Đan Đại Chí Tôn

Chương 2108: Huynh đệ tốt




Sở Vũ nghe được tiếng la thì bỗng nhiên quay đầu, ánh mắt lăng liệt nhìn thấu trăm dặm không gian, tập trung vào một màn thảm liệt nơi xa.

- A a a! Nghiệt súc, nhận lấy cái chết!!

Sở Vũ gào thét, không lo được Khương Phàm, cường thế nhấc lên lôi triều, cuồng bạo ánh sáng thông thiên, lôi uy tàn phá bừa bãi như đại dương mênh mông đánh tới nơi xa.

Lôi triều sáng chói hoa lệ, lại táo bạo khủng bố, những nơi đi qua đại địa đều vỡ nát, núi cao đều sụp đổ, phế tích bừa bộn vạch ra lít nha lít nhít vết nứt.

- Rút lui!!

Tặc điểu quả quyết giương cánh, nổ bắn ra khung trời.

- Huynh đệ, thay ta chống đỡ!

Nhưng Đại Tặc không có tránh né, nó gào thét cuồng dã, lại không hề để ý đến sự uy hiếp của lôi triều, trực tiếp bổ nhào đi qua phía Đại Tư Tế đang chật vật.

- Cái âm thanh này huynh đệ của ngươi lão tử rất không quen!

Đại Vương đang muốn nhanh chân phóng tới thì đành cắn răng một cái, quả quyết nhảy vọt lên, thân thể nặng nề ầm ầm phóng đại, sôi trào yêu khí ngập trời, ngăn ở phía trước cự ngạc.

Giống như một ngọn núi to lớn nguy nga trấn áp giữa không trung, đối diện nhận lấy lôi triều kinh khủng.

Cường quang chói mắt, rọi khắp các dãy núi, lôi uy cuồn cuộn, hủy trời diệt đất.

Chiến khu Huyền Quy nguy nga của Đại Vương cơ hồ trở nên trong suốt, có thể rõ ràng nhìn thấy khung xương ở bên trong.

Lôi triều kinh khủng vô tình tàn phá Huyền Quy, chỉ mấy hơi ngắn ngủi thì chiến khu mấy chục vạn tấn đã liền cuồng dã tung bay ra ngoài.

Tuy nhiên, chính là nhờ sự chống cự của nó đã cho Long Cốt Cự Ngạc tranh thủ được cơ hội.

Đại Tặc cuồng dã vọt mạnh, phun ra tiếng long ngâm hủy diệt, Đại Tư Tế trực tiếp vỡ nát, ngay sau đó lại bị một ngụm nuốt vào.

Đại Tư Tế thần giáo, chết thảm!!

Sở Vũ dõi nhìn ra xa, vừa hay nhìn thấy hình ảnh bi thảm nơi đó, lồng ngực hắn cuồn cuộn, lên cơn giận dữ, suýt chút nữa phun máu.

Đúng vào lúc này, Khương Phàm thi triển Lăng Thiên Thuật đuổi giết tới, gắt gao cương móng vuốt chụp quét ra vết tích tử vong, hóa hướng về phía phần gáy Sở Vũ.

Móng vuốt nhận huyết hồn kích thích, bộc phát thần uy kinh khủng, phảng phất Yêu Hoàng Chu Tước chân chính bay lên đánh giết.

Sở Vũ giật mình trước nguy cơ, toàn thân lôi triều sôi trào trong nháy mắt, như vạn long ra tổ, cuồng kích bốn phương tám hướng, giống như mặt trời sụp đổ, cường quang chiếu thấu không gian.

Khương Phàm mãnh liệt run rẩy, huyết nhục văng tung tóe nhấc lên ra ngoài, nhưng móng vuốt vẫn rạch ra phần gáy Sở Vũ, cắt đứt vài đốt xương cổ.

Sở Vũ vội đưa một tay bịt phần gáy, tức giận nhìn Khương Phàm.

Khương Phàm bay lên nhấc lên cường thế ổn định, không chần chờ chút nào, lập tức kích phát Ấn Ký Thủy Tổ, phóng xuất ra cuồn cuộn liệt diễm, huyết khí nồng đậm, còn có hồn khí cường thịnh, không gian và thời gian vặn vẹo, rung chuyển pháp tắc, cường thế ngưng tụ ra Chu Tước hoàn toàn mới.

- Vẫn còn sống sao? Bắt đầu đi săn! Tới phối hợp, vây giết lão tặc này!

Sau khi Khương Phàm hóa thân thành Chu Tước thì hô to với phía sau, cùng Thủy Tổ phân thân liên thủ nhấc lên gấp đôi Chu Tước Yêu Hỏa, đốt cháy đất trời, diễn biến lên biển lửa vô tận, một trái một phải lao thẳng đến Sở Vũ.

Bằng vào Chu Tước Lăng Thiên Thuật, tốc độ của bọn hắn đã đạt tới cực hạn, có thể vật lộn với thiên lôi.

- Khương Phàm, chúng ta không đội trời chung!

