Vô Hồi Thánh Chủ gắt gao trấn áp Ly Hỏa Thánh Chủ, xung quanh cuồn cuộn lỗ đen, không ngừng liên tục cướp đoạt linh lực trong thân thể của hắn.
Nàng vẫn một mực đè nén tức giận, kế hoạch đợi đến sau khi Vĩnh Hằng Thánh Sơn kết thúc mới bắt lấy Ly Hỏa Thánh Chủ, nhưng Đường Thiết Bình không biết sống chết, nhất định phải kích thích nàng.
- Đại Diễn Thánh Chủ, cứu ta! Là ngươi mời chúng ta tới, ngươi phải bảo đảm an toàn của chúng ta!
Ly Hỏa Thánh Chủ cảm nhận được năng lượng toàn thân đang kịch liệt biến mất, rốt cuộc cũng luống cuống.
- Ai...
Đại Diễn Thánh Chủ lắc đầu, không phải không muốn, mà là không thích hợp.
Đây là "Gia sự" liên minh Thánh Địa Nam Bộ, hắn có thể ra tay điều giải, nhưng cũng không nên trực tiếp khai chiến với ai. Mà... Hắn bây giờ đã hối hận khi xen vào liên minh chuyện Thánh Địa Nam Bộ.
n oán ở giữa bốn thánh địa này nghiêm trọng xa so với tưởng tượng của hắn.
Nhất là oán niệm của Vô Hồi Thánh Chủ!
Từ ngôn ngữ, từ tư thái, đều có thể cảm nhận được oán hận này đã xâm nhập đến trong lòng Vô Hồi Thánh Chủ, tồn tại trong truyền thừa ở Vô Hồi thánh địa!
Lần này hắn nhiều chuyện mời tất cả chủ nhân thánh địa đến thánh địa của mình, không thể nghi ngờ là đã cho Vô Hồi Thánh Chủ một cơ hội tuyệt hảo để ra tay. Trách không được lúc ấy hắn đưa ra đề nghị này, Vô Hồi Thánh Chủ rất quả quyết đồng ý, còn mang theo một ánh mắt quái dị nhìn hắn một hồi.
- Linh Kiếp Thánh Chủ! Hồn Thiên Thánh Chủ! Các ngươi đang làm gì! Ta là tôn chủ liên minh Thánh Địa Nam Bộ, các ngươi không thể ngồi xem mặc kệ như thế!
Ly Hỏa Thánh Chủ hốt hoảng gào thét.
- Các ngươi muốn đan dược gì, ta đều đồng ý cho các ngươi, ra tay đi, nhanh đi.
- Vô Hồi...
Hồn Thiên Thánh Chủ cắn răng một cái, tiến về phía trước một bước.
Vô Hồi Thánh Chủ đột nhiên dừng lại, Hồn Thiên Thánh Chủ kinh hãi run lên trong lòng, bước chân liền rụt trở về.
Vô Hồi Thánh Chủ có chút ngưng mi, vung một bàn tay quất vào trên khuôn mặt Ly Hỏa Thánh Chủ.
Một chưởng uy lực, ảo diệu vô tận, uy lực và năng lượng vô cùng tuyệt luân.
m thanh trầm đục, một bàn tay đập nát liệt diễm trên mặt Ly Hỏa thánh địa, rút răng hắn bay ra, đầu thay đổi, hôn mê tại chỗ.
- Ngụy Thiên Thu!
Vô Hồi Thánh Chủ nhìn đám người xung quanh, cao giọng hét lớn.
- Có!!
- Lột da... Đường Thiết Bình cho ta!
- Lĩnh mệnh!!
- Aaa…!!
Tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang vọng cổ thành.
Dưới ánh mắt sợ hãi của tất cả mọi người, Ngụy Thiên Thu tàn nhẫn lột y phục Đường Thiết Bình, lột da hắn.
Các đệ tử Ly Hỏa trực tiếp ngồi liệt trên mặt đất, ánh mắt sợ hãi, sợ hãi đến đầu óc trống không.
Các đệ tử và trưởng lão Đại Diễn thánh địa càng chấn kinh đến hoảng hốt, bọn hắn chưa từng nhìn thấy cảnh bạo ngược nào như vậy, càng không nhìn thấy nữ tử nào điên cuồng như vậy.
Ngay trước mặt tất cả thánh địa, truy nã tôn chủ thánh địa, lột da điện chủ!!
Bên trong tòa thành cổ bừa bộn yên tĩnh giống như chết.
Đại Diễn Thánh Chủ thở dài trong lòng, ta đã làm cái gì vậy!
Hồn Thiên thánh địa, Linh Kiếp Thánh Chủ, chấn kinh càng khó có thể hơn tin.
