Đan Đại Chí Tôn

Chương 475-476: 475: Vì Sao Không Tu Sửa - 476: Mưu Đồ Bí Mật Ở Đan Quốc




475: Vì Sao Không Tu Sửa


Bạch Trầm Hương lắc đầu nói.

- Từ đầu đến đuôi hắn chính la một tên điên, hắn đối với bất cứ chuyện gì cũng đều không có e ngại.

Người như vậy, hoặc là chết rất nhanh, hoặc là sẽ có thành tựu phi phàm.

- Vậy chúng ta...!Cái gì cũng đều không làm được rồi?
Hoa Vị Ương có chút há mồm, nhìn cánh tay bị gãy của mình một chút.

- Ở lại La Phù thì cái gì cũng đều không được.

- Mẫu thân, người có ý gì?
- Chúng ta có thể rời khỏi nơi này.

- Rời khỏi nơi này? Chúng ta còn có thể đi đâu.

Người thật vất vả mới lên được vị trí Nhị trưởng lão.

- Ly Hỏa thánh địa!
Bạch Trầm Hương nhẹ giọng một câu, ánh mắt kiên định.

- Ly Hỏa thánh địa?
Các đệ tử sau lưng Bạch Trầm Hương la thất thanh, khó có thể tin được mà nhìn nàng.


- Hẳn là cho đến bây giờ Ly Hỏa thánh địa vẫn đều không rõ ràng rốt cuộc là ai đánh chìm thánh địa bọn hắn, lại là làm sao làm được.

Chúng ta biết hết tất cả tình huống, đủ để gõ mở cánh cửa lớn của Ly Hỏa thánh địa, cũng sẽ trở thành một phần nơi đó.

Bạch Trầm Hương lấp lóe ánh mắt, đây là ý nghĩ đột nhiên xuất hiện, lại giống như bàn tay vô hình đang trêu chọc k1ch thích nội tâm của nàng.

Bởi vì La Phù bế tắc, Xa lánh với Vô Hồi thánh địa, các tông bọn hắn đều đắm chìm trong thế giới của bản thân, rất ít chú ý các phương xa.

Mục tiêu suốt đời của nàng đều là cái vị trí Đại trưởng lão nhìn như cao cao tại thượng kia.

Nhưng một trận hành động tại Hoang Mãng nguyên giống như bỗng nhiên đẩy ra một cánh cửa ở trước mặt nàng, phía sau cánh cửa là một thế giới rộng lớn hơn càng đặc sắc hơn.

- Ly Hỏa thánh địa thật sẽ thu nhận chúng ta sao?
Hoa Vị Ương là một nữ tử có dã tâm, sau khi chú ý tới đáy mắt đầy lửa nóng của mẫu thân, nội tâm của nàng cũng nóng lên.

- Bọn hắn đương nhiên sẽ thu nhận! Chúng ta đưa lên tin tức, chính là tới gõ cửa.

Tương lai nếu như Ly Hỏa thánh địa muốn bắt Khương Phàm, đối kháng Vô Hồi thánh địa, cũng cần chúng ta đây dẫn đường.

Bạch Trầm Hương tin tưởng Ly Hỏa thánh địa khẳng định sẽ nguyện ý tiếp nhận các nàng.

Linh văn phi phàm, thân phận đặc biệt, có giá trị lợi dụng, còn có phụ mẫu các nàng dung mạo quốc sắc thiên hương, cũng có thể làm cho Ly Hỏa thánh địa tiếp nhận
và hậu đãi các nàng.

- Ta nghe mẫu thân!
Hoa Vị Ương chỉ muốn trả thù Khương Phàm, nếu như có thể thuận tiện đạt được tương lai càng đặc sắc thì không thể tốt hơn.

Mà, Ly Hỏa thánh địa lại là thánh địa đan dược, nói không chừng có thể giúp nàng tái tạo cánh tay gãy này.

Hoa Vị Lạc và các đệ tử khác có chút bất định, dù sao nơi đó cũng là thánh địa cao cao tại thượng, coi như đến nơi đó, có thể quá ư thư thả như ở Xích Tiêu tông sao?
- Chỗ này ta còn có một lễ vật, Ly Hỏa thánh địa hẳn là sẽ thích.

Trong nhẫn không gian Bạch Trầm Hương còn bảo giữ một hòn đá, là một khối lớn nhất sưu tập được —— áo giáp!
Nếu như giao cho đệ tử thiên tài Ly Hỏa thánh địa, sau khi đối phương hòa tan vào thân thể liền có thể dựa vào vào cảm ứng của áo giáp, đuổi bắt Khương Phàm.

