Đan Đại Chí Tôn

Chương 1882: C1882: Xử lý không tốt




Tất cả trưởng lão nội tông giật mình, rốt cuộc đã hiểu tại sao Nhị trưởng lão bị bại lộ thân phận.

Giáo chủ hỏi:

- Huyết châu nên xử lý như thế nào?

Vị kia trưởng lão nội tông hồi bẩm nói:

- Huyết châu không cần xử lý, hai ba ngày liền có thể đòi được tính mệnh của người đó, Lâm Ngữ Linh... Phải chết.

Bên ngoài đại điện, sau khi Nhị trưởng lão nghe được nghị luận ở bên trong, lập tức nói:

- Ta còn bắt một vị túc lão thánh địa, từ chỗ của hắn tra ra được chuyện huyết châu muốn mạng, cho nên trên đường đều đang bổ sung đan dược cho Lâm Ngữ Linh, bây giờ nàng còn giữ được hơi thở. Nàng còn sống thì còn đang ghi chép tình huống, ta không dám đưa đến trong điện, còn xin giáo chủ định đoạt, xử trí như thế nào.

Thẩm Uyên bị dây leo quấn quanh, đau đớn suy yếu, hắn hoảng hốt nhìn Lâm Ngữ Linh bị Nhị trưởng lão bóp lấy trong tay.

Mặc dù biết Lâm Ngữ Linh cố ý chịu chết, không nguyện ý rơi xuống trong tay kẻ địch, nhưng hắn không thể nào trơ mắt nhìn Lâm Ngữ Linh cứ thế mà chết đi.

Lâm Ngữ Linh muốn bảo vệ nữ nhi của nàng, nhưng hắn muốn bảo vệ chủ mẫu thánh địa.

Trong điện trầm mặc một lát, truyền đến thanh âm uy nghiêm của giáo chủ:

- Ném nàng ở bên ngoài, ngươi cút đến đây cho ta!


Nhị trưởng lão, Lục trưởng lão hít sâu một ngụm khí lạnh, kiên trì đi đến đại điện, đi chưa được mấy bước liền quỳ trên mặt đất:

- Thuộc hạ làm việc bất lợi, đưa tới tai hoạ cho thần giáo, cam nguyện bị phạt!

Đại trưởng lão cướp lời hàng phạt trước giáo chủ, nói:

- Còn không mau nói nguyên nhân?

Nhị trưởng lão thoáng giương mắt nhìn, cảm kích nhìn vị túc địch thường ngày này:

- Sau khi chúng ta tra được Tây Bộ, đầu tiên đã điều tra Đại Diễn thánh địa. Mười ba năm trước đây, Đại Diễn sơn mạch từng rơi xuống dị tượng, dẫn mấy triệu thú triều thần phục, ngày đó, chính là ngày mà tiểu nữ nhi của Tô Thiên Sóc ra đời. Nhưng từ sau đó, vị tiểu nữ nhi kia đã mất tích một cách bí ẩn, cũng không có xuất hiện nữa, thật giống như căn bản chưa từng tồn tại.

- Chúng ta ra ngoài săn bắn bắt đệ tử Thánh địa, phát hiện ngay cả trong thánh địa cũng đều cực ít biết tình huống của nữ hài nhi này, mức độ bảo mật rõ ràng có chút quá phận. Muốn biết chuẩn xác tình huống của nữ hài nhi, chỉ có thể điều tra túc lão thánh địa. Sau đó chúng ta nghĩ đến dẫn phát thú triều, tập kích Đại Diễn thánh địa, thừa dịp bắt loạn bắt một vị túc lão. Nhưng không nghĩ tới, Lâm Ngữ Linh lại dùng huyết châu, ghi chép cuộc nói chuyện giữa chúng ta.

Không khí trong phòng nhanh chóng an tĩnh lại.

Các trưởng lão nội tông trao đổi ánh mắt, đều từ trong mắt nhau thấy được mấy phần nghiêm trọng.

Vào trước đó hôm nay, bọn hắn chỉ phỏng đoán Đại Diễn Thánh Chủ cùng Thiên Hậu có liên hệ nào đó, nhưng tuyệt đối không nghĩ đến lại là phụ tử!

Đại trưởng lão trầm giọng hỏi:

- Ngươi bây giờ nắm chắc được bao nhiêu phần!

Nhị trưởng lão nói:

- Bảy phần trở lên! Muốn xác định rõ, còn cần nghiêm thẩm Lâm Ngữ Linh, nhưng trên thân nàng mang theo huyết châu, có thể ghi chép tin tức, truyền đến tổ sơn, cho nên... Ta đề nghị vận dụng Sưu Hồn Thuật!

