Đan Đại Chí Tôn

Chương 1942: Quả thật có biến




- Hắn không nên ngộ hại chứ!! Hắn còn cưỡi Long Lân Lôi Mã, tốc độ kia đủ để chống lại cùng võ giả không gian. Long Lân Lôi Mã đã dùng qua Thánh Linh tại Luân Hồi bí cảnh, lại dùng đế huyết, không chỉ có thể tăng lên cảnh giới, còn có thể thăng hoa huyết mạch, tốc độ cũng liền nhanh hơn.

Khương Phàm dùng sức lau trán, làm sao đều không nghĩ ra tại sao Khương Qua lại bị ngăn chặn, đồng thời còn bị sát hại.

Liền xem như bị phát hiện, Khương Qua và Lôi Mã cũng đều có thể tiếp tục dùng đế huyết, kích phát tiềm lực, ngay cả Thánh Vương đều có thể liều một phen.

- Là ta bỏ sót cái gì sao? Hay là nói Khương Qua vừa mới rời khỏi Thượng Thương cổ thành liền bị tập trung vào?

Khương Phàm ép buộc mình phải tỉnh táo lại, nằm ngửa đến trên lưng rộng rãi của Kim Bằng, mặc cho cuồng phong gào thét ở xung quanh, cảnh tượng nhanh chóng xẹt qua trong ánh mắt.

Đột nhiên... Khương Phàm khẽ nhíu mày, nghĩ đến một vấn đề.

- Bọn hắn hẳn là rất cẩn thận, cũng hẳn là có thể hất ra đuổi bắt, lý do duy nhất bị tiếp cận cùng vòng vây chỉ có một cái... thời điểm Long Lân Lôi Mã đột phá!!

Khương Phàm hô ngồi xuống, ánh mắt lấp lóe:

- Kim Bằng, tiến về Trung Vực! Tìm kiếm khu vực rừng rậm phía tây Thượng Thương cách đó hai, ba vạn dặm!

Kim Bằng lấp lóe cường quang, nhanh chóng lao vùn vụt trong cái khe thâm cốc.

Nó sinh ra chính là bán huyết, đối với bộ tộc Kim Sí Đại Bằng mà nói đã vô cùng tôn quý, sau này được Thiên Hậu điều dưỡng, trình độ thuần khiết của huyết mạch đã đạt tám phần trở lên, có được tiềm lực bước lên Thánh Linh.

Cảnh giới bây giờ tại Niết Bàn cảnh tam trọng thiên, tốc độ thật nhanh.

Ngày hai mươi sáu tháng năm, sau khi Khương Phàm rời khỏi bảy ngày, đã có chuyện xuất hiện để bọn người Thiên Hậu phấn chấn.

Địa Ma Thụ không phụ chờ mong, tấn cấp cảnh giới Thánh Vương!

Bất luận là quy mô hay là khí thế, đều giống như được tăng cường gấp bội.

Bá Vương và các Thánh Linh cùng Bán Thánh của Sí Thiên giới bắt đầu phối hợp Địa Ma Thụ, diễn luyện phòng ngự.

Bọn hắn đều không có trải qua chiến tranh chân chính, cũng không có loại tín niệm cùng cuồng tính thề sống chết kia, cho nên Thiên Hậu đều an bài bọn hắn vào nơi này, do Địa Ma Thụ phụ trách chủ công, bọn hắn chỉ cần xen lẫn trong bên trong phát khởi thế công là được.

Sau đó trong vòng vài ngày, Khương Quỳ dung hợp đế cốt, dẫn đầu hoàn thành đột phá, linh văn biến đổi, cảnh giới tăng lên, lấy Sa Đọa Minh Hoàng chấn kinh Luân Hồi bí cảnh.

Sau khi Long Cốt Cự Ngạc dung hợp Chí Tôn Long Giác, toàn diện thức tỉnh uy lực hài cốt Cự Long, bước lên Thánh Linh cảnh.

Kim Hống, Luân Hồi Huyết Sư, Địa Long, toàn lực bồi dưỡng Bán Thánh, cũng đều sau khi được phân phá huyết hồn Thánh Vương, biến đổi huyết mạch, tăng lên cảnh giới, tiến vào Thánh Linh cảnh.

Ngoài ra còn có càng nhiều Niết Bàn cảnh đột phá, tiếp tục để bầu không khí bên trong Luân Hồi bí cảnh phấn chấn.

Trong lúc vô hình, để bọn hắn tăng lên tín niệm thủ vững đến cùng. . Đam Mỹ Hiện Đại

Tháng năm hạ tuần(*),đội ngũ hoàng đạo trước đó phụng mệnh lùng bắt Khương Phàm lần lượt tiến đến Luân Hồi bí cảnh, ngoài ra còn có rất nhiều đội ngũ hoàng tộc cùng cường tộc khác.

(*) Tương đương từ ngày 21 đến ngày 30.

