Đan Đại Chí Tôn

Chương 2219: Loạn chém hoàng chủ (1)




 

 Khương Phàm càng đánh càng mạnh, không để ý tiêu hao mà tùy ý bộc phát thực lực, bằng vào huyết đan không ngừng liên tục bổ sung, chính diện chém giết cùng vị chủ nhân hoàng đạo cường hãn cao ngạo này. 

 Cơ thể Hạo Diệp gầy gò rõ đến mức mắt trần đều có thể nhìn ra, nhưng hai cánh lại càng ngày càng huy động mạnh, lần nữa hiện ra bí thuật cực hạn. 

 Một tiếng oanh lớn, Hạo Diệp uể oải giống như là đột nhiên thức tỉnh, ngẩng đầu rống to, hai mắt Âm Dương lưu chuyển cường quang, tóc dài phiêu tán dựng thẳng đứng lên, khí tức kinh khủng tràn ngập đến cực hạn. 

 Trong chớp mắt, theo hai cánh múa bút, đất trời bên trái triệt để đen kịt, không gian bên phải lại tràn ngập ánh sáng trắng vô tận. 

 Một bên đen, tĩnh mịch giá lạnh, giống như lỗ đen, một bên trắng, cường quang vô biên vô hạn. Như là thế giới này đột nhiên biến thành hai thế giới đen và trắng, mà điểm kết nối của hai thế giới, chính là Hạo Diệp cùng hai cánh của hắn. 

 Giờ khắc này, Âm Dương nhị khí lưu chuyển đến cực hạn, hai bên thế giới đều đang lắc lư, trật tự cùng pháp tắc vô tận, năng lượng tự nhiên kinh khủng, đều như là đang cộng minh cùng hai thế giới. 

 Giờ khắc này, số lượng lớn cường giả đều ớn lạnh toàn thân, đầy rẫy kinh hãi. 

 Khương Phàm giật mình trước nguy cơ, quả quyết lui lại, hóa thân thành Chu Tước, cũng thiêu đốt huyết nhục thần hồn, diễn biến Thủy Tổ phân thân. 

 Hai con Chu Tước giương cánh gáy to, đốt thấu không gian, liệt diễm kinh khủng như ngàn vạn núi lửa đang phun trào, oanh động khắp nơi, bọn hắn liên thủ với nhau, cường thế thôi động Thông Thiên Tháp. 

 Thông Thiên Tháp tăng vọt quy mô, giống như trụ trời lâm thế, ầm vang trấn áp thế giới này. 

 Xiềng xích vô hình vô chất phiêu miểu, như lôi đình hoành hành giữa không gian, cùng khung trời đại địa, vạn linh chúng sinh, trật tự pháp tắc các loại, đều sinh ra cộng minh vi diệu. 

 Thông Thiên Tháp phía trên phù văn như là đều sống lại, Vạn Đạo chỉ lên trời, dân chúng tế thế. 

 Oanh... 

 Hạo Diệp không màng sống chết tấn công, hai cánh động huy trước lưỡng giới đen trắng, trận va chạm cuồng bạo tạo ra khí tức Hỗn Độn vô tận, như biển cả gầm thét, như dòng lũ cuốn trôi, tràn ngập sinh tồn và tử vong, nương theo quỷ dị mê quang, cuồng bạo đánh tới Khương Phàm. 

 Khương Phàm thôi động toàn diện Thông Thiên Tháp, trấn áp thế giới, ngạnh kháng Âm Dương nhị khí. 

 Chỉ lần một khắc bộc phát ba động này đã triệt để ảnh hưởng đến ngàn dặm. 

 Khí tức tuyệt vọng thấm vào đất trời, kích thích linh hồn của tất cả cường giả, để cho người ta sợ hãi, ngạt thở, tuyệt vọng, như là trong lúc bất chợt đang ở vào thời kỳ khai thiên tích địa quỷ bí, nhận lấy pháp tắc diễn biến, vạn vật như con kiến hôi trong thiên uy vô tận. 

 Giờ phút này hai cánh Âm Dương cho thấy uy thế tới gần Thánh Hoàng! 

 Nhưng Thông Thiên Tháp của Khương Phàm lại hiện ra uy lực Thần khí. 

 Ầm ầm!! 

 Trận bạo phát cực lớn! 

 Không gian áp súc, khí lãng bạo động, năng lượng cuồn cuộn trong chớp mắt như là ngàn dặm sơn hà đều hóa thành hư vô, ngay cả mê vụ trong cấm khu của thế giới mới đều xuất hiện cuồn cuộn quái dị. 

 Trong nháy mắt, cảnh tượng nơi đó chợt nổi lên. 

 Đằng Xà, Đào Ngột, Thái Thản Cự Viên, Bích Ngọc Long Tượng, Viễn Cổ Thương Loan,… số lượng lớn Yêu Chủ của Tổ Nguyên sơn đều phân tán trong đó, yêu khí thông thiên, sát khí như biển, giống như Viễn Cổ yêu ma đang đóng tại nơi đó, tận mắt thấy chiến trường ở phía ngoài. 

