Đan Đại Chí Tôn

Chương 1920: Ba mảnh đế cốt




Thượng Thương cổ thành!

Khương Phàm miệng mũi chảy máu, ý thức hải kịch liệt cuồn cuộn, thừa nhận trùng kích, nhưng vẫn dùng hết sức lực khống chế Thông Thiên Tháp, áp chế đế cốt ở bên trong.

Chỉ vài phút ngắn ngủi mà thôi, lại giống như gian nan qua hơn mười ngày.

Ầm ầm...

Bình chướng trên khung trời cuồn cuộn kịch liệt, năng lượng tiếp tục rơi xuống, bành trướng hung mãnh, chấn động đến Thông Thiên Tháp run rẩy dữ dội, thanh thế kinh khủng đều để đất trời lắc lư.

Đám người ở bên ngoài mấy chục dặm đều rất khó đứng vững, cứ như đang có địa chấn.

Tuy nhiên, theo bên trong tước đoạt, hư vô chặn đường, liên hệ của đế cốt cùng cấm chế bên ngoài tiếp tục yếu bớt.

Cho đến khi U Minh xiềng xích khó khăn túm ra Thiên Mệnh Thần Thạch, đế cốt liền nhanh chóng khôi phục an tĩnh, năng lượng trên khung trời cũng im bặt mà dừng.

- Xảy ra chuyện gì?

- Kết thúc rồi à??

- Không phải là thành công đấy chứ?

Dãy núi yên tĩnh, mười mấy vạn người khẩn trương nhìn ra không trung, không chỉ có pháp trận trên khung trời không còn bạo động, ngay cả cảnh giới áp chế đều giống như đã yếu đi rất nhiều.

Ví dụ như Khương Qua, cảnh giới lại đã khôi phục được Cửu Trọng Thiên.

Khương Phàm mệt mỏi lau đi máu trên trán, lộ ra vẻ mặt kích động.

Đè lại, đế cốt cùng Thiên Mệnh Thần Thạch, đều tới tay!

Chỉ là muốn tới đây tìm kiếm thần thạch, không nghĩ tới lại có được đế cốt.

Đế cốt!

Đế cốt lưu truyền từ Hồng Hoang!

Đây quả thực là Thương Thiên chiếu cố!!

Khương Qua kích động nắm chặt nắm đấm, toàn thân nổi lên trận trận sóng nhiệt.

Đây cũng không chỉ là đế cốt, phía trên còn treo đầy đế huyết, đây là muốn thay đổi bao nhiêu vận mệnh con người chứ!

Mà... Khương Phàm cùng Khương Qua trao đổi ánh mắt, đều nhìn thấy sự nóng bỏng trong mắt nhau.

Kế tiếp!!

Hai người bay lên không, rời khỏi tại mười mấy vạn đôi mắt đang chăm chú nhìn thấy.

- Không còn?

Mọi người nhìn trống rỗng bầu trời, ánh sáng không còn, đế cốt không còn.

Bị Khương Phàm cuốn đi rồi??

Sau một lát an tĩnh, dãy núi rừng rậm sôi trào.

- Khương Phàm lấy được đế cốt!!

- Điên rồi, điên rồi, là Thương Thiên đang trợ giúp Khương Phàm sao? Chúng ta đào mấy tháng đều không có đào được bất kỳ vật gì, hắn vừa tới đây liền đào ra đế cốt?

- Khương Phàm đã rất nhanh nhẹn dũng mãnh, còn chiếm được đế cốt, là ông trời cảm thấy mười hai hoàng đạo gần đây an dật sao?

- Nếu tin tức này truyền ra, toàn Thương Huyền đều được nổ!!

- Quên sự kiện Linh Lung Tâm năm đó rồi sao?? Nào chỉ là Thương Huyền, Cửu Châu Thập Tam Hải đều muốn nổ!!

Thượng Thương cổ thành sôi trào, mọi người bôn tẩu bẩm báo, truyền bá tin tức rung động.

Nhưng, lúc tin tức đang oanh oanh liệt liệt truyền ra khỏi Thượng Thương cổ thành không lâu sau, chuyện xảy ra ngày thứ hai, ánh sáng mới lại bộc phát trong Thượng Thương cổ thành, va chạm khung trời, nhấc lên mênh mông vòng xoáy mê vụ.

- Lại tới?

- Còn để cho người ta sống không??

- Đừng nói với ta lại là đế cốt! Ta chịu không được!!

- Ông trời ơi, đáng thương cho chúng ta đi, thật không công bằng mà.

Số lượng lớn biển người lần theo ánh sáng hội tụ tới, lần nữa thấy được hố sâu sụp đổ hơn mười dặm, núi đá giống như tế đàn.