Bọn hắn lấy được chỉ lệnh là lập tức tiến công, cho nên đang sau khi tiếp xúc cùng bọn người Sở Phong Trần, tại ngày cuối cùng của tháng năm, đã bắt đầu phát khởi tấn công mạnh.

Ai cũng muốn giết đi đến trước hết nhất, ai cũng đều muốn lấy được càng nhiều bảo vật, nhưng giữa hoàng đạo rất không tín nhiệm lẫn nhau, cho nên đương nhiên chia làm tam bộ phân.

Cưỡng ép tiến lên từ ba vết nứt, triển khai tấn công mạnh đối với Luân Hồi bí cảnh.

Nhưng, Cửu U thâm không nguy hiểm hơn tưởng tượng của bọn hắn.

Vạn Giới Môn chọn vết nứt kia, đúng lúc là do Luân Hồi Huyết Sư khống chế.

Mặc dù bọn hắn người đông thế mạnh, tập kết rất nhiều Thánh Linh, nhưng Luân Hồi Huyết Sư có thể khống chế luân hồi, tiếng gầm gừ kinh khủng khuấy động bóng tối vô tận, để Vạn Giới Môn như con thuyền nhỏ rơi vào mưa to gió lớn, ba phen mấy bận đều muốn lật úp.

Các cường tộc như Thao Thiết Yêu tộc, Thiên Cực giới, Thái Cổ Thần Miếu cầm đầu, thì đâm đầu vào vết nứt bị Địa Ma Thụ đóng giữ, uy lực Thánh Vương kinh khủng chấn động thâm không, hơn mấy ngàn vạn sợi rễ già, dây leo như Cự Long cuồng kích Cửu U, suýt chút nữa đã để chi đội ngũ này trực tiếp luân hồi chuyển thế.

Nhưng Thiên Hậu nơi đó lại không có vận tốt như vậy, dù sao cũng là chiến trường chính, cũng là chiến trường chỉ có thể ngạnh kháng.

Bọn hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác xâm nhập vào bằng vũ khí đặc thù, đi ngang qua Cửu U thâm không, giết tới bọn hắn nơi này, sau đó lấy mạng đổi mạng.

Tuy nhiên bọn hắn nơi này cũng đã chuẩn bị đầy đủ cường giả, sáu vị Thánh Linh, mười bảy vị Bán Thánh, mấy trăm vị Niết Bàn cảnh, còn có số lượng lớn thánh cốt cùng xương Bán Thánh, năng lượng kinh khủng giống như là sóng triều, điên cuồng trút xuống phía Luân Hồi thâm không.

- Chính là ở chỗ này.

Đầu tháng sáu, Khương Phàm cưỡi Kim Bằng vọt mấy chục vạn dặm núi sông, tìm được chiến trường đêm đó.

Từ trên cao quan sát xuống, chiến trường phía dưới thật sự quá bắt mắt, giống như là vết sẹo cưỡng bức kéo ra vài trăm dặm trong rừng rậm mênh mông.

Thời điểm Khương Phàm nhìn thấy cảnh này, lòng đều chìm đến đáy.

Đã có chiến trường liền mang ý nghĩa Khương Qua thật sự đã bị vây bắt.

Giờ khắc này, thậm chí Khương Phàm càng muốn Khương Qua mang theo đế cốt chạy đi, mà không phải chết ở nơi này.

Tặc điểu thầm nói:

- Nơi này cách Thượng Thương cổ thành khoảng chừng hai vạn dặm.

- Khương Qua vì để có thể càng nhanh chóng trở về, cũng vì để tại thời điểm gặp được ngoài ý muốn có thể phản ứng tốt hơn, sớm để Lôi Mã đột phá ở chỗ này. Ta đoán, hẳn là thời khắc mấu chốt khi Lôi Mã đột phá đã bị đánh lén. Bằng không chủ tớ bọn hắn bằng vào đế huyết, liên thủ liều mạng, hẳn là có thể chạy đi.

Sắc mặt Khương Phàm trở nên nghiêm trọng, thả người từ trên thân Kim Bằng nhảy xuống hơn vạn mét, rơi vào trong phế tích.

Nơi này đã an tĩnh hơn rất nhiều, yêu thú chiếm cứ trước đó đều đã cướp đoạt sạch sẽ, chỉ có một số nhỏ còn lang thang ở nơi này.

Khương Phàm nói:

- Lão tặc, Kim Bằng, các ngươi đến trong rừng rậm đi dạo, liên hệ cùng mãnh cầm linh điểu, nhìn xem còn có ai nhớ đến tình huống lúc ấy không.

- Đúng rồi, chiến đấu thảm liệt như vậy, khẳng định hấp dẫn rất nhiều Yêu thú chú ý. Tiểu Kim, nhanh...

Tặc điểu cưỡi lên Kim Bằng liền muốn rời khỏi.

- Tự mình bay đi, đồ hàng giả.