Đan Đại Chí Tôn

Chương 2227: Rồng tổ tông




 - Một hai ba bốn... bốn mươi hai Thánh Linh? Oa oa oa... Nghịch thiên! Không thấy được Thương Loan đâu, là cố ý không ra sao? Xem ra trong sương mù còn cất giấu càng nhiều Yêu thú nhỉ! Nơi này thật đúng là nên đổi thành đại lục Yêu tộc! Xem ra lúc trước nuốt cái kia ngàn vạn sinh linh, thật có hiệu quả. Trách không được bây giờ thế giới mới dám can đảm trực diện thiên hạ. 

 Khương Phàm cưỡi Thiên Long đi đến bên ngoài chiến trường, phán đoán số lượng cường giả ở thế giới mới bây giờ sau đó nhanh chóng rời khỏi. 

 - Đi thôi, đi ra bên ngoài chờ bọn người Dương Biện một chút. 

 Hắn phóng khoáng rời khỏi, để vị Thánh Nữ tổ sơn - Tử Ngữ Yên chờ mong Khương Phàm kia có thể cưỡi Thiên Long nghênh chiến thú triều thất vọng. 

 Dương Biện thì cưỡi Huyền Quy, cố ý rơi xuống bên ngoài, nhìn đánh cho oanh oanh liệt liệt, kỳ thật cơ bản không ra một chút lực nào. 

 Chờ đến khi bọn người Khương Phàm rời khỏi, bọn hắn thừa dịp không có người chú ý, lặng lẽ chạy đi. 

 Nhưng một màn này đã rơi xuống trong mắt đám người Thiên Kiếm Thần Tông kia, không thể nghi ngờ là triệt để mối quan hệ giữa Dương Biện cùng Khương Phàm. 

 Tâm tình của bọn hắn trở nên phức tạp, vốn cho rằng Phần Thiên Thần Hoàng trùng sinh báo thù không hề liên quan gì với bọn hắn, tuyệt đối không nghĩ tới sớm tại mười mấy năm trước, Phần Thiên Thần Hoàng đã đưa tay tiến vào Thần Dụ Chi Hải bọn hắn, còn bắt đầu nhúng tay vào cách cục nơi này. 

 Phần Thiên Thần Hoàng, từ tư thái hắn hiện ra bây giờ đến xem, hắn nào chỉ là muốn báo thù Thương Huyền, càng là muốn báo thù thiên hạ. 

 Bất luận kẻ nào dính líu liên quan cùng hắn, cuối cùng không phải vạn thế vĩnh xương, thì chính là tan xương nát thịt. Ngay cả Lôi Bằng đều hồi hộp, tâm tính lại cao ngạo hơn nữa cũng không chịu nổi kích thích như thế này. 

 Bọn chúng không phải muốn khiêu chiến Dương Biện, quả thực là đang khiêu chiến Khương Phàm! 

 - Ai... 

 Cổ Vân Thiên nhẹ giọng thở dài, bây giờ chỉ có thể trấn an Thiên Kiếm Thần Tông mình và Khương Phàm cũng không có trực tiếp hợp tác, bọn hắn chỉ là đồng ý cho Hải Thần đảo phát triển, lại là còn dưới tình huống bị Khương Phàm chèn ép không thể không làm ra thỏa hiệp. 

 Thiên Kiếm Thần Tông bọn hắn và Khương Phàm không có bất kỳ liên quan thực chất gì, càng không liên lụy đến bên trong cuộc báo thù của Khương Phàm. 

 - Bây giờ suy nghĩ một chút, Cổ Thần lão tổ hẳn là bị Khương Phàm uy hiếp. 

 Phó Hành Không hồi tưởng vẻ trầm mặc cùng ngày của Cổ Thần lão tổ, rất có thể là bị Khương Phàm bức hiếp, ví dụ như không đồng ý liền diệt môn chẳng hạn. 

 - Nhất định phải giữ vững bí mật, bất kỳ người nào cũng đều không được tiết lộ tin tức. 

 Cổ Vân Thiên nghiêm túc nhắc nhở bọn hắn, cũng chuẩn bị sau khi trở về sẽ một lần nữa chế định tông quy, miệng toàn tông đều một mực khóa gấp. 

 Bằng Vương mở miệng: 

 - Chúng ta biết nặng nhẹ, nhưng... 

 - Nhưng cái gì? 