Sở Vũ khẽ cắn môi, thi triển lôi triều bay lên không rời khỏi.

Khương Phàm ra vẻ truy kích, nhưng không có thật sự đuổi theo quá xa, sau khi xác định Sở Vũ thật rời khỏi liền ngừng lại.

- Hô hô... Thánh Vương là thật sự quá mạnh!

Đại Tặc nhìn qua lôi triều cuồn cuộn đi xa, kinh hồn khó định.

- Đương nhiên mãnh liệt, trong thế giới mới của chúng ta ngươi không tiếp xúc qua?

Đại Vương gục ở chỗ này, toàn thân cứng ngắc, trong trong ngoài ngoài đều lộ ra vẻ đau đớn.

Mai rùa cùng cốt thứ mà nó vẫn lấy làm kiêu ngạo, vậy mà đều rách mướp.

- Thánh Vương rất mạnh, Lôi Triều Thiên Phạt mạnh hơn, Sở gia có thể sáng lập Vạn Đạo Thần Giáo, uy chấn Tây Bắc, đây không phải là không có nguyên nhân.

Tặc điểu trở lại bộ dáng Hỏa Hồ, trong lòng cũng còn sợ hãi.

Mặc dù trong Sí Thiên giới có Kiều Vô Hối và các Thánh Vương, nhưng bọn hắn đều cố ý thu liễm lấy khí tức, cho nên ở chung nhưng không có quá nhiều áp lực, trận gặp phải hôm nay này đã chân chính lĩnh hội đến uy thế khủng bố mà Thánh Vương nổi giận.

- Đến đây, huynh đệ, há mồm ra...

Đại Tặc nện bước nặng nề, leo đến trước mặt Đại Vương, đưa miệng liền muốn đẩy đi lên.

- Làm gì! Có ác tâm hay không!

Đại Vương ra sức giãy dụa lấy muốn dịch chuyển khỏi.


- Đồ tốt, há mồm!

Đại Tặc thô lỗ đẩy Đại Vương, để nó chổng vó, sau đó đè lên toàn bộ, đưa miệng đến bên trong thịt nát xương nát của Đại Tư Tế mà nó vừa nuốt vào 'Nôn' đến trong miệng Đại Vương.

Săn giết hai vị Thánh Linh, hai huynh đệ một người một cái.

- Ngươi... A... Ọe...

Đại Vương bi phẫn giãy dụa, lại bị Đại Tặc chèn miệng, quả thực là đã đút vào trong bụng.

- Các ngươi đủ rồi.

Tặc điểu nhe răng nhếch miệng, mặt mũi tràn đầy kháng cự nhìn một màn 'buồn nôn' này.

- Tốt, từ từ hấp thu, ngươi sẽ khôi phục.

Đại Tặc vỗ vỗ bụng Đại Vương, hài lòng dời xuống tới.

- Ta... Không thuần khiết...

Đại Vương chổng vó, ánh mắt hoảng hốt, khóc không ra nước mắt.

- Các ngươi vẫn khỏe chứ?

Khương Phàm lại đi tới, thuận tay thu lại di thể trên mặt đất.

- Ta không sao.

Đại Tặc đung đưa cơ thể to béo.

- Ta có việc bận.

Đại Vương chổng vó, móng vuốt vô ý thức uỵch lấy.

- Tin tức đã được đưa đi, chúng ta mau rời khỏi nơi này, nếu như bị Vạn Đạo Giáo Tôn đụng phải nhất định sẽ phải chết.

Khương Phàm suy đoán Xích Chi liệt cốc nơi đó hẳn cũng đã kết thúc, Vạn Đạo Giáo Tôn hẳn là đã bị trọng thương, đang thoát khỏi đến nơi này.

Lấy tốc độ của lão tặc này, nói không chừng lập tức liền muốn về tới.

- Nhanh nhanh nhanh.

Đại Vương Đại Tặc đều cưỡng đề tinh thần, biến trở về bộ dáng con người.

Thánh Vương đều nhanh nhẹn dũng mãnh như thế, Thánh Hoàng coi như nửa sống nửa chết trở về, phất tay một mảnh lôi triều đều có thể biến bọn hắn thành than cốc.

Khương Phàm chính muốn rời khỏi, lại chui vào trong phế tích, móc ra toàn bộ các cường giả thần giáo đã bị mai táng, thu vào Thông Thiên Tháp.

Những thứ này có thể nuôi nấng Địa Ma Thụ, không thể nào lãng phí.

Bọn hắn rời khỏi rừng rậm, xuôi nam đến khe nứt lớn ở Tây Bộ, cũng tận lực ẩn nấp hành tung, để tránh đụng phải Vạn Đạo Giáo Tôn đang bạo tẩu.

Nhưng không nghĩ tới chính là, năm ngày sau đó tặc điểu đã nhận ra khí tức'Thái Âm đồ đằng'.

Bọn hắn nhanh chóng xuất hiện, lần theo truy tung đi qua.