Đan Đại Chí Tôn

Chương 824




Nhưng, bản thân ở sâu trong đáy hồ, hành động thật sự không tiện, không đợi đi ra ngoài liền bị vòng xoáy thủy triều đột nhiên xuất hiện phía trước, hắn chật vật nhấc lên đi qua.

Đáy mắt lão quy lấp lóe ý lạnh, vòng xoáy thủy triều càng lớn hơn, cuốn qua bọn hắn.

Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, một cái xúc tu lao tới, dữ dội phá tan vòng xoáy, tiếp đó lại cuốn về phía bọn hắn.

Tiêu Phượng Ngô ớn lạnh:

- A, chết chết chết rồi...

- Kích thích Đại Hoang Ấn!

Cơ Lăng Huyên la to.

- Làm sao kíc.h thích? Cái này đâu phải nói kí.ch thích liền có thể kí.ch thích được?

Tiêu Phượng Ngô càng muốn giãy dụa, thân thể càng hỗn loạn, thủy triều đang cuộn trào hoàn toàn mất khống chế.

- Aaa…!

Dạ An Nhiên đột nhiên thét lên đầy đau đớn, toàn thân nở rộ tia sáng, trong bóng tối nồng đậm chống ra mấy trăm mét.

Cùng lúc đó, trong vực sâu phía dưới đáy hồ vô tận chợt hiện cường quang, giống như mặt trời nở rộ, lại như Thiên Thần mở mắt, cường quang sôi trào, trong nháy mắt chiếu thấu toàn bộ đáy hồ.

Bọn người Tiêu Phượng Ngô lập tức nhắm mắt lại, đám cự thú bị cường quang kíc.h thích dừng lại.

Ánh sáng hừng hực, chiếu sáng đáy hồ, càng chiếu thẳng đến mặt hồ.

Mặt hồ bình tĩnh lập tức ngập trời ánh sáng, chiếu thấu trời cao.

Một khí tức cường thịnh cuốn qua đáy hồ, lướt qua thủy triều, phóng lên tận trời, khuấy động Thánh Hồ vô biên.

Tất cả mãnh cầm linh điểu, tất cả đại yêu Thủy Thú, đều tại thời khắc này an tĩnh lại, ngắm nhìn vị trí trong thánh hồ đột nhiên nở rộ cường quang kia.

Ngay sau đó, mặt hồ cuồn cuộn, sóng cả lao nhanh về tám phương, có một số cao tới mấy trăm mét, có một số thậm chí đạt tới hơn ngàn mét, ù ù mà qua, chấn thiên động địa, bao phủ lấy vô số hòn đảo, cuốn đi ức vạn mãnh thú.

Khí tức vừa mãnh liệt vừa kinh khủng càng cuốn qua trời cao, chôn vùi tất cả tầng mây, tất cả mãnh cầm linh điểu vội vàng không kịp chuẩn bị đều bị đánh bay ra ngoài.

Giờ khắc này, mênh mông Thánh Hồ đều oanh động.

Khương Phàm vội vàng không kịp chuẩn bị cũng bị khí lãng trùng kích, thân thể hoàn toàn không bị khống chế, tiếp tục xoay chuyển, bay ra mấy vạn mét bên ngoài.

- Lại có đại bảo bối xuất thế?

Hỏa Diễm Huyễn Điểu nắm chắc bả vai Khương Phàm, ngạc nhiên ngắm nhìn phương xa.

- Hình như An Nhiên và mọi người đang ở vị trí này.

Khương Phàm chú ý tới, trong lòng xiết chặt, lập tức tiến tới tâm thánh hồ.

Sau đó không lâu, bầu trời, hồ nước, toàn bộ đều sôi trào.

Hàng trăm triệu Linh Cầm Thủy Thú, điên cuồng trùng kích đầu nguồn ánh sáng.

Oanh...

Những hòn đảo nơi xa bị thủy triều bao phủ nhấc lên ánh lửa đầy trời, lít nha lít nhít sinh linh bay lên không, tràn ngập đất trời thanh thế tuyệt đối có mấy vạn chỉ.

Toàn thể bọn chúng đều phát sáng, liệt diễm cuồn cuộn, thanh thế to.

- Là Hỏa Nha! Tránh khỏi bọn hắn!

Hỏa Diễm Huyễn Điểu chỉ vào phương xa hô to.

Khương Phàm sớm đã bay lên không, vây quanh nơi xa, bởi vì sâu trong đám Hỏa Nha kia, hắn cảm nhận được một khí tức để hắn khẩn trương.

