Đan Đại Chí Tôn

Chương 2200: Cuồng chiến




 - Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không. 

 Khương Phàm hét lơn, như Cửu Thiên Lạc Lôi, phạm vi mấy trăm dặm đều sụp đổ, xuất hiện kinh khủng bạo động cuồn cuộn, tràng diện rung động lòng người, sóng triều tai nạn vô tận như ngàn vạn con sông đổ về biển cả, mãnh liệt lao tới phía Khương Phàm. 

 Khương Phàm triển khai toàn bộ thực lực của mình, không có bất kỳ giữ lại cái gì, đi lên chính là sóng triều tai nạn cực hạn. 

 Mà đối chiến với Cự Long cảnh giới Thánh Vương, cũng nhất định phải ứng phó toàn lực, nếu không chính là tìm đường chết. 

 - Hắn đang làm gì? 

 Các cường giả Thái Uyên Cực Địa đột nhiên bị bao phủ trong tai nạn bỗng nhiên biến sắc, suýt nữa thì trợn lác cả mắt, đầu gia hỏa này rót nước sao, cũng dám đối kháng cùng Cự Long? 

 Lại còn chủ động xuất kích! 

 Khương Phàm dậm chân phóng lên trời, nghênh chiến Tử Kim Cự Long. 

 Khí thế đang bị kiềm chế được phóng thích toàn diện, uy thế gần như là Thánh Vương đang cuồn cuộn kéo ra khắp nơi. 

 Giờ khắc này hắn hào tình vạn trượng, chiến ý như thủy triều, như là xông lên Cửu Thiên, bên dưới nhiếp Cửu U Thần Ma, như sóng triều tai nạn từ đại dương hội tụ đến trước mặt hắn, ép tới vùng không gian này đều đang oanh minh, Hám Hải Thú ở xa xa kinh hãi đến mức toàn thân nó đều như muốn nhũn ra. 

 - Ngươi là người phương nào? 

 Tử Kim Cự Long phát ra tiếng long ngâm hùng hậu, không còn là gào thét, mà là thần thông Long tộc chân chính, sóng âm ngập trời như muốn đánh nát ý chí của trời đất, đánh rách tả tơi hồn phách của vạn vật, mỗi đạo sóng âm đều như là ẩn chứa giết chóc cùng uy lực hủy diệt cực hạn. 

 Cuồn cuộn sóng âm giống như đại dương cuồn cuộn, lại như vạn long xuất kích, nghênh chiến sóng triều tai nạn. 

 Ầm ầm... 

 Thế công khủng bố kinh thiên động địa nổ lên giống như tinh không táng diệt, ngay sau đó nhấc lên cơn bão năng lượng không có tận cùng, khung trời cuồn cuộn trở thành phế tích, năng lượng khủng bố quét sạch mấy trăm dặm. 

 Hám Hải Thú và các các cường giả Thái Uyên tán loạn ngay tại chỗ, tựa như núi đá đột ngột nhảy lên, gào thét lên tung bay ra ngoài. 

 - Ngươi là người phương nào! 

 Tử Kim Cự Long lại lần nữa hỏi thăm, nó thật sự có chút ngoài ý muốn, nó là Cự Long, người thừa kế chính thống của huyết mạch Yêu Đế, tùy tiện một tiếng long ngâm đều ẩn chứa ngàn vạn sát cơ, đủ để hủy diệt những cái năng lượng võ pháp buồn cười kia của Nhân tộc. 

 Vậy mà người này lại có thể thông qua cưỡng đề cảnh giới, ngạnh kháng chính diện với nó? 

 Hắn lấy ở đâu ra lực lượng? 

 Hắn ở đâu ra can đảm? 

 Nhân tộc thiên hạ dám trực tiếp khiêu chiến cùng Long tộc, chỉ có hai phe Đế tộc kia. 

 Nhưng, cho dù là gặp nhau, cũng đều là thận trọng giao phong, không thể nào lớn lối làm càn như thế. 

 - Ngươi nhìn xem ta là ai? 

 Toàn thân Khương Phàm cứ như là hỏa lô, đốt ra tia sáng đầy trời, khí tức cường hãn dâng lên, cướp đoạt năng lượng tự nhiên giữa đất trời. 

 Hắn bay thẳng lên cao, nhấc lên liệt diễm, trong chốc lát giống như là mở ra dị độ không gian, liệt diễm chật ních cả khung trời, bên trong hiển hiện ra trọn vẹn năm ngàn thú ảnh. 

 Mãnh hổ, hùng sư, dã tượng các loại, đều là những mãnh thú cường hãn. 

