- Nhưng Khương Phàm rất rõ ràng thực lực của Thần Tôn, cho dù hắn có Liệp Thần Thương, cũng không thể nào trực diện đối kháng với Thần Tôn được.
- Xác thực Khương Phàm không địch lại, làm không tốt còn sẽ nằm trong tay Thần Tôn, nhưng hắn còn có một thế giới Hỗn Độn thần bí. Tru Thiên Thần Tôn và đám người đó rõ ràng đã cam đoan qua, cái thần uy kia là gấp Sí Thiên giới mấy lần, thậm chí là gấp mười lần! Khương Phàm có thể giải quyết Phù Tang Thần Cung chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủi, vô cùng có khả năng chính là mượn thế giới Hỗn Độn thần bí kia.
Chu Diễm quỳ trên mặt đất, kiên trì đưa ra phán đoán của mình.
Chu Phục Sinh và Chu Ngạo Hoàng cũng không có trực tiếp phản bác, đến một lần quả thật có chút đạo lý, trước đó Chu Diễm đã từng dự phán qua Khương Phàm là muốn bôn tập Phù Tang Thần Cung, đã chứng minh hắn thật sự rất hiểu rất rõ Khương Phàm.
- Trước tiên mang Ngu Thiên Khải và thụ yêu về. Tất cả các ngươi đi xuống đi.
Xích Thiên Thần Tôn lên tiếng, vẻ mặt lạnh lùng, giống như không để ý đến đám người đang kịch liệt thảo luận.
Đám người hai mặt nhìn nhau, Thần Tôn không tiếp nhận đề nghị của Chu Diễm sao, hay là không muốn trao đổi Chu Nguyên Bá lão tổ?
Nhưng nhìn đến sắc mặt Thần Tôn, ai cũng không dám nhiều lời, cung kính hành lễ, sau đó hạ thấp thân phận lui ra.
Duy chỉ có Chu Phục Sinh trước khi đi lại lần nữa nhìn Thần Tôn đang ngồi ngay ngắn ở chỗ cao.
Từ sau khi trở về từ Thiên Khải chiến trường, Thần Tôn đã thường xuyên âm thầm thất thần, không quan tâm đến gì khác.
Ngẫu nhiên rất bực bội, thỉnh thoảng sẽ rất mê mang.
Trong mắt của người khác xem ra, đây cũng là sầu lo đối với cục diện trước mắt.
Nhưng Chu Phục Sinh mơ hồ có thể đoán được ý nghĩ sâu trong nội tâm, hối hận cùng tự trách của Thần Tôn!!
Thần Tôn hối hận về trận quyết định tại Thiên Khải kia!
Mặc dù tình thế lúc ấy rất nguy cơ, bọn hắn không chỉ có bị bóp chặt yết hầu, còn đứng trước Khương Phàm phản kích lần nữa, không thể không bí quá hoá liều.
Mặc dù Thần Tôn mục đích thực sự chỉ là tạm thời trấn an Đế tộc, sau khi giải quyết Khương Phàm trong thời gian ngắn, lại bí mật xử lý chuyện Đế tộc.
Mặc dù sau cùng các loại ngoài ý muốn đã hoàn toàn ở ngoài ý liệu... Nhưng, chuyện cuối cùng vẫn phát triển đến phương hướng bết bát nhất.
Tờ huyết thư kia đối với Thần Tôn mà nói là như nghẹn ở cổ họng!
Một khi huyết thư bị công khai, ngôn luận của dân chúng chắc chắn sẽ giống như những thanh đao thật mỏng, mở ra mặt mũi Thần Tôn, mở ra trái tim của hắn, vẽ cho hắn vết thương chồng chất.
Cho nên thời điểm khi nghe Chu Kỳ trở về báo cáo, Khương Phàm cố ý ngừng nội chiến lại, Thần Tôn đã hoảng hốt.
Cũng không phải Thần Tôn tin tưởng Khương Phàm thực sẽ ngừng lại, mà là Khương Phàm bắt đang đầu mượn nhờ tổ sơn tuyên cáo chính diện hình tượng vĩ ngạn của mình, mà Chí Tôn Hoàng Đạo bọn hắn thì lúc nào cũng có thể biến thành biểu tượng của tội ác.
Cái cảm giác này, chỉ sợ chỉ có Thần Tôn chân chính bỏ ra thời gian hai ngàn năm của mình đối với Thương Huyền mới có thể cảm nhận được.
