Đan Đại Chí Tôn

Chương 2107: Đại tế tư, bỏ mạng!




- Khương Phàm, ngươi trở lại cho ta!

Sở Vũ vỗ mạnh hai cánh lao thẳng đến Khương Phàm, thanh âm oanh minh, lôi đình như thác nước, hắn vung ra một quyền, chiếu sáng thiên vũ, đánh tan mây mù mở ra khung trời, uy thế không thể ngăn cản.

Hắn không thể để cho Khương Phàm cứ đi như thế!

Không thể nào!! Tuyệt đối không thể!!

Khương Phàm bỗng nhiên quay người, cường thế cho thấy tinh thần truyền thừa.

Hai tay mở rộng, toàn thân bộc phát ra uy lực và năng lượng kinh khủng.

Trời đất run rẩy, hắc ám rơi xuống, như Âm Dương nghịch chuyển, càn khôn sai lệch, màn đêm vô tận bao phủ vùng không gian này.

Rừng rậm mênh mông như rơi vào đêm khuya.

Khương Phàm trong lúc bất chợt trở nên phiêu miểu mà thần bí, giống như là tuyệt thế Thiên Thần thao túng thâm không, dẫn dắt vô số ngôi sao trong tinh không áp tới phía Sở Vũ trấn.

Trước đó chiến trường Đại La sơn, Khương Phàm đã từng dùng Tinh Thần Đại Táng trấn áp Sở Phong Trần, bây giờ bước lên Thánh Linh cảnh, lại lần nữa bắt đầu dùng Tinh Thần Đại Táng, trấn áp Thánh Vương Sở gia.

Sở Vũ tức giận đến cực hạn, lôi văn xoay chuyển trong hai tròng mắt rực sáng, diễn hóa cảnh tượng băng diệt vạn vật, tràn ngập sát ý vô tận.

Lôi triều bảy màu sôi trào khắp cơ thể, nháy mắt đã kéo lên tận trời, bao phủ thâm không, mỗi một tia lôi triều đều giống như xiềng xích cuồng bạo, lít nha lít nhít, hoành hành ở khắp nơi, cuồn cuộn giữa càn khôn.

Ầm ầm!

Thâm không nổ lớn!

Tất cả tinh thần đều bị phá hủy!

Xa xa nhìn lại tựa như là tinh không đang bị hủy diệt, bóng tối vô tận đang sụp đổ.

Cái loại khí tức giống như tận thế kia cứ cuồn cuộn không dứt, cái loại khí tức tai nạn tuyệt vọng kia như tuyên cổ tồn lưu.

Tinh thần táng diệt mặc dù khủng bố, nhưng dù sao cũng là tiếp nhận sự của nổi giận Thánh Vương.

- Khương Phàm, chôn cùng với Sở Phong Trần đi.

Sở Vũ chôn vùi ngôi sao đầy trời, tóc dài rối tung, mạnh mẽ như Chân Long, đuổi giết Khương Phàm.

Toàn thân trong trong ngoài ngoài đều tràn ngập lôi điện, khí thế nổi giận cùng lôi triều tàn phá bừa bãi giao hòa với nhau, cơ hồ có mấy phần khí thế Vạn Đạo Giáo Tôn.

Khương Phàm không có tránh lui, mà nhấc ngang cánh tay phải phát động liệt diễm, nghênh kích Sở Vũ.

Oanh!

Đất trời sụp đổ, khắp nơi trong hư không đều là thiểm điện, như là diệt thế, lôi quang tràn lan lên trăm dặm.

Không có pháp trận giam cầm, năng lượng kinh khủng đã mãnh liệt tàn phá bừa bãi đến khắp nơi.

- A?

Sở Vũ bị cưỡng bức chống đỡ, khó có thể tin được mà nhìn Khương Phàm tháo chạy hơn mười dặm, hắn là cảnh giới Thánh Vương, thân thể là chiến khu dựng dục lôi điện cường hãn, vậy mà trực diện đối kháng lại không thể đánh vỡ nát Khương Phàm??

Khương Phàm dừng ở bên ngoài hơn mười dặm, lung lay tay phải, hóa thành móng vuốt màu vàng.

Đây là dung hợp móng vuốt kiếp trước, không có hoàn toàn luyện hóa, chỉ là khống chế giống như vũ khí, để đặc thù thời khắc có thể áp chế Liệp Thần Thương.

- Ngươi muốn truyền tin đến Đế tộc? Ta tự mình dẫn ngươi đi!

Sở Vũ đóng mở ánh mắt, toàn thân cuồn cuộn lôi triều, thanh thế kinh người như biển lớn ngập trời.

Hắn cường thế vô địch, mỗi một quyền đánh ra đều đại khai đại hợp, nhấc lên cuồn cuộn lôi triều, diễn biến xiềng xích màu vàng, cuồng kích Khương Phàm dễ như trở bàn tay.

