Đan Đại Chí Tôn

Chương 2362: Liệp thần (2)




 Vì để tránh cho bên trong Sí Thiên giới có người thừa cơ thoát khỏi, Thao Thiết Yêu tộc, Thái Cổ Thần Miếu, Cửu Lê Ma tộc, Thiên Cực giới, còn có Cửu Thiên Thần Giáo sắp đến, đều cần phân tán đến các vị trí khác nhau. 

 Tám đại hoàng đạo, tám vị trí! 

 Đương nhiên trọng điểm là các mục tiêu chủ yếu như Khương Phàm cùng Thiên Hậu. 

 Mặc kệ trong lúc hỗn loạn ai gặp phải bọn hắn, nhất định phải không tiếc cái giá nào mà cuốn lấy, liên hệ Không Võ lân cận, đi thông báo Thần Tôn! 

 - Tầm quan trọng của hành động lần này không cần ta lại lắm lời! 

 - Ba Thần Tôn chúng ta liên thủ, bổ ra Sí Thiên giới dễ như trở bàn tay, trọng điểm là năng lượng mà bạo tạc đưa tới, nhất định có thể xé rách không gian, hoắc loạn càn khôn, cho nên khó khăn là ở chỗ phải làm như thế nào để khóa chặt mục tiêu trong hỗn loạn. 

 - Thực lực của Khương Phàm tăng cường rất nhanh, nửa năm này hẳn là có thể đến đỉnh Thánh Vương, trong tay lại có Liệp Thần Thương, nhất định sẽ uy hiếp Thánh Hoàng, cho nên... Nếu như gặp phải Khương Phàm, tuyệt đối không được ham chiến, dây dưa làm chủ, còn lại là do Thiên Cực giới phụ trách thông báo. 

 - Chỉ cần chúng ta phối hợp thoả đáng, nhất định có thể một mẻ hốt gọn bọn người Khương Phàm! Nhưng, ta cảnh cáo trước, nếu như sau khi có người nào đó cản trở được Khương Phàm, không thể kịp thời thông báo, để Khương Phàm thoát thân, sau đó Chí Tôn Hoàng Đạo chúng ta, sẽ liên thủ diệt tộc các ngươi! 

 Nhưng, lúc Quang Mang Thần Tôn cùng Tru Thiên Thần Tôn đang hung tợn cảnh cáo tất cả các chủ nhân hoàng đạo, Sí Thiên giới lộ ra hư không hơn nghìn dặm phạm vi trong lúc bất chợt lại lay động mãnh liệt. 

 Không gian xung quanh Thiên Trụ sơn đã hỗn loạn đến vặn vẹo lập tức vang lên tiếng oanh minh dày đặc trầm mặc, hàng tỷ vết nứt như cuồng lôi dã man xé nát đất trời, xuyên suốt hư không. 

 Quá đột nhiên! 

 Các cường giả phân tán ở bên cạnh Quang Mang Thần Tôn bỗng nhiên biến sắc, lập tức nhìn về phương hướng tế đàn không gian. 

 Sí Thiên giới lắc lư, giống như mặt trời sáng chói, hoành hành trong hư không, nghiền ép thế giới thật, đụng tới con đường không gian đã yếu ớt không chịu nổi. 

 Đây là toàn lực bạo kích, đây cũng là sôi trào lên Hỗn Độn vô tận xông đến. 

 Không chút huyền niệm, tế đàn không gian theo đó mà sụp đổ. 

 Đá vụn bắn tung trời, tinh thạch đều gào thét! 

 Con đường không gian như một cơn lốc lập tức mất khống chế, hóa thành triều cường không gian, cuồng dã quét ngang đất trời hỗn loạn, đánh thẳng vào hắc ám hư không, càng là bạo kích lấy phế tích sông núi. 

 Đây là di tích Thiên Trụ sau cùng của Thương Huyền đại lục, trấn áp địa tầng, giơ cao tới Thương Thiên. 

 Đột nhiên sụp đổ đã chấn động đến Cửu Thiên, đã kinh động đến Thập Địa. 

 Phạm vi mười vạn dặm thậm chí mấy chục vạn dặm tại thời khắc này đều xuất hiện rung chuyển kịch liệt, như là địa chấn tuyệt thế, để phòng ốc lay động, để kiến trúc sụp đổ, để núi cao vỡ ra, để bụi mù bay lên không trong thời gian rất ngắn, bao phủ Trung Vực mênh mông, bầu trời tức an tĩnh thì biến thành đại mạc, nhấc lên gợn sóng, quanh quẩn tiếng oanh minh trầm muộn. 