 Chỉ là mê vụ rất nhanh đã khép lại, che mất bọn chúng. 

 Bên ngoài cũng không có ai thật sự chú ý tới tình huống nơi đó. 

 Trong lúc bộc phát trận nổ tung kinh khủng, toàn thân Khương Phàm đều phun máu tung toé, giống như là một viên thiên thạch đang trượt xuống từ bầu trời, trọn vẹn tháo chạy hơn tám mươi dặm, sau liên tục nảy lên trên mặt đất, sau đó lại rời khỏi hơn hai mươi dặm, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất, bộ dáng chật vật không chịu nổi. 

 Nhưng, hắn không có đau đớn, ngược lại đôi mắt hắn càng trở nên nóng bỏng, kích động đến run rẩy. 

 Chiến đấu như vậy thật sự là quá kích thích! 

 Hắn lại có thể tại Thánh Linh cảnh chém giết cùng chủ nhân hoàng đạo cấp bậc Thánh Vương! 

 Đầu tiên là Cự Long, bây giờ lại là Hạo Diệp, chân chính kiểm nghiệm thực lực của hắn. 

 Càng phấn chấn hơn chính là, Thông Thiên Tháp thật sự có thể diễn biến ra uy lực trụ trời, ngạnh kháng Âm Dương Dực. 

 Đây chính là võ pháp cực hạn để kiếp trước hắn vô cùng nhức đầu, nhất là khống chế Thái Âm Thái Dương của lão tổ Thần Miếu, càng từng để Thiên Hậu nhiều lần bị thương. 

 Mà bây giờ, Thông Thiên Tháp cho thấy hiệu quả đã để hắn vô cùng ngạc nhiên, vậy mà lại có thể trấn trụ Âm Dương nghịch loạn. 

 - A a a! 

 Hạo Diệp gầm thét đầy bi phẫn, hắn điên cuồng tế hiến, liên tục phóng thích lực lượng mạnh hơn. 

 Rõ ràng hắn đã tăng vọt thực lực, tự tin có thể săn giết Khương Phàm, nhưng kết quả chỉ là áp chế, không thể thật sự giết chết Khương Phàm, mà đến bây giờ thời gian đã dài bao lâu rồi? 

 Hẳn là đã vượt qua hai mươi phút. 

 Có nghĩa là sau đó hắn phải suy yếu hai mươi năm, càng có hao tổn hai mươi năm thọ nguyên. 

 Không thể nào!! 

 Không thể nào như thế này được!! 

 Âm Dương Dực lại lần nữa phóng thích Âm Dương nhị giới, cơ hồ là nghiền ép tiềm lực giam cầm trời đất. 

 Giờ khắc này, hắn muốn va chạm Âm Dương nhị giới, diễn biến ra lực lượng hư vô vô tận. 

 Nhưng, đúng vào lúc này, Kim Vô Song và các cường giả liên tiếp bị bạo động trùng kích hất ra ngoài đang cưỡng ép chống đỡ năng lượng mà tới gần nơi nào đó trên chiến trường. 

 Nơi đó là chỗ của con cá sấu lớn mà Khương Phàm bồi dưỡng! 

 Mặc dù bọn hắn không tiện nhúng tay trận chém giết giữa Khương Phàm cùng Hạo Diệp, nhưng cũng có thể mở ra chiến trường thuộc về 'mình'. 

 Nếu như săn giết con cá sấu lớn cảnh giới Thánh Vương này, chẳng khác nào giải quyết mối dựa vào của Khương Phàm, Hạo Diệp liền có thể không cố kỵ gì mà chém giết Khương Phàm. 

 Coi như Hạo Diệp không giết chết được Khương Phàm, sau đó bọn hắn săn giết Khương Phàm cũng có thể không hề cố kỵ. 

 Bọn người Kim Vô Song không tiếp tục ẩn giấu mà nhanh chóng kích phát linh văn truy kích. 

 Mặc dù là Thánh Vương, nhưng cũng chỉ một con cá sấu mà thôi, tiềm lực hay tư chất đều kém xa những Chí Tôn Yêu tộc chân chính kia, có thể bước lên loại cấp độ này, toàn bộ đều là nhờ tích lũy tài nguyên, kích phát huyết mạch, cho dù là mạnh hơn thì cũng đều mạnh không đến đi đâu. 

 - A a a, cứu mạng. Khương Phàm, có người muốn giết ta. Ai nha nha nha, không được không được! Thật đáng sợ, thật đáng sợ! 

 Đại Tặc hất ra móng vuốt, mãnh liệt đong đưa cơ thể to béo của mình, ngao ngao kêu gào phải nói là cực thê lương, các cường giả đang đuổi theo ở phía sau nghe được cũng cau chặt lông mày, cái này… mẫu thân nó, là cái quái gì.