Đan Đại Chí Tôn

Chương 2225: Thế giới mới phản kích (1)




 

 Nhưng, chiến tích bất bại của nàng, vậy mà ở hải vực này lại bị khiêu khích nghiêm trọng? 

 Tên Khương Phàm đáng chết, nếu như không phải trước đó hắn bắn nàng mấy chục mũi tên kia, làm thương tổn tới linh hồn, nàng khẳng định còn có thể càng mạnh hơn nữa! 

 Không được, ta là Kim Vô Song, coi như linh hồn bị thương thì như thế nào? 

 Ầm ầm... 

 Kim quang cuồn cuộn, khung trời sau lưng Kim Vô Song diễn biến ra cung điện màu vàng, màu vàng quần sơn, hình ảnh màu vàng, chính là mê ảnh của Hoàng Kim Thiên Phủ. 

 Theo toàn thân Kim Vô Song bộc phát ánh sáng, mê hình Thiên Phủ đã biến thành chân thực, uy thế tràn ngập đất trời. 

 - Trấn cho ta! 

 Kim Vô Song phất tay đẩy một kích, cung điện hoàng kim, Hoàng Kim sơn, còn có hoàng kim tộc nhân đều lao ra, giống như là Hoàng Kim Thiên Phủ giáng lâm, trấn áp đi qua thẳng đến Đại Tặc. 

 Đây là tuyệt sát chiến kích của Hoàng Kim Thiên Phủ khiếng Thiên Khải rung động, truyền nhân Thiên phẩm linh văn có thể trên cô đọng Kim Thân khắc đầy vết tích Thiên Phủ, cùng loại với đạo ngấn, có thể tại thời khắc đặc thù, thông qua kích phát Kim Thân, mượn dùng năng lượng cả tòa Thiên Phủ. 

 Nguồn năng lượng này có thể đạt tới trình độ gì, đều hoàn toàn dựa vào thiên phú của chính mình, cùng thực lực của Kim Thân. 

 Ầm ầm! 

 Khung trời lay động, không gian bạo động, Hoàng Kim Thiên Phủ như là vượt qua thời không mà đến, trấn áp Đại Tặc. 

 Đại Tặc cảm nhận được nguy hiểm, cơ thể to béo nhanh chóng khô quắt gầy gò, toàn bộ năng lượng mênh mông hội tụ đến linh văn trên trán, cùng loại với long tinh của Cự Long, thể hiện ra khí tức kinh khủng. 

 Mặc dù Đại Tặc vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được tuyệt kỹ này, nhưng phối hợp mười tám tấm huyết lân, đủ để nghênh chiến tuyệt tích Thiên Phủ. 

 Ầm ầm!! 

 Long văn hóa rồng, giống như là Thiên Long chân thực mà đẹp đẽ, giương cánh bay lên không, rung ra sóng cả hoa mỹ. 

 Những nơi đi qua, núi sông chôn vùi, không gian tàn lụi, Tiểu Thiên Long hâm mộ phát ra tiếng long ngâm giống như Tổ Long, toàn bộ thân hình hóa thành long ảnh Hồng Mông. 

 Mười tám tấm huyết lân nhận trùng kích, kích phát máu tươi, liên tiếp hóa rồng, bao quanh long ảnh Hồng Mông, phóng lên tận trời. 

 Ba động trong chốc lát như là vạn long lên trời, bách thú thần phục. 

 Ầm ầm... 


 Tiếng nổ lớn kinh thế hãi tục, trực tiếp đánh vào thị giác không có gì sánh kịp, bộc phát trên chiến trường dưới sự chú ý của hàng vạn người. 

 Vô số cường giả dõi mắt nhìn ra xa, tận mắt chứng kiến tràng diện khủng bố, long ảnh diệt thế, Thiên Phủ sụp đổ, hai nguồn năng lượng dưới sự va chạm thảm liệt đã nhanh chóng chôn vùi, nhưng... tại thời khắc đang giằng co này, Kim Vô Song có chút hoảng hốt, linh hồn đã bị thương không chịu nổi bộc phát như vậy. 

 Kết quả... uy thế vạn long lên trời cuồng bạo chôn vùi hư ảnh Thiên Phủ, đẩy toàn bộ năng lượng bạo độngche mất Kim Vô Song trên không trung! 