Hỏa Diễm Huyễn Điểu nhắc nhở Khương Phàm

- Đám Hỏa Nha kia không giống với Hỏa Nha (quạ lửa) bên ngoài thế giới các ngươi, bọn chúng từ Thượng Cổ chỗ truyền thừa đến bây giờ, huyết mạch một mực chưa từng đứt đoạn, nghe nói Hỏa Nha mạnh nhất có thể phóng thích Kim Ô Thiên Hỏa.

Khương Phàm run lên trong lòng, lại kéo ra một khoảng cách.

Nếu như đám Hỏa Nha cảm nhận được hắn tồn tại, nói không chừng quay đầu liền đến vây bắt hắn.

Phía dưới thủy triều vẫn lao nhanh, một mảnh cá lớn toàn thân xích hồng bay vọt thành đàn, số lượng kinh người, đến hàng vạn con, chạy về phía trước.

Cá lớn hình thể to béo, hai vây cá tráng kiện, như có thể hành tẩu.

Bọn chúng hiện ra kim quang, ánh sáng bốc hơi, mơ hồ muốn hiện ra hình rồng.

Hỏa Diễm Huyễn Điểu từ trên cao quan sát bầy cá đứng xếp hàng chạy vọt về phía trước, rung động nói:

- Long Ngư! Giống như Giao Long, có tiềm lực thay đổi thành rồng. Mặc dù từ xưa đến nay không thành công, nhưng hơn phân nửa Long Ngư đã từng hóa thân, thực lực dũng mãnh lại rất nhanh nhẹn.

Rống...

Hòn đảo phía trước lắc lư, thủy triều bao phủ nơi đó ầm vang nổ tung.

Đất rung núi chuyển, cây rừng đổ rạp, Thái Thản Cự Mãng lại lần nữa xuất hiện, thân dài vượt qua vạn mét, cực lớn đến nỗi để cho người ta phải ngạt thở.

Nó di chuyển thân thể, ép qua hòn đảo, tiến đụng vào Thánh Hồ, khí tức kinh khủng để các Thủy Thú kinh sợ lui ra.

Sâu trong đáy hồ, các bá chủ Thánh Hồ như Giao Long, Huyền Quy, Thương Lan Thú chiếm lấy một phương nhao nhao thức tỉnh, phóng tới phía trong thánh hồ.

Phóng tầm mắt nhìn tới, Thánh Hồ triệt để sôi trào, khắp nơi đều là bóng dáng mãnh thú.

- Tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì.

Khương Phàm khẩn trương, dùng tốc độ cao nhất lao vùn vụt, chống đỡ uy thế khí lãng cùng thần bí còn đang sôi trào, lướt qua trời cao.

Trong đáy hồ, cường quang cuốn lên thủy triều lao nhanh không dứt.

Ngay cả Kim Thiềm hay các đại yêu khác đều bị vén lui, nhưng Dạ An Nhiên lại bị một lực lượng thần bí cuốn lấy, đón ánh sáng lao nhanh, phóng tới đáy hồ.

Dạ An Nhiên thoáng đã thanh tỉnh, kịp thời bắt lấy Tiêu Phượng Ngô, Tiêu Phượng Ngô cũng thuận thế ngăn chặn những người khác, cùng một chỗ va vào bên trong vòng xoáy khủng bố.

- Mau nhìn xem, đó là cái gì?

Lâm Nam chỉ vào phía trước kinh hô.

Tại sâu trong ánh sáng lại là một vết nứt khổng lồ, giống như Cổ Thần ngủ say đang mở mắt, ánh sáng quỷ dị, vặn vẹo trùng điệp, vô cùng rung động.

Càng đi về phía trước, ánh sáng càng là to lớn, càng thần bí, mơ hồ có thể thấy được non xanh nước biếc, núi cao lớn tuổi.

- Đáy hồ kết nối với với nơi nào đó.

Hàn Ngạo chấn kinh, cảnh tượng sơn hà tại nhanh chóng phóng đại trong tầm mắt bọn hắn, giống như thế giới chân thực đang tồn tại.

- Thế giới Ngũ Hành! Một thế giới độc lập phong tồn sâu trong đáy hồ!

Dạ An Nhiên cảm nhận được khí tức Ngũ Hành, còn có triệu hoán thần bí, rốt cuộc cũng đã hiểu phía dưới là cái gì.

- Cái gì?

Bọn hắn vừa muốn nhìn về phía Dạ An Nhiên, đón đầu lại là quang ảnh tươi đẹp thật lớn bên trong.