- Giày, hộ thối, quá tốt rồi.

Sau khi Khương Phàm chạy ra vài trăm dặm, hắn tìm tới nơi yên lặng không kịp chờ đợi đã bắt đầu nóng chảy hòn đá.

Rất nhanh từ bên trong dung ra chiếc giày bên trái, cùng hộ giáp hai chân.

Cứ như vậy, chẳng khác nào tập hợp hoàn chỉnh áo giáp tứ chi.

- Thay ta trông coi chút.

Mặc kệ phát sinh cái gì, cũng đều không cần lo cho ta.

Tâm tình Khương Phàm kích động, sau khi an bài Lý Dần đi ra bên ngoài liền chịu đựng đau đớn mãnh liệt, bắt đầu dung hợp ba khối áo giáp.

Kim viêm thiêu đốt, tử khí bốc hơi.

Áo giáp hòa tan thành thiết thủy, xông vào huyết nhục xương cốt, khó nói nên lời đau đớn để Khương Phàm lăn lộn đầy đất, thê lương kêu r3n.

Lý Dần ở bên ngoài nhìn thấy mà hoảng sợ run rẩy, cũng không dám loạn đụng Khương Phàm.

Đau đớn dày vò kéo dài trọn vẹn hai canh giờ, ba khối áo giáp cùng xương cốt huyết nhục hoàn mỹ hòa làm một thể.

Áo giáp tứ chi đoàn tụ khuấy động lên sóng nhiệt nóng hổi khắp toàn thân, tàn đao càng tranh minh tròn khí hải, như đang hoan hô đã đoàn tụ với nhau.

Khương Phàm mệt mỏi nằm trên mặt đất, trong ý thức rốt cuộc cũng xuất hiện đạo đao thức thứ ba —— Tế Thiên Thức!
Nhưng, Tế Thiên Thức hiện ra tình cảnh khiến cho Khương Phàm rét run.

Nghi vấn lại lần nữa xuất hiện quay quanh ở trong đầu, rốt cuộc là nhân vật như thế nào lại diễn dịch ra đao thức điên cuồng như vậy, trái ý trời như vậy.

Thật muốn nói, so với những chiến kỹ tuyệt thế kiếp trước kia của hắn là không kém bao nhiêu.

Bá Đao Thức, ảo diệu ở chỗ thiêu đốt huyết khí toàn thân, tiềm lực.

Một đao so với một đao sẽ càng mạnh hơn, càng cuồng hơn, thẳng tiến không lùi, giết địch mới nghỉ.

Diễn dịch điên cuồng đến cực hạn, bá đạo cực hạn.

Khai Thiên Thức, ảo diệu ở chỗ sẽ phóng thích toàn diện thể chất, linh hồn, cùng linh văn, đem uy năng tiềm lực toàn thân hoàn hoàn chỉnh kích phát ra đến, dung hợp trong nháy mắt, phóng thích đến cực hạn.

Diễn dịch một kích đỉnh phong, phóng thích uy lực khai thiên.


Tế Thiên Thức tương đương với phản kích ở dưới sinh tử tuyệt cảnh, là thời điểm không màng sống chết, tuyệt sát chí cường.

Ảo diệu ở chỗ sẽ thiêu đốt sinh mệnh, thiêu đốt tiềm chất, thiêu đốt bản thân, nhờ đến ông trời...!để mượn lực!
Ngươi có thể mượn tới bao nhiêu lực lượng, có thể thể hiện ra bao nhiêu uy năng, hoàn toàn dựa vào năng lực chịu đựng của ngươi, cùng tình cảnh đặc biệt điên cuồng cùng với chấp niệm.

Tế Thiên Thức, huyết tế Thương Thiên!
Cái này đã không còn là ý nghĩa đao pháp bình thường nữa.

- Không chơi nổi rồi.

Khương Phàm cười khổ lắc đầu, bằng tình huống thân thể hắn bây giờ, chỉ sợ còn không mượn đến được cả thiên uy.

Mà tình cảnh diễn dịch Tế Thiên Thức trong đầu còn rất mơ hồ, hẳn là cần phải tập hợp đủ càng nhiều áo giáp mới có thể hoàn chỉnh bày biện ra được.

Hai ngày sau, Khương Phàm đưa tiễn Hoa Vị Yêu, sau đó về tới Thiên Sư tông.