 Ngoài ra còn có Bất Diệt Thiên Hoàng, Liệt Ngục Yêu Hoàng và các loại Phượng Hoàng cùng các loại Yêu thú như Kim Bằng, Kim Kiêu, Kim Hống, và các loại dị thú như Hồng Hoang Man Long, Thái Thản Cự Viên. 

 Càng là có hình ảnh tượng trưng cho chính hắn, Chu Tước! 

 Trong năm năm Khương Phàm bế quan tại Sí Thiên giới đã đặc biệt làm một sự kiện nhất, chính là thăng hoa Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền. 

 Tài nguyên tu luyện càng là tự mình hấp thu từ huyết khí cùng hồn khí của bọn người Kiều Vô Hối, Khương Diễm. 

 Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền trước đó chỉ là thánh pháp, nhưng sau khi được Khương Phàm cải thiện, tuyệt đối đã đạt đến vấn đề thiên pháp cao cấp, huống chi lực lượng thi triển lại còn là Chu Tước Yêu Hỏa, tượng trưng cho phần diệt vạn vật. 

 Ầm ầm... 

 Liệt diễm cuồn cuộn, thú triều phóng tới, theo Khương Phàm khống chế, bọn chúng va chạm vào nhau, ngưng tụ thành một viên hỏa cầu mặt trời giống như, ngưng tụ khí tức thú triều, diễn biến bá thế, được Chu Tước Yêu Hỏa thôi động hoành không mà đi. 


 Rống!! 

 Cự Long nhúc nhích cơ thể, hướng về phía liệt diễm đầy trời phun ra long ngâm. 

 Bộc phát toàn diện bí thuật Long tộc gào thét như là Thiên Âm, lại như tiếng chuông tang diệt thế, bá đạo tuyệt luân, cuồn cuộn sóng âm như dời sông lấp biển, thủy triều tử kim vô tận thao thao bất tuyệt. 

 Ầm ầm... Bạo tạc kinh khủng, băng diệt mặt trời yêu hỏa, nổ lên thú ảnh đầy trời, tràng diện rung động giống như là Cự Long diệt thế, chém giết vạn thú, tiếng vang nương chấn thiên động địa theo thú triều gào thét, nổ tung tại khung trời. 

 - Tốt! 

 Khương Phàm phấn chấn hô to, thú quyền thăng hoa vậy mà lại có thể chống đỡ được một kích toàn lực của Cự Long? 

 Không uổng công hắn hao phí tâm huyết tại Sí Thiên giới, không phụ bọn người Kiều Vô Hối bỏ ra! 

 Rống! 

 Hống hống hống! 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

 Cự Long thẹn quá hoá giận, liên tiếp gào thét, nhấc lên tử kim (màu tím vàng) sóng triều giống như thiên quân vạn mã chấn vỡ đất trời, nghiền ép linh hồn, như muốn quét ngang hết thảy mọi thứ trước mặt đều hầu như không còn, ngay cả hạt bụi cũng không muốn giữ lại. 

 Tên con người này rõ ràng không phải Thánh Vương chân chính, chỉ là cưỡng ép thôi động thực lực mà thôi, vậy mà lại có thể chính diện ngạnh kháng cùng nó? 

 Đây quả thực là khinh nhờn đối với huyết mạch Cự Long! 

 Khương Phàm đưa tay chỉ lên trời, dẫn xuất Thái Tổ sơn cùng Đại Sơn Thượng Cổ từ trong Thông Thiên Tháp, nương theo lay động mãnh liệt, thổ triều ngập trời, quy mô tăng vọt. 

 Bọn chúng giống như là Cự Linh đang ngủ say khôi phục ngay tại thời khắc này, từ mấy chục mét tăng vọt đến mấy trăm, thậm chí là hơn ngàn mét, cùng núi rừng rộng lớn, đại địa vô hạn đều sinh ra cộng minh mạnh mẽ. 

 Nhất là Thái Tổ sơn, quy mô đã tăng vọt đến hơn ba ngàn mét, giống như quân vương, thân lệnh Đại Sơn Thượng Cổ. 

 Ầm ầm... 


 Tử Kim Cự Long đột nhiên ngừng lại, nhìn quần sơn hùng cứ trên bầu trời, đột nhiên có loại cảm giác quen thuộc không nói được. 

 - Hắn là Khương Phàm? 

 Một tiếng hét dài truyền đến tại điểm cuối cùng của chiến trường, yếu ớt phiêu hốt, quá xa, nhưng vẫn có thể nghe được phần chấn kinh kia. 

 Là đám người của Thái Uyên Cực Địa kia!