Đan Đại Chí Tôn

Chương 2322: Ân Sư, Đan Hoàng (1)




 

 - Cửu Khiếu Thông Linh Thụ! Đây là một gốc cây đã còn sống trước khi đại lục thứ mười lún xuống, một mực sống đến bây giờ, chưa bao giờ khô héo qua. 

 - Vậy thì sẽ là mấy trăm ngàn năm? 

 Đám người trao đổi ánh mắt khiếp sợ, có thể sống mấy trăm ngàn năm? 

 Mặc dù cây cối có tuổi thọ siêu phàm, nhưng có thể sống mấy ngàn năm hay trên vạn năm đã là rất hiếm thấy. 

 Mấy trăm ngàn năm sao, chẳng phải là nói ẩn chứa vĩnh sinh huyền bí rồi? 

 Lão tổ Sí Thiên giới và các lão nhân chậm rãi lắc đầu, thể hiện đắng chát. 

 Bọn hắn nghiên cứu đan dược, tăng thực lực lên, chính là hy vọng có thể sống lâu mấy năm, võ giả chinh chiến bốn chỗ, tìm kiếm cơ duyên, cũng là hy vọng có thể thông qua cảnh giới đến kéo dài tuổi thọ. 

 Nhưng, cho dù là Thần Linh cũng là mấy ngàn năm mà thôi. 

 Một cái cây cắm rễ ở nơi đó không nhúc nhích, vậy mà có thể sống đến mấy trăm ngàn năm? 

 Nếu như không phải từ Khương Phàm trong miệng nói ra, bọn hắn đều muốn khịt mũi coi thường. 

 Cây Thông Linh Thụ này rốt cuộc có chỗ đặc biệt gì? Vậy mà lại có thể không nhìn thời gian pháp tắc, một mực sinh trưởng? 

 Đây quả thực là nghịch thiên mà. 

 - Cây này rất đặc biệt, trọng điểm ở chỗ linh quả của nó. Hoàn cảnh sinh tồn càng là hậu đãi, tốc độ kết quả càng nhanh, linh quả trưởng thành cũng càng nhanh. Căn cứ khổng khiếu ở linh quả chia làm Nhất Khiếu Thông Linh Quả đến Cửu Khiếu Thông Linh Quả. Trong Tam khiếu đều là khai phát linh trí, thiên phú, huyết hải, còn có tẩm bổ linh văn, kéo dài tuổi thọ, bắt đầu đến tứ khiếu, có thể tỉnh lại linh niệm vạn vật, nói cách khác là cỏ cây sơn hà biến thành linh vật. Bát Khiếu Thông Linh Quả, có thể gửi lại linh hồn, tái tạo hồn phách cùng huyết nhục. 

 - Chờ một chút, gửi lại linh hồn là có ý gì? 

 Đại trưởng lão Cửu Thiên Thần Giáo đi mau mấy bước, chăm chú nhìn Khương Phàm. 

 - Bát Khiếu Thông Linh Quả, hay còn được gọi là Chuyển Sinh Quả, Tạo Hóa Quả, ở trình độ nào đó mà nói, thì tương đương với hồn phách tinh khiết đoạt tạo hóa đất trời mà thành. Nếu như một sợi linh hồn bám vào đến phía trên, có thể dung nhập hồn phách tinh khiết, biến thành hồn phách chân chính thuộc về nó. 

 - Tương đương với... ừm... Nói như thế nào đây, chính là vì sợi hồn niệm kia mà tìm được 'Linh hồn thể' mới, cũng có thể hiểu thành, linh hồn thông qua nó trùng sinh ra hồn phách hoàn chỉnh. Một khi hoàn thành dung hợp, Thông Linh Quả chẳng khác nào sẽ triệt để kích hoạt, sẽ còn hấp thu huyết khí và cốt khí, diễn sinh ra cơ thể mới. 

 - Ta nói khả năng không phải rất chính xác, các ngươi hiểu chút là được, quá trình này tương đương với một siêu nhiên luân hồi hoàn toàn mới phía trên Luân Hồi đại đạo. Thông Linh Quả rót vào linh hồn, tương đương với thụ thai, chuẩn bị Huyết Hà Cốt Xuyên tương đương với mẫu thể, sau đó liền... Trùng sinh... 

 Khương Phàm tận hết khả năng nói ra những gì mà mình hiểu, mặc dù không phải hoàn toàn chính xác, nhưng không sai biệt lắm chính là có chuyện như vậy. 

 Đám người nghe được thì càng tốn sức, nhưng cẩn thận suy ngẫm thì vẫn có thể hiểu được đại khái ý tứ kia. 

 - Trên Thông Linh Thụ có mấy Thông Linh Quả rồi? 

 Đại trưởng lão Cửu Thiên Thần Giáo cũng hiểu, hiểu càng thông thấu, đơn giản mà nói, đây chính là một linh quả dùng để trùng sinh! 