- Khương Phàm sư huynh trở về rồi!
- Khương Phàm sư huynh, đã lâu không gặp.

Các đệ tử trước Thiên Sư tông nhiệt tình chào hỏi cùng Khương Phàm.

- Đây chính là vết đao kia sao? Vì sao lại không tu sửa?.

476: Mưu Đồ Bí Mật Ở Đan Quốc


Khương Phàm đứng ở phía trước tông môn, nhìn xuyên qua Thiên Sư tông, vết nứt to lớn kéo dài mấy chục dặm, trong lòng chấn động.

Phế tích vẫn như cũ, đao khí vẫn còn lưu lại, những vết máu pha tạp nhìn thấy mà giật mình.

Hắn cơ hồ có thể tưởng tượng tình cảnh kh ủng bố lại tuyệt vọng ngay lúc đó như thế nào.

Một đêm đấy đã có bao nhiêu người mất mạng?

- Tông chủ nói muốn vĩnh viễn giữ lại vết đao này, tỉnh táo toàn tông, tỉnh táo hậu thế.

Các đệ tử trước tông môn dùng sức nắm chặt nắm đấm, bọn hắn vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên cái đêm rung động lại bi thảm kia.

Bông dưng xuất hiện đao mang, bổ Thiên Sư tông ra, lấy đi tính mệnh của hơn ngàn vị trưởng lão và đệ tử. Bên trong đó có bằng hữu thân cận của bọn hắn, có sư huynh bọn hắn tôn trọng, có sư tỷ bọn hắn ngưỡng mộ.

- Đường Thiết Bình... Ly Hỏa thánh địa... sau này chúng ta sẽ có rất nhiều chuyện đây.

Sau khi Khương Phàm âm thầm thề liền đi vào Thiên Sư tông. Nhưng không có đi bái phỏng Dạ Thiên Lan mà trực tiếp tìm Huyết Ngục.

- Công tử!

Thương Minh nhìn thấy Khương Phàm liền vội vàng hành lễ.

Mười vị đội viên Huyết Ngục liền vội vàng đứng lên, cung kính hành lễ.

Nơi này là cạnh góc chỗ núi cao của Thiên Sư tông, đặc biệt sắp xếp cho các Huyết Ngục.

- Những người khác đâu?

- Đội năm đều đang ở thành Bát Bảo, ba đội tiến vào Tây Cương, những đội khác đều đến lịch luyện trong rừng, chỉ còn chúng ta ở đây. Công tử, ngươi có phân phó gì sao?

Huyết Ngục trong tay Thương Minh trực thuộc gia chủ Khương gia, còn lại bất luận kẻ nào đều không có quyền điều động, nhưng tình huống Khương Phàm lại tương đối đặc biệt, nếu như cần hỗ trợ gì, bọn hắn nguyện ý phối hợp.


- Ta nghe nói Vô Hồi Thánh Chủ đã giao trách nhiệm toàn La Phù liên hợp lại ứng phó hoàng triều?

Khương Phàm không có trực tiếp đi tìm Dạ Thiên Lan là bởi vì muốn tìm Huyết Ngục hỗ trợ.

- Mười bảy tông tổ chức đại hội, đến lúc đó sẽ động viên tất cả lực lượng của bọn hắn, bao gồm cả chí bảo trấn tông các tông, cũng bao gồm cả những Sinh Tử cảnh đang bế tử quan của các tông. Những tông môn ngoài mười bảy tông tổng cộng có năm mươi sáu tông nguyện ý phối hợp. Ba tổ chức sát thủ, năm chợ đen cũng đều nguyện ý phái ra có một số Linh Hồn cảnh.

Gần đây bọn người Thương Minh rất nhẹ nhàng, cũng bởi vì La Phù rốt cuộc cũng toàn diện động viên. Đối với chuyện hoàng triều sắp đến phản kích đã không còn là của riêng Khương gia nữa, mà là chuyện của toàn bộ La Phù.

- Bọn hắn có điều kiện gì không?

Khương Phàm tươi cười, vẫn là lực hiệu triệu của Vô Hồi Thánh Chủ cường đại, cứ như vậy chẳng khác nào dốc hết toàn bộ lực lượng của La Phù.

- Không có điều kiện, hoàn toàn là tự nguyện. Bọn hắn phân rõ nặng nhẹ, nếu như mười bảy tông bị thương nặng, Lang Gia hoàng triều sẽ từng bước khống chế La Phù sơn mạch, ai cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Thương Minh nói xong, lại nói:

- Nếu như gia chủ có thể kịp thời đột phá, chúng ta có thể đứng ở thế bất bại.

