Đan Đại Chí Tôn

Chương 676: Kịch chiến (1)




Một câu phách lối cực điểm của Hứa Thiên Kỳ để các cường giả Võ Hầu bảng dưới đài bỗng nhiên biến sắc, nhưng sau một khắc, toàn thân Hứa Thiên Kỳ lại phát ra chiến ý cường đại, sát khí kinh khủng, như sóng biển dâng lên khuấy động đài diễn võ.

Bình chướng bao phủ đài diễn võ đều giống như bị va chạm, phát ra ngọn sóng kịch liệt, các cường giả Võ Hầu bảng bị chấn động đến âm thầm nghiêm nghị.

- Hứa Thiên Kỳ, lên đi! Hung hăng ngược Khương Phàm!

- Qua hôm nay, Khương Phàm chính là Chiến Nô của Chí Tôn Kim Thành chúng ta!

Chiến Phật kích động hô to, mặc dù bình thường không thích hợp với Hứa Thiên Kỳ, nhưng hắn vẫn rất chờ mong Hứa Thiên Kỳ có thể hung hăng ngược tên Khương Phàm phách lối kia.

- Tiếp ta một quyền!

Hứa Thiên Kỳ đánh ra một kích bá liệt, nắm đấm cứng cỏi kí.ch thích cương khí màu vàng óng, cương khí cuồn cuộn, chạy vọt về phía trước.

Phía trước nhất đã ngưng tụ thành hình dáng quả đấm, ngay sau đó phía sau cương khí lại liên tiếp hoá thành nắm đấm.

Một quyền uy lực, lại là hợp nhất chín đòn.

Vẻ mặt các cường giả dưới đài đều rất nghiêm trọng, rõ ràng cảm nhận được uy lực của một quyền này.

Toàn thân Khương Phàm sôi trào lên liệt diễm, tràn về phía trước, một con cự tượng bỗng nhiên thành hình, mang theo uy lực phá hủy vô địch, vọt tới quyền cương.

Oanh!

Phảng phất di sơn đảo hải, lại như sơn băng địa liệt, quyền cương oanh kích cự tượng, nổ lên triều dâng kinh khủng.

Nhưng không đợi liệt diễm tản ra, Hứa Thiên Kỳ đột nhiên hành động, hắn nhanh chóng phóng tới, mạnh mẽ tấn mãnh, toàn thân như đang tung bay bộ lông màu vàng óng, không nhìn đến năng lượng đang nổ tung kia, trực tiếp xông về phía Khương Phàm.

Đồng thời Khương Phàm cũng hành động, chiến ý tăng vọt, móng vuốt căng cứng, xé rách ra vết tích đáng sợ.

Thương thương thương!

Khương Phàm và Hứa Thiên Kỳ đang lao nhanh trong liệt diễm đối diện va chạm vào nhau, tiếng tranh minh kịch liệt khắp lôi tràng.

Vô số người theo bản năng đã đứng lên, ánh mắt sáng rực nhìn trận giao phong trong liệt diễm.

Móng vuốt của Khương Phàm vô cùng sắc bén, lực bộc phát hai trăm ngàn cực cảnh càng kinh người.

Nhưng, Hứa Thiên Kỳ cũng không hề có áp lực chút nào, nắm đấm vàng bộc phát ra lực trùng kích càng kinh khủng, chấn động đến hai tay Khương Phàm đều đang đau nhức.

- Aaa..!

Hứa Thiên Kỳ hét lớn, hai mắt lóe ra tinh mang chói mắt, cương khí mãnh liệt lao ra, ngưng tụ thành hình dáng cự viên, theo hắn điên cuồng tấn công, tuôn ra hai trọng quyền đối với Khương Phàm.

Khương Phàm cũng không ngừng tấn công, kịch liệt đối kháng với nắm đấm của Hứa Thiên Kỳ, linh văn dẫn dắt Thánh Viêm ngưng tụ hai đóa hoa sen, ngạnh kháng quyền cương cự viên cuồng liệt.

Ầm ầm!

Quyền cương và Thánh Viêm nổ tung, như con sông đang bạo động giữa Khương Phàm và Hứa Thiên Kỳ.

Nhưng, hai người lại không ngừng tấn công, chém giết nhau kịch liệt.

Thương thương thương...

Tốc độ hai người nhanh đến nỗi chỉ để lại tàn ảnh, móng vuốt trọng quyền liên tục đối kháng nhau như mưa to gió lớn.

