Một màn này để các cường giả tản mát các nơi thoáng thở phào, chỉ cần có thể thuận lợi ra vào, liền không cần khẩn trương.
Phó Hành Không nhìn rừng rậm mênh mông xung quanh, lại nhìn phía tòa cự nhạc nguy nga thông thiên kia:
- Thông báo tông chủ, liên hệ các lão tổ xuất quan.
Trưởng lão nội tông của Thiên Kiếm Thần Tông bay lên không, từ con đường kia rời khỏi nơi này.
Ngay sau đó, 'Bá Vương đảo', 'Thủy Tổ thâm uyên' các loại hoàng tộc Thần Vực Chi Hải, cũng liên tiếp phái ra cường giả, quay trở lại thông báo Thánh Tổ.
Trong thế giới mới lộ ra quỷ dị, khẳng định ẩn núp vô số cường giả, Yêu thú cường hãn, bọn hắn ai cũng không dám khinh thường, tốt nhất là điều toàn bộ các lão tổ tông tới, liên hợp thăm dò.
Cường giả của các cường tộc cùng các hòn đảo khác an bài, thế giới mới có cơ duyên vô hạn, tài nguyên nơi này cũng có khả năng sẽ thay đổi cách cục của Thần Vực Chi Hải.
Sau khi thoáng yên lặng, đám Lôi Bằng lại giương cánh bay lên không, sôi trào lôi triều, xông về cự nhạc nguy nga cuối tầm mắt kia.
Muốn dò xét thế giới mới, nơi đó hẳn là điểm mấu chốt.
Thiên Kiếm Thần Tông và các cường tộc liên tiếp tản ra đến các hướng khác nhau, dựa theo ý đồ của mình tìm kiếm thế giới mới.
- Bọn hắn dễ như trở bàn tay liền tiến đến rồi?
Bọn người Khương Phàm đứng tại đỉnh núi, quay đầu nhìn qua khung trời bên ngoài mấy trăm dặm, mặc dù cách rất xa xôi, nhưng vẫn mơ hồ có thể nhìn thấy được tình cảnh sụp đổ ở nơi đó.
- Rất kỳ quái. Nơi này không có khó tiến vào như chúng ta tưởng tượng vậy.
Khương Qua có một loại cảm giác cảnh giác không nói được.
- Rốt cuộc là chúng ta đang xâm lấn nơi này, hay là nơi này đang tiếp khách?
Chu Thanh Thọ thầm nói.
- Đừng nói những lời khiếp người như thế.
Hàn Ngạo bất mãn nói.
- Thế giới mới sắp náo nhiệt rồi.
Dương Biện nhìn quanh dãy núi, kịch biến ở nơi xa đã khiến cho đám Yêu thú trong rừng rậm xao động, số lượng lớn mãnh thú đã ẩn hiện thành đàn, rất nhiều dị thú hiếm thấy xông lên đỉnh núi.
- A, đó là Lôi Bằng sao, bọn chúng giống như đang đi đến phía chúng ta nơi này, chẳng lẽ cũng muốn thăm dò ngọn núi lớn kia?
Chu Thanh Thọ chỉ vào lôi triều sôi trào nơi cuối tầm mắt, trên trăm con Lôi Bằng tập thể hành động, trải rộng ra mênh mông lôi triều, thanh thế cực kỳ to lớn, tốc độ càng là kinh người.
- Trước tiên không cần theo chân chúng nó nổi xung đột, chờ thế giới mới triệt để loạn lên, chúng ta lại tìm cơ hội đánh lén.
Khương Phàm thả người nhảy xuống núi cao, xê dịch phóng tới giữa sợi đằng chạc cây giống như mạng nhện tạp nhạp.
Dương Biện mặc dù muốn điều tra nguyên nhân cái chết của Lôi Tú, nhưng nhìn qua đám Lôi Bằng hành động tập thể nơi xa, vẫn phải nhẫn nhịn lại xúc động.
- Nhanh đuổi theo, thế giới mới vừa mới bị kinh động, còn không có khẩn trương, đúng là thời điểm tốt để chúng ta tìm kiếm bảo vật.
Toàn thân Chu Thanh Thọ tỏa ra ánh sao, theo sát Khương Phàm.
Hàn Ngạo, Khương Qua, Khương Bân đều theo sát ở phía sau, ánh mắt sáng ngời nhìn ra xa bốn chỗ, tìm kiếm bóng dáng bảo vật, càng cảnh giác nguy hiểm mà không biết ở thế giới mới này.
- Nhìn nơi đó!
Khương Phàm hô to, thả người nhảy xuống chạc cây, xông về cánh rừng mờ tối ở phía trước.