Đội viên Huyết Ngục bên cạnh nói:

- Mười bảy tông còn làm ra một nghị quyết trọng đại, tuyển định Bạch Hổ tông là tông thứ mười tám.

- Bạch Hổ tông?

Khương Phàm hình như chưa từng nghe qua tông môn này.

Thương Minh nói:

- Chính là chúng ta.

- Chúng ta? Bạch Hổ tông? Đứng hàng mười tám tông?

Khương Phàm đầu tiên là kinh ngạc, tiếp đó toàn thân nổi lên từng cơn sóng nhiệt.


Bạch Hổ tông?

Khương gia! Khôn gia! Yến gia! Hùng gia! Tất cả thành lập nên Bạch Hổ tông?

Bọn hắn rốt cuộc cũng có thể đặt chân tại La Phù.

Nếu như phụ thân trở thành tông chủ, chẳng phải sẽ nhận được bảo vệ của Vô Hồi thánh địa sao.

Lang Gia hoàng triều, từ nay về sau không được giết hại Khương Hồng Võ.

- Dựa theo quy củ, bây giờ bọn hắn không nên tuyển định tân tông, cũng không nên tấp nập triệu tập triển khai đại hội La Phù. Nhưng đây tình huống đặc biệt, bọn hắn trải qua tranh luận dài đến ba ngày ba đêm, cuối cùng cũng đã làm quyết định. Xin ý kiến Vô Hồi thánh địa chuyện thành lập Bạch Hổ tông, đoán chừng qua mấy ngày nữa sẽ có thể được trả lời, đến lúc đó coi như chính thức xác định.

Trên khuôn mặt Thương Minh và mọi người sau tấm mặt nạ đều lộ ra nụ cười hiếm thấy.

Mặc dù Bạch Hổ tông bị thu vào mười tám tông, nhưng đến bây giờ ngay cả tông môn cũng đều không có, tên chỉ là nhất thời gọi lên.

Đây tuyệt đối là ngoại lệ duy nhất trong lịch sử La Phù.

- Là ai đề nghị chuyện này vậy?

Khương Phàm nhiều lần nắm tay, rốt cuộc Khương gia cũng xem như đã thoát khỏi thân phận lưu vong, có một nơi có thể sống yên ổn.

- Dạ tông chủ đề nghị, tông chủ Ngọc Đỉnh tông phối hợp. Ly Hỏa thánh địa bổ Thiên Sư tông ra cũng đánh chết ba vị Đại tông sư của bọn hắn, Quý Khải Minh quả thật rất nổi giận. Hai tông liên hợp, lại có Ngọc Hư tông, Linh Cực tông, Thánh Nữ tông duy trì, các tông khác mặc dù kịch liệt phản đối nhưng cuối cùng vẫn phải thỏa hiệp.

Thương Minh không muốn cùng người khác giao lưu, nhưng sau khi biết được tin tức thì lập tức mang theo toàn thể Huyết Ngục đến trịnh trọng biểu đạt lòng biết ơn với Dạ Thiên Lan.

- Dạ tông chủ lại làm chuyện tốt cho chúng ta. Đúng rồi, trên đường trở về, ta nghe nói thành Bát Bảo đã xảy ra chuyện?

Trên đường trở về Khương Phàm luôn có thể cảm nhận được phần triệu hoán thần bí kia, cho đến khi thấy được người khác đang bàn luận, nói là sau vài ngày Thiên Sư tông bị tập kích, thành Bát Bảo ở Tây Cương từ trên trời rơi xuống dị tượng, toàn thành sụp đổ.

- Lúc đầu có người hoài nghi là do Nạp Lan gia làm bố trí đặc thù ở nơi đó. Sau này lại phát hiện, sâu trong phế tích lại là một tòa núi đá. Cao không quá trăm mét, nhưng lại không có người nào thể rung chuyển được. Rất nhiều cường giả cấp tông chủ Tây Cương muốn cưỡng ép mang đi, lại đều nhận lấy trình độ chấn thương khác biệt. Núi đá vẫn đang tiếp tục oanh động, truyền khắp Tây Cương, vùng đất kinh kỳ, cùng với cương vực khác, còn hấp dẫn rất nhiều cường giả bên ngoài hoàng triều tới xem. Bây giờ tất cả mọi người đều nhận định, toà núi đá kia là một trọng bảo, hoặc là trong núi đá có một loại bảo vật nào đó.