Đan Đại Chí Tôn

Chương 2255: Cảnh Giới Thánh Vương (1)




 

 Nhưng, Thiên Bằng kế thừa chính là sự cao ngạo của Côn Bằng Yêu Tổ, Cự Côn thì là kế thừa sự tàn nhẫn, cho nên Thiên Bằng có thể thông qua chi nhánh huyết mạch kéo dài cho đến nay, mà Cự Côn là bởi vì hoành hành tại đại dương, nên bị dần dần gạt bỏ. 

 Càng quan trọng hơn là, cho dù huyết mạch Thiên Bằng phản tổ, cảnh giới cực hạn cũng là Thánh Hoàng, mà nếu như Cự Côn phản tổ thì là chân chính thức tỉnh huyết mạch Côn Bằng, có tiềm lực thành tựu đến thần, cho nên Yêu tộc tại hải vực cũng không nguyện ý thấy Cự Côn tồn tại, nếu phát hiện sẽ liền trực tiếp trấn áp vây bắt, cho nên cũng sớm đã diệt tuyệt. 

 Trong thế giới mới lại còn cất giấu huyết mạch Cự Côn? 

 Đầu tiên là Đằng Xà, bây giờ lại là Cự Côn, bọn hắn thậm chí hoài nghi trong thế giới mới càng có bí mật kinh khủng hơn nữa! 

 Cự Côn nhấc lên biển động ngập trời, bổ nhào tới phía Tổ Nguyên sơn nơi này, mục tiêu trực chỉ hoàng tộc hải vực chiếm cứ nơi. 

 Làm Cự Côn, không phụ danh tiếng của nó, chiều cao vậy mà đạt tới hơn ba vạn mét, cái đầu khổng lồ như là chỉ cần ngẩng đầu, liền có thể đụng vào bình chướng trên bầu trời. 

 Ở phía sau lại còn có ba con Cự Côn hơn hai vạn mét đi theo, lại còn là cảnh giới Thánh Linh. 

 Một vị Thánh Vương, ba vị Thánh Linh? 

 Tất cả cường tộc lại lần nữa hít vào từng ngụm khí lạnh, thật bị thực lực của Cự Côn làm cho kinh đến! 

 Mà Cự Côn có thể biến đổi đến Thánh Vương, nhất định là đã đạt đến vấn đề thuần huyết, thậm chí là xuất hiện điềm báo phản tổ! 

 Đằng Xà, Kim Sí Thiên Bằng, Đào Ngột, cũng đều gào thét thật lớn, phát khởi tấn công mạnh với các hoàng tộc hoàng đạo chiếm cứ ở bên ngoài. 

 - Không cần lui! Nghênh chiến! 

 Kim Vô Song dẫn đầu phản kích, mang theo các hoàng tộc hoàng đạo của Bất Hủ Thần Sơn tái chiến với Đào Ngột. 

 - Lùi lại thì thua, thua tất vong! Nghênh chiến! 

 Lão phật Tu Di Sơn phát ra phật âm hùng hậu, phật quang phổ chiếu, cũng mang theo đám tăng lữ lao thẳng đến thú triều Đào Ngột nơi đó. 

 Mặc dù Kim Vô Song có thể chống đỡ được loại hung thú như Đào Ngột này, nhưng hơn mười vị Yêu Chủ phía sau lại đều cực kỳ cường đại, bọn hắn nhất định phải phối hợp. 

 Thái Sơ đại lục lần nữa chủ động phản kích, cũng kích thích cường tộc đại lục khác, nhao nhao nhấc lên chiến ý, nghênh chiến thú triều. 

 Trong lúc nhất thời, xung quanh Tổ Nguyên sơn biến thành chiến trường kinh khủng, mười vị Thánh Vương va chạm, hơn tám mươi vị Thánh Linh chém giết, cơ hồ muốn để mảnh không gian này sụp đổ, năng lượng kinh khủng chật ních đến khắp nơi, đè sập mặt đất, chấn động bình chướng, phạm vi mấy trăm dặm triệt để hoắc loạn. 


 Nếu như ác chiến với quy mô này, thì cho dù là tại Thiên Khải chiến trường cũng cực ít bộc phát. 

 Các cường tộc cấp bậc hoàng đạo còn có thể thích ứng, nhưng cường giả của hoàng tộc thì lại tiếp nhận áp lực thực lớn. 

 Về phần đám tán tu tụ tập đến nơi đây xem náo nhiệt, thì sắp nứt cả tim gan, chỉ lo chạy trốn. 