Sau mấy trăm đạo đòn tấn công, ấn ký Chu Tước tại hai tay Khương Phàm thức tỉnh, hai cái móng vuốt trong nháy mắt đã phun trào ra uy năng kinh người, hung hăng vỗ tới phía Hứa Thiên Kỳ.

Trực tiếp thi triển Chu Tước Bác Thiên Thuật!

Hứa Thiên Kỳ phát giác được khí tức khủng bố đột nhiên tăng vọt, thân thể tùy theo làm ra ứng biến, uy thế kinh người từ trong cơ thể bộc phát ra, kim quang cũng bộc phát tại hai tay, giống như mặt trời hừng hực.

Oanh!

Thanh triều kinh khủng như núi lở, quét sạch diễn võ trường, chấn động đến bình chướng, cứ như lúc nào cũng có thể bị nổ tung.

Xung quanh đài diễn võ vang lên từng trận kinh hô.

Khương Phàm, Hứa Thiên Kỳ, liên tiếp phóng lên, rơi xuống mặt đất, hay hoặc là trượt ra mấy chục mét về phía sau.

Thật mạnh!

Khương Phàm chấn động trong lòng, toàn thân lại nổi lên sóng nhiệt, tàn đao tới tay, Bá Đao Thức khuấy động huyết khí toàn thân giết tới Hứa Thiên Kỳ.

Hài cốt khắp người Hứa Thiên Kỳ nhúc nhích kịch liệt, lực lượng tăng vọt, từng luồng huyết khí chảy ra da thịt, trong tay ngưng tụ thành một cây giáo màu máu.

Ầm ầm...

Sát ý to lớn như con sông lao nhanh cuồn cuộn.

Hứa Thiên Kỳ khí thế như một Chiến Thần trong tay cầm cây giáo đến nhân gian.

Vô số người bỗng nhiên biến sắc, dù cách bình chướng nhưng bọn họ vẫn có thể cảm nhận được sát ý thấu xương.

Hứa Thiên Kỳ nắm chặt cây giáo như đang nắm một tuyệt thế hung binh, ánh mắt như lửa nóng, vô cùng bức người.

Khương Phàm nhanh chóng tới gần, linh hồn đang reo hò, tàn đao đang oanh minh, huyết khí toàn thân khuấy động, khí thế tăng vọt, chiến ý dâng lên như thủy triều.

- Giết!

Hứa Thiên Kỳ cầm giáo đại sát về phía trước, cây giáo đâm thẳng, huyết khí cuồn cuộn, bên trong như có số lượng lớn hồn ảnh đang giãy dụa hò hét, có hình người,

có mãnh thú, tất cả đều đã từng là oan hồn chết dưới cây giáo này của hắn.

Keng!

Tàn đao bạo kích, bá liệt vô địch!

Cây giáo đâm mạnh chấn động không gian!

Một tiếng tiếng va đập kịch liệt rách không gian, để lại từng vết tích.

Chiến ý Khương Phàm tăng vọt, huyết khí sôi trào, đao thứ hai liên tiếp được bổ ra, càng cường thế hơn càng cuồng dã hơn.

Hứa Thiên Kỳ cũng bộc phát khí thế, huyết mâu bạo kích, huyết khí cuồn cuộn trong cơ thể.

Keng keng keng keng...

Toàn thân Khương Phàm đỏ lên, sóng nhiệt cuồn cuộn, đao thứ tám đã được bổ ra, chấn động cây giáo.

Cây giáo vẫn đâm tới, thế không thể đỡ.

- Đao thứ chín!

Khương Phàm thẳng tiến không lùi, bá tuyệt toàn trường, thất khiếu rướm máu, sóng nhiệt bốc hơi ngưng tụ thành một hư ảnh chiến tướng uy nghiêm.

Hứa Thiên Kỳ tiếp nhận áp lực thật lớn, nhưng cũng kí.ch thích sát ý cao hơn, huyết khí xung quanh hắn sôi trào đến cực hạn, như cả núi thây biển máu, cảnh tượng vô cùng khủ.ng bố.

Toàn trường oanh động, rung động lại sợ hãi.

Keng!!

Tàn đao cùng mũi giáo bạo kích, khí lãng cuồng liệt như núi hô biển động quét sạch ra khắp nơi.

Khương Phàm, Hứa Thiên Kỳ, lại lần nữa bị đánh bay, lần này hai người đều có chút chật vật, không còn là vững vàng trượt ra, mà là gấp rút lui bước.

Hai tay Khương Phàm run rẩy, thở hồng hộc, chín đao liên kích là cực hạn của hắn.

Tiềm lực nghiền ép như thế lại còn không thể đánh nát cây giáo?

Gia hỏa này quả nhiên biến thái!