Đan Đại Chí Tôn

Chương 1865: C1865: Hai bên giao dịch 2




Sau đó không lâu, Dương Ngọc Chân cùng Dương Ngọc Thành cũng vọt tới nơi này, thấy cảnh này thì suýt chút nữa đã muốn lao tới giết Dương Biện.

- Đủ rồi! Còn thể thống gì, nơi này là tổ từ! Ai đang hồ nháo, biến ra ngoài!

Dương Hạo Nam không thể nhịn được nữa, giận dữ mắng mỏ Dương Ngọc Chân.

Thực sự không tưởng tượng nổi nữ tử này bình thường cao quý ưu nhã, gặp ai cũng lạnh như băng, lại còn có bộ dáng khóc lóc om sòm dã man như thế, làm cho hắn hoài nghi đây không phải là Dương Ngọc Chân.

- Dương Biện, nếu như ngươi giết Dương Thiên Khuyết, Dương gia tuyệt đối chứa không nổi ngươi!

Dương Ngọc Chân cố nén tức giận, đứng ở bên cạnh chờ đợi các Thánh Tổ giáng lâm.

Sau đó không lâu, hai vị Thánh Tổ Dương Hồng Liệt, Dương Đồng Quang nhận được tin tức vội vã đi đến tổ từ, nhìn thấy Dương Biện móc nghiêng một người đầy máu giữa không trung, trong lòng đều hơi hồi hộp một chút.

Dương Thiên Khuyết phế đi?

Cơ hội dung hợp kình hồn cứu vớt chỉ có thể có một lần, thất bại liền triệt để không có hy vọng.

Nhưng, làm sao Dương Biện lại biết tình huống Dương Thiên Khuyết nhanh như vậy?

Dương Biện đối mặt với linh vị của liệt tổ liệt tông, lạnh lùng nói:

- Các ngươi cãi đi cãi lại quá mệt mỏi, ta thay các ngươi giải quyết phiền não. Dương Thiên Khuyết phế đi, không thể nào lại đảm nhiệm vị trí gia chủ, càng không thể lại thống lĩnh toàn tộc.


Dương Đồng Quang tức giận đến run rẩy:

- Dương Biện, ngươi thật quá phận!

- Các ngươi coi ta là dược liệu mà nuôi lớn, coi ta là thành rác rưởi mà xử tử, liền không quá phận rồi?

- Lão tặc, từ giờ trở đi, câm miệng ngươi lại, cút về bế quan tu luyện, không nên đối nghịch với ta, càng không nên nhúng tay sự vụ gia tộc. Làm trao đổi, ta có thể khoan nhượng để ngươi sống đến già, sống đến chết. Nếu như không biết tốt xấu, sau này ta sẽ để cho ngươi chết không vào được tổ từ, không nơi chôn thân, ta càng có thể để cho ngươi sau khi chết, đời đời con cháu làm nô làm bộc tại Dương gia!

- Ngươi... Ngươi... Dương gia còn không có đến phiên ngươi làm chủ!!

- Cái này còn chưa tới phiên?? Nhất định phải để ta giết Dương Thiên Khuyết...

Dương Biện lời còn chưa dứt, chiến kích đã bắn ra cường quang, năng lượng thảm liệt trong chốc lát dẫn bạo.

- Dừng tay!

Dương Hồng Liệt đột nhiên quát lớn, răng môi nhúc nhích, gian nan mở miệng:

- Dương gia... thuộc về ngươi!

- Thánh Tổ!!

Dương Ngọc Chân và đám người kinh hô, con mắt trừng lớn, khó có thể tin được mà nhìn Dương Hồng Liệt.

- Thánh Tổ, chúng ta còn chưa làm ra quyết định cuối cùng, ngài phải nghĩ lại!!

Dương Đồng Quang hô to.

- Dương Biện!! Dương gia có thể giao cho ngươi, nhưng ta muốn cùng ngươi ước định điều kiện một lần nữa. Nếu như ngươi đồng ý, bây giờ chúng ta liền bàn bạc, bàn bạc ngay trong tổ từ này. Nếu như ngươi không đồng ý, ta thuận theo dân ý, lập tức xử tử ngươi!

Dương Hồng Liệt nói xong, lại nghiêm túc nhắc nhở:

- Ngươi có lửa giận của ngươi, ta có ranh giới cuối cùng của ta.

Dương Biện có chút nghiêng đầu, lườm Dương Hồng Liệt một hồi, sau đó rút chiến kích ra, để Dương Thiên Khuyết rơi trên mặt đất, nhưng trở tay chuyển một cái, chiến kích đã đặt ở trên cổ Dương Thiên Khuyết:

- Giữ hắn lại, cùng một chỗ bàn bạc!

Dương Hồng Liệt đưa tay lung lay đầu ngón tay:


- Các ngươi đều ra ngoài!