- Phục Sinh lão tổ...
Chu Diễm vừa đi ra cửa điện liền chủ động gọi Chu Phục Sinh lại.
- Để Thần Tôn an tĩnh mấy ngày đi.
Chu Phục Sinh phất phất tay, chặn lời Chu Diễm.
- Thế nhưng...
- Bàn lại, bàn lại…
Nhưng, ai cũng không nghĩ tới sau sáu ngày ngắn ngủi, tin dữ đã truyền đến!
Tộc lão hoàng thất bí mật giám sát Man Hoang Chiến tộc khẩn cấp trở về hoàng cung, dâng lên tinh cầu ký ức.
Bọn người Chu Phục Sinh tề tụ tại hoàng cung, nhìn hình ảnh mơ hồ bên trong tinh cầu, sắc mặt trở nên khó coi không gì sánh được.
Cứ việc Tinh Thạch Ký Ức cách rất xa, nhưng thông qua hình ảnh lặp đi lặp lại phân biệt, còn có thể nhìn ra là Khương Phàm, bọn người Đông Hoàng Càn!
Khương Phàm lại bí mật tiếp Man Hoang Chiến tộc?
Man Hoang Chiến tộc lại còn mời Khương Phàm tiến vào Man Hoang cổ địa!
Thời khắc rời khỏi, Khương Phàm lại còn nắm tay cùng Man Khôi của Man Hoang Chiến tộc!
Đây là mang ý nghĩa đạt thành giao dịch sao?
Về mặt thời gian đến xem, hẳn là như Khương Bá nhất trí định ngày hẹn bọn hắn tại Thượng Thương.
Nói cách khác, mục đích khác mà Khương Phàm cao điệu tuyên bố định ngày hẹn Chí Tôn Hoàng Đạo tại Thượng Thương, chính là hấp dẫn lực chú ý của bọn hắn, hắn thì nhân cơ hội này bí mật tiếp Man Hoang, ký kết hiệp nghị kết minh.
Chu Diễm lập tức nói:
- Thần Tôn! Suy đoán của ta tuyệt đối không sai! Khương Phàm chính là muốn phục kích ngài tại Thiên Lang quan!
- Hắn cố ý kéo dài đến đầu tháng ba năm sau, ngoại trừ để mình chỉnh quân chuẩn bị chiến đấu, thì còn lại chính là giao dịch cùng Man Hoang Chiến tộc, mời bọn hắn phó ước Thiên Lang quan, liên thủ vây bắt ngài!
Sắc mặt của Chu Phục Sinh và đám người đều trở nên âm trầm xuống, tên Khương Phàm này quá ác độc, cũng quá to gan, hắn vừa mới giải quyết xong Phù Tang Thần Cung, mà mục tiêu tiếp theo đã dám nhắm ngay đến hoàng đạo mạnh nhất Thương Huyền là bọn hắn đây!
Nếu như bọn hắn đi qua mà không có chút chuẩn bị nào, số lượng lớn Thánh Hoàng lại đột nhiên xuất hiện, bên trong còn có hai vị Thánh Hoàng Không Gian, hai vị Man Hoang Thánh Hoàng, tình cảnh kia... Cho dù là Thần Tôn, cũng đều có thể bị điên cuồng phế bỏ!
Rốt cuộc Xích Thiên Thần Tôn cũng nghiêm túc.
- Hai bên liên thủ, đoán chừng có chín vị Thánh Hoàng!
Lúc Chu Phục Sinh nói cũng đều âm thầm nhếch miệng, lúc nào Thánh Hoàng lại có thể xuất hiện với số lượng lớn như vậy?
Nhưng lại không thể không thừa nhận, bây giờ là thời kỳ chiến tranh, không còn là giai đoạn hòa bình như trước đó, các nhà đều là dùng hết khả năng để bồi dưỡng cường giả, nội tình mấy vạn năm nhất định có thể bộc phát ra năng lượng kinh người.
Chu Ngạo Hoàng và đám người lại lần nữa trầm mặc, nếu như không có bất kỳ sự chuẩn bị gì, Thần Tôn sẽ tự mình tới Thiên Lang quan áp trận. Khương Phàm đột nhiên nổi lên phía dưới, phối hợp với thế giới Hỗn Độn kia kiềm chế, Thần Tôn thật sự là dữ nhiều lành ít, Chu Nguyên Bá vừa mới giao dịch trở về, cũng có thể là sẽ chết thảm tại Thiên Lang quan.