Đan Đại Chí Tôn

Chương 1912: Đâm sau lưng




Tử Vi Thánh Chủ đứng dậy, gọi túc lão tâm phúc phía ngoài đi vào:

- Sắp xếp người đến biên cảnh Nam Cương Xích Thiên Thần Triều thả tin tức, liền nói Khương Phàm hư hư thực thực xuất hiện tại Thượng Thương cổ thành.

- Thánh Chủ, ngài muốn trước khi Vạn Đạo Thần Giáo truy sát đến Khương Phàm, để Xích Thiên Thần Triều hết giết hắn trước?

- Bây giờ tất cả hoàng đạo đều bị trấn trụ, kẻ có quyết tâm có đảm lượng truy sát Khương Phàm, thuộc về Xích Thiên Thần Triều đầu tiên. Nhưng, tại thời điểm ngươi rải tin tức, tuyệt đối không được để bại lộ thân phận chúng ta, cũng phải nói hư hư thực thực về tung tích Khương Phàm, đừng làm cho quá rõ ràng.

- Thánh Chủ yên tâm, ta mang mấy đệ tử của mình đi qua.

- Phải nhanh!! Bây giờ Khương Phàm đến Thượng Thương cổ thành, cũng không chỉ đơn giản là dẫn dụ Vạn Đạo Thần Giáo như vậy, ta hoài nghi hắn còn có mục đích khác.

Sau khi Khương Phàm rời khỏi tổ sơn không lâu, tổ sơn lần nữa tuyên cáo thiên hạ.

- Mối thù Đại Diễn, không đội trời chung, tổ sơn báo thù đến cùng!

- Thần giáo bất diệt, thánh chiến không ngớt. Xin mời dân chúng truy tung Thánh Linh của Vạn Đạo Thần Giáo ở bên ngoài, chỉ dẫn cho Thương Sinh Cung, hoàn thành đả kích tinh chuẩn.

Lời tuyên cáo bá khí, chấn kinh Thương Huyền.

Khi Tu La nộ phách Vạn Đạo Thần Giáo, tất cả lực chú ý đều bỏ vào trên thân Thiên Hậu cùng Khương Phàm. Đối với chuyện Đại Diễn thánh địa gặp phải mà nói, đây đều xem như là trận báo thù tàn khốc nhất, cũng không có xem tổ sơn như chuyện gì.

Ai cũng không nghĩ tới dưới tình huống này, vậy mà tổ sơn lại tiếp tục bảo vệ tuyên ngôn chiến tranh trước đó của mình, còn muốn tiếp tục đả kích đối với Vạn Đạo Thần Giáo.

Đối với Vạn Đạo Thần Giáo mà nói, đây không khác xát muối vào vết thương.

Không có pháp trận bảo vệ, bọn hắn cơ hồ không chỗ có để trốn, chỉ cần Sát Sinh Tiễn khóa chặt bọn hắn liền có thể đánh giết từng kẻ.

Tuy nhiên các phương nghĩ lại, đây tựa hồ là tổ sơn đang bảo vệ danh dự mình, thật giống như đang nói, Thiên Hậu báo thù, đó là chuyện riêng của Thiên Hậu, đối với tổ sơn mà nói, Vạn Đạo Thần Giáo đạp diệt tôn chủ Tây Bộ bọn hắn, tổ sơn liền phải dùng phương thức của mình đến đả kích.

Cửu Thiên Thần Giáo, Đại Quang Mang Thần Điện, Tru Thiên Thần Điện, Xích Thiên Thần Triều, đều cao điệu ủng hộ quyết nghị của tổ sơn. Tức là có thể đả kích Vạn Đạo Thần Giáo, còn không cần tự mình động thủ, trên đời nào có chuyện tốt như vậy.

Đương nhiên muốn duy trì.

Thượng Thương cổ thành!

Khương Phàm một lần nữa về tới chiến trường mà mình đã từng điên cuồng qua này.

Tường thành nguy nga vẫn cao vút ở trong mây, ánh sáng sôi trào lên càng giống như đại dương mênh mông, rọi khắp mấy vạn dặm núi sông tại Trung Vực, nhưng sau khi bị tất cả hoàng đạo tiếp tục tàn phá, cửa thành đã bị trọng thương, phòng ngự yếu bớt trên diện rộng, đối với áp chế võ giả đi đến cũng không còn mãnh liệt như vậy.

Phổ biến có thể đặt ở lục trọng thiên trở xuống, cảnh giới Bán Thánh, chỉ có thể áp chế đến bát trọng thiên, Thánh Linh cảnh miễn cưỡng áp chế duy trì tại Bán Thánh.

Tuy nhiên bầu không khí trong thành ngược lại an tĩnh hơn rất nhiều, không táo bạo giống như trước đó.