Đại trưởng lão nói:

- Tìm kiếm!! Người đều mang đến, còn có cái gì không thể nào tìm kiếm! Ngũ trưởng lão, giao cho ngươi, chuyện Lâm Ngữ Linh biết đến, toàn bộ tìm kiếm ra cho ta!

Lâm Ngữ Linh được đưa tới trong một căn phòng hắc ám, dùng xiềng xích cố định trụ thân thể.

Thân thể nàng khô quắt, da bọc xương, hấp hối.

Ý thức của nàng mê ly hoảng hốt, cũng không thể suy nghĩ được như bình thường. Huyết châu còn đang không ngừng liên tục hấp thu huyết khí, đan dược thì liên tục phóng dược hiệu, xảo diệu miễn cưỡng để nàng còn tính là còn sống.

Ngũ trưởng lão đứng ở sau lưng nàng, sau khi hơi điều chỉnh liền đưa bàn tay tái nhợt, đội lên trên đầu Lâm Ngữ Linh.


- Ừm...

Lâm Ngữ Linh mệt mỏi ngâm khẽ, cảm giác giống như có vô số dây kẽm, đâm vào đầu, hỗn loạn khuấy động ở bên trong óc mình, nhưng thân thể mệt mỏi của nàng đã không động được, liền ngay cả đau đớn thảm liệt đều cảm nhận không phải rất mãnh liệt.

Ngũ trưởng lão mặt không biểu tình, càng chụp càng chặt, đầu ngón tay đều đâm rách da đầu Lâm Ngữ Linh, cướp đoạt ý thức trong đầu của nàng.

Giáo chủ Thần giáo và đám người đứng ở bên ngoài phòng, vẻ mặt đều có chút phức tạp.

Nếu như nữ nhi của Tô Thiên Sóc thật sự là Thiên Hậu, đây cũng là việc vui, tương đương với xác định Thiên Hậu đã trùng sinh, càng có thể tiến hành truy bắt.

Bắt lấy Thiên Hậu, Khương Phàm không xa.

Trận ‘nguy cơ trùng sinh’ này cũng coi như tuyên bố kết thúc.

Nhưng, tổ sơn nơi đó phải giải quyết làm sao?

Coi như bọn hắn công khai tuyên bố hành động là vì bắt Thiên Hậu, nhưng Đại Diễn thánh địa vô tội, bọn hắn chỉ là sinh dưỡng nữ nhi mà thôi!

Tổ sơn vẫn sẽ dây dưa không ngớt.

Giáo chủ nhìn Đế Tử trầm mặc không nói.

Nếu như không phải lệnh của Đế Quân thúc giục bọn hắn lùng bắt Thiên Hậu, Nhị trưởng lão tuyệt đối sẽ không nhấc lên loại nguy hiểm này. Tạo thành loại cục diện bây giờ này, Đế Tử hắn đây hẳn là nên phụ chút trách nhiệm.

Đế Tử chú ý tới ánh mắt giáo chủ, nhưng không hề hiểu ý.

Đối với việc thánh địa ra tay, vốn là hoang đường, bị phát hiện, càng là ngu xuẩn, hắn cũng sẽ không phụ trách.


Nửa giờ sau, Ngũ trưởng lão để lại sắp chết Lâm Ngữ Linh, đi ra khỏi phòng.

Ánh mắt mọi người đều rơi xuống trên người hắn, bầu không khí một lần nữa có chút ngưng kết.

Ngũ trưởng lão chậm rãi gật đầu:

- Nữ nhi của Tô Thiên Sóc, Tô Niệm, xác nhận là Thiên Hậu chuyển thế!

Trong căn phòng mờ tối vang lên từng tiếng hít hơi.

Thiên Hậu, thật sự bị bọn hắn tìm được.

- Thiên Hậu ở đâu?

Trên mặt Đế Tử lộ ra nụ cười thản nhiên, không nghĩ tới trong hai tháng ngắn ngủi mà đã tìm được Thiên Hậu.

- Từ khi ra đời Tô Niệm đã bắt đầu tận lực giữ một khoảng cách cùng Đại Diễn thánh địa, ngay cả Tô Thiên Sóc và Lâm Ngữ Linh đều không thân cận. Tuy nhiên, hơn một năm trước, Khương Phàm từng bái phỏng Đại Diễn thánh địa, cầu hôn Tô Niệm. Sau đó, Khương Phàm rời khỏi, Tô Niệm ở lại thánh địa. Nhưng Tô Niệm cũng thường xuyên rời khỏi, thời gian ở tại thánh địa rất ngắn. Tô Niệm muốn đi chỗ nào, Lâm Ngữ Linh chưa từng có hỏi qua.

- Không hề có một chút tin tức nào??

Đại trưởng lão và đám người chau mày, đây coi là cái gì?