Dù sao đối với Khương Phàm mà nói, mệnh của chính hắn vẫn quan trọng hơn, nhưng dính đến vấn đề thanh danh, chẳng lẽ Khương Phàm cũng muốn bỏ đi không thèm để ý rồi?
Trước lúc trời tối, ngay cả Ma tộc cũng đều đến nơi này, còn có bọn người Kim Vô Song, Mặc Dao.
Khi bọn hắn đến đã khiến xung quanh Tổ Nguyên sơn oanh động không nhỏ, càng tụ tập nhiều người, đối với Khương Phàm mà nói là càng nguy hiểm, cái giá xuất hiện lại càng lớn, tỷ lệ xuất hiện không thể nghi ngờ là càng nhỏ.
Dù sao bây giờ Khương Phàm cũng là lẻ loi một mình.
Nhưng... trước tờ mờ sáng, thời điểm Ân Ly Hận chuẩn bị rút linh hồn Bạch Tai ra, chuyện ngoài ý liệu lại như là phát sinh trong dự liệu.
Một đám khách không mời mà đến tới.
Kim Sí Thiên Bằng!
Kim Sí Thiên Bằng cảnh giới Thánh Vương mang theo các Yêu Chủ loại mãnh cầm như Liệt Dương Điểu, Thôn Thiên Tước, Kim Văn Khổng Tước… xuất hiện ở phía đông nam.
Ánh sáng rực rỡ rọi khắp hắc ám, lại như đám mây che trời, bao phủ dãy núi rừng rậm.
Sự xuất hiện của bọn nó không chỉ có để Nhiếp Khuê Hùng cùng Ân Sát ở bên trên Tổ Nguyên sơn khẩn trương lên, mà dãy núi các cường tộc trong rừng rậm cũng đều nhao nhao tụ tập tụ tập, sẵn sàng chiến đấu.
Ân Ly Hận cũng không tâm tư lại tra tấn Bạch Tai, hắn kích phát linh văn sẵn sàng trận địa đón quân địch.
- Thiên Bằng...
Bằng Vương ngóng nhìn phương xa, trong ánh mắt khó nén sự hâm mộ.
Kim Bằng đã là huyết mạch mạnh nhất Bằng tộc, cũng là loại bằng dễ dàng nhất thức tỉnh tổ mạch, bước lên vấn đề Thiên Bằng.
- Kim Sí Thiên Bằng tới, hẳn là các Yêu Chủ khác cũng sẽ tới.
Kim Vô Song nắm chặt Hoàng Kim Chiến Kích, cảnh giác các Yêu Chủ.
- Sắp loạn rồi.
Hứa Như Lai và các tăng lữ chống lên phật quang, uy hiếp Kim Sí Thiên Bằng.
- Chẳng lẽ đây là mục đích của Khương Phàm?
Nhiếp Khuê Hùng kích phát Hỗn Độn lôi triều, cảnh giác Kim Sí Thiên Bằng ở xa xa.
Thời điểm hắn khuếch tán tin tức ban đầu, chính là lo lắng chuyện náo oanh động, đến lúc đó chắc chắn thú triều của thế giới mới sẽ bị hấp dẫn mang theo.
Nếu quả như thật sự nhấc lên hỗn chiến, Khương Phàm liền có cơ hội ra tay.
- Không cần quá khẩn trương, thú triều hẳn là sẽ càn quét bên ngoài đầu tiên. Kim Vô Song, Tu Di Sơn cùng phật môn và những kẻ kia đều không phải là dễ trêu.
Ân Sát ngoài miệng nhẹ nhõm, nhưng trên tay thì một khắc cũng không có nhàn rỗi, hắn khống chế tám cây Cấm Nguyên tà văn trụ trấn áp cự ngạc, đồng thời cũng giao hòa cùng năng lượng của Tổ Nguyên sơn, cảnh giác hỗn loạn lúc nào cũng có thể xảy ra.
Nhiếp Khuê Hùng nhắc nhở:
- Nếu như, ta nói là nếu như, thú triều thật muốn vây công chúng ta, không cần liều mạng, mang theo cự ngạc rút lui. Không phải sợ thú triều, là không muốn bị Khương Phàm thừa dịp loạn tập kích.
Ân Sát hừ lạnh:
- Hắn cuối cùng cũng chỉ là Thánh Linh, chúng ta sợ sệt hắn tập kích? Ngươi cứ việc yên tâm, chỉ cần ta còn khống chế tà văn trụ, liền không có ai có thể làm bị thương chúng ta, càng đừng nghĩ mang cự ngạc đi.
