Nhưng hỗn đản này giày vò trong phòng không được sao, còn muốn kéo lấy tỷ tỷ đi ra bên ngoài chà đạp, khiến cho mọi người trong thế giới Hỗn Độn đều biết, hình tượng của tỷ tỷ nàng đều muốn bị hắn hủy.
- Phụ thân cô không có nhắc nhở cô không được qua đây quấy rầy à?
Khương Phàm cười nhìn Đông Hoàng Như Yên đang quyệt miệng trừng mắt, cảm xúc kích động bây giờ là mặc cho ai cũng đều không phá hư được.
- Phụ thân ta bảo ta tới.
Đông Hoàng Như Yên nhìn Khương Phàm liền đầy ngập phẫn uất, đau đớn thay tỷ tỷ.
Đáng thương cho tỷ tỷ cao ngạo của nàng, khuất phục dưới sự bức bách của thần giáo, biến thành đồ chơi của nam tử khác.
Trong mấy ngày này, nàng đi ngủ cũng có thể nghĩ ra được dáng vẻ tỷ tỷ thút thít và giãy dụa ở dưới người Khương Phàm.
- Phụ thân cô bảo cô tới? Nhưng cơ thể này ta ăn không tiêu.
Khương Phàm khẽ nhíu mày, Cửu Thiên Thần Giáo đây là mua một tặng một?
- Hỗn đản! Lưu manh! Ngươi nghĩ gì thế! Là Tặc Điểu ngươi nuôi đột phá, phụ thân bảo ta tới gọi các ngươi đi qua, người khác tới không tiện.
Đông Hoàng Như Yên hung hăng chà xát Khương Phàm một chút, sau đó lại đi đến bên cạnh tỷ tỷ, lã chã rơi lệ:
- Tỷ tỷ, tỷ chịu ủy khuất rồi.
Đông Hoàng Như Ảnh vừa xấu hổ vừa bất đắc dĩ, muốn giải thích, lại sợ nha đầu này lắm mồm, cùng để lộ ra tình hình thực tế với bên ngoài, lại rước lấy các trưởng lão thảo phạt, nhưng nếu không giải thích, giống như chấp nhận mình bị chà đạp.
Chỉ có thể nói quanh co một hồi, sau đó thấp giọng một nói:
- Đừng lo lắng, ta rất tốt.
- Tặc Điểu đột phá? Mau dẫn ta đi qua!!
Khương Phàm phấn chấn, đưa tay liền muốn giữ chặt tay Đông Hoàng Như Ảnh.
- Tự mình đi đi, không có chân sao!!
Đông Hoàng Như Yên tranh thủ thời gian ôm lấy tỷ tỷ, không gian vặn vẹo biến mất khỏi tại chỗ.
- Nha đầu chết tiệt kia! Hơn một vạn dặm đường đấy!
Khương Phàm ngưng tụ hỏa dực phóng lên tận trời, chạy tới nơi Tặc Điểu bế quan.
Vạn chúng mong đợi Thánh Hoàng đột phá rốt cuộc cũng đã xảy ra ở trên người Tặc Điểu!
Đầu tiên là thần huyết cùng năng lượng Hỗn Độn tái tạo huyết đan, sau đó lại là toàn tộc Kim Ô Yêu tộc 'tế hiến', rốt cuộc cũng kích phát ra thần uy chân chính của Thái Dương đồ đằng, để Tặc Điểu thành công bước lên cảnh giới Thánh Hoàng.
Mặc dù so với thời gian mong muốn đã dài hơn rất nhiều, nhưng chỉ cần đột phá, vậy cũng đều đáng để chờ đợi.
Tặc Điểu càng phách lối gáy to, kích động khoe khoang với Hồng Hoang Thiên Long, không nghĩ tới kẻ đầu tiên tiến tới Thánh Hoàng lại là nó!
Nhưng Tặc Điểu biến đổi lần này lại xuất hiện biến cố ngoài ý liệu, chính là định hình cơ thể của nó!
Không còn là Yêu Linh thể, mà là nhận đồ đằng ảnh hưởng, triệt để hóa thân thành Kim Ô.
Đây là chuyện tốt, cũng có tiếc nuối.
Chỗ tốt là nó có được thân thể cực kỳ cứng cỏi như Kim Ô, không chỉ giống trước đó, chỉ có thể bằng vào truyền thừa phóng thích công pháp, mà là có thể bằng vào chiến khu cường hãn tiến hành chém giết.
Tiếc nuối là nó không thể nào tùy ý thay đổi các loại Hỏa Thú giống như trước đó nữa.