Khương Phàm trực tiếp hóa thân thành Chu Tước, lăng thiên hoành kích, lấy Phần Thiên Chiến Vực hộ thể, lấy móng vuốt hiện ra Chu Tước Đọ Thiên Thuật, ngạnh kháng với bạo kích đầy sự tức giận của Sở Vũ.

Ầm ầm!

Mỗi lần va chạm đều nhấc lên tiếng lôi triều oanh minh, phảng phất muốn vỡ vụn mảnh thế giới này, lôi quang nghịch xông Cửu Tiêu, lôi uy tàn phá phế tích bừa bãi.

Bởi vì không có pháp trận giam cầm không gian áp chế, tràng cảnh lôi triều bạo loạn đã khủng bố đến cực hạn, thậm chí tràng diện đều muốn rung động hơn so với Xích Chi liệt cốc nơi đó.

Khương Phàm thân ở trong đó, thừa nhận áp lực thật lớn.

Dù sao đây cũng là Thánh Vương, lại còn là một Thánh Vương đang nổi giận khống chế lôi phạt, Thánh Linh như Khương Phàm thế này, lại còn là một Thánh Linh tân tấn, thực sự khó mà chống lại được.

Lúc này...

Đại Vương, Đại Tặc được tặc điểu chào hỏi đang tới gần phế tích táng diệt.

Đại Tư Tế và những người may mắn còn sống sót đang tản mát ở nơi đó, ý thức hoảng hốt, đau đớn không chịu nổi.


Có kẻ đang nuốt lấy đan dược, lau trán điều trị.

Có kẻ cực kỳ bi thương, đào lấy hố sâu, muốn móc thi hài ở bên trong ra.

- Hắc hắc...

Long Cốt Cự Ngạc cười mờ ám hai tiếng, ngắm nhìn Huyền Quy cùng tặc điểu đang tản ra, thật sâu hít một hơi...

Rống!!

Đột nhiên xuất hiện tiếng long ngâm giống như mấy triệu hùng binh xuất thế, nương theo sóng âm thao thao bất tuyệt, tàn phá bừa bãi phế tích.

Bọn người Đại Tư Tế vội vàng không kịp chuẩn bị, bị sóng âm giống như lôi triều bao phủ.

Có kẻ kêu gào thảm thiết, toàn thân giống như bị thiên đao vạn quả chém đến, huyết nhục văng tung tóe.

Có kẻ ôm đầu quỳ xuống đất, kêu thảm hai tiếng liền im bặt mà dừng, gục ở chỗ này chết bất đắc kỳ tử.

Rống!!

Hống hống hống hống!!

Long Cốt Cự Ngạc tiếp tục gào thét, cất bước phóng tới, lấy tư thái dã man đuổi giết hai gia hỏa mạnh nhất là Đại Tư Tế cùng Thánh Linh Điêu gia.

- Rút lui!!

Đại Tư Tế đầu đau muốn nứt, một phát bắt được Thánh Linh Điêu gia bay thẳng lên trời.

- Chạy chỗ nào! Nhìn xem ta là ai!!

Một tiếng rống to chấn động đến phế tích cùng không gian đều run rẩy lên, tặc điểu hóa thân thành Kim Ô, trong đôi mắt lóe ra hung quang đáng sợ, yêu khí ngập trời, cuốn lên Thái Dương đồ đằng, giống như là mặt trời chân chính đập xuống phía bọn hắn.

Giờ khắc này Kim Ô giống như là Yêu Tổ thức tỉnh, có thể rống sập núi sông, có thể phần diệt dân chúng, mỗi một sợi ánh sáng đều hừng hực, lại ẩn chứa thần uy vô tận.

Kim Ô phối hợp với đồ đằng thể hiện ra khí thế gần như là thánh uy.

Phù Tang Thần Cung??

Sắc mặt Đại Tư Tế cùng Điêu gia Thánh Linh kịch biến, không rõ tình huống mà chật vật né tránh.

- Nhìn siêu cấp khiên thịt ta đây!

Đại Vương hoành không lao tới, chiến khu nặng nề gào thét phóng tới, giống như là sơn lĩnh, rắn rắn chắc chắc đập vào trên thân Thánh Linh Điêu gia.

Thân thể Thánh Linh Điêu gia mệt mỏi sao có thể chống đỡ bạo kích như thế này, răng rắc giòn vang, huyết nhục bắn tung toé, hắn kêu thảm bay ra ngoài.

Răng rắc!!

Long Cốt Cự Ngạc phóng lên tận trời nuốt vào một ngụm, không chờ hắn kịp phản ứng liền bỗng nhiên nhai mấy lần, nuốt vào trong bụng.

- Lão tổ!! Cứu ta!!

Đại Tư Tế kêu gào thảm thiết, bỏ mạng giữa ba con hung vật tơ lớn.