Đan Đại Chí Tôn

Chương 269: 269: Lửa Giận 1





- Tính danh?
- Nạp Lan Thanh Diệu.

- Linh văn?
- Yêu Hỏa linh văn.

- Phẩm cấp?
- Lục phẩm.

- Luyện chế qua đan dược cao nhất là có đẳng cấp gì?
Trong đại đường đại hội Đan Tông, người ghi chép hỏi kỹ càng tình huống của Khương Phàm.

- Đan dược đẳng cấp gì?
Khương Phàm hỏi linh hồn Đan Hoàng trong ý thức.

- Con người trên thế gian này cơ hồ đem đan dược cùng đẳng cấp với linh văn, cũng xem từng cấp mà đánh giá.

Nhất phẩm đan dược, nhị phẩm đan dược, cho đến lục phẩm đan dược, qua lục phẩm liền gọi là Thánh phẩm đan dược.

Tuy nhiên luyện chế đan dược so với thức tỉnh phẩm cấp linh văn khó khăn hơn, muốn luyện chế ra Thánh phẩm đan dược, so với sinh ra một Thánh phẩm linh văn cũng khó khăn hơn gấp trăm lần.

Ta đoán chừng toàn bộ Lang Gia quốc đều chưa hẳn có thể có người luyện ra.

Linh hồn Đan Hoàng giới thiệu sơ lược một hồi:
- Ngươi viết là đan dược tam phẩm đi, Cửu Linh Dưỡng Nguyên Đan, Thanh Thần Đan, đều thuộc về cấp bậc này.

- Tam phẩm.

Khương Phàm lập tức nói ra.

- Thành công được mấy khỏa?
- Mười khỏa.

Lão nhân ghi chép đang muốn đặt bút, nghe vậy thì nhíu mày, nhìn Khương Phàm:

- Mười khỏa?
- Có vấn đề gì sao?
- Nơi này không cho phép báo cáo sai thành tích, nếu như truyền đi, rất mất mặt.

Lão nhân nhắc nhở Khương Phàm, mười ba ~ mười bốn tuổi có thể luyện ra tam phẩm đan dược coi như rất ưu tú.

Toàn bộ Tây Cương này, tất cả thiếu niên Luyện Đan sư chọn phái đi, ưu tú nhất chỉ là luyện ra ba viên.

Tiểu gia hỏa này vậy mà há miệng chính là mười khỏa.

Thổi quá mức!
- Cho hắn ngũ phẩm linh văn, một viên tam phẩm đan dược.

Thường Lăng từ hậu điện đi tới, phân phó nói.

- Xin tôn trọng tính thần thánh của đại hội Đan Tông.

Nạp Lan Thanh Lạc đối đầu Thường Lăng:
- Cũng xin tôn trọng Luyện Đan sư Nạp Lan gia chúng ta chọn phái đi.

- Nạp Lan Thanh Lạc, ta đang giúp cô.

Ba ngày sau là đại hội Đan Tông, vòng tổng tuyển cử đầu tiên chính là ngay trước mặt toàn thành luyện chế một viên tam phẩm đan dược.

Nơi này ghi chép một viên, hắn coi như thất bại, còn có thể lại thử một lần.

Nếu như ghi chép ba viên trở lên, lại chỉ có thể có một cơ hội.

Thường Lăng chỉ nhàn nhạt nói một câu, quay người về lại hậu điện.

- Các ngươi liên hệ thế nào? Nàng hình như rất không chào đón ta.

Khương Phàm thấp giọng hỏi Nạp Lan Thanh Lạc.

- Ai biết nàng nghĩ như thế nào.

Nạp Lan Thanh Lạc không tiếp xúc qua với Thường Lăng, đây cũng là lần đầu tiên gặp.

- Mấy phẩm linh văn, mấy lần đan dược?
Lão nhân ghi chép hỏi.

Khương Phàm cười nhạt một tiếng:
- Lục phẩm, mười lần.

- Có khí phách.

Lão nhân lắc đầu cười một tiếng, sau khi ghi lại thông tin của Khương Phàm bỏ vào trăm vị Luyện Đan sư đầu tiên:
- Ba ngày sau, ngươi là người đầu tiên đến!
- Đi vào đi.

Sau khi lưu danh phải tới trang viên phía sau nghỉ ngơi chờ đợi.

Ba ngày sau, hơn một trăm vị Luyện Đan sư đồng thời rời khỏi trang viên, đến đại hội Đan Tông.

Ngươi yên tâm, nơi này hoàn toàn do Đan quốc khống chế, vô cùng an toàn.