Kim Sí Thiên Bằng không có tới gần nơi này, nhưng trong đôi mắt màu vàng óng thấu xương này lại tập trung vào đám người kia ở bên trên Tổ Nguyên sơn từ cách rất xa.
Kim Vô Song và các cường giả hoàng đạo đều không có hành động thiếu suy nghĩ, bọn hắn biết rõ Thiên Bằng cường hãn, Liệt Dương Điểu cùng Thôn Thiên Tước và các loại khác ở phía sau kia càng không có người lương thiện, ai cũng không muốn trở thành mục tiêu.
Từ sáng sớm đến giữa trưa, lại một mảnh thú triều khác xuất hiện ở phương xa.
Là Đằng Xà dẫn đầu các loại mãnh thú như Thái Thản Cự Viên, Thái Thản Cự Mãng, Bích Ngọc Long Tượng, Băng Tuyết Long sư.
Sáng sớm ngày thứ hai, Đào Ngột cũng đã mang theo các loại Yêu thú như Thủy Kỳ Lân, Hoàng Kim Hùng Sư tới nơi này.
Ba mảnh thú triều ở riêng ba phương hướng, ba Yêu Vương, bốn mươi ba Yêu thú Thánh Linh, bảy mươi chín Bán Thánh, hai trăm cao giai Niết Bàn, đội hình kinh khủng ép tới tất cả cường giả đều không thở nổi.
Mặc dù đội hình của tất cả hoàng tộc hoàng đạo coi như mạnh hơn, nhưng bọn hắn đến từ cá địa khu khác nhau, có chút chưa quen thuộc, có chút càng có ân oán hơn, có chút còn chuẩn bị xem kịch, ai cũng không nguyện ý liều mạng.
Trận giằng co khẩn trương cứ yên lặng kéo dài ba ngày như vậy, đang lúc mọi người phỏng đoán thú triều đang chờ cái gì, thì bất chợt ở phương xa, hải triều che trời, dán chặt lấy bình chướng mà đang lao nhanh, trùng điệp, từng con sóng lớn va chạm, thanh thế ù ù rung động khắp trời đất, xa xa nhìn lại như là Thiên Hải nghịch chuyển.
Rống!!
Xa xa, hải triều vừa mới xuất hiện, ba mảnh thú triều chiếm cứ ở chỗ này toàn bộ đều bắt đầu xao động, cuồng dã gào thét, rung động dãy núi, để tất cả cáccường giả hồi hộp không thôi.
- Giống như không tốt lắm! Đều giữ vững tinh thần!
- Bên trong hải triều là cái gì, ai có thể dò xét đến khí tức trong đó hay không?
- Nơi đó giống như có một cự thú, hình thể cực kỳ to lớn.
- Khí tức Thánh Vương, có khí tức Thánh Vương!
- Ta biết thú triều không thể nào chỉ là đến nhìn!
- Trong thế giới mới rốt cuộc còn cất giấu bao nhiêu Yêu thú?
Hoàng tộc hoàng đạo các phương cũng bắt đầu táo động, ngay cả bọn người Nhiếp Khuê Hùng bên trên Tổ Nguyên sơn cũng đều đang khẩn trương.
Ầm ầm!
Mênh mông hải triều dán chặt lao nhanh đến bình chướng trên bầu trời lại đột nhiên rơi xuống, giống như là đại dương chỉnh thể rơi xuống, tràn ngập đất trời bao phủ núi rùng, những ngọn núi cao nguy nga đều bị sóng lớn va chạm mà mãnh liệt lay động, cây rừng cao ngất cũng không chịu nổi một kích mà đột ngột nhảy lên, theo thủy triều xông ngang, xông thẳng về phía trước.
Đám người kinh hô, như là nhìn thấy một hòn đảo đen nghịt rớt xuống, giống như là một con cá voi, nhưng hình thể lại quái dị, cái đầu to lớn cơ hồ chiếm cứ đại bộ phận thân thể, hai cái vây cá khổng lồ giống như hai cánh, toàn thân bao trùm lân giáp đen kịt, hiện ra ý lạnh um tùm.
- Cự Côn? Đó là Cự Côn!
Vô số cường giả hít vào từng ngụm khí lạnh.
Cự Côn và Thiên Bằng đều là huyết mạch trực hệ của Côn Bằng Yêu Tổ, Cự Côn xưng bá đại dương mênh mông, Thiên Bằng tranh hùng ở bầu trời, đều là bá chủ cực kì khủng bố trong Yêu tộc.