ba mươi mốt.

Nhưng, lúc này ở phía tây, vị trí tầng thứ ba mươi lại có một nam một nữ ngồi xuống.

Nam tử cao lớn uy mãnh, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt cực kỳ sắc bén, hắn mặc y phục cực kỳ lộng lẫy, lại cũng không coi trọng, tùy ý mở rộng áo bào, lộ ra lồng ngực đầy cơ bắp.

Dã tính, thoải mái.

Lại có bá khí ngập trời.

Hai tay của hắn mở ra, nhếch chân lên, có chút ngẩng đầu, ngắm nhìn tầng thứ ba mươi mốt ở phía đông.

Nữ tử dáng người thướt tha, yêu mị động lòng người, váy dài màu đỏ như máu, nổi bật lên da thịt trắng noãn như tuyết, toàn thân tản ra mị lực làm cho không người nào có thể kháng cự.

Nàng chậm rãi ngồi xuống, tựa sát vào nam tử, lông mi nhíu nhíu, miệng mỉm cười, cực kỳ quyến rũ, dáng người uyển chuyển như ẩn như hiện để cho huyết mạch người ta căng phồng.

Hơn hai mươi vị nam tử mặc áo đen phân tán xung quanh, ôm vũ khí, liên tiếp ngồi xuống.

Vẻ mặt lạnh lùng, sát khí đầy người.

Đám người bạo động, xung quanh nhanh chóng có một mảng lớn trống không, không có người nào dám tới gần trong vòng trăm thước.

- Ác Nhân cốc!

- Đó là... Ác Nhân Vương? Ông trời của ta ơi, ta lại có thể nhìn thấy Ác Nhân Vương!

- Nữ yêu tinh kia là ai?

- Nữ tử của Ác Nhân Vương, rất thần bí, cũng rất khủng bố, cực ít người gặp qua nàng.

- Sao bọn họ lại tới đây! Còn trực tiếp ngồi ở đối diện hoàng thất!