Đan Đại Chí Tôn

Chương 731: Thú uy cuồn cuộn!




Lúc Cơ Lăng Huyên đang khống chế Bất Diệt Kim Thân, một khắc này nàng đã đồng thời xuất hiện phía trên Nghê Sâm, nắm đấm mang theo lực bộc phát ba trăm ngàn cực cảnh, hung hăng đập vào trên dây leo để Nghê Sâm chật vật thả ra. 

Theo âm thanh bạo kích, ánh sáng màu xanh xung quanh Nghê Sâm lại lần thứ ba tán loạn, cũng là lần thứ ba bị đánh rơi xuống. 

Đòn bạo kích này mặc dù vẫn không thể nào làm bị thương hắn, nhưng phương hướng rơi xuống lại là đang phải đón lấy lôi triều. 

Lôi triều ngập trời, trong nháy mắt đã che mất hắn. 

Đây là toàn lực tấn công của Tác Lam Nhan, đây cũng là Thánh phẩm lôi triều. 

Dây leo xung quanh Nghê Sâm liên miên bị chôn vùi, rốt cuộc cũng hiện ra chân thân. 

Cơ Lăng Huyên không đợi lôi triều tản ra đã cường thế xuất hiện ở trước mặt Nghê Sâm, mặt không biểu tình, vung mạnh quyền đánh tới. 

- Đáng chết! 

Sắc mặt Nghê Sâm kịch biến, trong nháy mắt đã kích hoạt ngọc thạch. 

Khi Cơ Lăng Huyên nâng nắm đấm với ba trăm ngàn cực cảnh đánh tới đầu hắn, một khắc này, ngọc thạch nở rộ cường quang, cưỡng ép cuốn hắn đi. 

- Ngươi... 

Tác Lam Nhan khó có thể tin được mà nhìn một màn đột nhiên phát sinh ở không trung, nhưng rất nhanh đã hoàn hồn, hắn vung lên trường thương, lôi điện màu tím sôi trào khắp trời, ngưng tụ thành ba mươi tám nhánh lôi cầu, đánh về phía Bất Diệt Kim Thân. 

Không đợi va chạm liền liên tiếp dẫn bạo, hình thành sóng triều hủy diệt. 

Bất Diệt Kim Thân không phải cơ thể thật, hoàn toàn là năng lượng kim loại, mà uy lực tinh kim loại cứng rắn vô địch, khó mà bị lôi triều đánh vỡ nát được. 

Bọn chúng chống cự ở lôi triều bao phủ, cưỡng ép thay đổi quỹ tích, đánh xuống Tác Lam Nhan ở phía dưới. 

- Aaa…! 

Tác Lam Nhan tức giận thét lớn, vội vã vén lui lôi triều. 

Lấy lôi triều ngạnh kháng lôi triều. 

Cơ Lăng Huyên theo sát lôi triều từ trên trời giáng xuống, nắm tay nhỏ mang theo lực lượng ba trăm ngàn cực cảnh kinh khủng đánh thẳng đến trường thương. 

Keng! 

Trường thương oanh minh, rung động kịch liệt, đánh rách tả tơi hai tay Tác Lam Nhan. 

Tác Lam Nhan bỗng nhiên tiến đụng vào mặt hồ, nhưng, nàng phản ứng cực nhanh, trên mặt hồ phóng xuất ra lôi triều màu tím, lôi điện tác dụng với nước hồ, khởi xướng bạo tạc kinh khủng. 

Mặt hồ phạm vi mấy trăm mét sôi trào, lôi triều mượn nhờ nước hồ phóng lên tận trời. 

Tiểu Kim hầu, Đao Hoàng liên tiếp xuất hiện, cùng Cơ Lăng Huyên và hai bộ Bất Diệt Kim Thân đứng song song, khóa chặt Tác Lam Nhan ở phía dưới. 

Cùng lúc đó, Từ Sinh đã lao đến chỗ bọn người Tiêu Phượng Ngô. 

Ánh sáng ngập trời mang theo dây leo như vô số trường tiên, tràn ngập đất trời, bao phủ bọn người Dạ An Nhiên. 

- Chuẩn bị ngạnh kháng! 

Toàn thân Tiêu Phượng Ngô kịch liệt nhúc nhích, hóa thân thành Bỉ Mông cự thú mười hai mét, thú uy cuồn cuộn, dữ tợn nóng nảy, quay người ôm lấy Dạ An Nhiên và Tịch Nhan, phóng tới đáy hồ. 

Hàn Ngạo hóa thân thành Hắc Long, kéo lấy thân thể cao lớn của Tiêu Phượng Ngô nhanh chóng chìm xuống mặt hồ. 

"Khương Phàm" biến thành áo giáp kim loại bao trùm toàn thân Thương Hàn Nguyệt, cũng mang theo nàng theo sát Tiêu Phượng Ngô chìm xuống. 