 Quá kinh khủng, quả thực là thế giới tận thế!! 

 Nhiếp Khuê Hùng, Ân Sát đứng trên Tổ Nguyên sơn, cảnh giác chiến trường hỗn loạn. 

 Bạo động cuồng liệt, năng lượng mãnh liệt, giống như là biển động chồng chất lên che mất bầu trời, va chạm liên miên bất tuyệt đến dần phía phía bọn hắn, chấn động đến Nhiếp Linh Đại và các Thánh Linh đều sôi trào khí huyết. 

 Cho dù là bọn hắn, sống nửa đời người đều không có thấy qua quy mô chiến tranh như thế này. 

 - Chúng ta cảnh giác thú triều, ngươi lưu ý uy hiếp! 

 Ân Sát hít một hơi thật sâu, nhắc nhở Nhiếp Khuê Hùng, cũng đang kích phát tà văn trụ, trấn áp cự ngạc. 

 Nhiếp Linh Đại, Ân Nguyệt Minh, Ân Ly Hận đều nắm chặt nắm đấm, chuẩn bị đón thú triều xâm nhập tới, nhưng năng lượng bạo động mãnh liệt cũng mang cho bọn hắn áp bách cực lớn, trái tim không bị khống chế mà điên cuồng nhảy lên. 

 Quy mô hỗn chiến to lớn càng ngày càng nghiêm trọng, từ giữa trưa cho đến đêm khuya, chẳng những không có ý chấm dứt, ngược lại càng đánh càng điên cuồng hơn. 

 Mặc dù cường giả của tất cả hoàng tộc hoàng đạo rất nhiều, nhưng biểu hiện của những hoàng tộc kia thật sự là quá kém cỏi, nguyên nhân rất đơn giản, bọn hắn sợ chết! 

 Bọn hắn không giống với hoàng đạo, bồi dưỡng một Thánh Linh đã cực khó, toàn tộc cứ năm ba kẻ như vậy, chết một người đều giống như là xẻo thịt lấy máu, cho nên bọn hắn càng là phòng ngự nhiều hơn, thậm chí đều chuẩn bị chạy trốn. 

 Thú triều cũng không nóng nảy hung tàn, mấy Bán Thánh liền có thể ngăn chặn một Thánh linh hoàng tộc. 

 - Xông về phía trước, tận lực tới gần Tổ Nguyên sơn. Rất có thể là Khương Phàm đang cố ý chờ đợi thú triều đột kích! Chúng ta tìm cơ hội phối hợp!! 

 Dương Biện thét lên ra lệnh cho Đại Vương xông về trước giết. 

 Rống!! 

 Hống hống hống! 

 Đại Vương không còn sợ chết, nó phát ra tiếng gào thét hùng hậu, chiến khu mấy triệu tấn mãnh liệt đong đưa, khống chế lấy triều dâng cuồn cuộn xông ngang về phía trước. 

 Bất Lão Tuyền trong thân thể nở rộ kim quang, như là đang sôi trào lên, tùy thời chuẩn bị dung hợp cùng toàn thân, kích phát uy lực Huyền Vũ. 

 Trong địa tầng cách ngoài chiến trường Tổ Nguyên sơn ba ngàn dặm, Khương Phàm đang tiềm phục tại nơi này. 

 Bế quan tám ngày, cơ thể của hắn giống như là đỉnh lô, luyện hóa long tinh cùng long nguyên quý giá nhất của Tử Kim Cự Long, cũng đang phối hợp Sơn Hà Đại Táng, Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng, cảm ngộ Thiên Địa Đại Táng. 

 Ba đại táng tự nhiên lần lượt quy vị, quả nhiên như Khương Phàm mong muốn, đã xuất hiện giao hòa kỳ diệu. 


 Bộc phát như thế này chỉ là suy nghĩ một chút cũng đã làm cho người ta phấn chấn, cũng làm cho Khương Phàm một lần nữa nhớ tới câu nói lúc trước của Đan Hoàng. 

 Bát Cấm Thánh Thiên Quyết, rốt cuộc là Thánh Thiên, hay là thắng thiên! 

 Bộ di thể mai táng kia rốt cuộc là di cốt Thánh Linh, hay là di cốt Thần Tôn! 

 Thứ hai chính là dung hợp toàn bộ xương sống kiếp trước, sau khi hấp thu các loại bảo cốt Thánh Vương, huyết nguyệt Ma Hoàng, long tinh Thánh Vương, sớm đã bắt đầu toàn diện thần hóa!