 Thiên Trụ sơn đã bị phá hủy triệt để, tế đàn không gian đã chính thức bị cắt đứt. 

 Đây là con đường mà Thương Huyền đau khổ duy trì hơn ba vạn năm, cũng là tôn nghiêm sau cùng của Thương Huyền tổ địa. 

 Nhưng vào hôm nay... đã tan thành mây khói... 

 Quang Mang Thần Tôn cùng Tru Thiên Thần Tôn chống cự lại không gian bạo động giống như biển động cuồn cuộn kéo đến, kinh ngạc nhìn con đường sụp đổ. 

 Xảy ra chuyện gì? 

 Sí Thiên giới đột nhiên ra tay? 

 Lại còn là trước khi bọn hắn sắp hành động? 

 Chẳng lẽ... Kế hoạch của bọn hắn đã bị khám phá? 


 Hay là lại có người mật báo rồi? 

 Bọn hắn rõ ràng đã vô cùng cẩn thận! 

 Vì sao ra lại xảy ngoài ý muốn? 

 Chẳng lẽ nội ứng không phải Phù Tang Thần Cung? 

 Con đường sụp đổ, Xích Thiên Thần Tôn còn không có xuống tới! 

 - Hủy đi Thiên Trụ sơn, chính là hủy đi con đường sống của các ngươi, để ta xem các ngươi rời khỏi như thế nào! 

 Quang Mang Thần Tôn nhanh chóng hoàn hồn, uy nghiêm hô to, âm thanh chấn động đất trời, run rẩy hư không, giờ khắc này hắn bá khí vô song, không còn là phiêu dật nho nhã. 

 Hắn đưa tay tế lên một thanh Thần Kiếm, ánh sáng chiếu xa vạn trượng, chiếu phá sơn hà, chiếu thấu thiên địa, thậm chí muốn chiếu thấu cả trăm vạn năm cổ kim, mũi kiếm sắc bén vô song, giống như là có thể cắt ra Chư Thiên vạn cổ, chém giết Thần Ma. 

 Đây là Quang Mang Thần Kiếm! 

 Thần Kiếm trấn điện của Quang Mang Thần Điện, làm bạn với Quang Mang Thần Điện trải qua vô số thời gian, từng rung động qua lịch sử, chém giết qua vô số yêu ma, càng từng rơi xuống U Minh, chiếu phá trăm vạn Quỷ Vực, còn từng lưu vong vũ trụ, tan biến thời gian vô tận. 

 Nó sinh ra từ Hoang Cổ, vài lần chìm nổi, vài lần biến mất, nhưng chưa bao giờ thật sự vẫn diệt, cũng chưa từng mờ đi ánh sáng. 

 Quang Mang Thần Tôn cầm Quang Mang Thần Kiếm trong tay, cường quang vô tận, Thiên Trụ sơn đang hỗn loạn, hư không đang bạo động, đều chiếu như là trở nên trong suốt, giờ khắc này hắn và Thần Kiếm như trở thành duy nhất trên thế gian này. 

 - Không cần loạn! Không có Xích Thiên Thần Triều, chúng ta vẫn có thể vây bắt Sí Thiên giới. Đợi chúng ta bổ Sí Thiên giới ra, các ngươi dựa theo kế hoạch đã định lùng bắt Khương Phàm cùng Thiên Hậu! 


 Hiện nay, Tru Thiên Thần Kiếm và Quang Mang Thần Kiếm, không thể nghi ngờ là tuyệt thế Thần Kiếm của Thương Huyền có thể chấn nhiếp bách tộc Thiên Khải, có thể tru thiên đạo, có thể đốt đêm tối, có thể chém giết yêu ma, lực phá hoại là bá tuyệt đương thời. 

 Hai vị Thần Tôn, hai thanh Thần Kiếm, để nhật nguyệt tinh thần trong thâm không vô tận đều ảm đạm hẳn đi, để chí bảo trấn tộc - Cửu Lê Ma Đồ của hoàng đạo ngoại vực kém đi mấy lần. 

 Các cường giả của Tru Thiên Thần Điện cùng Quang Mang Thần Điện phấn chấn hô to, Thái Cổ Thần Miếu và các cường giả hoàng đạo thì sợ hãi kiêng kị. 

 - Tản ra, vây quanh Sí Thiên giới, chuẩn bị lùng bắt!