Đan Đại Chí Tôn

Chương 1906: Chia ra hai đường




Mà, Khương Phàm không biết bầy Yêu thú Đại La sơn kia có đáng tin cậy hay không, lại có thể thủ vững tới trình độ nào.

Nếu như thời khắc nguy cơ, bọn chúng lựa chọn từ bỏ, hậu quả khó mà lường được.

Thiên Hậu yên lặng nhìn lên bầu trời, mặc dù đã làm tốt quy hoạch, nhưng tương tự, nàng cũng không chắc.

Ví dụ như, Luân Hồi Huyết Sư đảo loạn Cửu U, rốt cuộc có thể ngăn cản hoàng đạo hay không, lại có thể chống đỡ bao lâu.

Ví dụ như, Địa Ma Thụ ngạnh kháng vết nứt, rốt cuộc có thể tử thủ đến cùng hay không.

Lại ví dụ như, nếu như các phương lựa chọn liên hợp, càng nhiều cường giả tụ tập đến một vết nứt thì sao??

Đây đều là biến cố chiến tranh, mặc dù nàng có thể dự liệu được, nhưng số lượng cường giả có thể sử dụng trong tay quá ít.

Luân Hồi bí cảnh, cuối cùng lại bại lộ quá sớm.

Nhưng... Nàng không hối hận!!

Khương Phàm nắm tay Thiên Hậu, không có trách cứ, nhẹ giọng hỏi:

- Chí Tôn Kim Thành có hi vọng mời chào tới hay không?

Thiên Hậu chậm rãi lắc đầu:

- Lúc đầu ta đã nói chuyện cùng bọn hắn, hy vọng có thể bí mật kết minh, bọn hắn xác thực có ý. Nhưng, dưới cục diện này bây giờ chúng ta không có chút phần thắng nào, bọn hắn không thể nào lại cược mệnh cả tộc.

Khương Phàm trầm mặc.

Đúng vậy, nếu như không có Hứa Như Lai bảo hộ, nương theo oán hận của các tộc Thương Huyền đối với Chí Tôn Kim Thành, thật đúng là có khả năng đầu nhập Luân Hồi bí cảnh.

Nhưng bây giờ Chí Tôn Kim Thành lại dựa vào Phật Đạo ảnh hưởng tạm thời an toàn, cũng không có uy hiếp, Luân Hồi bí cảnh lại không có chút phần thắng nào, bây giờ bọn hắn không có lý do đến đây 'Cược mệnh' 'Chôn cùng'.

- Như vậy đi, sau khi ta rời khỏi tổ sơn, ta sẽ đi Thượng Thương cổ thành một chuyến. Một là tìm kiếm Thiên Mệnh Thần Thạch, khôi phục uy lực Thiên Mệnh Chiến Giới. Hai là hấp dẫn lực chú ý, giảm bớt áp lực cho nơi này. Thuận tiện liên hệ Sí Thiên giới, lấy dương động kiềm chế thế lực Nam Bộ.

- Một năm sau đó, chúng ta đều sẽ rất khó, nhưng chỉ cần có thể nhịn đến khi Kiều Vô Hối trở về thì có thể giữ vững vùng chiến trường Luân Hồi bí cảnh này. Chỉ cần có thể trông coi nơi này, chúng ta sẽ có nơi sống yên ổn thật sự, lui cũng có thể thủ vững phòng ngự, tiến có thể khiêu chiến Thương Huyền, tĩnh có thể mưu cục thiên hạ, động có thể chinh chiến tám phương. Đến lúc đó, chúng ta có thể quang minh chính đại sinh tồn phát triển, không cần trốn tránh nữa.

- Thiên Mệnh Chiến Giới thật sự có thể áp chế cao giai Niết Bàn cảnh??

- Bây giờ ta là Niết Bàn cảnh ngũ trọng thiên, có thể bằng vào dung hợp 'Bản thân', áp chế bát trọng thiên, chờ ta đột phá cảnh giới lại chữa trị Thiên Mệnh Chiến Giới, hẳn là có thể áp chế cửu trọng thiên, thậm chí ảnh hưởng đến cảnh giới Bán Thánh.

Thiên Hậu đưa cho Khương Phàm một cái hộp gấm:

- Đây là mắt trái kiếp trước của chàng, ta cầm về từ chỗ Tu La, sau khi chàng dung hợp lại đi Thượng Thương cổ thành đi.

Khương Phàm tiếp nhận hộp gấm, lập tức nghĩ đến mấu chốt:

- Diêm bá có điều tra những di cốt hạ lạc kiếp trước của ta không? Đều đang ở trên tay người nào, ai còn đang giữ?