Thương Hàn Nguyệt không ngừng liên tục thì phóng thích ra khí tức cực hàn, nhanh chóng đông kết hồ nước. 

Hồ nước là Thủy nguyên lực có sẵn, chỉ cần đông kết liền có thể làm bảo vệ được. 

Răng rắc... 

Theo bọn hắn tiếp tục chìm xuống, phạm vi tầng băng cũng đi theo bọn hắn xuống tới đáy hồ. 

Ầm ầm! 

Khi sợi đằng đầy trời va chạm mặt hồ, đầu tiên liền dò xét tầng băng dày mấy chục mét, lại vẫn còn tiếp tục dày thêm. 

- Hỗn đản! Khốn kiếp, đều đi ra cho ta! 

Từ Sinh tức giận, đứng trên mặt hồ điên cuồng phóng thích ánh sáng màu xanh, ngưng tụ sợi đằng không có tận cùng, đụng chạm tầng băng thật dày. 

- Giết! 

Hoàn Nhan Liệt, Thác Bạt Hoằng nhìn cục diện đã tương đối, toàn bộ đều lập tức đạp trên mặt hồ, xông về phía chiến trường. 

Năm đệ tử Linh Nguyên cảnh thất trọng, thiên bát trọng thiên theo sát phía sau, cũng nhao nhao kích hoạt linh văn, phóng thích võ pháp cường thịnh. 

Nhưng... Ngay một khắc này, ai trong bọn hắn cũng không có chú ý tới, trên không trung phía sau đang có một bóng người nhanh chóng hạ xuống. 

Tại thời điểm toàn bộ bọn hắn phóng tới mặt hồ, bóng người đã vừa vặn rơi xuống biên giới mặt hồ. 

- Ừm? 

Hoàn Nhan Liệt đột nhiên giật mình, ý thức quay đầu nhìn về không trung. 

- Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền! 

Khương Phàm vận sức chờ phát động Thánh Viêm bạo động, như núi lửa phun trào, như mặt đất sụt lún, Thánh Viêm sôi trào đến rung động, cuồng dã trải rộng ra hơn ba trăm mét. 

Bao phủ xung quanh rừng rậm, càng xông về trước mặt bọn người Hoàn Nhan Liệt. 

Rống! 

Mãnh hổ, hùng sư! 

Cự mãng, Kim Lang! 

Bạo Hùng, cuồng viên! 

Hỏa Tích, xuyên sơn giáp! 

Hơn hai mươi con mãnh thú liên tiếp thành hình, giống như từ một không gian liệt diễm vô tận giết ra tới. 

Dã man! Uy nghiêm! 

Thú uy cuồn cuộn! 

Trên hàng trăm ngọn núi, số lượng lớn Phi Nghĩ, còn có Huyễn Điệp, lít nha lít nhít yêu trùng, cũng theo mãnh thú thành hình. 

Tràng diện vô cùng rung động, uy thế quá rung động, lấy phương thức rung động, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên nhào về phía bọn người Hoàn Nhan Liệt. 

- Ngọa tào, Khương Phàm? Sao ngươi lại ở đây? 

Sắc mặt Thác Bạt Hoằng kịch biến, trước tiên kích hoạt ngọc thạch, biến mất tại chỗ. 

Hắn vừa tới ngũ trọng thiên, gánh không được tên biến thái Khương Phàm thất trọng thiên này. 

- Đều không được dùng ngọc thạch, cố chịu đựng. 

Hoàn Nhan Liệt kêu to nhắc nhở, Siêu Độ linh văn trên trán giống như con mắt đột nhiên mở ra, một nguồn năng lượng hủy diệt mãnh liệt xuất hiện, nổ bắn về phía trước, trong nháy mắt đã vỡ nát số lượng lớn mãnh thú. 

Nhưng số lượng mãnh thú quá nhiều, nhất là bọn yêu trùng, lít nha lít nhít giáng lâm, liên miên bạo tạc, nương theo uy thế hủy diệt cùng nhiệt độ nóng bỏng, che mất năm đệ tử Hồn Thiên thánh địa khác. 

Trong đó bốn đệ tử thất trọng thiên dứt khoát kích hoạt ngọc thạch, trong nháy mắt đã biến mất. 

Bọn hắn đều là lục phẩm linh văn, lúc trước khi Ly Hỏa thánh địa vây bắt Khương Phàm trên lôi tràng, bọn hắn đã sớm được chứng kiến uy lực Thánh Viêm. Nếu như không trốn đi, chắc chắn sẽ phải bị tạc chết. 

Một đệ tử bát trọng thiên cực lực kiên trì, cuồn cuộn cuồng phong ngạnh kháng liệt diễm. 

Nhưng... Khương Phàm đã phóng tới, xé rách cuồng phong, dẫn dắt liệt diễm tấn công.