 - Trong ước định của chúng ta cùng Hải Thần đảo, bao gồm cả việc đưa bọn hắn đến Thiên Khải chiến trường. Chờ ngày nào đó sau khi thân phận Hải Thần đảo bại lộ, Hoàng Đạo Thiên Khải nhất định sẽ ngờ vực vô căn cứ rằng chúng ta là đồng phạm. Coi như chúng ta muốn giải thích, Hoàng Đạo Thiên Khải có tin hay không? Nếu như gặp phải hoàng đạo cực đoan, rất có thể sẽ không nghe giải thích, trực tiếp diệt trừ chúng ta chấm dứt hậu hoạn. 

 Lời Bằng Vương nói để tất cả mọi người rơi vào trầm mặc. 

 Đúng vậy, dù sao cũng là chiến tranh dính đến toàn Thiên Khải, ai sẽ bởi vì hai ba câu nói liền để ngươi thoát khỏi hiềm nghi? 

 Mà Thiên Kiếm Thần Tông bây giờ chính là thời điểm thế yếu, diệt trừ bọn hắn chỉ cần ba năm hoàng đạo liên thủ liền có thể làm được. 

 Nhất là hoàng đạo gần hải vực, càng có thể mượn cơ hội này diệt trừ bọn hắn, sau đó chia cắt Thần Dụ Chi Hải. 

 - Trước tiên phong tỏa tin tức, đợi đến sau này rồi nói sau. Tin tưởng Cổ Thần lão tổ, ngài ấy đã sống ba thế, hẳn là có thể có kế hoạch ứng phó. 

 Cổ Vân Thiên rất buồn khổ, thế giới mới vừa mới mở ra tai nạn, đã sinh ra ảnh hưởng đối với cách cục của Thần Vực Chi Hải đến mức không thể lường được, không nghĩ tới nguy cơ nghiêm trọng hơn đã chờ đợi bọn hắn trong tương lai. 


 Quả thật là họa vô đơn chí. 

 Dương Biện cưỡi Huyền Quy rời khỏi chiến trường, bí mật hội hợp cùng Khương Phàm. 

 - Ha ha, Tiểu Vương, nhìn thấy không? Lão tử đã xử một chủ nhân hoàng đạo! Thánh Vương, bây giờ ta đã là Thánh Vương, ngươi biết cảm giác của cảnh giới Thánh Vương không? Đơn giản mà nói, chính là... Thoải mái! Ha ha, sung sướng, thoải mái! 

 Đại Tặc lắc đầu vẫy đuôi, ngao ngao gọi bậy, cố ý khoe khoang trước mặt Đại Vương. 

 Đại Vương nghiêm mặt, oán hận nói: 

 - Mấy tháng này lão tử cũng rất thoải mái! 

 Đại Tặc tiếp tục đâm kích nói: 

 - Ngươi đó chính là chuyện khẽ run rẩy, bản Thánh Vương đây là một mực run rẩy, một mực thoải mái, thoải mái đến phát nổ, ha ha! 

 - Không phải chỉ là Thánh Vương thôi sao? Nhìn ngươi đắc ý như thế! 

 - Ngươi đến đi, ngươi bước lên Thánh Vương xem nào! 

 - Ngươi chờ đấy, không ngoài mười năm, bản vương cũng có thể tiến vào Thánh Vương! 

 - Chờ ngày nào đó ngươi tiến đến Thánh Vương, lão tử đã sớm tiến đến Thánh Hoàng. Ngươi a, đời này nhất định bị ta đặt ở dưới thân mà chà đạp, ha ha, cam chịu số phận đi. 

 - Còn tiến đến Thánh Hoàng? Với ngươi năng lực? Nếu như không có hai cái trứng kia dắt lấy, ngươi muốn thượng thiên. 


 Dương Biện hỏi: 

 - Các ngươi lấy được cơ duyên gì? Nó vốn là một con cá sấu làm sao lại biến thành Thiên Long, phải là nên đổi thành Cự Long chứ, đây đều tương đương với hai loại huyết mạch khác biệt. 

 Khương Phàm cười nói: 

 - Đại Tặc ở chỗ này cất giấu một bí mật, chỉ là không nghĩ tới sau khi móc bí mật ra, so với nó tưởng tượng còn muốn lớn hơn, sau đó liền biến đổi. Cũng không thể nói là thay xương đổi thịt, hẳn là trở lại trong trứng dựng dục một lần nữa. Nói như thế nào đây... Nó biến đổi thành Thiên Long, là chủ vị Long Đế trong lịch sử Thiên Long tộc, Đại Đạo Long Quỳ, bên trên tư liệu lịch sử Long tộc trực tiếp dùng Hồng Hoang định danh cho nó, tên là Hồng Hoang Thiên Long.