Nạp Lan Thanh Lạc nhắc nhở Khương Phàm hai câu, mang người rời khỏi.

Đây là quy củ, nàng muốn tuân thủ.

- Mời!!

Một vị nam tử đi tới, mang theo Khương Phàm đi đến hậu điện.

Hậu điện là một mảnh trang viên đẹp mắt kéo dài liên tiếp, thạch đình thúy hồ, núi giả, Tiểu Lâm, từng con đường đá xuyên qua trong đó.

Rất nhiều thiếu niên nam nữ nho nhã đi ở trong đó, nhàn nhã, bắt chuyện với nhau, chắp tay hành lễ với nhau.

Đây đều là các Luyện Đan sư ưu tú từ các châu Tây Cương chọn phái đi ra.

Mỗi châu mấy chục triệu người, ba năm mới tuyển mười tên, từng người ngàn dặm mới tìm được một.

- Người Nạp Lan gia chọn phái tới kìa.

- Mạnh mẽ bỏ vào danh ngạch, phá hư tính thần thánh của đại hội Đan Tông.

Hành vi đáng xấu hổ, một kẻ đáng xấu hổ.

- Hắn là nghĩa tử của Nạp Lan gia chủ? Chưa nghe nói qua.

- Trong này bí mật, ngươi còn không hiểu sao?
- Đại hội Đan Tông năm nay có thể dùng người để đánh cờ!
- Nạp Lan gia phải dùng gia hỏa này thăm dò thái độ của Đan quốc
Từng đôi mắt toàn bộ hướng đến Khương Phàm, trong ánh mắt đều mang theo mấy phần xem thường.

Khương Phàm cười nhạt.

Không sai, tố chất Luyện Đan sư rất cao.

Cái này nếu đổi thành đám võ giả, nói không chừng sẽ vây đến đây nhục nhã khiêu khích.

- Mời tới bên này.

Thị vệ đưa Khương Phàm đến một tiểu viện.

Khương Phàm đóng cửa phòng, phối hợp với linh văn áp chế Sát Lục Chi Hỏa, chậm rãi dung hợp.

Hắn đã thành công trà trộn vào, sau đó liền chờ đại hội Đan Tông hiện ra linh văn, để Đan quốc và Kỳ Thiên điện tranh đoạt.

Tình huống cụ thể phải tùy cơ ứng biến.

Trong viện của Khương Phàm rất nhanh đã bu đầy người, đều chỉ vào bên trong nghị luận ầm ĩ.

Nhưng hình như tố chất Khương Phàm rất cao!
Không có người nào đến gây sự, cũng không có ai lớn tiếng ồn ào.


Không bao lâu, đám người này liền một lần nữa tản ra.

Đêm khuya!
Thời điểm Khương Phàm đang yên lặng điều chỉnh cơ thể chợt có người tới gõ cửa.

- Nạp Lan công tử, có người mời.

- Ai??
- Chủ nhân trang viên này, Thường Lăng.

- Có chuyện gì?
- Liên quan tới chuyện ngày hôm nay, còn có chuyện đại hội Đan Tông ba ngày sau.

Nàng hy vọng có thể cùng nói chuyện trực tiếp với ngươi một chút.

Khương Phàm đi ra cửa phòng, bên ngoài là một thiếu nữ nhu thuận, dưới ánh trăng sáng tỏ mang theo vài phần mỹ cảm ngây thơ.

Khương Phàm chợt nhìn, bỗng nhiên cảm thấy có chút quen mắt, nhưng không có suy nghĩ nhiều.

Thường Lăng chủ động tới tìm hắn?
Đây quả thật là có chút ngoài ý muốn.

Bất quá vừa vặn có thể nhân cơ hội này tìm hiểu thái độ của nàng một chút để hiểu rõ tình thế Đan quốc bây giờ.

Khương Phàm không hy vọng xa vời rằng Đan quốc sẽ giống như Nạp Lan gia, chỉ cần có thể cho chút trợ giúp, như vậy là đủ rồi.

Bước chân thị nữ đi rất nhanh, mang theo Khương Phàm xuyên qua trang viên, đi tới chỗ sâu nhất.

Bên ngoài một con suối nước nóng lịch sự tao nhã u tĩnh có rất nhiều nữ thị vệ đóng giữ.

Thị nữ mang theo Khương Phàm đi trên con đường nhỏ trước mặt, thấp giọng nói.

- Tiểu thư không hy vọng để Luyện Đan sư khác thấy được nàng tự mình tiếp kiến ngươi, còn xin thả nhẹ bước chân, chú ý xung quanh..