Không chỉ là Vô Hồi Thánh Chủ điên cuồng và tàn nhẫn, càng là vì thực lực của Vô Hồi Thánh Chủ, nàng đã là thất trọng thiên rồi? Nàng đã bước lên cao giai Niết Bàn rồi? Chẳng phải muốn biến đổi thành Thánh Nhân sao?!
Hồi lâu... Hồn Thiên Thánh Chủ nhắm mắt nói.
- Vô Hồi Thánh Chủ, ngươi thật muốn đưa Ly Hỏa Thánh Chủ đến Thương Huyền Tổ Sơn?
Thương Huyền Tổ Sơn là thánh địa Thương Huyền khai sáng từ lúc bắt đầu, nơi nhóm chủ nhân thánh địa đầu tiên cùng nhau tuyên thệ bảo vệ dân chúng, cũng để lại tượng của bọn họ.
Bọn hắn đều là tiên tổ của Thương Huyền thánh địa. Bọn hắn đại biểu cho thánh địa ý chí nhân ái, lòng canh gác, cùng tư thái tuyệt đối trung lập.
Ở giữa các thánh địa, tổ sơn có địa vị thần thánh không gì sánh được. Cũng do bốn đại thánh địa trung ương liên hợp trấn thủ, liên hợp bảo vệ.
Từ xưa đến nay, mỗi một Thánh Chủ kế vị thánh địa, đều cần đến tổ sơn tế bái tiên tổ, tuyên cáo sứ mệnh.
Mỗi lần thánh địa giữa xuất hiện biến động đặc biệt nào đó, cũng cần đến tổ sơn, cũng mời bốn đại thánh địa trung ương chứng kiến.
Nếu như Vô Hồi Thánh Chủ thật muốn đem chuyện Nam Bộ nháo đến tổ sơn, ảnh hưởng không chỉ là mặt mũi liên minh Thánh Địa Nam Bộ, thậm chí là mặt mũi thánh địa thiên hạ.
Vô Hồi Thánh Chủ một bên bố trí phong ấn trên người Ly Hỏa Thánh Chủ, một bên nói:
- Lão bất tử đồ này là chủ nhân thánh địa làm bậy, nên đến tổ sơn chịu tội!
Hồn Thiên Thánh Chủ nói:
- Ngươi suy nghĩ kỹ càng hậu quả? Tổ sơn chứng kiến, thiên hạ đều biết, chuyện này sẽ mang đến cho thánh địa các nơi ở Thương Huyền ảnh hưởng ác liệt như thế nào!
Ánh mắt Vô Hồi Thánh Chủ lạnh lẽo:
- Các ngươi bây giờ đã biết tới ảnh hưởng ác liệt? Những năm này đều làm cái gì!
- Đối với chuyện Đại Hoang, chúng ta...
- Im miệng! Lại nói nhảm nửa câu, lão nương cùng kéo ngươi tới tổ sơn huấn luyện!
- Ngươi...
Hồn Thiên Thánh Chủ tức giận đến mức run run cả người, nhưng bây giờ không dám ở trước mặt nữ tử điên này phát loạn.
Linh Kiếp Thánh Chủ trầm mặt nói:
- Vô Hồi Thánh Chủ, nếu như Ly Hỏa thánh địa bị tước đoạt tư cách tôn chủ, ai sẽ quản ý liên minh Nam Bộ?
- Đương nhiên là bản Thánh Chủ! Chẳng lẽ là hai tên mềm yếu các ngươi?
- Ngươi...
Râu ria Linh Kiếp Thánh Chủ đều phiêu lên.
Đại Diễn Thánh Chủ ho nhẹ vài tiếng, nói:
- Vô Hồi Thánh Chủ trước tiên xin hãy bớt giận, bình tĩnh một chút. Nếu như ngươi khăng khăng muốn mang Ly Hỏa Thánh Chủ lên tổ sơn, ta không ngăn cản. Nhưng, chuyện ngươi muốn tước đoạt tư cách thánh địa của Ly Hỏa thánh địa, còn xin thận trọng.
- Liên minh Thánh Địa Nam Bộ chỉ còn bốn thánh địa, đã rất khó duy trì bảo vệ Nam Bộ, nếu như lại đi mất đi một thánh địa, chỉ sợ càng khó chống lên trách nhiệm bảo vệ.
Vô Hồi Thánh Chủ nói:
- Ngươi sai rồi! Từ ngàn năm trước khi Đại Hoang bắt đầu loạn lạc, liên minh Thánh Địa Nam Bộ cũng chỉ còn một thánh địa, ba cái khác, chỉ còn trên danh nghĩa, là thánh địa làm bậy! Nếu không phải ta còn có chút ý thức đại cục, đã sớm bái tổ sơn!