Đan Đại Chí Tôn

Chương 313: 313: Lại Bắt Thêm Một Người





- Con đoán chừng, nếu như không có chuyện gì khác kiềm chế, hoàng triều sẽ triệu tập số lượng lớn cường giả từ Bắc Cương, Nam Cương, Đông Cương, mở lên sự kiện xâm lấn La Phù lần thứ hai.

Mục tiêu chỉ có một, chính là Khương Hồng Võ!
Nạp Lan Thanh Lạc mặc dù rất khâm phục thái độ làm việc của Khương gia, nhưng cũng có thể nhìn thấy được nguy hiểm sau lưng.

- Từ ngày Khương Hồng Võ rời khỏi Bạch Hổ quan, hoàng thất phán hắn án tử hình.

Mặc kệ Khương Hồng Võ là thỏa hiệp hay là phản kháng, hoàng thất cũng sẽ không tha cho hắn.

Khương Hồng Võ nhìn thấu hết tất cả cho nên dứt khoát triệt để trở mặt, dùng thủ đoạn cực đoan lại điên cuồng, giết ra một con đường sống.

Nạp Lan Sóc rất bội phục vị Vương gia này, phần huyết tính để cho người ta hâm mộ.

- Có Thiên Sư tông, có chúng ta, có hoàn cảnh phức tạp tại La Phù, Khương gia mặc dù ở thế yếu, nhưng vẫn có hi vọng.

Nạp Lan Thanh Lạc nhìn thấy phụ thân không có ý hoảng sợ nào nên cũng có mấy phần tươi cười.

Nàng rất may mắn có thể bồi tiếp gia tộc trải qua một trận thay đổi, cũng rất may mắn khi cuộc sống mình sẽ trở nên đặc sắc không gì sánh được.

- Chuẩn bị một chút đi.

Thanh Cảnh đã bồi tiếp nhóm đội ngũ đầu tiên đi La Phù.

Đêm nay con sẽ theo đội ngũ rời khỏi, Thiên Sư tông sẽ có tiếp ứng.

Ta sẽ tới bên ngoài hấp dẫn lực chú ý, sau đó biến mất.

Chúng ta đến La Phù Thiên sư tông tụ hợp.


Nếu Nạp Lan Sóc đã làm quyết định thì sẽ không lại tiếp tục lo lắng.

Huống chi, tình huống của Nạp Lan Thanh Cảnh để hắn trong mấy ngày này một mực ở vào trạng thái phấn khởi.

Nạp Lan gia, thật sẽ trùng sinh.

Trong vòng một đêm, phủ đệ Nạp Lan gia náo nhiệt nhất bên trong thành Bát Bảo...!trống rỗng!
Tổng hội Tử Vi thương hội mỗi ngày đều mở ra đúng giờ thì lúc này cũng đang đóng chặt cửa.

Mọi người trong thành đều rất ngạc nhiên, nhưng cũng không có người nào tùy tiện xông đến trong phủ, cũng không có ai dám đẩy cửa thương hội ra.

Nạp Lan gia khống chế tòa cổ thành này đã hai trăm năm, uy tín và lực ảnh hưởng đã xâm nhập lòng người, khắp mỗi một góc, không người nào dám mạo phạm.

Nhưng, khi phần bình tĩnh này tiếp tục từ sáng sớm đến đêm khuya rốt cuộc cũng có người kìm nén không được, lấy danh nghĩa bái phỏng, đẩy cửa Nạp Lan gia ra.

- Nạp Lan gia tộc...!Biến mất!
- Tử Vi thương hội...!trống rỗng!
Ban đêm, thành Bát Bảo lâm vào oanh động trước nay chưa có.

Mọi người đều không hiểu thấu, càng khó có thể hơn tin.

Số lượng lớn đám người tràn vào Nạp Lan gia, xông vào thương hội.

Quả thật đều trống rỗng, ngay cả đồ dùng trong nhà cũng biến mất!
- Thông báo thành Hoàng Phủ, Nạp Lan gia có biến.

Các cường giả Vi gia của Thiên Hoa hội giám sát nơi này ngay trong đêm đã phóng ra khỏi thành chạy thẳng đến thành Hoàng Phủ.

Nạp Lan Sóc đã rời khỏi, bọn hắn biết, đó là vì đi đến thành Hoàng Phủ giải vây rồi.

Thế nhưng, toàn tộc biến mất là đang xảy ra chuyện gì?

Thành Hoàng Phủ sau ba ngày bình tĩnh lại lần nữa náo nhiệt lên.

Những áng mây đỏ như lửa che lấp bầu trời, một con Hỏa Liệt Điểu giương cánh hơn trăm mét cuốn lên tia sáng đầy trời hạ cánh xuống thành Hoàng Phủ.