- Thánh Tổ!!

- Ra ngoài!!

Dương Đồng Quang và đám người cho dù ngàn vạn lần đều không nguyện ý, cũng không dám ngỗ nghịch Thánh Tổ đầu tiên ngay trong tổ từ thần thánh.

Sau khi đám người đóng cửa phòng ra ngoài, Dương Hồng Liệt nói:

Bọn truyen.Full.vn và truyen.Full. com, trum_truyen. vn ăn cắp trắng trợn công sức bên mình nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương

Chỉ vào web bên mình mới có nhé! Hơn mấy chục chương trước

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

- Từ hôm nay trở đi, Dương Thiên Khuyết thoái vị, ngươi thượng vị, chính thức tiếp quản Dương gia. Nhưng, ta chỗ này có điều kiện mà ngươi nhất định phải tuân thủ.

- Thánh Tổ, ta...

Dương Thiên Khuyết còn muốn nói điều gì, nhưng bị ánh mắt lạnh lùng của Dương Hồng Liệt bức im lặng.

- Đầu tiên, ngươi không thể giết Dương Thiên Khuyết, đây là ổn định dân tâm. Mặc kệ hắn đã từng làm qua chuyện gì đối với ngươi, giết phụ thân chính là ô danh vĩnh viễn của ngươi. Tộc trưởng Dương gia mới nhận chức, càng không thể lưng đeo tội danh giết phụ thân. Đây là ranh giới cuối cùng của ta, cũng là điều kiện trước khi chúng ta tiếp tục nói, ngươi tuân thủ cũng phải tuân thủ, không tuân thủ cũng phải tuân thủ.

- Điểm thứ hai, chuyện mười năm trước, hãy dừng lại như vậy, đừng lại dây dưa nữa, đừng lại truy cứu nữa. Giữ lại mặt mũi cho Dương gia, dù sao từ hôm nay trở đi, Dương gia cũng chính là Dương gia của ngươi.


- Điểm thứ ba, ngươi phải ở trong tổ từ này tuyên thệ, tinh lực suốt đời đều phải hiến cho Dương gia, trợ giúp Dương gia vượt qua nguy cơ trước mắt, trợ giúp Dương gia nhanh chóng quật khởi, càng phải chuẩn bị lên đầy đủ tài nguyên chiến tranh, trong vòng trăm năm đăng lâm Thiên Khải chiến trường, dẫn dắt Hải Thần đảo trở lại hoàng đạo.

Dương Biện lạnh lùng liếc qua Dương Thiên Khuyết đang ngồi liệt ở trước mặt, trầm mặc thật lâu, lại nói:

- Điều kiện của ngươi, ta cũng có thể làm, nhưng ta chỗ này cũng có ba điều kiện. Cái đầu tiên, Dương Thiên Khuyết bỏ rơi Dương Ngọc Chân, khôi phục thân phận chính thê của mẫu thân ta. Trong vòng mười năm, giúp mẫu thân ta khôi phục thần trí, quãng đời còn lại phải yêu thương mẫu thân của ta. Nếu không... Ta đưa hắn một trận ngoài ý muốn, xuống dưới bồi liệt tổ liệt tông.

- Thứ hai, Dương Ngọc Chân cùng thân tộc của bà ta, phải chết! Đây là ranh giới cuối cùng của ta! Một kẻ cũng không thể giữ! Nhưng chết lúc nào, chết như thế nào, đều do ta quyết định!

- Thứ ba, nếu ta làm gia chủ, sự vụ cùng tài nguyên của Dương gia do ta toàn quyền điều phối. Bắt đầu từ ngày mai, hai vị Thánh Tổ quy ẩn tọa trấn, không cần đi ra ngoài nữa.

Dương Hồng Liệt nói:

- Ta và Thánh Tổ Dương Đồng Quang sẽ tiến hành quan sát ngươi năm năm.

- Quan sát ta cái gì, ta có thể thắng đảm nhiệm hay không? Nếu như không thể đảm nhiệm, các ngươi còn có thể diệt trừ ta? Quan sát thì miễn đi, các ngươi đều là người đã sống mấy trăm năm, không cần tâm lý an ủi như thế này.

- Bây giờ tình cảnh của Dương gia quá đặc biệt, ngươi tuổi còn trẻ, không có kinh nghiệm, cần phải có người chỉ đạo.

- Ta chỉ cần có người cho ta chỗ dựa, không cần chỉ đạo. Ba điều kiện của ngươi, ta có thể tiếp nhận, ba điều kiện của ta, nếu như ngươi tiếp nhận, bây giờ ta liền tuyên thệ kế nhiệm vị trí tộc trưởng.

Dương Hồng Liệt chau mày, vẫn có thể cảm nhận được oán hận trong lòng Dương Biện, nhưng việc đã đến nước này, hắn không có lựa chọn nào khác.