Nhưng Tặc Điểu không thèm để ý, Thánh Hoàng, đây không thể nghi ngờ là một độ cao cực kỳ tôn quý, bình thường chỉ có thể là huyết mạch cấp bậc Yêu Tổ mới có thể chân chính đạt tới, mà không chỉ là dựa vào cơ duyên chồng chất mới có thể thành công, thường thường còn cần mấy phần may mắn.
Nó có thể đạt tới cấp độ này, chết cũng không tiếc!!
Trong lúc này, liên tiếp có hai mươi sáu con Đại Xích Hỏa Nha phát sinh biến đổi, biến thành Kim Ô chân chính, tự nhiên mà phụng dưỡng Tặc Điểu là tân chủ.
Chuyện này khiến Hồng Hoang Thiên Long và Huyền Quy đều ước ao ghen tị.
Số mệnh, đều là số mệnh cả.
Trước đó bọn nó một kẻ có thực lực, một kẻ có tộc đàn, Tặc Điểu biếng nhác còn một mình cô đơn, kết quả bây giờ ngược lại là tốt, người ta muốn thực lực có thực lực muốn tộc đàn có tộc đàn.
Kẻ đến sau lại đi lên!!
Hướng Vãn Tình không thể nghi ngờ là kích động nhất, Tặc Điểu đột phá đã chứng minh tiềm lực của Thái Dương đồ đằng, cũng mang ý nghĩa nàng có hi vọng tiến tới Thánh Hoàng!!
Mặc dù chỉ là hi vọng, nhưng đủ để để nàng phấn chấn.
Thánh Hoàng, đó là thực lực cấp bậc Giáo Tôn ở Vạn Đạo Thần Giáo, càng là nàng tồn tại chí cao đã từng ngưỡng vọng, không nghĩ tới nàng lại có hi vọng đi đến vấn đề kia!
Tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh trở lại trong đội ngũ thần giáo, lập tức mang theo vô số ánh mắt vui mừng.
Cũng không thiếu ánh mắt bi phẫn của Đông Hoàng Lăng Tuyệt.
- Trước sau như một nhỉ.
Giới Chủ nhìn qua thân ảnh tuyệt mỹ phiêu dật nơi xa, lộ ra nụ cười ý vị sâu xa.
- Cái gì trước sau như một?
Thường Lăng ôn nhuận như ngọc, đơn thuần như nước, không có lĩnh hội tới thâm ý của Giới Chủ.
- Ta cho rằng cô chỉ có gương mặt đẹp, dáng người cao gầy, tình huống bên trong chưa hẳn có thể làm cho nam tử hài lòng. Kết quả... Hắc hắc... Vóc người nóng bỏng, hương vị ngọt ngào, dư vị vô tận.
- Ngài... Làm sao ngài biết?
- Nếu như cô trong ngoài không đồng nhất, Khương Phàm có thể dính ở trên người cô hơn mười ngày? Có thể không để ý lời người ngoài nghị luận mà kéo nàng từ gian phòng tới nơi không ai giày vò đến bây giờ? Khương Phàm, đó là thật giữ không được, muốn thống thống khoái khoái phát tiết đến thông thấu -
Giới Chủ không chút kiêng kỵ nói lập tức để Thường Lăng đỏ bừng mặt.
Giới Chủ thấp giọng cười nói:
- Đừng thấy nữ tử Khương Phàm ăn không nhiều, nhưng mỗi người đều là tuyệt vị thế gian. Dạ An Nhiên có khí chất, Kiều Hinh có dung mạo, Hướng Vãn Tình có dáng người, một nữ tử như ta nhìn thấy đều giữ không được. Nếu như Đông Hoàng Như Ảnh không có chút vốn liếng nào, có thể để cho Khương Phàm từ chỗ bên các nàng nhếch đi, còn chốt đến bây giờ?
Thường Lăng đỏ bừng cả mặt, nàng xấu hổ lại càng bất đắc dĩ, thực sự chống đỡ không được những câu những lời Giới Chủ nói, đứng ở nơi đó nghe cũng không phải nghe, không nghe cũng không phải nghe.
- Ngươi có muốn liều mạng cùng với các nàng hay không?
Giới Chủ đong đưa vai, đụng đụng Thường Lăng, nghiền ngẫm hỏi nàng.
- Liều cái gì?
- Sư tỷ!!
Thường Lăng xấu hổ giận dữ dậm mạnh chân.
- Khương Phàm có lộc ăn.
Giới Chủ hạ miệng, giống như đang hồi tưởng cảnh đẹp ngày đó.