 Kim Vô Song cực lực chống cự, nhưng vẫn tháo chạy hơn vạn mét, cuối cùng đánh tới bình chướng trên khung trời, áo giáp hoàng kim vỡ vụn, chiến khu màu vàng bò đầy vết nứt, máu tươi hoàng kim tùy ý chảy xuôi. 

 Nàng thua!! 

 Thất bại lần đầu tiên trong đời!! 

 Khóe miệng Kim Vô Song chảy máu, dừng ở không trung quan sát Thiên Long ở phía dưới, bàn tay nắm chặt chiến kích đang nhẹ nhàng run rẩy. 

 - Nói cho ta biết thân phận của ngươi! 

 Toàn trường yên tĩnh, vô số ánh mắt từ trên thân Kim Vô Song chuyển dời đến chỗ con Thiên Long kiêu ngạo kia. 

 Đó là Thiên Long, sẽ không sai! 

 Nhưng Thiên Long có thể trực diện với Hoàng Kim Thiên Phủ, ở trong ấn tượng của bọn hắn hẳn là chỉ có Long Tử của Cửu Thủ Thiên Long. 

 Mà đây lại là do một con cá sấu biến thành, là Thiên Long có được ánh sáng bảy màu, đây lại là cái gì? 

 - Tiểu tổ tông của ta ơi, Đại Tặc đều mạnh đến trình độ này? 

 Đại Vương ngây người ra đó, ngay cả Dương Biện đều cảm nhận được từng trận hồi hộp. 

 - Ngao ngao ngao, ha ha ha, thắng! Thắng rồi! Ha ha, lão tử thắng rồi! 

 Đại Tặc giống như không nghe thấy lời Kim Vô Song đang hỏi, nó phách lối huy động hai cánh, ở trên không nhấc lên ngao ngao không ngừng, bộ dáng tôn quý bá đạo phối hợp với phách lối giống như du côn để Kim Vô Song lên cơn giận dữ, cũng làm cho tất cả cường giả hoàng đạo đều thể hiện quái dị. 

 Khương Phàm dậm chân phóng lên trời, rơi xuống trên thân Đại Tặc, cười lạnh trêu tức: 

 - Ha ha, trách không được Kim cô nương nhất định phải khiêu chiến Thánh Linh ta đây, thì ra cùng cảnh giới là đánh không lại. 

 Kim Vô Song gắt gao nắm chặt Hoàng Kim Chiến Kích, vinh quang nửa đời, đã bao giờ nàng nhận qua nhục nhã như vậy. 

 Nếu như không phải vừa mới bắt đầu đã bị Khương Phàm thương tổn tới linh hồn, làm sao nàng có thể đến mức thua một con cá sấu được. 

 - Để Kim cô nương hổ thẹn, ha ha, sai lầm. Tuy nhiên, cũng không thể trách ta được, thật sự là ta vừa đánh xong cùng Miếu chủ Thần Miếu, tiêu hao rất lớn, không thể tái chiến Thánh Vương. 

 Miệng Khương Phàm lại không tha cho người ta, tiếp tục đâm kích Kim Vô Song. 

 Nói bóng gió, nếu như không phải giết Hạo Diệp trước, thì chính là giết Kim Vô Song ngươi. 

 Kim Vô Song đưa ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Hắc Ma đại lục, trong này ma khí cuồn cuộn, nhưng không có Ma Vương nào đứng ra tái chiến với Khương Phàm cùng Thiên Long, dù sao... quan hệ giữa bọn hắn và Thái Sơ ở giữa là thuộc về thù địch, rất tình nguyện nhìn thấy bọn người Kim Vô Song chịu nhục. 

 Bọn chúng không thể hiện thái độ, Kim Vô Song cũng sẽ không theo dự định mà buông tha bọn chúng: 

 - Ma tộc đều chết sạch rồi sao? Trước đó là ai kêu gào muốn thay Liệp Thiên Ma Hoàng báo thù? Khương Phàm đang ở ngay chỗ này, các ngươi không nhìn thấy sao? 

 Khương Phàm không sợ hãi mà đáp lại. 

 Bên trong ma khí cuồn cuộn truyền ra giọng của một nữ tử: 

 - Thế giới mới đúng là chỗ tốt, rất thích hợp mai táng kẻ đã chết không nên sống lại là ngươi đây! 

 Phần Thiên Chiến Vực chảy xuôi trên người Khương Phàm như dung nham, hội tụ đến cánh tay phải, diễn biến thành liệt diễm chiến đao, chỉ đến toàn trường.