Tại sâu trong cánh rừng, lại có một ao nước, xung quanh ao nước tất cả đều là hoa cỏ kỳ dị, bên trong lại là chất lỏng màu vàng.
- Linh dịch sao?
Bọn người Chu Thanh Thọ theo sát tiến lên, Khương Qua chủ động rơi vào phía sau, kích phát ra liệt diễm, tùy thời ứng phó ngoài ý muốn.
Bảo vật càng là quý giá, càng có khả năng có yêu vật đang ẩn núp để bảo vệ.
Khương Phàm cất bước phóng tới, đang muốn dò xét khả năng nguy hiểm, thì mặt đất đột nhiên lay động lịch liệt.
Một con rết toàn thân đen kịt, dài đến hơn mười mét, mạnh mẽ xông ra mặt đất.
Gương mặt nó vô cùng dữ tợn, gáp đen toàn thân lại lấp lóe ý lạnh, chân dài hai bên cứng rắn như cây giáo, đặc biệt chính là nó lại còn mọc ra cái cánh màu đen.
Khương Phàm vung mạnh quyền nhấc lên mênh mông Chu Tước Yêu Hỏa.
Con rết kêu thê lương thảm thiết, bị yêu hỏa tươi sống đốt thành tro bụi.
Ầm ầm...
Nhưng, mấy chục dặm mặt đất đều đung đưa, lít nha lít nhít con rết khổng lồ lao ra.
Gáp đen cứng rắn, chân dài sắc bén, còn có hai cánh, bọn chúng trông vô cùng dữ tợn tà ác, toàn bộ đều từ mười mét trở lên.
Tràng diện hỗn loạn rung động càng khiến người ta rùng mình.
- A!!
Chu Thanh Thọ hét lên một tiếng, vừa mới rơi xuống đất lại như giật điện luồn lên lại, vững vững vàng vàng rơi xuống trên thân Hàn Ngạo ở phía sau.
Hàn Ngạo theo bản năng ôm lấy, tiếp đó lại giận dữ:
- Ngươi là nam tử sao?
Chu Thanh Thọ gắt gao ôm lấy Hàn Ngạo:
- Ai còn không có vài thứ mà mình sợ? Ta chính là sợ những con côn trùng xấu xí này, ôm chặt ta!
- Ôm đại gia ngươi!
Hàn Ngạo muốn hất Chu Thanh Thọ ra, lại càng bị ôm chặt hơn, toàn bộ treo ở trên người hắn, dùng sức rụt đầu lại.
Khương Qua lắc đầu, phóng thích Thiên Cương Lôi Hỏa muốn thanh lý bọn yêu trùng này.
Nhưng đám rết không có tập kích bọn họ, mà giống như là bị kinh sợ, hốt hoảng chạy trốn, có con tiến vào trong cánh rừng, có con bay thẳng lao đến không trung.
Rống!!
Mặt đất sụp đổ, cùng với tiếng gào thét quái dị, mười mấy con Hắc Giáp Ngô Công dài đến hai ba mươi mét vọt ra, mọc ra bốn cái hay thậm chí là sáu cái cánh, tản ra sát khí kinh khủng, nhìn cực kỳ hung hãn.
Nhưng, đám rết đều hốt hoảng
Chạy trốn, một khắc đều không có dừng lại.
- Xảy ra chuyện gì?
Khương Phàm đang muốn thả ra yêu hỏa cưỡng ép ngăn chặn, cảnh giác xung quanh cánh rừng.
- Chớ khẩn trương, hẳn là Lục Dực Ngô Công.
Đan Hoàng trấn an trong đầu Khương Phàm, nói:
- Loại rết này lúc ra đời rất yếu đuối, cũng không tính là Yêu thú, nhưng sau khi sống qua mười năm liền sẽ bắt đầu biến đổi, về sau hàng năm đều sinh trưởng một mét, lực lượng, độ cứng đều sẽ tăng gấp bội. Sau khi được mười mét, sẽ còn mọc ra hai cánh, sau hai mươi mét sẽ mọc ra bốn cánh, sau ba mươi mét là sáu cánh.
- Tứ Dực Ngô Công có thể so với Yêu thú Niết Bàn cảnh sơ kỳ, sáu cánh thuộc về Niết Bàn cảnh trung kỳ. Càng lớn, càng cường hãn, cũng càng táo bạo, có can đảm săn giết bất cứ Yêu thú khiêu khích gì bọn nó. Nhưng, Lục Dực Ngô Công thì lại vô cùng e ngại thiên địch —— chính là mãnh cầm có được huyết mạch Phượng Hoàng. Ngươi là huyết mạch Chu Tước, đương nhiên dọa bọn nó sợ.