Đan Đại Chí Tôn

Chương 2217: Nghịch chiến Âm Dương (1 )




 

 Phốc phốc... Móng vuốt trực tiếp xé mở cánh phải, vô tình đánh vào trên bờ vai miếu chủ. 

 Bả vai của miếu chủ bị đánh trúng, huyết nhục phun ra, thân thể nằm ngang đánh xuống dưới mặt đất. 

 Đám người kinh hô, khó có thể tin được mà trừng to mắt, vừa mới bắt đầu liền thua? 

 Bả vai vỡ vụn của Hạo Diệp miếu chủ nhanh chóng khép lại, nhưng mặt mo của hắn lại đau rát, vừa mới bắt đầu liền bị Khương Phàm đánh bay, thật sự là mất mặt xấu hổ. 

 Ánh mắt của hắn giá lạnh đến cực hạn, mắt trái đen kịt, mắt phải tái nhợt, hai mắt biến thành Âm Dương Nhãn, toàn thân lưu chuyển ra khí tức kinh khủng, cảnh giới lại tấn mãnh tăng trưởng. 

 Cảnh giới cùng khí thế đều tại thời khắc này hất ra Khương Phàm. 

 - Khương Phàm, bây giờ ngươi còn chưa có tư cách khinh thường bất cứ chủ nhân các hoàng đạo nào! 

 Hạo Diệp miếu chủ bộc phát, Âm Dương nhị khí được tuôn ra, va chạm ra kịch liệt, cả phiến đất trời đều lắc lư. 

 Bên trong cuồng bạo lại lộ ra quỷ bí! 

 Bên trong cường thịnh lại lộ ra âm trầm! 

 Hắn nhanh chóng huy động hai tay, hấp thu uy lực Thiếu Âm Thiếu Dương, hóa thành Âm Dương Ấn, phóng lên tận trời. 

 Khương Phàm nhanh chóng giết tới, Phần Thiên Chiến Vực hội tụ ở tay trái, ba loại thần hỏa là Chu Tước Yêu Hỏa, Vạn Vật Nguyên Hỏa, cùng Bát Hoang Tuyệt Diễm bao quanh, giống như là áp súc ra ba quả tinh cầu sáng chói, vờn ở xung quanh quyền sáo, kích ra uy lực Phần Thiên Chiến Vực cực hạn. 

 Tay phải thì kích phát tiềm lực móng vuốt Chu Tước, diễn biến Tinh Thần Đại Táng, nhưng không phải táng diệt tinh thần thật sự, mà là ngưng tụ ra một phiến tinh vực ở trong lòng bàn tay, kích phát ra khí tức tai nạn ở bên trong. 

 Ầm ầm!! 

 Song quyền bạo kích Âm Dương Ấn, không gian lập tức nổ lên chấn động kịch liệt, giống như là đã dẫn phát thế giới gào thét, khí tức kinh khủng quét sạch trên trời dưới đất, tác động đến mấy trăm dặm sông núi. 

 Hạo Diệp miếu chủ cưỡng ép ổn định, không có tháo chạy, nhưng đòn tấn công ngay sau đó của Khương Phàm bộc phát như là một trận bão. 

 Rầm rầm rầm! 

 Hai người dã man giết tới cùng một chỗ, Hạo Diệp nương tựa theo tạo nghệ võ pháp đến đỉnh cao, liên miên bất tuyệt diễn dịch ra Âm Dương nhị khí, nhưng đòn tấn công của Khương Phàm lại quá khỏe khoắn, tay trái là phần thiên quyền, tay phải là tinh thần quyền, một bên là thần viêm cuồn cuộn, một bên là ngôi sao rạng rỡ, mỗi một quyền đều bộc phát ra uy thế khủng bố phần diệt vạn vật chôn vùi tinh không. 

 Đây là thế công mới mà Khương Phàm diễn biến ra trong hơn năm mươi ngày bế quan. 


 Quyền trái cuồn cuộn yêu hỏa, trùng kích Phần Thiên Chiến Vực, kích phát ra thế công bá đạo. 

 Quyền phải, dùng ý thức cảm ngộ tinh thần, diễn biến sóng triều tai nạn, kích phát ra thế công hủy diệt. 

 Bất luận là quyền trái hay là quyền phải thì tiêu hao đối với cơ thể và ý chí đều là cực lớn, phụ tải càng lớn, như là có thể vỡ nát cả hai tay, xé rách ý thức, nhưng Khương Phàm vừa mới dùng huyết nhục Cự Long rèn luyện thể phách, tráng kiện khí tức sinh mệnh, cho nên hoàn toàn chịu đựng được múa bút điên cuồng như vậy. 