 Có thể khiến người ta sau khi chết một lần nữa sống lại! 

 - Ba qủa. 

 - Đều là vài khiếu? 

 - Hai quả tam khiếu, có thể tẩm bổ linh hồn, kéo dài tuổi thọ. Nhưng đối với Thần Tôn mà nói, hiệu quả chỉ sợ không rõ ràng. 

 - Còn có một quả kia? 

 - Cửu khiếu! 

 - Có thể tặng cho Cửu Thiên Thần Giáo hay không? 

 Đại trưởng lão kích động nhìn Khương Phàm, một sợi linh hồn liền có thể tái tạo cơ thể, chẳng phải là nói cho dù là Thần Tôn chết rồi, cũng có thể một lần nữa sống lại? 

 Khương Phàm nhìn hắn, nhưng không có lên tiếng. 

 Đại trưởng lão khẽ nhíu mày: 

 - Làm sao? Không đáng sao? Thần Tôn vì ngươi, vì Sí Thiên giới, bỏ ra bao nhiêu, ngươi hẳn là rõ ràng nhất. 

 Khương Phàm lắc đầu nói: 

 - Ta tôn trọng những gì Thần Tôn bỏ ra, cũng sẽ ở phía sau phản hồi Cửu Thiên Thần Giáo gấp bội, nhưng Cửu Khiếu Thông Linh Quả này, ta đã có trọng dụng khác. 

 - Ngươi muốn phục sinh ai? Xin tha thứ ta nói chuyện khó nghe, bảo vật như vậy khẳng định là phải cho người cần nhất, cũng hẳn là hiệu dụng tối đại hóa, ta tin tưởng, đưa mắt nhìn khắp tất cả mọi người tại Sí Thiên giới ngươi, đều không kịp Thần Tôn ta! 

 - Đối với ta mà nói, người đó thật sự vô cùng quan trọng. Huống chi, Cửu Thiên Thần Tôn chỉ là thọ nguyên gần, nhưng còn không có... 

 - Sớm chuẩn bị. Nếu như Thần Tôn của chúng ta qua đời bình thường, hồn phách rất hoàn chỉnh, cũng càng cường đại, nói không chừng có thể mượn nhờ siêu cấp Thông Linh Quả này của ngươi, trực tiếp dùng Thánh Vương... Không, cảnh giới Thánh Hoàng trở về! 

 Đại trưởng lão càng nghĩ càng kích động, thế gian lại có tuyệt thế Linh Bảo như thế này, không hổ là bảo thụ thần bí sống mấy trăm ngàn năm. 

 Nếu như Thần Tôn thật có thể sống lại, thậm chí không cần trực tiếp Thánh Hoàng, chỉ cần Thánh Linh cảnh, cũng đủ để phấn chấn toàn giáo, oanh động Thương Huyền. 

 Vẻn vẹn tin tức Cửu Thiên Thần Tôn sống lại trở về, liền bù đắp được hiệu quả nửa Thần Linh chấn nhiếp. 

 Đương nhiên, linh quả của Thần Thụ mấy trăm ngàn năm, không tạo nên cái Thánh Vương, đều có lỗi với nó tuổi thọ! 

 Bọn người Kiều Vô Hối cũng đều nhìn Khương Phàm, nếu quả thật có hiệu quả trùng sinh, xác thực có thể cho Thần Tôn thử một chút, nhưng thái độ của Khương Phàm rõ ràng là từ chối. 

 Khương Phàm nói: 

 - Ta hiểu tâm tình của ngươi, ta cũng tôn trọng những gì Thần Tôn bỏ ra, nhưng ta nói, ta có người càng quan trọng hơn phải phục sinh. 

 Đại trưởng lão ngữ khí thoáng nghiêm khắc: 

 - Người nào có thể quan trọng hơn Thần Tôn của chúng ta! 

 Khương Phàm chân thành nói: 

 - Sư phụ ta! Không có ngài ấy, ta đã sống không đến bây giờ! Ta phải dùng Cửu Khiếu Thông Linh Quả báo ân, ta muốn ngài ấy sống lại một lần nữa! 

 - Sư phụ? Sư phụ gì? 

 Đám người hai mặt nhìn nhau, không phải sư phụ của Khương Phàm là Vô Hồi Thánh Chủ sao? 

 Chẳng lẽ còn có sư phụ khác? 

 Ngay cả Thiên Hậu cũng cảm thấy kỳ quái, nàng không có nghe Khương Phàm nói qua hắn có sư phụ đặc biệt quan trọng nào cả. 

 Trong khí hải Tịch Nhan, Thôn Thiên Ma Hoàng đang yên lặng bỗng nhiên thức tỉnh, xuyên qua Tịch Nhan nhìn Khương Phàm ở phía ngoài. 

 Đan Hoàng sao? 

 Hắn muốn Phục Sinh Đan hoàng? 

 Chỉ còn một sợi linh hồn, còn có thể phục sinh?