- Quốc quân tới?
- Hỏa Liệt Điểu của quốc quân.

- Quốc quân quanh năm bế quan, ta còn tưởng rằng ông ta sẽ không tới.

Đám người oanh động nhao nhao ngắm nhìn Nhân Hoàng, người cao quý nhất hoàng triều này.

Các tộc lão hoàng thất đều thở phào, quốc quân đích thân tới hẳn là có thể đè ép được Khương Hồng Võ.

Các cường giả Kỳ Thiên điện cảm nhận được bầu không khí náo nhiệt xung quanh, vẻ mặt có chút phức tạp.

Mặc dù những năm này bọn hắn phát triển rất mãnh, đã có thể áp đảo đông đảo tông môn thế gia hoàng triều, nhưng so với Đan quốc thì vẫn có chênh lệch rất lớn.

- Nghênh đón quốc quân!!

Các tộc lão hoàng thất thoáng chỉnh lý lại trang phục sau đó tự mình ra nghênh đón.

Bọn hắn không giống với Đại hoàng tử, vì hoàng thất nên khi ở bên ngoài bọn hắn đều vô cùng tôn trọng Đan quốc.

Thường Lăng từ trên Bạch Ngọc Tượng đi xuống, cũng muốn mang theo thị vệ đi nghênh đón.

Nhưng...!
- Không xong! Xảy ra chuyện rồi!
Từng tiếng gào thét điên cuồng đến thảm thiết vang vọng giữa trời, một đám người cưỡi mãnh cầm phóng tới lướt qua khu thành chạy thẳng đến trong nội thành.

- Nạp Lan gia làm phản rồi!! Nạp Lan gia làm phản rồi!! Nạp Lan Sóc đã mang theo toàn thể tộc nhân Nạp Lan gia biến mất!!
Cường giả Thiên Hoa hội còn không đợi xuống khỏi mãnh cầm đã cao giọng gào thét.

- Nạp Lan gia? Làm phản??
Toàn trường yên tĩnh, tất cả toàn bộ ánh mắt đều nhìn về phía cái người như sắp nổi điên kia.

- Thường Lăng, ta nói ta muốn cô, không phải nói đùa.

Khương Phàm đột nhiên đưa tay bóp lấy cổ Thường Lăng, liệt diễm cuồn cuộn toàn thân triển khai hỏa dực mãnh liệt màu vàng.

Chuyện đột nhiên xảy ra không chỉ có Thường Lăng không kịp phản ứng, mà các thị vệ xung quanh cũng bị đám người Vi gia kia kích thích nên tất cả mọi người đều không có phản ứng được.

Khương Phàm chấn khai hỏa dực mang theo Thường Lăng phóng lên tận trời bay thẳng đến đài cao.

- Xảy ra chuyện gì?
Tất cả mọi người lại lần nữa quay đầu, kinh ngạc nhìn Nạp Lan Thanh Diệu trở lại đài cao.

Sao hắn lai đến đó?
Còn bắt đi Thường Lăng?
- Ngu xuẩn, sao ngươi lại trở lại đó?
Sở Uyên đều sửng sốt.

- Ngươi đang làm gì?
- Quốc quân đã tới, ngươi điên rồi sao?
Thường Lăng mặc dù ngoài ý muốn, cũng rất trấn định lại tinh thần, không có hoảng, cũng không có la hét.


- Ta rời khỏi, chính là vì muốn mang cô trở về.

Bây giờ...!đã được rồi!
Khương Phàm tản liệt diễm ra, mang Thường Lăng về tới trong đội ngũ Huyết Ngục.

Xung quanh hội trường lại lâm vào yên tĩnh, thật sự là đã bị một màn liên tiếp này làm cho ngây người hết rồi.

- Khương Phàm?
Hình Luyện thử thăm dò gọi một tiếng, vừa rồi ta không có hoa mắt đấy chứ?
Hỏa dực?
Màu vàng?
- Rốt cuộc bây giờ ngươi mới có phản ứng.

Hoàng triều này làm sao có nhiều thánh văn như vậy, từng tên lại từng tên lần lượt xuất hiện chứ.

Khương Phàm cười lạnh.

- Hắn là ai?
Đại hoàng tử quay đầu gắt gao nhìn Hình Luyện.

Bọn người Sở Uyên cũng sửng sốt mà nhìn Hình Luyện.

Hình Luyện hít một ngụm khí lạnh:
- Khương Phàm!!
- Khương Phàm??
Bọn người Sở Uyên lại đồng loạt tập trung vào Nạp Lan Thanh Diệu.

- Không thể nào! Ngươi không phải Khương Phàm! Khương Phàm là Kim Viêm Thánh Hỏa, Khương Phàm đã đến Vô Hồi thánh địa rồi!.