 Khương Phàm cùng Hạo Diệp giết tới cực hạn, hai người như hai tia chớp đang di chuyển, không ngừng va chạm, phát ra một đoàn lại một đoàn ánh sáng óng ánh, có chút trực tiếp phá vỡ chân trời, trùng kích bình chướng. 

 Kịch liệt không gì sánh được, hung hãn không gì sánh được. 

 Khương Phàm nâng trọng quyền rung chuyển Âm Dương, chấn động năng lượng để hư không đều nổi lên từng con sóng lớn chồng chất, cảnh tượng cực kì khủng bố. 

 Tất cả cường tộc nhìn thấy mà hoảng sợ run rẩy, trận chiến đấu trước mắt thực là đã vượt qua dự liệu của tất cả mọi người. 

 Vốn cho rằng sẽ là võ pháp diễn dịch cùng đọ sức, là truyền thừa đối kháng cùng so đấu, ai có thể nghĩ tới đi lên chính là 'Chém giết' nóng nảy, một quyền bạo kích kia đánh trên người Hạo Diệp, cũng giống như là đánh vào trên người của bọn hắn, để vô số người liên tiếp hít vào từng hơi. 

 - Thật mạnh! 

 Có người âm thầm nói thầm, trước khi không gặp được Khương Phàm, đều là hùng tâm bừng bừng muốn săn giết hắn, nhưng bây giờ... Bọn hắn thật sự có chút bỡ ngỡ. 


 Tên điên này thật sự có thể bằng vào cảnh giới Thánh Linh chém giết cảnh giới Thánh Vương, còn không phải là Thánh Vương bình thường, mà là chủ nhân các hoàng đạo cao quý! 

 - Miếu chủ, hình như ngươi già rồi! 

 Song quyền của Khương Phàm tỏa ánh sáng càng ngày càng thịnh, ba loại thần viêm phát uy ở quyền trái, phối hợp với Phần Thiên Chiến Vực lại cương mãnh không gì sánh được, móng vuốt ở quyền phải lại sắc bén, nắm chặt thế giới trong tay, khí tức tai nạn như là từng mảnh tinh vực bạo kích đến hắn. 

 Hạo Diệp càng ngày càng lực bất tòng tâm, không phải hắn không đủ mạnh, mà là hoàn toàn không thích ứng được đấu pháp như thế này. 

 Hắn thấy, hai bên vừa mới bắt đầu hẳn chỉ là luận bàn đơn giản, là thử sâu cạn một chút, sau đó lại diễn biến võ pháp đối kháng, ai có thể nghĩ tới Khương Phàm lại dã man như thế, đổ ập xuống thì liền không ngừng điên cuồng tấn công, hắn diễn dịch võ pháp càng ngày càng theo không kịp tốc độ. 

 Rốt cuộc cũng... 

 Bành!! 

 Quyền phải của Khương Phàm đột nhiên nổ tung, giống như là tinh vực mênh mông triệt để sụp đổ, khí tức tai nạn mãnh liệt lao ra, rét lạnh, tuyệt vọng, bạo động. 

 Hạo Diệp chật vật nhấc lên, Âm Dương Ấn vỡ nát ngay tại chỗ. 

 Khương Phàm hoành hành trọng quyền, rắn chắc đập vào trên đầu Hạo Diệp. 

 Tiếng răng rắc giòn vang quanh quẩn ở bên trong màng nhĩ, đầu như muốn nổ tung, thất khiếu rướm máu, lại lần nữa đánh tới trên mặt đất. 

 Khương Phàm thi triển Lăng Thiên thuật, tốc độ tăng vọt, đuổi sát đánh tới Hạo Diệp. 

 Hạo Diệp nhấc lên rơi xuống đất, nhưng ương ngạnh ổn định, ô quang ở cánh trái che lấp mặt trời, kim mang ở cánh phải diệu thiên, cuồng dã vung đánh, bộc phát ra hào quang sáng chói vô tận. 

 Trong chớp mắt uy thế mãnh liệt như là mấy triệu ngọn núi lửa dâng lên tập thể, năng lượng cuồn cuộn phóng lên tận trời, đánh bay Khương Phàm đang giết tới gần. 

 Thực lực Thánh Vương đỉnh phong, cuối cùng vẫn mạnh hơn quá nhiều so với cưỡng ép biến đổi thành Thánh Vương. 

 Mà tinh thần lại phiêu miểu mà xa xôi, điều động chính là năng lượng tiêu tan. 

 Hạo Diệp cố nén đầu đau nhức kịch liệt, tiếp cận Khương Phàm đang lao đến, thần tình nghiêm túc, cảm nhận được áp bách. 

 Hắn biết Khương Phàm rất mạnh, nhưng là chủ nhân các hoàng đạo, là cường giả Thánh Vương, vậy mà lại ép không được? 

 Chuyện này thật không thể tiếp nhận được!