Khương Phàm, Khương Qua, điên cuồng tấn công mạnh tế đàn, sau năm, sáu tiếng cố gắng, lần nữa thả ra Thiên Mệnh Thần Thạch ở bên trong.

Vẫn là khí thế Hồng Hoang, vẫn là huyết khí bành trướng, vẫn là xương tay Đại Đế!

Khương Phàm kích động run rẩy, không chỉ là bởi vì đã phát hiện cái thứ hai, mà là bởi vì từ vị trí hai tế đàn này phỏng đoán, hẳn là còn có chỗ thứ ba.

Ba tòa tế đàn, phân tán ba nơi, Thiên Mệnh chống lên cấm chế cho Thượng Thương cổ thành!!

- Lại là đế cốt!! Lại là đế cốt!!

Dãy núi bạo động, số lượng lớn cường giả hâm mộ đến nóng nảy, hận không thể bổ nhào qua cướp đoạt đế cốt.

Khương Phàm lần nữa tế lên Thông Thiên Tháp, cưỡng ép tước đoạt Thiên Mệnh Thần Thạch.

Bởi vì đế cốt đầu tiên đã rời khỏi pháp trận, tế liên hệ giữa đàn Thiên Mệnh đã yếu bớt, pháp trận áp chế chỉnh thể của Thượng Thương cổ thành cũng nhận ảnh hưởng, lần này mặc dù rất gian nan, nhưng so với lần đầu tiên còn nhẹ nhõm hơn nhiều.

- Đi!!

Khương Phàm lấy đi Thông Thiên Tháp, lao thẳng đến chỗ thứ ba.

- Hướng này... Giống như không phải ra khỏi thành.

- Hắn còn muốn tiếp tục tìm sao?

- Tiểu tổ tông của ta ơi, có phải hắn biết Thượng Thương cổ thành còn có đế cốt, hơn nữa còn biết chôn ở đâu hay không??

- Ngọa tào!! Trách không được Khương Phàm sẽ trở lại Thượng Thương cổ thành ngay lúc này, hắn không phải đến tìm vận may, chính là chạy đến tìm đế cốt!

- Nhanh nhanh nhanh, nhìn tư thái này của Khương Phàm, rất có thể còn sẽ có khối thứ ba!

- Ba khối đế cốt?? Điên rồi, ta thật muốn điên rồi!

- Mau đưa tin tức tràn ra đi, nếu như Khương Phàm thật sự có thể tìm tới ba khối đế cốt, đồng thời mang ra khỏi Thượng Thương cổ thành, tiếp theo các hoàng đạo toàn Thương Huyền cũng đừng mong ngủ an giấc!

- Ba khối đế cốt, chẳng lẽ Thương Thiên cảm giác kiếp trước thua thiệt Khương Phàm, đây là muốn cưỡng ép đẩy hắn lên vị trí Đế Quân sao??

- Thiên Hậu vừa mới dẫn Tu La Đao bổ Vạn Đạo Thần Giáo, Khương Phàm lại đang đào móc đế cốt ở Thượng Thương cổ thành, hai người này thật không nhàn rỗi mà. Cái này không phải muốn đảo loạn Thương Huyền, nhìn điệu bộ này, tình thế bọn hắn quật khởi còn hơn là những gì các phương mong muốn. Trước đó còn nói bọn hắn năm ba năm hẳn phải chết, bây giờ xem ra, sau năm ba năm, Vạn Thế Thần Triều liền muốn một lần nữa đứng ngạo nghễ tại Thương Huyền đại địa!

- Mười hai hoàng đạo nguy hiểm, bọn hắn đã gặp nguy hiểm thật rồi!

- Mười hai hoàng đạo thật sự phải toàn diện rút cường giả từ Thiên Khải về, liên hợp trấn áp Khương Phàm, nếu không... Chủ nhân Thương Huyền, sẽ tái nhập Thương Huyền. Đây cũng không phải là nói chuyện giật gân.

Tại thời điểm Thượng Thương cổ thành kích động nghị luận, mảnh cường quang thứ ba đã nở rộ đúng hạn, cuồng kích khung trời, nhấc lên sóng to gió lớn.

Khương Phàm liên thủ Khương Qua, phấn chiến sáu giờ, bổ ra tế đàn, bên trong vẫn là tay Đại Đế đẫm máu, đang giam cấm một viên Thiên Mệnh Thần Thạch.

Sau khi đã mất đi hai tòa tế đàn cùng hai khối thần thạch, phong cấm Thiên Mệnh đã vô cùng yếu, pháp trận vô hình đã không còn uy lực ban sơ, Khương Phàm rất nhẹ nhàng liền chia tách Đại Đế tay cùng Thiên Mệnh Thần Thạch.