Dù sao thứ nên đào cũng đều đã đào ra hết rồi, tất cả thế lực cấp hoàng đạo sớm đã lần lượt rút lui, chỉ có rất nhiều tán tu cùng thế lực bình thường du đãng ở bên trong, hy vọng có thể đụng phải vận khí tốt.

- Tất cả người vào thành, đều sẽ bị ánh sáng trong cửa thành bao phủ. Thiên Mệnh Thần Thạch giấu ở trong cửa thành sao?

Khương Phàm đứng trong cửa thành bừa bộn, cẩn thận quan sát đến những vết nứt đổ xuống kia.

Đan Hoàng ở trong ý thức Khương Phàm nói:

- Thiên Mệnh Chiến Giới của ngươi không có phản ứng sao?

Khương Phàm móc móc trong góc khe hở, nói:

- Thời điểm còn chưa có tới gần cổ thành liền có cảm ứng, nhưng cảm ứng là cả tòa cổ thành, rất to lớn, rất bành trướng, không có chỉ hướng đặc biệt.

- Thiên Mệnh Chiến Giới phỏng theo Thượng Thương cổ thành chế tạo, ngươi cẩn thận cấu tạo của Thiên Mệnh Chiến Giới, hẳn là có thể xác định nơi hạch tâm pháp trận của cổ thành.

- Thiên Mệnh Chiến Giới phóng thích năng lượng là từ thân thể của ta, sau đó trải rộng ra bốn phương tám hướng, hình thành lĩnh vực.

- Thượng Thương cổ thành cũng hẳn là như thế này, sẽ có loại hình tế đàn ở trung bộ, từ nơi đó phóng thích năng lượng Thiên Mệnh.

- Trung bộ... ừm, có đạo lý.

Khương Phàm xuyên qua cửa thành, đi đến Thượng Thương cổ thành.

Sau khi Khương Qua để Long Lân Lôi Mã ở lại bên ngoài liền đi theo Khương Phàm tiến vào cổ thành.

Thượng Thương cổ thành không có ảnh hưởng đến cảnh giới của Khương Phàm, vẫn là lục trọng thiên.

Đây khả năng có liên quan cùng Thiên Mệnh Chiến Giới hắn mang trên người, triệt tiêu ảnh hưởng của pháp trận tại Thượng Thương.

Cảnh giới của Khương Qua lại bị tấn mãnh áp chế, lui đến bát trọng thiên, còn suýt nữa rơi xuống đến thất trọng thiên.

Bọn hắn đi ngang qua rừng rậm, vượt qua núi lớn, chạy hơn nghìn dặm, đi tới khu vực trung tâm của Thượng Thương cổ thành.

Ở trên vị trí địa lý, nơi này thuộc về nội thành, cho nên rất nhiều người đều tập trung vào nơi này, trong vòng mấy tháng ngắn ngủi dẹp yên rừng rậm, lật ngược núi cao, không ngừng đào sâu vào đất tầng.

Phóng tầm mắt nhìn tới chính là một mảnh hỗn độn.

Mặc dù không hề phát hiện được thứ gì, nhưng vẫn có rất nhiều cường giả tụ ở chỗ này, làm không biết mệt tìm kiếm, hy vọng có thể có chỗ phát hiện.

Khương Phàm yên lặng đi tại trong phế tích, ý thức cùng Đại Địa Mẫu Khí liên hệ, cảm giác dưới mặt đất hết thảy.

Nhưng, đi khắp trăm dặm phế tích, trong ý thức tất cả đều là Thổ nguyên lực mông lung, không có bất kỳ năng lượng đáng chú ý gì khác.

- Chẳng lẽ không phải ở nơi này sao?

Khương Phàm kỳ quái, mở rộng phạm vi tìm kiếm, vẫn không thu hoạch được gì.

Hắn thử kích phát Thiên Mệnh Chiến Giới, cũng không có bất kỳ đáp lại nào.

- Nơi này khẳng định có Thiên Mệnh Thần Thạch, có thể giấu ở bên trong cấm chế nào đó. Không sai, khẳng định là như thế! Cấm chế như thế này há có thể tuỳ tiện bị phát hiện.

Khương Phàm chưa từ bỏ ý định tiếp tục tìm kiếm, tỉ mỉ, không buông tha bất cứ vấn đề nhỏ xíu gì ở dưới địa tầng, cũng tiếp tục kích ra Thiên Mệnh Chiến Giới, hy vọng có thể có chỗ đáp lại.

Nhưng, trước sau năm ngày, vẫn không có bất kỳ phát hiện gì.

- Không nên chứ.

Khương Phàm ngồi trên tảng đá, ngẩn người nhìn qua phế tích rộng lớn.

Chẳng lẽ giấu rất bí ẩn?

Nhưng hắn có thể cảm ứng cùng Đại Địa Mẫu Khí, còn mang theo Thiên Mệnh Thần Thạch, dù có bí ẩn đều hẳn là sẽ có phản ứng, cho dù là phản ứng vô cùng yếu ớt.