Bồi dưỡng Thánh Linh thật sự quá khó khăn.

Yêu thú, nhất định phải là dị thú huyết mạch phi phàm mới có thể chạm đến Thánh cảnh.

Cho dù là Huyền Quy, Long Cốt Cự Ngạc như thế này, đều cần rèn luyện thuần huyết, còn cần cơ duyên tuyệt thế như Chí Tôn Long Giác.

Nhân tộc, nhất định phải là Thiên phẩm linh văn, nhưng Thiên phẩm như phượng mao lân giác, chỉ có thể thông qua biến đổi huyết mạch, cưỡng ép tăng lên.

Thời khắc trước mắt Khương Phàm có thể nuôi dưỡng ngoại trừ Long Cốt Cự Ngạc, chính là Khương Quỳ.

Lấy tình huống của Khương Quỳ, chỉ cần đạt được di cốt liền có thể biến đổi linh văn, lại dùng di thể Thánh Linh đã chuẩn bị cho hắn kia, hẳn là có thể tuỳ tiện bước lên Thánh Linh cảnh.

Thiên Hậu nói:

- Di cốt của chàng bị Thiên Khải bách tộc chia cắt, tản mát tại Cửu Châu Thập Tam Hải, mà bộ phận đều đã luyện hóa. Tại Thương Huyền nơi này, nơi duy nhất còn bảo lưu lấy, hẳn là 'Vô Thượng vương phủ' của Xích Thiên Thần Triều cùng Thái Cổ Thần Miếu. Trừ bọn hắn, chính là Thiệu Thanh Duẫn. Trong tay nàng đang nắm bảo cốt Thánh Vương niết bàn của chàng. Mặc dù không cường đại bằng thời điểm Đăng Thiên Kiều, nhưng tình huống lúc đó... Chính chàng rõ ràng nhất, tương đương với vận dụng toàn bộ di cốt chế tạo cho nàng.

Khương Phàm ho nhẹ vài tiếng, tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác:

- Ta chỗ này còn có chiến khu đời đầu tiên của Hình Phù Đồ, các ngươi nghĩ biện pháp phá giải mà luyện, cho An Minh Hề. Nàng là Ma Thụ linh văn, hẳn là có thể có chút liên hệ cùng Địa Ma Thụ, đến lúc đó nhìn xem có thể phát huy chút tác dụng hay không.

- An Minh Hề là ai?

Bên trong ánh mắt sáng ngời của Thiên Hậu bỗng nhiên hiện lên ý lạnh.

Khương Phàm vội vàng nói:

- Huyết Sát do Kiều Vô Hối bồi dưỡng, đứng vị trí thứ hai, cũng là thê tử của Khương Diễm.

Sắc mặt Thiên Hậu hơi chậm lại:

- Cảnh giới bây giờ của nàng là gì?

- Hẳn là tại cửu trọng thiên. Tiềm lực vẫn rất lớn.

Người bên cạnh Khương Phàm có thể luyện hóa chiến khu của Hình Phù Đồ, giống như chỉ có An Minh Hề.

Chỉ là không biết nàng có thể lợi dụng tài nguyên của siêu cấp chiến khu này hay không, nhưng dù gì, cũng hẳn là có thể tới Bán Thánh.

- Chàng đi ra bên ngoài ngàn vạn lần phải chú ý an toàn, không được liều lĩnh, chủ yếu lấy hấp dẫn lực chú ý làm chủ.

Sau khi hai người thương lượng đơn giản, tiếp tục noi theo quy củ cũ.

Thiên Hậu tọa trấn Luân Hồi bí cảnh, Khương Phàm ra ngoài hấp dẫn lực chú ý, khác với lúc trước chính là, Thiên Hậu muốn tiếp nhận áp lực chiến tranh tại Luân Hồi bí cảnh, Khương Phàm càng phải công nhiên xuất hiện, nghênh chiến cường địch các phương.

Mặc dù đều sẽ rất gian nan, nhưng chỉ cần có thể sống qua một năm này, đợi đến khi Kiều Vô Hối trở về, bọn hắn có thể chân chính đứng vững gót chân.

Sau năm ngày, Khương Phàm dung hợp thần nhãn, lại phụ trợ thêm ba viên thánh đan, thành công đột phá hàng rào ngũ trọng thiên, bước lên Niết Bàn cảnh lục trọng thiên, Khương Qua đã đột phá đến cảnh giới Bán Thánh đi cùng hắn, lặng lẽ rời khỏi Luân Hồi bí cảnh, mang theo Lâm Ngữ Linh chạy tới tổ sơn.

Khương Bân, Hướng Vãn Tình đều theo sát rời khỏi.